Phong Kê Xà bị ném đi một cách thô bạo . Đường bay của nó khiến cây cối đổ rạp .
“rầm” .
-Rống!!!
Cái mào kê trên thiên linh cái càng ngày càng đỏ thêm . Đôi mắt sọc thẳng cũng thêm phần màu đỏ . Bị một con sâu cái kiến ném đi như vậy thật là một nỗi sỉ nhục với nó,nhưng nó cũng dè chừng cặp trảo kia .
Đó là áp chế đến từ huyết mạch nguyên tố thú .
Hương Hy cùng Lục Miêu nhanh chóng xuất hiện trước mặt nó .
Hồng Nhi cũng đuổi tới . Nhìn thấy cặp long trảo sắc bén còn dính xà phiến kia Hồng Nhi không khỏi chép miệng khen .
-Đúng là sắc bén,có thể xuyên thủng lớp phiến giáp của nó .
Hương Hy không để ý lời khen,hỏi qua chuyện khác .
-Muội chắc là giữ chân Hoàng huynh được lâu không ?
-Hy tỷ yên tâm,thời gian đủ để xử lý nó .
Hồng Nhi vênh mặt đắc ý,tay nhỏ chỉ về phía con Phong Kê Xà .
-Ta nghĩ không đơn giản .
Lục Miêu giọng nghiêm túc .
Hai nữ nghe lời Lục Miêu liền chăm chú quan sát mục tiêu .
Hương Hy rất nhanh chau mày lại rồi dãn ra .
-Nó thực mới đột phá trước khi chúng ta tới không lâu .
Hồng Nhi tay vỗ vỗ cái trán .
-A,sao muội lại không để ý chứ ?
Lục Miêu trề môi khinh thường .
-Một người thì lo sợ bị bại lộ thân phận,một người thì không tập trung trong lúc chiến đấu . Thử hỏi hai ngươi còn để ý được cái gì ?
Dứt lời,bầu không khí im lặng tuyệt đối,chỉ phát ra âm thanh từ hướng con Phong Kê Xà đang thò ra thụt vào cái lưỡi .
Lời nói của Lục Miêu đánh vào đúng điểm của hai nàng khiến cho nhị nữ không phản bác lại được .
Lục Miêu trong lòng thầm than khổ,không biết vì sao lại chui đầu vô hai nữ nhi này .
Hương Hy giữ im lặng một lúc,lên tiếng .
-Ngươi nói đúng,chúng ta quả thật không tập trung .
Rồi nàng thở dài,việc thân phận làm Hương Hy mất tập trung rất nhiều .
Đôi mắt rắn chớp chớp,Hồng Nhi giọng nói đầy nghiêm túc .
-Hai người,nó chuẩn bị phản công !!!
Lục Miêu và Hương Hy cùng nhìn về phía con Phong Kê Xà .
Cái mào đỏ của nó lúc nhạt lúc đỏ,nó ngẩng đầu lên trời há cái miệng ra . Trước miệng nó có nhiều đốm đỏ tụ lại,nhanh chóng tạo ra một hỏa cầu,so với hỏa cầu phía trước tấn công Hồng Nhi thì lớn hơn gấp đôi .
Bên phía Trần Hoàng lúc bấy giờ .
Trần Hoàng đã tiếp cận bờ hồ,hắn hít một hơi thật sâu,vận chuyển nguyên tố khí xuống dưới chân . Từng bước từng bước tiến về giữa hồ,đi được một khúc thì bám vào những mỏm đá nhọn để nghỉ ngơi .
Việc vận chuyển nguyên tố khí liên tục để nâng bản thân di chuyển dài trên mặt nước quả là tiêu hao quá nhiều đối với một người mới đột phá nguyên tố giả như hắn .
Nhưng chỉ là vấn đề thời gian,chưa đến nửa canh giờ Trần Hoàng đã đến trước Phong Lôi Liên .
Lại gần Trần Hoàng mới phát hiện ra,ở giữa đóa liên có những tia sét màu vàng nhỏ phát ra tiếng tí tách khi chúng vô tình va vào nhau . Xung quanh những cái lá có những luồng gió nhẹ bao quanh .
Quả là đóa liên mang hai thuộc tính Lôi và Phong .
Mong chóng xé một mảnh vải bọc lại bàn tay để hái đóa Phong Lôi Liên .
Từng thao tác cẩn thận đã xong,Trần Hoàng tay cầm đã cầm được Phong Lôi Liên . Việc bây giờ hắn cần làm là quay về chỗ cũ trong khi nguyên tố khí đang cạn kiệt .
Việc này đúng là không dễ dàng gì,thà để cho hắn đi đánh con Phong Kê Xà hao tổn không sao .
Đi trên nước hao tổn kiểu này thì thật là uổng phí .
