Chương 51: Thiên Bình trở về

" Mấy trăm tên mà chỉ thủ một chỗ , bọn hắn đang nghĩ gì vậy !? "

Thiên Bình khá lớn tiếng , vì không biết rốt cuộc do nguyên do gì , mà lại dùng kiểu này ngu ngốc trấn thủ .

Gã chủ thành liền thở dài .

" Tất nhiên nào có ai muốn như vậy , chỉ trách bọn Thần Tộc phương tây cũng tham gia vào tấn công !! Vậy nên bệ hạ phải dùng đến như thế này hạ sách "

Thiên Bình tức đập vỡ cả bàn .

" Vô dụng !! "

Thấy cậu ngày càng thêm nỗi nóng , Ngọc Nhi chụp vội nắm tay cậu lại cất tiếng gọi .

" Tiểu Bình !!! "

Cậu cố gắng kìm nén lại , hít vào một ngụm khí , nhìn Ngọc Nhi báo hiệu .

" Đi thôi !! Chúng ta cần nhanh chóng giải quyết vấn đề này ! "

Ngọc Nhi gật đầu , và rồi cùng cậu đứng dậy . Mở ra [ Huyết Sát Môn ] trực tiếp mà khỏi nơi đây .


[ Ma Đô ]

Giữa hư không , một đạo lỗ hỏng không gian hiện hóa ra [ Huyết Sát Môn ] , khởi phát long ngâm , rống lên vang vọng khắp cả Ma Đô thành .

Thiên Bình cùng Ngọc Nhi bước ra , làm cho ai nấy cũng đều trở nên sắc mặt căng thẳng , vì nghĩ là cái này chính là địch nhân đến tấn công .

Vài phút sau , 10 gã trang bị đầy đủ giáp phục từ to lớn lâu đài bay đến . Bọn chúng đều là những [ Ma Vương Thượng Cấp ] .

Và rồi một tên trong số chúng cất giọng

" Các ngươi Long Nhân từ ở nơi nào !? Vì sao đến đây Ma Đô làm loạn !? "

Thiên Bình không nói gì , lập tức dùng tinh thần ra hiệu hệ thống cởi xuống mũ giáp hắc long của mình , lộ ra khuôn mặt . Nhìn bọn chúng bằng ánh mắt sắc lạnh của huyết nhãn . Ngọc Nhi thấy vậy cũng cởi bỏ theo .

" Nhị ... nhị ... nhị hoàng.. Tử !? "

Những lão ma vương hoảng hồn cả kinh , miệng lắp bắp mãi để gặn ra từng chữ .

Dân chúng bên dưới Ma Đô thành thấy cậu cũng liền vội vả quỳ xuống .

Lúc này Thiên Bình cũng chẳng màng chú ý đến họ , cậu trực tiếp quát lớn .

" Ngươi còn định ở trong lâu đài của ngươi đến khi nào !! Còn không mau ra đây cho ta , hay là đợi ta đập nát nó !! "

Dứt lời , cậu tỏa ra uy áp nghiền ép hết cả Ma Đô thành . Toàn bộ mọi người bị cậu một phen làm cho chật vật .

" Ngừng tay !! "

Một đạo vệt quang xanh đen từ trong lâu đài bay ra , Thiên Bình nhanh chóng thu hồi uy áp trở lại nhìn hắn cái nam tử trước mắt .

" Bệ Hạ "

Những kia Ma Vương cúi đầu cùng hắn , Thiên Bình nhìn mà chán ghét . Hắn phất tay ra hiệu bọn , rồi nhìn về hướng Thiên Bình với Ngọc Nhi cất lời .

" Vậy là ngươi rốt cuộc vẫn chưa chết , Ai đây !? "

Ngọc Nhi cảm thấy lồng ngực khó thở vì hắn dùng thực lực bức đến cô khí tức , cô nhíu mài một cái mà ôm chặt tay Thiên Bình .

Thiên Bình tức khắc điều động Huyết Khí nhập vào người cô nàng , tạo thành một tia bảo vệ . Phát lực bức ngược lại hắn .

Hắn giật mình , rút ngược trở về lại lực lượng . Và rồi Thiên Bình cùng hắn cất lời vô cùng lạnh nhạt .

" Nàng là ai không liên can gì đến ngươi ! Ngươi chỉ cần biết , nếu ngươi dám động vào nàng dù chỉ là một sợi tóc , thì đừng trách , ta cho cả tộc chẳng còn Hoàng Đế ! "

Ngọc Nhi nghe xong ngước mắt nhìn Thiên Bình , thấy cậu hiên ngang vì cô bảo vệ như vậy , nội tâm không giấu được một phen nhảy nhót .

