Dịch: LapTran - Edit: Vinatel
Nếu nói người tích cực nhất trong chiến đội lão Vương khẳng định không ai ngoài Phạm Đặc Tây, từ khi thêm cái danh hiệu “phó đội trưởng”, A Tây vô cùng cao hứng.
Ngày hôm qua, nghe Phạm Đặc Tây nói muốn chuẩn bị một cái hoạt động đoàn đội, mọi người chờ tin vui từ Phạm Đặc Tây. Nói thật, cũng chẳng có mong chờ gì, tham gia hoạt động lớn mà có hai Thú nhân bên trong thì… Hiện tại không ai để ý bọn họ, đó là bởi vì chiến đội lão Vương cũng không tạo sóng gió gì, rất điệu thấp, nếu xuất hiện trong thời điểm loạn lạc này, nói không ngoa, tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện nha. Nhưng nếu tham gia hoạt động bình thường, lại thiếu khuyết chút hương vị.
Đương nhiên lão Vương không thèm để ý những thứ này, hắn chỉ là hoàn thành nhiệm vụ của Karida mà thôi.
“Hờ, gia hỏa này tích cực nhất, kết quả lại đến trễ. Ô Địch, chốc nữa việc trước tiên là đánh hắn một trận!” Vương Phong có điểm không kiên nhẫn nói.
Ô Địch bất đắc dĩ nhìn Khả Lạp, “Như vậy không tốt lắm.”
“Hắn nói giỡn đó.” Khả Lạp nhẹ nhàng nói. Từ khi gia nhập cái chiến đội này tựa hồ cũng không có gì thay đổi, cái đội trưởng này có hơi không xứng với chức vị. Có lẽ trước nay hắn cũng không nghĩ tới làm ra thành tích gì đó.
Chỉ là nhìn xem cái đội hình này, một cái không phải chức nghiệp chiến đấu, hai Thú nhân, một Vu sư nhu nhược. Hơn nữa còn có một tên võ sĩ hình thể đều có vấn đề. Thấy thế nào đều giống như là đội hình dùng để lót đường.
Từ khi đi vào thánh đường Rose, Ô Địch đã sớm không còn hùng tâm tráng chí. Thời điểm ở Võ Đạo viện bị khi dễ với trào phúng, đến huấn luyện đạo sư phụ trách còn để cho bọn họ luyện tập đơn độc. Căn bản là không có để ý bọn họ.
Khả Lạp cũng là không có biện pháp. Nếu có cái lựa chọn thứ hai, nàng cũng muốn rời đi, nhưng mà không thể. Một khi đăng ký chỉ có sau khi kết thúc lần trắc nghiệm đầu tiên mới cho phép đổi đội ngũ mới. Không biết phải làm thế nào đây, nhìn Vương Phong bây giờ với lúc trước như hai người khác nhau, khiến nàng có cảm giác như bị mắc mưu.
“A Tây, đội trưởng nhất định chuẩn bị chúng ta một bất ngờ nha.” Ôn Ny chân thật mà nói.
Ngoài cửa truyền đến cười to, “Ôn Ny quả nhiên là tiểu thiên sứ, ta xác thật vì mọi người chuẩn bị niềm vui, đây cũng là hoạt động chính thức đầu tiên của chiến đội lão Vương chúng ta!”
Phạm Đặc Tây lên sàn một cách sáng chói, phía sau còn cõng một cái bao thật lớn, giống một tên trộm.
“Đừng thôi phồng nữa, mau nói xem là cái hoạt động gì, thần thần bí bí.” Lão Vương rất bận, nếu không phải thân là đội trưởng, hơn nữa tên Lam Thiên kia đang cuồng rình trộm hắn, nói không chừng giờ còn đang trốn ở cái góc nào đây, nếu không hắn cũng lười để tâm đến.
“Hắc hắc, buổi tối viện Võ Đạo cùng viện Pháo Thủ tổ chức vũ hội hóa trang để tăng quan hệ hữu nghị, vui không, bất ngờ không!” Phạm Đặc Tây đắc ý dào dạt nói: “Vốn dĩ mỗi người chỉ có thể mang một người, nhưng ta mặt mũi lớn, chúng ta toàn bộ đội ngũ đều có thể đi, trang phục ta đều giúp các ngươi thuê, hôm nay tất cả đều tận tình vui vẻ!”
“Xem ngươi hưng phấn như vậy, không phải là Lôi Lôi cũng đi chứ?” Vương Phong nói.
“A Tây ca ca đã có bạn gái a?” Ôn Ny cũng có chút hứng thú, cô gái này mù bao nhiêu nha.
“Người đang theo đuổi, đang theo đuổi thôi!” Phạm Đặc Tây hơi có chút ngượng ngùng, nhưng lời nói lại hưng phấn dị thường, “Là Lôi Lôi mời ta!”
