Một ngày mới đã tới, hôm nay Lạc La sẽ đưa bọn tiểu tử quay lại nội viện tiếp tục khóa huấn luyện . Mọi người đã đứng ở sân đầy đủ, đang đợi Hương Hy và Hồng Nhi .
-Hoàng đệ, ta thấy hình như đệ có gì khác khác ?
Lâm Mộ đứng gần Trần Hoàng cảm thấy cơ thể hắn nguyên tố khí rạo rực .
-Đâu có, chắc tại hôm qua đệ ăn hơi nhiều ở nhà Hương Hy .
Trần Hoàng mỉm cười nói lảng sang chuyện khác . Đêm qua, sau khi uống hai ly rượu của Diêu Long thì hắn liền cảm thấy bản thân có thể đột phá, không cần tu luyện thêm nửa năm .
Thứ rượu đó thật thần kì, có dịp phải cảm tạ Diêu Long thúc .
Sau nửa canh giờ, Hương Hy được tỷ tỷ của mình đưa tới, Hồng Nhi cũng đến ngay sau đó, được Lan di đưa tới .
-Tiểu Hoàng lại đây nào .
Thanh Lan vừa đáp xuống liền gọi Trần Hoàng lại .
-Ồ, con mới đột phá phải không ?
Trần Hoàng nghe Thanh Lan gọi thì mỉm cười đi tới, Thanh Lan xoa xoa đầu hắn và chợt phát hiện hắn đột phát .
-Lan di nói bé bé thôi .
Trần Hoàng hoảng hốt đưa tay lên ra hiệu cho Thanh Lan . Nàng cũng rất phối hợp làm theo hắn, tỏ ra “ ta sẽ không nói cho ai biết “ .
-A di đà phật .
Hai vị sư phụ cùng Lạc La đi tới chỗ Thanh Lan .
-Hai vị có chuyện gì không ?
Thanh Lan chấp tay ra lễ lại .
-Bần tăng là Thanh La, vị này là Thanh Quyền . Hai ta muốn cảm tạ thí chủ đã ra tay tương trợ cho Lạc La đây .
Nói xong hai người liền muốn cúi đầu sâu thể cảm tạ nhưng bị luồng năng lượng lạ kiềm chế lại .
-Hai vị, tiểu nữ đây có lòng thương người nên cho dù đó là ai khác thì cũng ra tay tương trợ, hai vị không cần khách sáo .
Lạc La nghe Thanh Lan hô hai chữ “tiểu nữ” thì không khỏi muốn cười . Vị tỷ tỷ này của mình thật lắm trò .
Bốn người đứng lại nói chuyện với nhau một hồi .
-Hoàng đệ, cha ta nói, những chuyện tối qua cái gì đệ nên nhớ thì nhớ cái gì không nên nhớ thì mau quên nó đi .
Hương Ly dắt Hương Hy đi đến gần Trần Hoàng rồi truyền lại lời của Diêu Long .
-Vâng đệ nhớ rồi .
-Mà tối qua cha ta nói gì với đệ thế ?
Hương Ly hai tay chống nạnh nhìn Trần Hoàng hỏi, Hương Hy cũng tò mò nhìn theo .
-À, Long thúc chỉ nhắc nhở đệ sau này cẩn thận hơn và chỉ cho đệ một số cách tu luyện .
Trần Hoàng đối diện với tỷ muội nhà này thì hết sức lúng túng, như tối qua hắn đã rõ hết thân phận của các nàng . Những chuyện Long thúc cần mình quên và không nói thì chắc chắn hắn sẽ không hở nửa lời .
-Ồ .
Hương Ly và Hương Hy cùng ồ lên .
-Cha muội có trách phạt huynh không ?
Hương Hy hỏi thêm, nàng chỉ sợ Diêu Long trách phạt Trần Hoàng trong lúc không có nàng .
-Cha muội là muốn trách phạt hai ta .
-Thế, thế hình phạt là gì ?
Hương Hy giọng run run hỏi, cha chưa bao giờ trách phạt nàng cả, thế mà nay lại ... Hương Ly cũng tò mò về hình phạt mà cha mình đưa ra .
-Có dịp ta sẽ nói với muội .
Trần Hoàng cười cười xoa xoa đầu Hương Hy .
-Huynh không cảm thấy lo sợ gì sao ?
Hương Hy ngước mặt lên nhìn Trần Hoàng đang rất vẫn bình tĩnh khi nhận hình phạt của cha mình .
-Sao phải sợ chứ ?
Nói đến đây, mặt Trần Hoàng cũng hơi đỏ, hình phạt đó hắn muốn còn không được . Nhưng trước tiên hắn muốn đề cao tu vi của bản thân lên, để có sức bảo vệ Hương Hy .
