Thuê xong phòng thì số tiền trên tay của Lâm Thiên Vũ cũng gần hết.
Buổi chiều ba giờ rưỡi, Lâm Thiên Vũ bắt taxi đi đến trung tâm thành phố Thâm Hạ, rồi đi đến một ngân hàng ở khu chợ, người hơi có chút hiểu biết về tài chính sẽ rõ, ngân hàng này là một chi nhánh ở thành phố Thâm Hạ của Ngân hàng Thụy Sĩ.
Ngân hàng này không có đại sảnh, không có nghiệp vụ lấy tài khoản bình thường! Một người trung niên hơn năm mươi tuổi mặc bộ quần áo bảo vệ, ngồi ở trên ghế dựa, trên tay cầm lấy báo chí, bên hông treo một chiếc côn cảnh ( gậy điện của cảnh sát).
Lâm Thiên Vũ rất nhanh đi tới trước cửa, trực tiếp nói với người trung niên bảo vệ là muốn tìm người quản lý!
Vài phút sau, một người trung niên ngoại quốc hơn bốn mươi tuổi đi tới, một đầu tóc vàng tung bay, mũi ưng, mắt xanh , nho nhã lễ độ đối Lâm Thiên Vũ dùng ngôn ngữ nước Anh chuẩn nói ra: "Tiên sinh tôn kính, tôi có thể trợ giúp gì cho ngài sao?"
Lâm Thiên Vũ nói lưu loát tiếng anh mỹ bản địa, đối với người trung niên nói ra một chuỗi con số, người trung niên mặt rõ ràng cung kính thêm không ít! Sau đó mang theo Lâm Thiên Vũ đi qua vài cửa bảo vệ nghiêm ngặt, đi đến phía trước chỗ bảo quản vật phẩm. Tại thời điểm bước qua cánh cửa, toàn thân Lâm Thiên Vũ bị quét tia hồng ngoại.
Toàn bộ chỗ bảo quản vật phẩm đều bị một cánh cửa lớn ngăn cách bên ngoài, người đàn ông trung niên cung kính ra hiệu Lâm Thiên Vũ nhập mật mã bằng vân tay và giác mạc tại khoá mật mã điện tử! cửa lớn lúc này mới mở ra!
Lúc này, hai người bảo an to lớn của ngân hàng luôn đi sau Lâm Thiên Vũ mới bắt đầu đi ra!
"Mời tiên sinh!" Người trung niên liền nói,hắn ta cũng không có đi vào, chỉ là đứng ở cửa ra vào, đưa lưng về phía Lâm Thiên Vũ!
Lâm Thiên Vũ đi đến rương bảo quản vật phẩm của mình trước mặt, tại khoá điện tử nhập mười lăm lần mật mã! Két một tiếng, tủ sắt tự động mở ra!
Tủ sắt không lớn, chiều dài và rộng chỉ có hai mươi phân, Lâm Thiên Vũ trông thấy đồ vật bên trong, đồng dạng cũng không có thiếu, một chiếc điện thoại, một tấm thẻ màu vàng.
Chiếc điện thoại này là hắn ở nước ngoài thành lập một đội lính đánh thuê, sử dụng tuyệt mật điện thoại, những người đứng đầu đội lính đánh thuê, đều tự đặt mật khẩu của mình, đây là loại điện thoại liên lạc trực tiếp từ vệ tinh, cũng không thông qua bất kì một nhà mạng nào cả.
Mà tấm thẻ màu vàng kia thì là tấm thẻ hội viên cao cấp nhất của ngân hàng Thụy Sĩ phát hành.loại thẻ vàng này chỉ những người gửi tiền thấp nhất là một trăm triệu đô la mỹ mới được ngân hàng Thụy Sĩ phát cho.
Ngân
Ngân hàng Thụy Sĩ cũng không như những ngân hàng bình thường là tiền dư sẽ không có lãi! Chẳng những không có lãi, ngược lại tốn tiền phí tổn duy trì cho ngân hàng!Chỉ có một ít khách hàng lớn, mới hưởng thụ được đãi ngộ chia hoá hồng với ngân hàng! Đương nhiên, đây là đảm bảo tình huống tiền vốn!
Mà ngân hàng Thụy Sĩ thì ngược lại,cứ có tiền gửi ngân hàng là có lãi. Nên những người gửi tiền đều là khách quý của Ngân hàng Thụy Sĩ!
Có một bộ phận không có sự nghiệp, nhưng là kế thừa một số tiền lớn, chỉ cần ngươi đem tiền gửi tại ngân hàng Thụy Sĩ , ngân hàng Thụy Sĩ thậm chí hàng năm đều cho ngươi cung cấp sinh hoạt chất lượng cao cấp nhất cho ngươi hưởng thụ,mua đồ tốt nhất! cùng với Ăn uống, toàn bộ không cần mình bỏ tiền!
Trong tấm thẻ vàng này của Lâm Thiên Vũ có khoảng chừng ba mươi tỷ đô la, bất quá số tiền kia cũng không phải một mình hắn mà là tài khoản chung của cả đội lính đanh thuê mà hắn lập ra.
