Thiên Bình không ngừng hấp thu 3 dòng Linh khí đầu nhập thân thể , vì có cảm giác là mình [ Bất Tử Thiên Ma Thể ] gần sắp đột phá thứ hai cảnh giới . Thế nhưng không hiểu vì sao , cậu vẫn chưa có thể phá giải được nút thắt cuối cùng . Vì thế mà đành dừng lại .
" Xem ra thời cơ vẫn chưa đến ! haiz "
Cậu hơi thất vọng thở dài sau đó cũng liền bước vào giai đoạn hạ tràng tu luyện .
Lạc Thanh Đồng đứng phía bên dưới cùng đám hạ nhân , chăm chú nhìn Thiên Bình công pháp không khỏi giật mình , nuốt ngụm khí lạnh .
Bất chợt , Tiểu Thiên Đạo kéo lấy ngón tay của Lạc Thanh Đồng cất tiếng .
" Nhắm mắt lại đi , nếu không thôi sẽ không kịp !! Đau lòng lắm ! "
Lạc Thanh Đồng nghe thấy , vô cùng kinh ngạc liền hướng cô nhóc cất giọng tò mò hỏi .
" Tại sao vậy Tiểu sư cô ? "
Tiểu Thiên Đạo cũng không đáp lại chỉ đưa tay chỉ vào nơi Thiên Bình .
Lạc Thanh Đồng vì vậy nhìn lên liền bị một màn tràng cảnh dọa sợ .
Thiên Bình 3 loại Linh khí theo dòng xoáy đan điền nhập lại thành Huyết Sắc Linh Khí , liền bắt đầu chãy ra khắp cơ thể .
Điều đáng nói ở chỗ , mỗi khi đạo Linh Khí đó chãy đến đâu , chỗ ấy của Thiên Bình , da thịt như bị nhiều đạo vết chém . Mãi cho đến khi các vết chém tràn đầy , Thì liền hấp thụ huyết sắc linh khí rồi hồi phục .
Cứ như vậy diễn ra không ngừng hết chém rồi lại hồi , cái này [ Bất Tử Thể ] chính là thống khổ như vậy mỗi khi kết thúc tu luyện .
Và quá trình chỉ dừng lại cho đến khi nào Huyết sắc linh khí bị hấp thụ hết vào người mới thôi .
Thiên Bình , đáp xuống đất .
Tiểu Thiên Đạo , liền chạy đến nhảy tới Thiên Bình .
" Đại ca ! "
Cậu đón lấy Tiểu Thiên Đạo ẫm lấy cô nhóc trên tay , sau đó liền véo má cô nhóc .
" Sao thế lo lắng cho ta hả ? "
Tiểu Thiên Đạo cũng liền nhanh tay phủi lấy cánh tay Thiên Bình . Nãi thanh nãi khí nói .
" Mới không có a ! Ngươi cái hỗn đản xấu đại ca luôn luôn thích dọa người , bản cô nương hiện giờ đã thông minh rồi hết còn bị ngươi gạt a !! "
Chỉ một câu nói của Tiểu Thiên Đạo , mọi người xung quanh từ ánh mắt lo lắng nhìn Thiên Bình , chuyển sang ánh mắt nhìn cậu ghét bỏ .
Cậu cười khổ , không biết làm sao nữa . Cái này em gái , mới vài ngày thôi đã liên tục hố mình .
Bất chợt , Thiên Bình quay sang hướng Lạc Thanh Đồng cất tiếng nói .
" Đồ nhi đi thôi , theo chúng ta về nhà con nào ! "
Lạc Thanh Đồng , nhìn đám người hạ nhân một lúc , xong cũng liền đến bên cạnh Tiểu Thiên Đạo cùng với Thiên Bình .
Và rồi Huyết sắc Linh Khí bao phủ lấy 3 người . Thiên Bình một chân , đã tại trên không trung . Bất quá trước khi đi cậu ghé một chút cái kia , phủ thành chủ . Cất tiếng nói lớn .
