Một ngôi miếu hoang bên trong có tên ăn mày đang nằm dưới đất lúc này tay hắn cử động từ từ ngồi dậy, hắn nhìn khung cảnh xung quanh vô cùng xa lại, hắn dùng tay đánh đầu mình nói.
"Xuyên không rồi, ta xuyên không, cái thân thể này tên Trần Thiên thôi đã xuyên không thì dùng tên của này luôn đi".
Trần Thiên đánh giá lại thân thể mình y phục nhiều lỗ hỏng, nhiều chỗ bị may vá, cậu cảm thán.
"Xuyên không thành ăn mày còn chết ở miếu hoang nữa chứ, đúng là đen hết phần người khác".
Ting.
Trần Thiên nghe vậy thì vui mừng nói.
"Hệ thống, là hệ thống, có hệ thống ta sợ gì thiên đạo chứ".
RẦM.
Một tia sét đánh gần chỗ cậu khiến cổ thụ bị gãy, cậu nhìn thấy nói.
"Trước tiên toàn mạng để dùng đã".
Hệ Thống:[ Nghịch Thiên Hệ Thống ].
Hệ Thống:[ Tân Thủ Lễ Bao xác nhận mở ].
"Mở tân thủ lễ bao đi".
Hệ Thống:[ một lần triệu hoán cấm kỵ
một lần triệu hoán địa cấp thân pháp.
một lần triệu hoán địa cấp vũ kỹ ].
Hệ Thống:[ Khuyến khích triệu hoán thân pháp và đấu kỹ, không nên triệu hoán cấm kỵ ].
"Vậy triệu hoán thân pháp và đấu kỹ đi".
Hệ Thống:[ Triệu hoán địa cấp thân pháp và vũ kỹ...50s...40s..20s...10s..0s ].
Hệ Thống:[ Thân Pháp: Lăng Tinh Bộ Địa Cấp Hạ Phẩm.
Vũ Kỹ: Linh Động Quyền Địa Cấp Trung Phẩm].
"Hệ thống cấm kỵ là gì sao không thể chịu hồi".
Hệ Thống:[ Cấm kỵ là công pháp chí cao trong thiên địa, người tu cấm kỵ là những người có khả năng vượt qua những quy tắc của thiên địa vạn vật, những người tu cấm kỵ sẽ bị thiên đạo giáng xuống lôi kiếp để diệt trừ ].
"Vậy là muốn tu luyện phải cần người tu vi đỡ lôi kiếp cho mình".
Hệ Thống:[ Nhiệm Vụ: Thống nhất Thương Khung Đại Lục.
Phần Thưởng: ???.
Thất Bại: Chết. ]
Trần Thiên suy nghĩ trầm tư về nhiệm vụ và công pháp cấm kỵ một lát rồi đứng lên tìm đường đến nơi có người sống, cấm kỵ bỏ sang một bên, mấy canh giờ cậu cũng tìm được một ngôi làng cậu vui mừng đi vào trong, vừa đi vào thì thấy một đám người đang tụ tập cùng với một số người mặc y phục trắng xanh vai để kiếm, cậu biết đây khả năng cao là người của môn phái nào đó, cậu chen người đi lại thấy được họ đang đặt tay trên một quả cầu một lúc sau phát sáng.
"Hỏa linh căn loại".
"Đây là quả cầu đo linh căn sau".
Trần Thiên nhìn quả cầu nói, tiếp theo rất nhiều người đi lên đo linh căn cũng được tông môn nhận, Trần Thiên lúc này bước lên tên chủ trì nhìn cậu rồi nói.
"Đặt tay lên".
Trần Thiên đặt tay lên quả cầu, quả cầu xuất hiện lần lượt là: Ám, Lôi, Hỏa, Mộc, tên chủ trì tay cầm bút rung lên nói.
"Ám, Lôi, Hỏa, Mộc linh căn nhận".
Lời nói của tên chủ trì làm tất cả đệ tử xung quanh kinh động nhìn Trần Thiên như một con mồi, cậu thấy vậy biết mình đã vào tầm ngắm của tông chạy cũng chẳng được huống chi cậu một phàm nhân.
"Chúc mừng ngươi được nhận vào Thiên Minh Môn".
Tên chủ trì cười nói, Trần Thiên gật đầu nói.
"Bao giờ thì lên đường xuất phát tới tông môn vậy sư huynh".
"Xuất phát liền, đi theo ta".
Tên chủ trì cười đi trước cậu đi theo sau đến một chiếc thuyền phi hành, cả hai bước lên chiếc thuyền thì thấy ở đây có rất nhiều người được tông môn nhận vào, Trần Thiên nhìn xung quanh tìm một chỗ ngồi xuống đợi chờ đến tông môn, phi thuyền bay lên cũng tìm đến mấy thôn làng nhận đệ tử cũng có một tên Lạc Minh có ba loại linh căn: Kim, Mộc, Thủy.
Trần Thiên không để ý hắn, cậu có hệ thống, với ký ức kiếp trước rất dễ thành sự nhiều việc, lúc này tên chủ trì nói.
"Thiên Minh Môn là môn phái thành lập được 500 năm có vị lão tổ tu vi Nguyên Anh tọa chấn, những quy tắc trong tông môn rất nhiều nhưng ta sẽ: thứ nhất: tôn sư trọng đạo, thứ hai: không được nội đấu, thứ ba: không được tàn sát sư huynh đệ đồng môn, thứ tư:...".