Lấy thẻ ra! Thuận tiện lại gọi người trung niên nói muốn gọi điện thoại!Sau đó Lâm Thiên Vũ ở trong phòng nghỉ ngơi của khách quý của ngân hàng gọi đi một cuộc điện thoại.
Năm phút đồng hồ sau, đầu điện thoại bên kia mới truyền đến một âm thanh lãnh khốc:
"Danh hiệu!"
"Hải Sa!" Nghe thấy cái thanh âm này Lâm Thiên Vũ không khỏi trong lòng ấm áp.
"Thiên Ưng!" Cái thánh âm lãnh khốc kia cũng không có thay đổi .
"Thực hành kế hoạch!" Lâm Thiên Vũ thản nhiên nói.
"Là, Thiên Ưng!"
"Ta gửi một trăm triệu qua, ngươi cùng các huynh đệ cứ dùng thoải mái!"
Đầu điện thoại bên kia trầm mặc một lúc! Lập tức vang lên một tiếng: "đã hiểu!"
Lâm Thiên Vũ cúp điện thoại, nhìn đồng hồ, cũng đã năm giờ rồi, Lâm Thiên Vũ cùng người trung niên đi đến trước một máy vi tính, lên trang web của ngân hàng Thụy Sĩ rồi gửi một trăm triệu đô la qua.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Lâm Thiên Vũ một nhà hàng đồ ăn Tây để ăn cơm
Ăn cơm tối xong, Tô Nhu gọi điện thoại đến, hỏi Lâm Thiên Vũ có ở chỗ ở không, Lâm Thiên Vũ đương nhiên nói không có, vốn là hắn cùng Tôi Nhu sẽ cùng đến nhà nàng, lại không nghĩ nàng nói là hôm nay bận, ngày mai nàng sẽ cùng hắn xem căn hộ đã thuê. Nói xong cũng tắt điện thoại lun.
Lâm Thiên Vũ lắc đầu cười khổ rồi cúp điện thoại, đi đến một quán bar ở phụ cận.
Tại đủ những ngọn đèn đầy màu sắc chiếu xuống, Lâm Thiên Vũ ngồi ở quầy phục vụ cầm một ly rượu, nhìn trên sân nhảy hàng trăm thanh niên nam nữ trẻ tuổi ăn mặc sành điệu đang nhún nhảy thân hình theo nhịp nhạc.
Tại chung quanh sân nhảy là bị sô pha làm thành một vòng tròn, trên ghế sa lon ngồi đầy người không ngừng huýt sáo, lớn tiếng thét lên, tại trên ghế sa lon giãy dụa cái mông của mình, thân hình uốn éo giống như những con rắn dẫn đến sự điên cuồng cả trai lẫn gái.
Trên bục cao cao nhô trên sân nhảy,có một thiếu nữ dáng người nóng bỏng, mặc một bộ Sa tanh mỏng màu đen, điên cuồng mà giãy dụa chiếc ẻo mảnh khảnh, mái tóc dài chạm đến mông bị chiếc quạt gió lớn thổi từng lên hiện ra một vẻ đẹp dã tính, da thịt trắng nõn cùng trang phục Sa tanh trong suốt màu đen, hắc bạch tôn nhau lên, tản ra hấp dẫn khác thường .
"Soái ca có thể mời tôi một chén được chứ?" Một âm thanh mềm mại đang vang lên bên tai.
Lâm Thiên Vũ nghiêng đầu sang bên cạnh, một người mặc bộ váy liền áo màu đỏ, trên mặt trang điểm nhẹ, lớn lên rất vũ mị, một đôi mắt xếch với lông mị vừa dài vừa mịn bởi vì kẻ mắt màu tím mà có vẻ đẹp đẽ, con mắt như lòng lanh như nước, ánh mắt sắc xảo lộ ra yêu mị, cái mũi cao mà thanh tú, đôi môi trái tim đỏ sậm.
Theo khe hở của cổ áo không những được trông chiếc áo lót màu xanh hơn nữa còn thấy được khe rãnh sâu hút nằm giữa, hai vú to tròn nằm sau áo lót lụa như ẩn như hiện, khuôn mặt xinh đẹp tản mát ra phong vận mềm mại đáng yêu của nữ tính thành thục.
Trên khóe miệng của Lâm Thiên Vũ lộ ra một cái cười tà, búng tay với phục vụ, gọi nói: "Đến một ly hoa hồng xanh"
"Cảm ơn!" Mỹ nữ xinh đẹp kia nói ,rồi uốn chiếc ẻo thon ,nâng cao bờ mông đầy đặn trực tiếp ngồi ở bên cạnh Lâm Thiên Vũ : "Soái ca, không mang bạn gái theo ah!"
Lâm Thiên Vũ có chút nheo mắt lại, khóe miệng mang theo một vòng cười tà, uống một ngụm trong lý rượu rồi nói ra: "Nàng không phải là bạn gái sao!"