Trong lúc Trần Hoàng đã nắm được Phong Lôi Liên thì bên phía Hồng Nhi,trận chiến đã đi đến hồi căng thẳng .
Hỏa cầu trước miệng Phong Kê Xà một lúc một to hơn .
Lục Miêu,Hương Hy,Hồng Nhi không dám vọng động . Ai cũng hiểu rằng chỉ cẩn xơ sảy ôm trọn hỏa cầu kia thì tính mạng ngàn cân treo sợi tóc .
Nhưng không như họ nghĩ,từ hỏa cầu lớn phóng ra từng hỏa cẩu nhỏ hướng phía ba người mà tới .
Hương Hy là người tỉnh táo nhất,lập tức ra lệnh .
-Muội làm nó tê liệt,Lục Miêu đốt cháy cái mào của nó,ta sẽ dứt điểm .
-Rõ !!!
Cả hai đồng thanh đáp,khi dứt lời thì một chuỗi hỏa cầu lao tới phía họ .
Cả ba tách ra,tránh né những hỏa cầu .
Thân rắn Hồng Nhi lách qua đợt hỏa cầu,xuất hiện trước mặt Phong Kê Xà chừng vài thước . Miệng phồng to lên như chuẩn bị xuất chiêu .
Vài hơi thở,Hồng Nhi miệng rắn bắn ra những tia sấm màu vàng tới trước thân Phong Kê Xà .
Lợi dụng thuộc tính Phong của chính mình và nó vừa đột phá,Phong Kê Xà tự tin vào tốc độ của bản thân với sức phòng thủ nên nó không hề có ý định tránh né ngay từ đầu .
Đúng như dự đoán,Phong Kê Xà khinh thường đòn tấn công của Hồng Nhi .
Nó muốn thử độ bền và sức chịu đựng mới khi nó đột phá .
Tia sấm lao đến,đánh vào thân Phong Kê Xà .
Oanhhhhhhhhhh .
Trên thân thể của Phong Kê Xà không hề có một vết thương nào,chỉ có những nơi bị đánh trúng hơi đen đen,xà phiến vẫn không có mảy mai bị rơi rụng .
Cái lưỡi rắn thò ra thụt vô,nó đánh cái ánh mắt khinh thường nhìn về Hồng Nhi . Nhưng nó chợt nhận ra không thấy nữ nhi có cặp trảo sắt bén và Phong Thố đâu .
Phía trên thiên linh cái của nó phát ra âm thanh .
-Tìm ta sao ?
Lục Miêu xuất hiện trên thiên linh cái của Phong Kê Xà,trên hai tay thỏ đã có sẵn một hỏa cầu màu xanh lục .
Phong Kê Xà cảm giác được nguy hiểm,nó đã sẵn sàng sử dụng tốc độ . Ở phía xa,Hồng Nhi miệng rắn khẽ thì thầm .
-Tê .
Phong Kê Xà hai mắt trợn to lên,nó cảm thấy chỗ long trảo cắm vào có một dòng nóng hổi khiến cơ thể nó tê dại làm nó chậm đi một nhịp . Ngay tức khắc hỏa cầu xanh lục nện xuống thiên linh cái của nó .
Khiến cho cơ thể lẫn về linh hồn đều đau thấu .
Hương Hy chỉ chờ sẵn cơ hội này,nàng chuẩn bị từ trước liền di chuyển cực nhanh đến sau Lục Miêu,long trảo sắc bén đã chuyển thành màu bạc .
-Thủy Long Tinh Quyền,đẳng thứ nhất Liệt Địa .
Long trảo sắc bén cắm vô thiên linh cái Phong Kê Xà,mọi thứ diễn ra quá nhịp nhàng và mau chóng .
Phong Kê Xà trợn mắt,nó đã quá khinh thường kẻ địch .
“soạt soạt” .
Phía xa Trần Hoàng đã gần tiến đến chỗ chiến đấu của Hương Hy,những tiếng sấm đã làm hắn phát hiện ra .
Hương Hy long trảo đang cắm vô đầu của Phong Kê Xà,nghe được tiếng động nàng đoán chắc Trần Hoàng tới .
Vì sợ Trần Hoàng thấy hình dạng này của mình,long trảo cắm trong đầu Phong Kê Xà vội xoay một vòng,xoắn nát đầu Phong Kê Xà .
Lục Miêu đứng quan sát không khỏi tán thưởng,chiến đấu như vậy mới hợp với nó .
Hồng Nhi thấy đầu của Phong Kê Xà bị xoắn nát mà đầu rắn nàng cũng hơi nhói nhói .
“Bịch” .
-Ta không đến chậm chứ ?
Tiếng chạm cành cây,dấu hiệu Trần Hoàng đã tới .
Lục Miêu nhếch mép .