Vừa vặn lúc này , Thiên Bình cũng đã nhìn đến . Cả hai người đối nhau ánh mắt . Và rồi cậu cười cùng cô .

" Đừng lo có tớ ở đây , nếu như hắn dám làm gì ! Tớ lấy ngai vàng của hắn cho cậu ngồi xã giận !! "

Thiên Bình nói ra lời này làm cho cả [ Ma Đô thành ] một phen ồn ào kinh ngạc . Trong mắt họ , cậu trước giờ chẳng thèm màng gì đến nữ tử , vậy mà hôm nay khi trở về lại như vậy tính cách thay đổi . Thậm chí , bá khí của cậu bây giờ còn cao hơn cả trước đó .

" Thiên Bình , ngươi đừng có làm loạn ! Ngươi đừng nghĩ là ta sợ ngươi a ! "

Hắn hung hăng cất tiếng quát mắng . Có điều , Thiên Bình cùng Ngọc Nhi chẳng thèm để mắt tới .

Bất chợt cậu nhìn những kia 10 lão Ma Vương mà cất tiếng ra lệnh .

" Mười tên các ngươi chia nhau ra đến Đông , Nam , Bắc ba tòa thành trấn thủ ngây lập tức cho ta !! "

Cậu chỉ mặt từng tên một , bọn chúng nghe xong , tỏ ra vẻ mặt bối rối, rồi nhìn sang phía Hoàng Đế kế bên .

Thiên Bình không nhiều lời , lập tức nổi trận lôi đình hăm dọa .

" Các ngươi không đi ta lập tức giết hết , đem mạng các ngươi để tế lại , cho những người binh sĩ hy sinh ! "

Cậu đợi bọn hắn hành động , nhưng bọn hắn cứ thế , lại chỉ toàn ở chỗ đó mà rụt rè .

Sát na cậu đã động , Ngọc Nhi thấy vậy thở dài , cô không thể nào mà cứ mãi cản cậu lại , nên đành để yên cho Thiên Bình tự giải quyết .

Và rồi , một tên nhút nhích đôi chân , nhưng hắn lại chọn đi về phía người anh của Thiên Bình .

  • Rống *

Một cái Long đầu lập tức từ tay Thiên Bình bay ra , gã kia Ma Vương không kịp cất lời , nữa phần thân trên đã bị cắn mất mà chết .

Ào

Huyết long lui về , cũng là lúc nữa phần thân còn lại bắn sạch máu lên trời , và rơi xuống đất .

" Cho các ngươi 3 tiếng đếm !!! "

Thiên Bình tiếp tục lạnh nhạt cất giọng .

" 1 "

" 2 "

" Thiên Bình ngươi đừng có ngang ngược , bọn hắn dù gì cũng là trưởng lão của .... !! "

Gã kia anh trai , lại cất giọng phẫn nộ muốn cùng cậu chống đối , thì liền một cái Long Đầu đã đến trước mặt của hắn , há ra cả lớn cái miệng , nhưng vẫn chưa cắn xuống , tràng diện này làm hắn bị dọa cứng họng , như muốn chết đứng .

9 gã Ma Vương còn lại , cũng liền co giò , co cẳng mà chạy mất , chúng đã triệt để sợ rồi , Cho nên không dám cùng cậu tiếp tục , ở lại chỗ này để làm cậu phật ý tiếp .

Thiên Bình thu hết lại khí lưu vô người , liền cười một cái , nhếch miệng khinh bỉ .

Cuối cùng , cậu lại tiếp tục sử dụng [ Huyết Sát Môn ] , cùng Ngọc Nhi rời khỏi mà sang nơi khác .

" Khốn kiếp ! khốn kiếp .. khốn kiếp ... Thiên Bình !!! "

Gã nhìn hai người bọn họ rời đi mà chẳng dám làm gì cả ngăn cản . Và rồi cứ đứng vậy , mà xiết chặc lòng bàn tay chưởi bới mình em trai .


Tại phía tây vùng biên giới

Thiên Bình và Ngọc Nhi , từ không trung xuất hiện .

Cả hai rời khỏi [ Huyết Sát Môn ] , đảo mắt nhìn khắp xung quanh .

Bất chợt , một đạo công kích đánh tới .

ẦM

To lớn đám cháy , như muốn nuốt lấy cả hai người trong cơn bạo tạc .

Khói lửa vừa tan , Thiên Bình cùng Ngọc Nhi vẫn y nguyên , mà không bị thương vì Huyết Khí làm thành một lớp phòng thủ .

