(Như các bạn mong muốn : sắc. Chap này ta đã cho thêm tý sắc vào cho mấy bạn tận hưởng).
Sau khi xem xét và múa vài đường làm quen với kiếm, Long Phi nhớ lại mấy chiêu người ta hay múa trên ti vi ở thế giới cũ hắn bắt đầu luyện tập cho thành thạo mặc
dù bụng đã đánh trống suốt mấy tiếng đồng hồ. Sau một canh giờ thì Long Phi đã sử dụng kiếm rất thành thạo, người thường để sử dụng thành thạo kiếm pháp cũng phải mất vài tháng nhưng hắn chỉ cần một canh giờ, Long Phi cũng không phát hiện ra điều đó và hắn cũng không quan tâm, việc hắn quan tâm lúc này là lấp đầy bụng . Ở thế giới cũ lúc rảnh hắn thường hay đi học boxing và Thái cực quyền để phòng thân cũng như luyện tập sức khỏe nhưng chưa có cơ hội dùng thì đã xuyên qua thế giới này.Hồi nãy với tu vi của hắn cũng như võ thuật có thể đánh ngang với con lợn rừng mẹ nhưng con lợn này lại có răng nanh dài, da thì giày lại liên tục dùng đầu húc khiến hắn không thể đánh trúng, có đánh trúng thì cũng không gây nhiều sát thương , giờ đã có vũ khí trong tay như có thêm vài phần sức,Long Phi trở lại với công việc chính. Men theo những gốc cây to, hắn nhẹ nhàng tiến lại hang của bầy lợn rừng vừa rồi mới đuổi mình. Trước mắt Long Phi hiện lên một cảnh tượng hết sức nguyên thủy.(cảnh báo 🔞 + tránh xa tầm mắt trẻ em)
Hai con lợn con thì đang dùng mỏm ủi đất, ăn mấy ngọn cỏ tươi, còn con lợn mẹ thì đang bị một con lợn khác đè lên lưng(ở tư thế 2 lợn 6 chân)ra sức đưa đẩy . Mặc kệ đàn con 2 con lợn này chúng nó vẫn đang mãi mê bàn chuyện nhân sinh, kiếm mấy đứa em cho hai con lợn kia chơi cùng.Long Phi quan sát thấy con lợn đực kia có tu vi tụ khí trung kì nếu hắn nhảy ra solo trực tiếp chưa chắc có thể nắm chắc phần thắng nhưng ở đây lại có hai con Linh thú, một con sơ kỳ, một con trung kỳ đối phó có phần khó khăn nên hắn quyết định ẩn nấp chờ thời cơ. Long Phi rón rén núp ở một bụi cây cách đó tầm 5m để quan sát,hắn nhớ lại một chuyện ở thế giới cũ đã được học là thú vật hay con người sau khi xyz cơ thể thường trở nên suy yếu và mất cảnh giác nên hắn quyết định dùng chiến thuật núp bụi đợi sơ hở rồi đánh lén. Linh thú vốn có thính giác nhạy bén nhưng vì đang mãi xxx phê pha nên mặc dù Long Phi ở gần nhưng chúng nó vẫn không phát hiện ra.
Long Phi để ý hai con lợn này có những pha phối hợp, đưa đẩy rất điêu nghệ, miệng thì liên tục kêu:
Cờ rec.. Éc... Éc.. Éc.. Ùn ịt... Cùng với đó là những âm thanh: '' bạch bạch, phạch phạch vang lên đều đặn '' (tiếng vỗ tay nhá). Trông bọn chúng phối hợp rất ăn ý.
Hắn thầm liên tưởng những động tác này rất giống với những bộ phim siêu nhân hành động của Nhật Bản mà thường hay xem mỗi buổi tối trước đây do những diễn viên lừng danh thủ vai.
Sau gần một canh giờ ngồi ngóng mòn cả ass thì cuối cùng hai con lợn kia cũng kết thúc cuộc chơi. Chúng nó rống lên một tiếng, bỏ nhau ra không đẩy nữa, miệng thở phì phò, nằm vật ra đất nghĩ ngơi. Hai con lợn con đang gặm mấy lá thảo dược ở gần đó thấy ba mẹ mình kêu ré lên, lại nằm ra đất thở thì vội chạy lại chỗ mẹ chúng nó.
ùn ịt ùn ịt ủn ỉn ùn ịt.
ịt ịt ùn ịt ùn ịt éc éc éc éc éc ịt ịt.
( tạm dịch là :" mẹ ơi mẹ có sao không mẹ huhu''
-''Mày khóc cái choá gì, thấy tụi bây một mình tội nghiệp tao với ba mày kiếm đứa em cho tụi bây chơi cùng thôi mà , thôi cút cút ra cho bà nghĩ'').
Lúc này thấy thời cơ đã đến, Long Phi bất thình lình ở bụi cây gần đó lao ra, tung kiếm chém ngang cổ con lợn mẹ. Vì đang mất cảnh giác, cơ thể lại suy yếu nên con lợn mẹ không kịp né tránh trúng nguyên đường kiếm sắc bén vào cổ, máu phun ra xối xả, nó chỉ kịp kêu ré lên một tiếng rồi lăn ra đất chết.Theo sau đó Long Phi xoay người một đâm, một đạp mang theo linh lực vào hai con lợn nhỏ khiến chúng nó chết ngay tại chỗ.
Con lợn đực kia đang nằm gần đó thở phì phò,thấy cảnh vợ và con mình bị giết thì giật mình đứng dậy, sau vài hô hấp nó lấy lại tinh thần đưa ánh mắt đầy sát khí về phía Long Phi.