Sau đó là hai mươi điều quy tắc, Trần Thiên lại chẳng nghe lọt tai lời nào, kiếp trước đọc truyện tiên hiệp cũng có mấy quy tắc mà chẳng có tên nhân vật chính nào tuân theo cả.
Đến Thiên Minh Môn, cậu quan sát nơi này tương đối lớn chính giữa có một cái điện lớn hai bên là hai điện nhỏ, xung quanh có rất nhiều thạch động từ nhỏ đến lớn, cậu theo đoàn người đi đến quảng trường.
Quảng trường tông chủ và trưởng lão Thiên Minh Môn được báo cáo về trong đoàn có hai tên đệ tử sở hữu tứ và tam loại linh căn, khi thấy đám đệ tử vừa đến tông chủ và trưởng lão quan sát xem ai là người sở hữu bốn và ba linh căn, tên chủ trì chắp tay nói.
"Tông chủ và các vị trưởng lão".
Tông chủ và mấy trưởng lão phất tay, tông chủ quan sát rồi chỉ Lạc Minh nói.
"Ngươi sở hữu ba loại linh căn vậy ai sở hữu bốn loại linh căn sao ta lại không thấy".
Trần Thiên bước lên chắp tay nói.
"Là đệ tử sở hữu bốn loại linh căn".
Mấy người tông chủ và trưởng lão đánh giá cậu rồi nói.
"Ngươi muốn bái ai trong chúng ta làm sư phụ?".
Lời nói này vô cùng bình thường với người sở hữu thiên phú cao như Trần Thiên nhưng với Lạc Minh có thể xem là lời đã kích, hắn chỉ thua cậu một loại linh căn mà cậu lại được ưu tiên chọn sư phụ, mà hắn lại phải chọn sau cậu, lúc này có một tiếng nói.
"Này thiếu niên ta và ngươi có duyên phái ta làm sư phụ không".
Một thân ảnh từ trên trời bay xuống nhìn cậu, tông chủ và trưởng lão lên tiếng.
"Sư muội, muội không thể như vậy được".
"Đúng vậy đại trưởng lão, người suốt ngày toàn ăn rồi lại ngủ người có dạy ai bao giờ chưa".
Thân ảnh này là một mỹ nhân, lành da trắng, tóc trắng để xõa tự nhiên, bộ ngực lớn, bờ mông săn chắc, là một họa sắc thiên hương, cô chép miệng nói.
"Tên này ta phải nhận các người khỏi phải nói".
Cô dùng bộ pháp di chuyển đến nắm lấy tay Trần Thiên rời đi, cậu vẫn chưa kịp định hình lại chuyện gì đã bị dẫn đi mất, tông chủ và trưởng lão thấy thế hỏi dài nhìn sang Lạc Minh, tông chủ hướng nhị trưởng lão nói.
"Ông thu thiếu niên này làm đệ tử đi".
"Đã rõ thưa tông chủ".
Nhị trưởng lão chắp tay nói, tông chủ và mấy trưởng lão khác cũng rời đi, Lạc Minh nhìn theo hương Trần Thiên rời khỏi đôi mắt đã chứa một tia sát khí, còn mấy người dẫn đến sẽ được nhận vào những thạch động tu luyện.
Thiên Minh Môn có bốn thạch động lần lượt là:
Địa Minh Động: nơi của đại trưởng lão.
Linh Minh Động: nơi của nhị, tam, tứ trưởng lão.
Huyền Minh Động: nơi của ngũ, lục, thất trưởng lão.
Hoàng Minh Động: nơi của bát, cửu trưởng lão.
Mỗi năm sẽ có một lần thi đấu để khảo sát tình hình cũng như lựa chọn ra những đệ tử để thi đấu trong ngũ tông môn.
Trần Thiên bị mỹ nhân dẫn đến Địa Minh Động, cậu nhìn nơi này rất đơn sơ không có gì đặc cả, mỹ nhân đi lên ngồi trên ghế nói.
"Ngươi bây giờ là đệ tử ta, ta sẽ chỉ ngươi tu luyện, ngồi xuống xếp bàn".
Trần Thiên nghe vậy ngồi xuống mỹ nhân đưa tay đặt lên lưng cậu rồi nói.
"Vận chuyển theo những chỗ ta di chuyển qua".
Cậu vận chuyển theo lời mỹ nhân cảm thấy thân thể mình đang hấp thụ linh khí xung quanh thì biết mình đang bước vào con đường giới tu tiên, mỹ nhân bỏ tay ra khỏi lưng cậu rời đi, cậu vẫn trong quá trình hấp thụ linh khí để bước vào tu tiên mà trước khi vào tu tiên phải tu chân trước.
Mấy canh giờ sau Trần Thiên mở mắt ra cậu cảm thấy thân thể mình nhẹ lại cậu, cậu vung thử một quyền cảm thấy rất có lực, lúc này vị mỹ nhân bước vào ném cho cậu một bộ y phục nói.
"Vào luyện khí tầng hai rồi, thiên phú tốt lắm".
"À vị trưởng lão này".
Trần Thiên chưa kịp nói hết câu đã bị mỹ nhân nói.
"Gọi ta là sư tôn".
Trần Thiên cậu cảm thấy đã tới rồi cũng chẳng đi đâu được trước tiên cứ ở đây an ổn tu luyện đã nhìn mỹ nhân nói.
"Sư tôn, ta tên Trần Thiên, người tên gì".
"Như Tuyết"
Như Tuyết chép môi nói, Trần Thiên gật đầu rời đi mặc lấy y phục, Như Tuyết nhìn theo cậu cười, nụ cười như trăm hoa đua nở nói.
"Vẫn là thiếu niên".