-Ngươi vừa bỏ qua màn cuối rồi .
Trần Hoàng đáp xuống quan sát chỗ chiến đấu,hắn thấy nhiều cái lỗ lớn đen thui,và một cái xác rắn không đầu kế bên đó là Hương Hy với thân y còn dính nhiều vết máu .
Đưa ngón tay cái về Hương Hy,nở nụ cười .
-Muội thật là mạnh nha .
Hương Hy cười cười,rút ra một khăn tay lau vết máu trên tay .
Hồng Nhi thấy Trần Hoàng tới liền di chuyển đến chỗ trước mặt hắn trở lại hình người .
Kim quang lóe lên,Kim Xà dài hơn hai trượng lập tức thu nhỏ thành hơn một thước,kim quang vừa biến mất,Hồng Nhi nở nụ cười tinh nghịch với Trần Hoàng,đưa ngón tay cái lên nói .
-Hy tỷ của huynh thật mạnh nha,ơ sao huynh lại chảy máu mũi . Trúng độc !!!
Lục Miêu trố mắt nhìn Hồng Nhi với Trần Hoàng,phải nói là quá thất thố . Hồng Nhi trở lại hình người trên thân không một mảnh vải ……
Trần Hoàng tay sờ sờ mũi thấy có máu,rồi nhìn về phía Hồng Nhi,máu trong mũi hắn lại càng chảy thêm .
Hương Hy nhanh chóng xuất hiện chắn ngang hai người,Hồng Nhi đang chuẩn bị đi tới lau máu cho Trần Hoàng,nhưng nàng khựng lại lầm bẩm .
-Sao tự nhiên thấy lạnh hơn mọi khi ?
Rồi nàng ngó xuống phát hiện thân thể mình không một mảnh vải .
-AAAAAAAA .
Một tiếng hét chói tai vang lên,nàng vội che mặt chạy ra sau một cây cổ thụ lớn .
Trần Hoàng được Hương Hy lau hết máu mũi,mặt hắn đỏ như lửa .
Hương Hy lườm hắn một cái nói .
-Thích lắm phải không ?
Trần Hoàng lúng túng,giải thích .
-A,a đâu có,tại tại tại ….
Hương Hy hừ một cái rồi đi ra chỗ Hồng Nhi .
Lục Miêu từ lúc nào đã nhảy lên vai Trần Hoàng .
Mặt gian xảo hỏi .
-Tiểu tử thấy thế nào ?
-Thật bự và trắng a .
Trần Hoàng rất tự nhiên trả lời …..
Hương Hy đi đến sau gốc cổ thụ thấy Hồng Nhi đã mặc lại đồ bình thường .
Thấy Hương Hy đến nàng vội nắm lấy tay Hương Hy mặt đau khổ nói .
-Muội không cố ý a,muội cứ hay quên sau khi biến hình lại phải thay y phục .
Hương Hy không nói gì mà tiến lại gần Hồng Nhi rồi ôm nàng vào lòng,Hồng Nhi rất bất ngờ nhưng cũng không phản kháng .
Hương Hy giọng khàn khàn .
-Cảm ơn muội .
Hồng Nhi đẩy Hương Hy ra,vội lấy tay áo chấm những giọt nước mắt trên mặt Hương Hy .
-Tỷ không cần cảm ơn,muội hiểu rõ việc thân phận của chúng ta như thế nào đối với nhân loại mà .
Hương Hy nín khóc,nhìn vào đôi mắt tinh nghịch của Hồng Nhi,nó không còn sự tinh nghịch nữa mà chỉ còn sự cô đơn và buồn tủi .
-Bây giờ muội đã có ba bằng hữu .
Hồng Nhi đôi mắt cô đơn liền biến mắt,thay vào là xúc động lẫn sự ấm áp .
-Nhưng muội muốn làm muội muội của tỷ cơ .
-Thế muội có hai bằng hữu mới và một tỷ tỷ mới .
Hồng Nhi đôi mắt chớp chớp nghịch ngợm,Hương Hy xoa đầu Hồng Nhi rồi nở nụ cười hiền hòa,nàng chợt nhớ ra gì đó mặt hơi đỏ nói nhỏ với Hồng Nhi .
-Sao của muội lớn thế,chế độ dinh dưỡng của muội thế nào có thể chỉ cho ta không ?
Nói xong Hương Hy chỉ về phía cây mật đào phía trên của Hồng Nhi .
Hồng Nhi nghe xong thì không hiểu lắm,nhưng khi thấy Hương Hy ra hiệu thì nàng nở nụ cười tinh nghịch,trả lời rất ngây ngô .
-Tỷ đừng lo,huynh ấy không chê của tỷ đâu .
-Tiểu nha đầu,thật tinh ranh .
Hương Hy mặt đỏ trách mắng Hồng Nhi .