" Thiên Minh !! bọn ta đi nha , ngươi nhớ phải tự chăm sóc mình , đừng có mà ngủ gục trong phòng tắm nữa nhá !!! "
Phốc
" Ngọa tào hỗn đản ... Cút .. cút ! "
Dạ Thiên Minh tung ra chưởng phong hướng Thiên Bình mà đánh .
Thiên Bình đỡ lại sau đó cười ha hả cùng mang theo hai người bay mất .
Màn này chia tay cảnh của Thiên Bình thật ngưu bức , làm cho Lạc Thanh Đồng ôm bụng cười không ngừng cả một đoạn đường dài .
" Sư phụ người thật là ngưu bức a ... Ôi trời ơi con đau bụng không ngừng cười được hahahAh "
Cái này Minh Tôn thật sự khổ tâm với này hai sư đồ Thiên Bình , Lạc Thanh Đồng .
Từ lớn đến nhỏ cùng một loại bại hoại vô liêm sỹ mà trêu ghẹo hắn . Càng khổ hơn nửa là chỉ một mình hắn thua thiệt .
Cả 3 , bay một đoạn đường dài rốt cuộc lúc này cũng đã về đến .
Đón tiếp tất nhiên cũng vẫn là một màn dân chúng cùng fan hâm mộ réo gọi . Phong Lâm thành này quả thật là có ý tứ .
Vừa đáp xuống Lạc hầu phủ , tức khắc một nhóm hạ nhân liền đến chào hỏi .
Bất quá Thiên Bình cùng họ hỏi hang về hai người kia gian phòng , liền cũng nhanh chạy đến .
Giữa đường , ngay hậu viên cậu đã thấy hai người đang ngồi tại đó .
" Mẹ , Ngọc Nhi !! "
Nghe thấy tiếng âm thanh quen thuộc , họ xoay đầu nhìn lại , thấy nhóm Thiên Bình đã trở về . Ánh mắt có chút vui vẻ trong đó .
Lạc Thanh Đồng nhìn thấy trước mắt hai mỹ nhân , làm cho cô nhóc nhất thời có chút ngơ ngác . Cái này Sư phụ hóa ra cả gia đình đều là nhan sắc yêu nghiệt a !
" Đồ nhi mau lại đây !! "
" Vâng ! "
Cô nàng đang ngây ngẩn nghe tiếng của Thiên Bình gọi cũng liền tỉnh táo trở lại chạy đến . Chưa đợi Thiên Bình giới thiệu đàng hoàng . Lạc Thanh Đồng nhanh nhẩu .
Hướng Tử Huyên hành lễ " Đồ tôn Lạc Thanh Đồng xin ra mắt cùng với Sư nãi nãi ."
Thiên Bình gật đầu , tưởng xong nào ngờ . Thanh Đồng lại tiếp tục hướng Ngọc Nhi hành lễ tiếp .
" Đồ nhi Lạc Thanh Đồng , xin ra mắt Sư Mẫu ! "
Phốc
Thiên Bình cảm thấy có gì đó lớn sự hiểu lầm , định cất tiếng giải thích . Chỉ thấy bắp đùi bị một đạo nhéo lấy ngăn trở . Nhìn xuống thì thấy là Ngọc Nhi cánh tay .
Định mặc kệ nói luôn lại tiếp tục một đạo công kích nhéo ở bắp đùi khác . Lần này là Tử Huyên xuất thủ .
Thiên Bình nhất quyết không bỏ cuộc , thì Tử Huyên liên ra hiệu cho Tiểu Thiên Đạo .
" Tiểu Thiên , Đại ca con định khi dễ chúng ta !! "
Nghe thấy , cô nhóc bò lên bàn hai ngón tay phát ra kiếm khí chặn nơi cổ của cậu .
" Ngươi xấu đại ca ! dám ăn hiếp họ đừng trách bổn cô nương Kiếm này không có mắt !! "
Lưỡi kiếm càng ngày càng gần , sắp chạm vào da thịt . Thiên Bình nội tâm muốn khóc , rơi vào cảnh muốn nói cũng nói hông được .
Lạc Thanh Đồng cười híp cả mắt .
" Sư phụ a , không ngờ ở trong nhà người địa vị nhỏ đến vậy !! "
Thấy vậy Thiên Bình cũng đành cười khổ mà qua . Chẳng còn muốn giải thích nữa .