“Thiệt hay giả?” Vương Phong trợn trắng mắt, còn có loại chuyện tốt này sao?
“Lôi Lôi là quản lý phụ trách kế hoạch vũ hội lần này, viện Pháo Thủ rất nhiều mỹ nữ đều sẽ đi, nhưng chỗ sân lớn như vậy, khiến cho rất nhiều người muốn lấy một tấm vé đều không lấy được, nhưng là…” Hắn vừa nói, một bên khoe khoang rồi lấy ra năm tấm vé vào cửa: “Nhìn xem, nhìn xem! Năm tấm phiếu khách quý, đều là Lôi Lôi đưa, thật không phải Phạm Đặc Tây ta ở đây chém gió, cũng nhờ quan hệ giữa ta cùng Lôi Lôi, bằng không đổi người khác đi thử xem? Bảo đảm ngươi một tấm phiếu đều không có!”
Vài người khác đều lộ ra ánh mắt hứng thú, đặc biệt là Khả Lạp cùng Ô Địch, nếu không muốn thay đổi, vậy sẽ không tới thánh đường Rose, nếu tới, liền phải dung nhập, mà xã giao thì so với chiến đấu càng quan trọng.
Vũ hội hoá trang… có chút động lòng.
Không thể không nói, lão Vương cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, hiển nhiên Phạm Đặc Tây cũng đã suy xét tới tình huống của Thú nhân, đại khái cũng chỉ có vũ hội hoá trang mới có thể.
Chính mình gần nhất cũng là áp lực như lớn núi, đi ra ngoài khiêu vũ uống chút rượu, giải phóng một chút cũng không tệ.
Nhắc tới Lôi Lôi, Phạm Đặc Tây mặt có chút ửng hồng, trong ánh mắt tràn ra cả đống toàn là cảm động: “Có một số chân tình thực lòng thường không phải viết ở trên mặt, mà là giấu ở trong lòng!”
“Nhớ trước đây ta lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Lôi, cũng là ở trong một cái vũ hội của tân sinh, buổi tối hôm đó ta thật ra chỉ cùng nàng nói qua một câu, vốn tưởng rằng nàng sẽ sớm quên, nhưng không nghĩ tới a, nàng tới bây giờ đều còn nhớ rõ, hôm trước lúc nàng cùng ta nhắc tới, ta mới biết được thì ra ngay lúc ấy nàng cũng đã chú ý tới ta! Cho nên lần vũ hội này nàng mới cố ý mời ta, nàng…”
Phạm Đặc Tây bất tri bất giác có điểm ngây ngốc, những người khác đã vây xung quanh cái bao, hiển nhiên không ai nguyện ý nghe chuyện A Tây phát động dục.
“Bộ quỷ hút máu này cũng không tệ lắm.” Lão Vương kéo cái áo choàng cổ cao đỏ như máu, đồ chơi này mặc vào rất đơn giản a! Đâu giống những bộ khác kim quang lấp lánh, chỉ là mấy cái cúc áo thôi đã khiến lão Vương nhìn đến choáng váng đầu óc.
“Của ta chính là váy đen này sao? Có chút giống trang phục hầu gái hắc ám.” Ôn Ny hưng phấn đến khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, không nghĩ tới A Tây phát còn rất tinh mắt, bộ quần áo này lão nương thích, nàng trực tiếp cầm lấy ướm thử một chút thẹn thùng nói: “Cảm giác rất mâu thuẫn a.”
“Khụ khụ.” Phạm Đặc Tây rốt cuộc ý thức được lực chú ý của mọi người căn bản không ở những lời lải nhải của hắn, cuối cùng đành dừng lại: “Chúng ta đều là con cháu Thánh Đường, phải nghĩ thoáng ra, đây là trào lưu Ám Hắc Phong hiện giờ, rất ngầu lòi!”
“Ta liền thử một chút đi.” Ôn Ny biểu tình có chút thẹn thùng, dẫn tới Phạm Đặc Tây rất vui vẻ, “Đi theo các ca ca tuyệt đối sẽ giúp ngươi trải nghiệm cuộc sống không giống nhau.”
Ô Địch có chút do dự, “Nếu không chúng ta liền thôi?”
Mặc dù là hoá trang vũ hội, hắn vẫn có chút mất bình tĩnh.
“Như vậy sao được đây, chúng ta chính là chiến đội lão Vương, muốn đi liền cùng đi.” Lão Vương đã mặc áo choàng quỷ hút máu vào, khoa tay múa chân thật là có chút ý tứ, hắn cười ha hả nói: “Sợ gì, có đội trưởng ở đây!”
Ô Địch nhìn thoáng qua Khả Lạp, nàng gật gật đầu, nàng rất có hứng thú.