Thấy những người kia , núp trong bóng tối của bìa rừng , định tiếp tục tấn công tiếp về phía cậu , Thiên Bình phất tay phát công .

  • Rống *

Hàng chục con huyết long phát ra long ngâm đe dọa , cây cối bị khí kình phong mang chấn gãy , huyết long bay đến há ra hàm răng sắc nhọn ở trước mặt chúng .

Lúc này , khi đã không thể làm gì được nữa , đám này mới bàng hoàng nhìn kỹ về khuôn mặt của Thiên Bình , mà ngỡ ngàng kinh ngạc .

" Nhị ..nhị .. nhị hoàng tử !? "

Bọn họ lắp bắp

Thiên Bình ngây lập tức , để cho họ một tia dễ thở và thu hồi Huyết Long trở lại .

Cậu cùng Ngọc Nhi hạ xuống một bãi đất trống , nhóm người lúc này đã vội chạy đến .

" Nhị hoàng tử , ngài vẫn chưa chết !! "

" Tạ ơn trời !! "

Giữa chừng họ nhìn lẫn nhau gật đầu một cái , và rồi quỳ xuống . Thiên Bình không để mắt nhìn tới , nhưng vẫn nhàn nhạt giọng .

" Các ngươi làm gì !? "

Một ông lão trông khuôn mặt già cõi , ủy khuất cùng cậu đáp .

" Nhị Hoàng tử , sau khi ngài biến mất , chiến sự đã xảy ra liên miên ! Thế nhưng hoàng đế vẫn phớt lờ chưa dẫn đầu xuất trận , mặc dù hiện tại chỉ có ngài ấy là thực lực cao nhất !! "

Một gã khác cũng lên tiếng .

" Phải đó , nhị hoàng tử !! Hiện giờ ngài đã trở lại xin ngài hãy thống lĩnh chúng tôi chống lại bọn quỷ tộc và thần tộc phương tây !! "

Những người khác nhìn nhau , xong cùng dập đầu .

" Khẩn xin nhị hoàng tử đứng ra thống lĩnh !! "

Thiên Bình nhíu mài , đánh ra một trận gió lớn thổi bậc ngược nhóm người đang quỳ , ngồi ngửa đặt mông ra đất .

Bịch

" Ta không còn là Nhị hoàng tử của các ngươi nữa !! Vì vậy đừng có mà quỳ ở đây trước mặt ta ! "

" Hoàng tử !?? "

.....

Nghe Thiên Bình nói vậy , nhóm người gương mặt tràn đầy sự ngơ ngác .

Đúng lúc này , cậu cùng Ngọc Nhi nói nhỏ .

Không một ai biết cậu cùng cô nói gì , nhưng một lúc sau cậu dẫn cô đi lại gần với nhóm người ra lệnh cho họ .

" Đứng dậy , cùng ta trở lại pháo đài !! "

Nhóm người nhìn nhau một cái , xong cũng không có gì ý kiến , cùng nhau đứng dậy .

Ra khỏi khu rừng .

Nhóm người cứ vậy mà đi dọc theo hàng cây bên hông , cho đến khi đến một con sông nằm chắn ngang tại đó .

" Mở "

Cái này con sông , được bao phủ bởi sương mù để che đi tất cả những gì ở phía trước .

Và rồi khi có hiệu lệnh của người chưởng quản cất ra , trận pháp bao phủ lập tức được giải mở ra một đạo lỗ hỏng .

Nhóm người đi vào , thì thấy

Sương mù tan đi , để hiện ra 3 cây cầu lớn , nằm trải dài từ bên bờ bên này sang đến tận phía bên kia bờ .

Nhóm người đi về phía trước vài bước rồi ngoảnh đầu nhìn lại hai người của Thiên Bình , Thiên Bình quay sang nhìn Ngọc Nhi một cái rồi ra hiệu .

" Đi thôi !! "

Ngọc Nhi gật đầu đáp lại cùng cậu .

Bọn họ nhóm người thấy vậy cũng không giấu khỏi sự tò mò . Và bắt đầu cùng nhau thủ thỉ .