Tiểu Thiên Đạo thu lại kiếm khí , ra vẻ cao cao tại thượng . __ " Vậy mới tốt , xem như ca ngươi biết điều "
Cô nhóc leo xuống bàn , chạy đến bên cạnh Lạc Thanh Đồng , kéo tay ra hiệu .
" Sư điệt chúng ta đi tập luyện ! "
Lạc Thanh Đồng không đáp lại nhưng cũng theo cô nhóc rời khỏi đó , trước lúc ly khai cũng ngoảnh lại nhìn một lúc .
Lúc này Thiên Bình mới thở ra một tia thả lỏng .
" Họ đã đi rồi ! Hai người có gì muốn hỏi cứ hỏi ! "
Nghe vậy , cả hai cũng thả tay khỏi người của Thiên Bình , điều chỉnh lại tư thế ngồi bắt đầu hỏi hắn .
" Con có thể giải thích chút cho ta biết chuyện ở trong Bồng Lai Bí Cảnh được không !? "
Thiên Bình , im lặng một chút trong lòng tính toán suy nghĩ cách trả lời , cuối cùng cậu cũng nói ra kết quả .
" Lúc đó tình hình có hơi gấp rút nên không kịp giải thích . Như mọi người biết con đã đi mấy ngày đúng chứ ! "
- Cả hai gật đầu *
" Mấy ngày nay , con đã đến một vài thế giới khác . Ở đó con đối mặt với một vài người . Và hiện tại thì con đang nhận nhiệm vụ cai quảng tạm thời thế giới này , khi hay tin mọi người gặp chuyện con đã tức tốc chạy về Lam tinh thế giới ! "
Ngọc Nhi bắt đầu lên tiếng.
" Chỗ này có phải là Chí Tôn Đồng Thuật Sư thế giới không Tiểu Bình ? "
- Thiên Bình thắc mắc * " Chí tôn đồng thuật .. ? Ngọc Nhi mau nói rõ hơn một chút ! "
Cậu lộ vẻ khẩn trương thấy rõ , Ngọc Nhi cũng nói tiếp .
" Thì từ lúc ở đây tớ nghe thấy tên một vài nhân vật trùng khớp với một bộ tiểu thuyết mà tớ đang đọc thành ra tớ mới hỏi thế . Nếu thật sự đây là thế giới đó , thì chắc chỗ này có cái gọi là Hắc Vực , do Minh Tôn Dạ Thiên Minh làm chủ phải không ? "
Thiên Bình hai mắt mở to kinh ngạc , và rồi gật đầu biểu thị chính xác .
Ngọc Nhi sau khi biết , sắc mặt cũng trở nên cao hứng thấy rõ .
" Waaaa thật hả ? Tiểu Bình cậu đã gặp qua Minh Tôn chưa ? hắn có đẹp giống trong truyện nói không ? Với lại tại sao cậu trở thành sư phụ của nhân vật nữ chính thế ?? "
Hàng đống những câu hỏi cất ra một lượt . Thiên Bình đưa 2 tay lên có ý trấn tỉnh lại cô nàng đang cao hứng này .
Cuối cùng không gian cũng được yên lặng lại một chút .
Tử Huyên thở dài , xong nghiêm túc nhìn sang Thiên Bình hỏi đến chính sự .
" Con vì sao lại có cái tên Thiên Bình !? "
Thiên Bình mi tâm chợt cau lại , cậu không muốn bàn về chuyện này cho lắm , cho nên lúc đầu đã có hơi chút qua loa cho qua .
Không ngờ người mẹ này Tử Huyên lại để ý , đến thân phận thật của cậu .
Thấy Thiên Bình như đang suy nghĩ . Tử Huyên trực tiếp chặn lại cậu ta .
" Không được nghĩ cách đối phó ta muốn con nói thật cho ta biết ! "
Sau đó cô quay sang nhìn Ngọc Nhi .