Phạm Đặc Tây tự chuẩn bị một trang phục hoàng tử lộng lẫy vàng son, hôm nay muốn đi cùng với nữ thần, chỉ có thân phận vương tử cao quý này mới là thích hợp.
Lão Vương là một con quỷ hút máu mặc áo choàng đỏ, Khả Lạp cùng Ô địch đơn giản hơn, diện mạo ngoại hình đều không nhất thiết phải hóa trang nhiều, mặc một cái áo choàng ma, đầu mang một cái khung xương hiến tế, toàn bộ như vậy là ổn.
Bốn người chỉ tốn cỡ mười phút đều đã làm xong, lại đợi Ôn Ny ở trong phòng vệ sinh mất hết nửa giờ.
Ngay tại thời điểm Phạm Đặc Tây chờ đến không kiên nhẫn được nữa, tiểu nha đầu mới đẩy cửa nhà vệ sinh đi ra.
Từ từ, đây là?
Chỉ thấy Ôn Ny trên khuôn mặt nhỏ vốn mũm mỉm đánh một lớp phấn trắng thật dày, làm sắc mặt nàng nhìn qua rất tái nhợt, phối hợp son đen nồng đậm trên môi, màu mắt xám, còn vẽ thêm cái sống mũi cao ba chiều, lại phối với khóe miệng cố ý chấm lên một cái vết máu.
Đây đâu còn là cái kia tiểu khả ái ngày thường nữa, đây chân chính là tiểu yêu quái quỷ dị a.
Bốn người chờ ở bên ngoài cùng nhau há to miệng, đây không phải hoá trang, đây chính là thay luôn cả cái đầu?
Ôn Ny xoa xoa tay, vẻ mặt nhút nhát sợ sệt hỏi: “Rất khó coi sao? Ta trước kia đều không có thử qua loại trang điểm hung ác này.”
“Đẹp!” Phạm Đặc Tây giơ ngón tay cái lên: “Quả thực là quá đẹp! Ôn Ny ta nói với ngươi, bộ dạng hóa trang này của ngươi so với ngày thường có cá tính hơn nhiều!”
Mả baba nhà mi, cái phẩm vị của ngươi, tên mập chết tiệt, lão nương phải… đùa chết ngươi!
Khoảng sân ở trong Võ Đạo viện, nơi Hội Học Sinh phân công ra luyện võ bị tạm thời chưng dụng thành khu vui chơi.
Từ xa cũng đã có thể nghe được âm thanh ầm ĩ rung trời bên này, có tốp năm tốp ba học sinh, hoá trang thành tạo hình hiếm lạ cổ quái hướng bên này tụ tập lại.
Có mỹ nhân ngư kéo theo đuôi cá, đáng tiếc cái đuôi nhựa phía dưới lại mọc hai cái chân; có giả làm người sói đầy cơ bắp, đáng tiếc ngực toàn là lông giả nhìn qua biết ngay là sản phẩm thấp kém; còn có “người sắt lùn” với bộ râu quai nón dài tới mét tám mét chín, “Thiên tộc” đeo một đôi cánh làm từ lông gà, cả người dán hình xăm giấy long tượng, náo nhiệt cực kỳ.
Mọi người khi đến đây, vốn tưởng cái vé vào cửa của Phạm Đắc Tây chỉ là làm lấy lệ, không hề nghĩ tới đúng thật là có người kiểm tra phiếu ngoài cửa, hơn nữa đã xếp hàng không ngắn.
“Thật náo nhiệt nha.” Ôn Ny hưng phấn đi theo phía sau cùng mọi người, không ngừng nhìn đông nhìn tây: “Mau xem, con thằn lằn kia có cái đuôi xẻ tà, ha ha!”
“Trời đậu, thật nhiều quỷ hút máu! Đụng hàng đụng hàng!”
“Xem, Lôi Lôi của ta!” Phạm Đặc Tây thấy được Lôi Lôi ở cửa hỗ trợ kiểm phiếu, hưng phấn hướng bên kia vươn thẳng cánh tay phất phất.
“Người nào?” Ôn Ny vẻ mặt bát quái hướng phía trước mặt thò đầu nhìn ngóng.
“Tóc vàng, người xinh đẹp nhất kia!”
Mọi người hướng bên kia xem qua, chỉ thấy bên cạnh cửa kiểm phiếu có một nữ nhi dáng cao gầy, tóc vàng mắt xanh, nàng mang theo một cái mặt nạ con bướm màu đen viền vàng che nửa mặt, mặc chiếc váy cổ thấp chữ V ôm mông,khiến đường cong chữ S kia thể hiện sống động.
Trên mặt nàng treo một nụ cười mỉm, mặt nạ chẳng những không có che đậy vẻ đẹp, còn tăng thêm cảm giác thần bí, nhiệt tình chào hỏi cùng mỗi người, làm người ta như tắm mình trong gió xuân, ai cũng đều biết viện Pháo Thủ có nhiều mỹ nữ, nhưng hiển nhiên không ai ở đây có thể so với nàng.