" Cái này xinh đẹp nữ tử , vì sao có thể cùng ngài ấy thân mật như vậy !?? "

" Không lẻ , Nhị hoàng tử của chúng ta đã biết để mắt đến nữ nhi !?? "

Nghe trộm được bọn họ , một cái Lão nhân nhắc nhở

" Các ngươi đừng đoán mò ! Bộ các ngươi đã quên , ngài ấy được nhiều người nữ tử xinh đẹp trong tộc si mê , mà vẫn chẳng thèm để ý đến họ hay sao !!! "

" Ông thì biết cái gì cô độc cẩu !!! Ta nghĩ là ngài ấy không để ý những nữ tử kia không phải là vì ngài ấy không thích . Có lẽ là , ngài ấy thích nữ nhân ngoại tộc , kiểu giống như là Đế Phi mẫu thân của ngài ấy á . "

" ... "

Thiên Bình không lên tiếng , nhưng vẫn có thể nghe được họ cự cãi . Cậu cau mày nheo mắt , Ngọc Nhi thì đứng gần nên cũng nghe được mà nhìn lại ... thấy Thiên Bình sắc mặt đang biến chuyển kỳ lạ . Cô bèn chạy đến mà kéo tay cất giọng ghẹo chọc cậu .

" Sao vậy Tiểu Bình , xem bộ bọn họ nói đúng quá hả !? "

Cậu ánh mắt giật một cái , xong đưa ngón tay mà đẩy nhẹ mi tâm của cô , rồi bước đi lên một chút .

" Đừng làm rộn ! Bọn chúng thì biết cái gì mà nói ! "

Cả đám bỗng giật mình vì biết họ đã bị phát hiện .

Thế nhưng chỉ thấy Ngọc Nhi đuổi theo Thiên Bình , ngó nghiêng ngó dọc mà cười cười , tiếp tục trêu cậu

" Vậy a !! Vậy là do bọn họ nói sai a ! "

Cô nãi thanh nãi khí bắt chước Tiểu Thiên Đạo , Thiên Bình giả bộ nghiêm mặt gật đầu .

Cậu vừa bước cất bước , thì Ngọc Nhi nói tiếp .

" Vậy sao lúc đầu nghe xong cậu không cãi liền với bọn họ vậy ta !? "

Thiên Bình giật mình cứng họng , cũng không hiểu tại sao mình như vậy .

Bất quá cô nàng không tiếp tục ghẹo chọc cậu . Chỉ chạy tới cười cười cùng cậu sánh ngang đi tiếp .

Đám người nhìn một màng này, ai cũng bàng hoàng kinh ngạc . Thiên Bình cùng Ngọc Nhi bước ngang qua họ , và trước khi bỏ lại bọn họ ở phía sau , cậu đã liếc mắt nhìn sang cả đám , làm cho cả bọn phải chảy mồ hôi hột .

Ngọc Nhi cười trộm đưa tay che miệng , rồi kéo tay cậu .

" Sao vậy , định giết người diệt khẩu à ? Không được nha , nếu vậy cậu phải diệt khẩu luôn cả tớ nha !!! "

Phốc

Thiên Bình phun khí .

Đám người nghe vậy , giờ mới biết là mình đã đá phải thiết bảng . Và giờ phải làm cách nào để cậu có thể bỏ qua .

Nghĩ đi nghĩ lại , thì cũng chỉ có một cách duy nhất . Nên cả đám hai tay xoa xoa , rồi cùng Ngọc Nhi hỏi hang .

" Tiểu thư , không biết tiểu thư là ai có quang hệ như thế nào cùng với ngài !? "

Thiên Bình liền lạnh nhạt gạt đi hắn câu hỏi .

" Nàng là ai không liên can gì đến các ngươi !! "

Thế nhưng Ngọc Nhi vẫn bỏ qua cậu , mà trả lời .

" Ta là gia đình của cậu ấy !! "

Thiên Bình giật mình quay lại nhìn cô cau mày , híp mắt .

Đám người thì ồ một tiếng , xong lập tức cùng nhau hướng Ngọc Nhi , cúi chào hành lễ , lớn tiếng giọng .

" Không biết là hoàng tử phi !!! Chúng thần đã quá thiếu xót , kính mong hoàng tử phi chớ trách phạt !! "

Thiên Bình nghe vậy , cũng giật mình định giải thích cùng bọn hắn , thì bỗng bên hông cậu , một đạo nhéo tới chặn họng lại .

" Không .... "

" Không có gì , kẻ không biết không có tội !! "

Thiên Bình trực tiếp bị cướp lời từ phía của cậu . Còn định giải thích tiếp , thì thấy Ngọc Nhi trên tay cầm vũ khí lúc nào không hay , và đưa lên để ngang cổ cậu ta .

" Sao vậy Tiểu Bình !? Bộ cậu có chuyện gì muốn nói hả !? Có cần lúc trở về , tớ thay cho cậu nói với mẹ , cùng với Tiểu Thiên không !? "

Loại này đe dọa , làm cho Thiên Bình đổ cả mồ hôi hột . Cậu ngậm lại miệng và lắc đầu xua tay .