-Lúc đó muội sẽ cùng huynh chịu phạt .
Hương Hy nắm tay lại đưa lên tỏ vẻ quyết đoán . Trần Hoàng thấy thế mặt lại thêm đỏ . Hương Ly chú ý biểu cảm của Trần Hoàng thì thấy có chỗ nào không đúng cho lắm .
-Này này hai người nói chuyện gì thế .
Đám Mạc Thành kéo qua bên Trần Hoàng và Hương Hy, cả đám bắt đầu bàn tán về chuyện con Phong Độc Hạt hôm nọ .
Sau khi Lạc La nói chuyện xong và được nghe lời dặn dò của Thanh Lan về Hắc Miêu và tình trạng của Trần Hoàng thì ông lại thêm phần lo lắng, tên theo dõi hôm nọ đích thật mục tiêu là Trần Hoàng, không phải nhằm vào Tiên Thú là Thanh Lan .
Không lẽ chúng biết được cái gì đó rồi ?
-Chào ba vị sư phụ .
Ba người đồng loạt quay lại thì thấy chủ nhân của tiếng chào đó là một thiếu niên trạc tuổi Hương Ly .
-Đằng Kha đó sao, tình hình Đằng Liễu thế nào rồi ?
Thanh Quyền đại sư lên tiếng hỏi thăm, người vừa tới là Đằng Kha .
-Đa tạ Thanh Quyền sư phụ hỏi thăm, Đằng Liễu đệ đệ tình trạng vẫn không tiến triển cho lắm .
Nghe được vậy hai vị đại sư kia tỏ ra tiếc nuối và đau lòng, Đằng Liễu tuy hơi hống hách nhưng thiên phú tu luyện thì không ai chê được, rất giống huynh trưởng của hắn là Đằng Kha đây .
-Hôm con đến đây có việc gì ?
Thanh Quyền sư phụ đổi chủ đề qua chuyện khác .
-Con muốn theo mọi người vào nội viện để có thể mượn khung cảnh nơi đó tu luyện .
Đằng Kha nhã nhặn nói ra mục đích của mình .
-Này, đằng kia có phải là Đằng Kha sư huynh không ?
Ôn Báo chỉ về phía Đằng Kha hỏi . Cả đám Trần Hoàng đều quay lại nhìn .
-Đúng đúng, đó là Đằng Kha sư huynh, đại ca của Đằng Liễu huynh .
Mạc Thành là người la to nhất, cũng đúng vì trước đó hắn rất thân thiết với Đằng Liễu . Trần Hoàng nhìn thấy Đằng Kha thì tỏ ra bình thường nhưng bên trong lại dâng lên một chút gì đó không yên lòng .
-Ồ việc này cũng không có gì khó, con theo chúng ta đi vào thôi .
Thanh Quyền sư phụ nói xong liền chấp tay chào Thanh Lan rồi di chuyển . Đằng Kha cũng nối đuôi theo sau . Khi tới đám Trần Hoàng, Đằng Kha có nhìn qua bên hắn một hồi rồi chuyển ánh mắt như đang tìm thứ gì đó .
Sau cùng không tìm thấy cũng nhanh chóng bỏ qua, những cử chỉ này của Đằng Kha rất lẹ nên không ai phát hiện ra được .
Mọi thứ ở ngoại viện đã xong, tất cả trở lại nội viện tiếp tục khóa huấn luyện của mình . Đằng Kha sau khi vào nội viện đã xin phép rời đi kiếm chỗ tu luyện . Mọi người ai về phòng nấy .
Trần Hoàng vừa về tới phòng thì lập tức có một vật xông thẳng vô mặt hắn, khiến hắn ngã nhào ra phía sau .
-Đau chết ta !
-Woong woong woong .
Tiểu Woong phấn khích khi thấy Trần Hoàng về, nó liếm láp khắp mặt Trần Hoàng .
Nhưng cú va khi nãy làm Trần Hoàng xưng một cục ngay bên mắt, hắn cũng không biết nói gì hơn, kéo Tiểu Woong ra . Tiểu Woong lưỡi vẫn thè dài có dính một ít nước trên đó, nó nhìn Trần Hoàng bằng một ánh mắt tinh nghịch .
-Ta cũng nhớ ngươi .
Trần Hoàng xoa xoa đầu Tiểu Woong rồi đứng dậy đóng cửa phòng lại .
-Ngươi vừa đột phá ?
Lục Miêu nằm trên bàn, con ngươi màu lam bắt đầu chuyển động điều tra .
-Không có gì giấu được ngươi, Tiểu Hổ .
-Ta không phải Tiểu Woong mà ngươi kêu Tiểu Hổ .