Vương Phong vốn chỉ nhớ mang máng, nhưng bây giờ nhìn người thật đã hoàn toàn chứng thực suy đoán của hắn, với không tới, đây tuyệt đối là siêu cấp trà xanh, một tên A Tây hoàn toàn không đủ nhét kẽ răng.
Đừng nói Vương Phong, Ôn Ny, Khả Lạp cùng Ô Địch cũng sợ ngây người, đây thật sự là mỹ nữ, Thú nhân nam cũng thích nữ hài tử nhân loại, đặc biệt là loại khí chất gợi cảm đều có đủ giống Lôi Lôi.
Trong nháy mắt Ôn Ny liền đã hiểu, trừ phi Phạm Đặc Tây là vương tử che giấu thân phận, nếu không chính là bị cô nàng này xem như kẻ ngốc.
“Ôn Ny, xinh đẹp chứ, chờ ngươi trưởng thành cũng sẽ xinh đẹp như vậy.” Phạm Đặc Tây theo bản năng nói, hắn đã hoàn toàn đắm chìm ở trong thần thái của Lôi Lôi.
Hắn cũng không phải là một nam nhân nông cạn, sẽ không đơn thuần xem vẻ bề ngoài, còn phải xét cả trái tim thiện lương.
Lúc này A Tây đã mất đi lý trí, hoàn toàn không chú ý tới Ôn Ny trên trán bỗng nhiên nổi lên gân xanh.
Lớn lên? Nếu không phải hiện tại đang giả bộ thân thiết, thật muốn lập tức đốt cái tên mập chết tiệt này ngay tại chỗ thành tro.
"Lôi Lôi, ta đã tới, đây là các bằng hữu của ta.” Phạm Đặc Tây tận khả năng làm thanh âm bản thân ôn nhu một ít, văn nhã một ít.
“A Tây, chào ngươi, chào mọi người, mời vào bên trong, chơi vui vẻ nhé.” Lôi Lôi lộ ra một một nụ cười mỉm hòa ái, không nói thêm nữa.
Phạm Đặc Tây còn muốn lại nói hai câu, nhưng người bên cạnh liền thúc giục.
Kéo mở cánh cửa sắt của luyện võ trường, chỉ thấy bốn phía trong luyện võ trường thật rộng lớn, tất cả cửa sổ trong suốt đều đã bị màn che màu đen thật dày che lại, trên đỉnh đầu mỗi xà ngang đen treo rất nhiều bóng đèn đủ mọi màu sắc, chiếu từng chùm ánh sáng xuống toàn võ trường, cùng với dây thừng lay động, những cái bóng đèn đó không ngừng di chuyển, lóe sáng đến hoa cả mắt.
Chính giữa có một đài hình tròn lớn dựng lên bằng nhiều rương gỗ, mười mấy tên gia hỏa cầm nhạc cụ kim loại nặng tạo thành dàn nhạc, ở bên cạnh sân khấu là những fan đam mê nghệ thuật đã quá tuổi, một tên ca sĩ hoá trang rock and roll đầu như con nhím, đang chỉnh một cây tinh quản thật dài ở trên sân khấu, giống như là đạo cụ khuếch đại âm thanh.
Sân khấu bốn phía đã đứng không ít tốp năm tốp ba, chỗ bên ngoài còn có sô pha đơn sơ, bàn ghế các loại, đương nhiên đối với tuổi trẻ dào dạt sức sống như mọi người mà nói, những thứ này không quan trọng.
Lúc này vũ hội còn chưa bắt đầu, bốn phía tất cả đều là âm thanh nói chuyện phiếm ong ong ong ong, Ôn Ny hưng phấn chạy tới đoạt một cái sô pha, còn lại Phạm Đặc Tây là đi tới bàn dài phía sau bưng rượu và mâm đựng trái cây lại đây, vênh váo tận trời reo lên: “Hôm nay mọi người ăn uống thỏa thích, chúng ta có phiếu khách quý, toàn bộ đều miễn phí!”
“Được nha A Tây phát, tiểu tử ngươi rất có mặt mũi đấy.” Lão Vương là thực sự có chút không ngờ, phía trước còn tưởng rằng cô nàng kia thuần túy lừa dối hắn, không nghĩ tới đưa mấy tấm phiếu khách quý mà còn có đãi ngộ của khách quý thật: “Ngày thường thật là coi khinh ngươi, còn tưởng rằng ngươi khoác lác đây.”
“A Tây phát, ca ca thật lợi hại!”
Khả Lạp hơi hơi mỉm cười, Ô Địch lại là nhìn chằm chằm rượu đỏ trên bàn kia, nuốt nuốt nước miếng.