Nó lấy chân trước cào cào lấy đà dùng răng nanh lao nhanh về phía Long Phi. Hắn nhanh chóng né tránh sang một bên tung kiếm chém gãy răng nanh của con lợn. Linh thú là loại có linh trí thấp, chúng nó chỉ chiến đấu tấn công theo bản năng nên khi đối phó Long Phi có phần chiếm thế thượng phong. Bị chém gãy răng nanh cơn lợn kêu ré một tiếng đau đớn, nó càng hung hăng hơi cắm đầu lao về phía Long Phi quyết ăn thua. Sức người có hạn sau vài chục chiêu thì Long Phi đã đuối sức, phần vì đói, phần vì cơ thể còn quá yếu. Hắn né tránh chật vật liên tục phải thoái lui. Đã không ít lần hắn dùng kiếm đánh về phía con lợn nhưng nó đều dùng linh lực để phòng thủ, tu vi còn thấp chưa phát huy hết sức mạnh của vũ khí nên chỉ gây sây sát nhẹ cho con lợn. Lần này Long Phi đã thật sự đuối sức. Chạy mãi cũng không ổn nên hắn quyết định đối đầu trực tiếp với con lợn. Được ăn cả ngã về không. Con lợn sau vài nhát chém thì các vết thương cũng đã chảy máu. Con lợn thở phì phò, sau vài hô hấp nó chạy lấy đà rồi dùng toàn lực nhảy lên với ý định đâm đầu vào ngực Long Phi. Chính vào thời khắc này Long Phi bỗng nhiên đang chạy thì tự nhiên trượt dài xuống đất nhân lúc con lợn đang nhảy lên hắn tung một đường kiếm rạch ngang bụng, khiến con lợn kêu lên đau đớn rồi lăn ra đất chết( Chiêu này giống skill của Võ Tòng khi đánh mèo ở gò Cảnh Dương còn đây là Long Phi đánh lợn).
Hắn nhanh chóng dùng công pháp hấp thụ toàn bộ tu vi của hai con lợn cùng với lượng linh khí của trị thương đan cung cấp thành công đột phá : tụ khí trung kì chỉ trong vòng một ngày trong khi người thường phải mất gần một tháng.
Keng mức độ hoàn thành nhiệm vụ 4/5.
Tiếng hệ thống thông báo.
Sau đó Long Phi mang xác mấy con vật này về hang động mới phát hiện lúc đi săn thú,lúc này thì trời cũng bắt đầu tối. Hắn dùng kiếm mổ bụng lấy hết nội tạng, mang rửa sạch thịt lợn. Cùng với những chỉ dẫn của Ngọc Linh vốn định lấy ít thảo dược ướp thịt lợn rồi nướng nhưng vì trời tối nên thôi. Sau đó Long Phi lấy những cành cây khô chà xát tạo ra lửa, lại lấy một khúc cây đâm xuyên con lợn rồi bắt đầu nướng.
Khoảng nửa canh giờ sau, thịt lợn đã chín, bốc lên mùi thơm nghi ngút. Hắn lấy kiếm xẻ từng miếng thịt rồi bắt đầu ăn. Kì lạ thay khi hắn ăn thịt lợn thì lượng linh khí mất đi trong cơ thể cũng bắt đầu hồi phục.
NGỌC LINH lên tiếng giải thích :
- Khi công tử ăn thì cũng bổ sung một lượng linh khí nhỏ nhưng chỉ có tác dụng khi tu vi còn thấp, lên các cảnh giới cao hơn chỉ là muối bỏ biển.
Hốc xong con lợn nướng gần 5 cân, Long Phi ợ một cái, liếm liếm mép đầy dầu mỡ, xoa xoa cái bụng của mình. Hắn thắc mắc không biết vì sao mình có thể ăn được khối lượng nhiều như vậy nhưng khi nghĩ đến đây là một thế giới khác,lại là một thể xác khác nên có lẽ tất cả sẽ không giống trên trái đất. Sau đó hắn lấy thêm một ít củi khô bỏ vào đống lửa rồi chui vào hang động vận khí tu luyện.
Một lúc sau trời bắt đầu nổi gió, sấm chớp nổ vang trời, mây đen ùn ùn kéo đến. Cả khu rừng chìm trong màn đêm và những hạt mưa cứ thế tuôn rơi .Nhìn cơn mưa ngoài kia bất giác Long Phi cảm thấy man mác buồn, hắn thấy nhớ người thân, bạn bè, trường lớp, nhớ những bữa cơm gia đình mẹ nấu , nhớ những lần cùng lũ bạn đá bóng hay ngồi ở quán trà đá vỉa hè chém gió, tia gái, .... những kí ức ngày nào cứ thế lần lượt hiện lên trong hồi tưởng. (mấy đạo hữu nào làm ăn xa quê hay xa gia đình sẽ biết được cái cảm giác này. Mỗi lần trời mưa, ta ngồi bên cửa sổ hay một quán nào đó nhâm nhy ly Cafe hay ca cao nóng rồi hồi tưởng lại những ký ức đó các bạn sẽ hiểu được cảm xúc của main lúc này .Nếu các bạn đọc được những lời này của ta hãy thử bỏ ra vài phút suy nghĩ về cuộc sống hiện tại, suy nghĩ về những người thân bạn bè hay quê hương của mình. Đã bao lâu rồi các bạn không về thăm quê, không hỏi thăm cha mẹ hay gọi điện cho lũ bạn thời học sinh. Những thứ đó bây giờ có lẽ rất tầm thường nhưng một khi nó đã qua đi thì không bao giờ trở lại được).
Ps : các đạo hữu đọc thấy hay, hài hước hay dỡ thì hãy để lại cho ta xin một like hay bình luận để ta lấy động lực viết tiếp. Thank