" Ngọc Nhi , con tạm đến chỗ của Tiểu Thiên lánh chút ! Ta có một số vấn đề vô cùng quang trọng cùng cần cái này Thiên Bình một lời nói rõ !! "
Ngọc Nhi có chút không muốn , nhưng cũng liền cho qua mà rời đi .
Vài phút trôi qua vẫn chưa có câu trả lời .
Thiên Bình thì nội tâm thấp thỏm , ánh mắt càng lúc càng thêm ấy nấy . Và rất muốn bỏ trốn , nhưng bất giác miệng cậu nói .
" Người .. người ...có thể không hỏi đến chuyện này được chứ ? "
Tử Huyên lắc đầu
" Không được , thật sự vấn đề này rất quang trọng ! Làm ơn hãy nói cho mẹ biết con vì sao lại có cái tên này ! "
Nói rồi Tử Huyên đột ngột cuối đầu với cậu
" Làm ơn !! "
" Người !! "
Thiên Bình thấy liền hốt hoảng , chặn lại hành động ấy .
" Được rồi được rồi !!! Để con nói ! "
Tử Huyên nghe thế ngẩn đầu trở lại , và chăm chú chờ đợi .
Thiên Bình , thì mặt mũi lại càng trở nên cau có , hít lấy một hơi xong trịnh trọng giải thích .
" Xin lỗi ! Vì đã gạt người , con thật sự không phải là Tiểu Bình , tên thật của con được gọi là Thiên Bình !! "
Tử Huyên nghe xong ngơ ngác , hai tay che lấy cái miệng mở rộng , nhìn cậu nước mắt không kiềm nổi chảy xuống .
Cậu có chút thẹn , khi thấy vậy nhưng cũng liền ngừng lại mà nói tiếp .
" Thật ra con vốn là Nhị hoàng tử của Ma Tộc vì tìm mẹ ruột của mình , mười hai năm trước rơi vào không gian thông đạo , cho nên con đã đến lam tinh thế giới ! "
" Lúc đến Làm tinh ! Con trong tình trạng không có thể xác vì bị trọng thương lúc độ kiếp Ma Đế , và rồi con gặp được Tiểu Bình con của người . Tiểu Thiên Đạo đã giúp con đưa nguyên thần nhập vào thể xác của cậu ấy , và con đồng ý giúp cậu ấy 2 tâm nguyện cuối cùng là chiếu cố Ngọc Nhi và Người !! Con xin lỗi , vì đã giấu người tất cả ! "
Nói rồi Thiên Bình cuối đầu thật sâu trước mặt Tử Huyên , nhắm mắt đợi chờ mặc cô trách móc .
Thế nhưng
Bỗng nhiên Tử Huyên ôm chặt lấy cậu , càng lúc càng dùng sức xiết chặt lấy , như có vẻ là sợ cậu biến mất . Thiên Bình vì điều ấy mà đầu óc trở nên ngốc , không biết nắm bắt phát sinh biến hóa .
Và rồi , Tử Huyên vậy mà bật khóc , miệng không ngừng lẩm bẩm " Thiên Bình " hai chữ .
......
...........
.
.
Thời gian cứ vậy mà lại trôi qua thêm một lúc
Khác với cảm giác bình thường mà Tử Huyên hay gọi lấy cậu . Lần này khi bị gọi tên bằng " Thiên Bình " tên thật , cậu không hiểu sao có cảm giác như muốn quấn lấy , nội tâm thì cứ tiếp tiếp , dâng lên một đống cảm xúc khó nói . Không biết sao cậu như muốn chìm vào trong nỗi ấm áp của tiếng kêu ấy .
Rõ ràng đây chính là cảm xúc thật của cậu , chứ không phải , là của cơ thể tự phát cảm giác như trước đó .
Tay cậu không biết làm như thế nào , mà như mất tự chủ , ôm chặt lại Tử Huyên trước mặt .
Và rồi cậu vô tình được nghe thấy những lời Tử Huyên đang íu ớt nói .
" Thiên Bình .. Thiên Bình .. cám ơn trời .. cám ơn trời đã cho con được gặp lại !!! "
Thiên Bình trực giác như mách bảo gì đó , cậu đẩy nhẹ Tử Huyên ra , nhìn cô ánh mắt . Chỉ thấy Tử Huyên tuy khóc nhưng mà ánh mắt thì trông rất vui vẻ . Thiên Bình càng thêm bấn loạn . Nhưng lại bị Tử Huyên kéo lại ôm chặt cổ .