Lục Miêu đứng dậy chỉ vô mặt Trần Hoàng, nếu như nhân loại này dám gọi lại lần nữa thì nó lập tức tấn công !!!
-Rồi rồi, ngươi xem ta có thể tu luyện chiến kĩ được chưa ?
Trần Hoàng cũng không muốn gây sự với con Tiểu Hổ này nên chuyển chủ đề .
-Trước mắt ổn định cảnh giới, rồi lo chuyện chiến kĩ sau .
Trần Hoàng dành ra một ngày ổn định lại căn cơ của mình . Tiểu Woong rất ngoan ngoãn, thấy Trần Hoàng đang tu luyện nên nó ra chỗ của Lục Miêu chơi đùa xong rồi lăn ra ngủ .
Chừng đến gần tối, Trần Hoàng đã ổn định cảnh giới xong, hắn liền xuống giường vận nguyên tố khí . Trên tay hắn bắt đầu xuất hiện những tia Phong Nguyên Tố màu xanh lục và nó đang chuyển hình thành chiếc lá, tiếp tục xuất hiện thêm hai chiếc lá .
Trần Hoàng thuận tay ném về phía Lục Miêu, chỉ thấy ba chiếc lá đó đi được nửa đường thì lập tức bị Viêm Hồn của Lục Miêu làm cho tiêu thất .
-Nguyên tố khí còn chưa cứng rắn, cố gắng luyện tập thêm đi tiểu tử . Đi ăn cơm thôi .
Lục Miêu nói xong thì duỗi móng đứng dậy, Tiểu Woong thì đã nhảy lên người của Lục Miêu .
Trần Hoàng thấy một quy cõng một thố tiến ra bên ngoài thì không khỏi cảm thấy buồn cười, hai tên này rất thân nha, phải chăng cùng là nguyên tố thú nên mới thân đến vậy .
Ở dưới nhà bếp tất cả tụ tập lại dùng cơm, Lục Miêu và Tiểu Woong được ăn riêng bên một bàn . Trần Hoàng lần đầu tiên chủ động gắp thức ăn cho Hương Hy, khiến cả đám trêu chọc không thôi .
-Lạc La sư phụ, ngày mai chúng ta vẫn luyện tập như cũ sao ?
Lâm Mộ lên tiếng hỏi .
-Ngày mai cho các ngươi nghỉ xả hơi một ngày .
Lạc La thản nhiên đáp .
Cả bọn nghe xong đều vui mừng vì ngày mai được nghỉ xả hơi, nhiều người đang rủ nhau đi thăm thú xung quanh sâm lâm viện tự .
-Từ bây giờ, ai đột phá lên một đại cảnh giới sẽ được thưởng một chiến kỹ bất kì .
Lạc La vẫn thản nhiên nói ra . Đám tiểu tử nghe vậy mắt liền sáng lên, chiến kỹ miễn phí a, một quyển ở ngoài dù thấp nhất cũng cả mấy vạn lận, bây giờ chỉ cần đột phá một đại cảnh giới là được một quyển .
-Các ngươi cố gắng luyện tập, kì đại hội giao hữu còn hơn hai năm nữa, những ai đạt được Khải Tướng cấp độ sẽ được tham gia, phần thưởng cho đội thắng là mỗi người được hai quyển chiến kỹ và một binh khí tự chọn .
Lạc La nói xong thì cơm trong chén cũng đã xong, ông đứng dậy xoay người rời đi . Đám Mạc Thành nghe vậy thì không khỏi nóng máu, bọn họ xuất thân là những người con nông dân .
Được viện tự thu nhận chỉ dạy thành những nguyên tố giả mà không hề lấy công đã một cái ơn lớn, bây giờ có thể được nhận chiến kỹ và binh khí nữa, há ai lại không muốn ?
-Được được, ta phải cố gắng luyện tập để được tham dự vào hội giao hữu . Ngày mai nghỉ cũng luyện tập .
Ôn Báo ăn vội chén cơm rồi đi ra .
-Ta cũng thế .
A Khưu cũng mau chóng ăn xong .
Trần Hoàng để ý đến lời sư thúc của mình nói, cấp độ Khải Tướng mới được tham dự, phải chăng nhắc nhở mình, tên đại ca của Đằng Liễu đã là Khải Tướng rồi ? Mà hắn còn dẫn đầu đội của viện tự, thì chắc chắn cấp bậc phải hơn những người khác .
-Nè, mai huynh muốn làm gì ?
Hương Hy nhỏ nhẹ nói với Trần Hoàng .
-Đi chơi với muội một ngày được không ?
-Được !
Hương Hy mắt sáng lấp lánh nhìn Trần Hoàng .