"Khanh khách" thành thục xinh đẹp mỹ nữ phát ra tiếng cười như chuông bạc, bộ ngực nở nang cao vút phập phà phập phồng theo tiếng cười, tạo nên cảnh đẹp mê người .
"Rượu của ngươi đến đây." Lâm Thiên Vũ con mắt mê đắm nhìn chằm chằm vào trước ngực của mỹ nữ thành thục. Một bộ ngực nảy nở cao vút hệt như nam châm hấp dẫn lấy hắn, chỉ thấy chiếc áo cổ thấp của nàng hơi mở rộng ra, lộ ra một bộ phận lớn khe vú trắng mà sâu hút, phảng phất muốn đem người ta hút vào trong đó.
Chiếc áo lót có hoạ tiết màu trắng không thể ôm trọn bộ ngực vĩ đại đó, bộ ngực như bán cầu thủy tinh, sáng trắng trong suốt, đầu ti màu hồng cũng như ẩn như hiện, với bộ ngực trắng làm nổi bật đầu ti màu hồng, giống như màu rượu bồ đào nằm trên bán cầu Thủy tinh trong suốt, khiến người ta thầm nuốt nước miếng.
"Soái ca đêm nay có thời gian rãnh không?"
Bộ ngực của nàng dán trên ngực của Lâm Thiên Vũ, hai cánh tay tuyết trắng ôm lấy cổ của Lâm Thiên Vũ , nhẹ nhàng mở chiếc môi ướt át kiều diễm chậm rãi nói.
"Mỹ nữ có lời mời, coi như là không có, cũng tạo nên có ak!" Lâm Thiên Vũ hít một hơi thật sâu hương thơm trên cơ thể nàng, bàn tay vỗ một cái lên chiếc mông tròn và tổ lớn của nàng, cười xấu xa nói.
"Ngươi thật là hư hỏng ?" Xinh đẹp mỹ nữ hô hấp dồn dập, tim đập nhanh hơn, làm bộ ngực phập phồng tạo sóng ba đào mãnh liệt.
"Hư hỏng như vầy sao" Lâm Thiên Vũ hai tay trên bộ ngực của nàng, hung hăng véo một cái.
"Nha! Soái ca,ngươi thật bại hoại! Bất quá ta ưa thích ,khanh khách "
Lâm Thiên Vũ đem rượu trong ly uống cạn, xoay người đi khỏi ghế ngồi, lưu lại vẻ mặt không thể tin nổi của mỹ nữ xinh đẹp kia.
Nữ nhân giống loại xe công cộng này, nhìn một chút là tốt rồi, nhưng nếu là chơi thật, đây chính là sẽ làm cho người buồn nôn !
Lâm Thiên Vũ thay đổi chỗ ngồi! gọi một chai Vodka xa xỉ ! rồi tự uống một mình!
Thời gian càng ngày càng muộn,rượu trong người cũng càng ngày càng nhiều, rồng rắn lẫn lộn, trong lúc nhất thời liếc mắt đưa tình, đánh nhau ẩu đả...!
Lâm Thiên Vũ ăn ổn tại chỗ ngồi, chậm rãi uống rượu! một nhân viên tiếp rượu mặc bộ sườn sám màu đỏ, trong đó không có mặc nội y, mơ hồ hai vú phòng mãn chuyển động. Rất là ân cần rót rượu cho Lâm Thiên Vũ .
Thời gian trôi qua ba giờ, Lâm Thiên Vũ một mình một người, uống cạn sạch hai chai vodka với nồng độ không thấp, một tá bia! Hôm nay tâm tình không được tốt, rõ ràng hơi có chút đầu rồi!
Tại thời điểm Lâm Thiên Vũ đang định gọi thêm một chai rượu, một nữ nhân thất tha thất thểu ngồi xuống bên cạnh hắn! Thân thể trực tiếp ngã vào người Lâm Thiên Vũ.
Lâm Thiên Vũ liền vội vươn tay ra đỡ, híp đôi mắt nhìn nữ nhân kia, dưới ánh sáng của ngọn đèn, Lâm Thiên Vũ dần dần thấy rõ khuôn mặt của đối phương!
Nữ nhân rất đẹp, tuy nhiên uống nhiều quá! Nhưng là ánh mắt lại như cũ sắc lạnh thậm chí là lạnh lùng! Lông mi rất công, con mắt rất lớn! Nếu như trong đôi mắt kia thiếu đi một phần lạnh lùng, phỏng chừng bên người đã sớm bu đầy nam nhân.
Hoa hồng có gai! Lâm Thiên Vũ nhận định!
Nàng mặc một bộ chế phục mùa hè màu hồng, ! Cổ chữ Vi để lộ một phần đã thịt trắng hồng, phía dưới hở ra hai tòa tuyết phong, nhìn ra chí ít 90CM, áo lót màu hồng ôm chặc lấy bộ ngực như muốn phá áo mà ra .Tuyệt đối là dáng người ma quỷ! Dáng người đẩy đà mà lồi lõm cùng hai đầu lông mày có vẻ lạnh lùng, lại là càng làm tăng thêm dục vọng của năm nhân!
----oOo----