Ngọc Nhi cười rồi cất thanh kiếm trở lại giới chỉ .

" Ngọa tàu !! Đây là lần đầu tiên ta thấy ngài ấy bị người ta áp chế !! "

" Cái này hoàng tử phi thật lợi hại "

Thủ thỉ một hồi , cả bọn cùng nhau nói .

" Hoàng tử phi ngưu bức !! "

Thiên Bình đang rất ngượng , nên quát họ .

" Còn đứng ở đấy nữa ! Mau đi hết cho ta "

" Vâng vâng !! "

Cả đám giật mình tự giác bỏ chạy .


Phía bên trong , trước cửa pháo đài .

Nhóm người bước qua khỏi cầu , thì liền gặp rất nhiều binh sĩ đang chạy đôn , chạy đáo để mà chuẩn bị thay ca canh gác .

Vừa thấy những kia các tướng lĩnh trở lại , đám binh sĩ chạy đến hành lễ , thì bỗng giật mình .

" Nhị hoàng tử !? "

" Ah ..Là Nhị hoàng tử !! "

" Các ngươi mau ra đây , là Nhị hoàng tử !! "

Toàn trường tức khắc đã chen lấn đến đông nghẹt .

Thiên Bình thở dài nhìn thấy những binh sĩ trước mặt , đang không kiềm được xúc động , có kẻ còn triệt để khóc lóc .

" Xem ra , vẫn còn rất nhiều người trong tộc vẫn chưa có quay lưng với mình , bất chấp luật lệ tổ truyền a !! "

Cậu nghĩ đến mà cảm thán , lúc cậu

xuất hiện ở Ma Đô cũng thế , dân chúng vậy mà vẫn kính trọng hành lễ với cậu , mặc dù chiếu theo nguyên tắc thì tên của cậu trong hoàng tộc cũng đã bị xóa bỏ , kể từ khi cậu chống lại luật lệ ...tiến cấp Ma Đế .

" Được rồi các ngươi đứng sang một bên bình tĩnh lại , ta còn có việc quang trọng !!! Nhanh mở cửa pháo đài , kêu tất cả những kẻ ở bên trong đến đại sảnh . "

Những binh sĩ nghe , liền tức tốc làm theo lệnh cậu . Đối với họ , cậu mới chính là chủ tử thật sự của mình mà không phải hoàng gia .

Nơi này là do bọn họ cùng cậu trải qua biết bao nhiêu sinh tử mà giữ vững . Nào là thần nào là quỷ , là tiên là phật ... Không biết bao nhiêu kẻ đã hăm he xâm lượt ma tộc , vậy mà khi đến đây , tất cả đều bị cậu cùng bọn họ đánh diệt .

Họ không biết tại sao lúc đó cố hoàng đế lại truyền ngôi cho tên kia bất tài anh cùng cha khác mẹ của cậu , thế nhưng Thiên Bình lại chẳng quang tâm đến quyền lực , cậu chỉ một lòng trấn thủ ở biên giới , mà làm bia chống đỡ , cho toàn bộ dân chúng trong ma tộc . Chính vì điều này mà già trẻ lớn nhỏ đều rất kính trọng cậu ta .

Thế nên khi hoàng gia thông báo đưa tin cậu chống lại luật lệ nên phái ra 200 vị Ma Vương truy sát , họ đã rất sốc .

Ai ai cũng muốn chung tay đến giúp Thiên Bình , nhưng rõ ràng điều ấy là bất khả kháng , họ bị 100 vị Ma Vương trong pháo đài bắt buộc phải ở lại , vì đó là lệnh của cậu .

Mắt nhìn chủ tử của mình đang bị truy sát , mà chủ tử vẫn lo cho tộc dân hạ lệnh không để kẻ địch lợi dụng rối loạn . Và ngày hôm ấy cũng là ngày họ đã trấn thủ biên giới trong tâm trạng cực kỳ u ám .

Cuối cùng , hoàng gia cáo chiếu thiên hạ cậu đã bị thương và chết trong lôi kiếp . Toàn bộ binh lính triệt để sụp đổ , vỡ òa tiếc thương cho chủ tử . Đến nỗi kém chút nữa họ đã tạo phản , nếu như họ không thấy những kia con dân , khóc lóc chống lại hoàng gia để vì cậu đưa tang .

Sau cùng dân chúng rõ ràng không quay lưng mình chủ tử , thì họ cũng không quay lưng mà bỏ việc bảo vệ dân chúng .

Nếu không , họ sẽ chẳng có mặt mũi để mà nhìn mặt chủ tử .