" Thiên Bình híc.... Cuối cùng .. híc .. mẫu hậu cũng gặp lại được con rồi . híc ! "
Tử Huyên nói trong tiếng nấc nghẹn ngào .
Lời này làm cho tinh thần cậu như nhận lấy công kích mà chấn động , đùng một cái trong tâm trí .
Tại sao lại là người .... Tại sao rõ ràng cậu dò xét lần đó rõ ràng bản thân mình đã xác định đây không phải là mẫu hậu ? Rốt cuộc tại sao lại như vậy ?
Hàng đống suy nghĩ chãy đến không ngừng thắc mắt trong đầu . Thiên Bình bắt đầu cảm thấy mơ hồ , nhất thời cậu la lên một tiếng , sau đó chạy đi .
Tử Huyên thấy thế bỗng giật mình hốt hoảng mà chạy theo gọi .
" Thiên Bình , đứng lại !! "
Nhưng tốc độ của cậu vẫn nhanh quá so với cô ấy . Phút chốc đã biến mất không thấy dấu vết .
" Mẹ xảy ra chuyện gì !? "
Tiểu Thiên Đạo bất chợt chạy đến miệng cất tiếng thắc mắc .
Động tỉnh vừa rồi có chút lớn , thành thử ra cô bé đã bị đánh động đến . Vừa thấy Tiểu Thiên Đạo , Tử Huyên cực kỳ mừng rỡ .
" Tiểu Thiên làm ơn , nhanh mau đưa mẹ đuổi theo đại ca của con ! Tiểu Thiên "
Tử Huyên bỗng nhiên chạy đến bắt lấy hai vai làm Tiểu Thiên Đạo có hơi ngơ ngác , tuy nhiên lại nhanh trở lại bình thường . Mà điều động linh khí bao phủ Tử Huyên thân hình ngay tức khắc .
[ Thiên Nhãn ]
Uỳnh uỳnh .
Rất nhanh [ Thiên Nhãn ] khai phát liền thấy Thiên Bình vị trí , Tiểu Thiên Đạo 2 chân lóe lên Lôi quang , phóng nhanh hết tốc lực , nhắm hướng Thiên Bình mà đến .
Mặt khác , nói đến Thiên Bình . Thật sự tinh thần của cậu lúc này đang rất rối loạn .
Trước đó bản thân trải qua một phen tẩu hỏa nhập ma , tuy may mắn là đã có thể khống chế . Nhưng lần cậu trở lại lam tinh gần đây , cậu vô tình nổi ra sát na quá lớn lúc không tìm thấy mọi người tin tức vị vậy đã tạo ra Tâm Ma tìm ẩn bên trong não hải .
Và giờ chính vào lúc này , trong khi cậu đang bị tinh thần chấn động . Tâm Ma đã lợi dụng vào đó mà công kích .
Chỉ trong một chốc tinh thần còn giữ nổi minh mẩn , cậu liền chạy khỏi chỗ Lạc phủ .
Và giờ khi đã cách xa mọi người , cộng thêm đầu óc càng lúc càng mù mịt . Thiên Bình rơi trực tiếp từ trên không ngã xuống đất .
Bịch
" Aaaa "
Khí tức trong người Thiên Bình không còn giữ nổi được sự ổn định , phát ra phong mang thổi bay hết tất cả trong phạm vi cả trăm mét thành bụi cát .
Cậu lăn lộn dãy dụa trên mặt đất hai tay ôm chặt lấy thái dương , trong khi Huyết khí không ngừng thoát ly khỏi cơ thể . Mãi đến lúc không còn giữ được nữa , cậu đã ngất tại ấy . Toàn bộ khu vực xung quanh 10 mét dày đặc Huyết khí ngăn lại mọi thứ đến gần phía cậu .
Bừng tỉnh lại thấy mình đã bên trong không gian tinh thần .
Thiên Bình chưa kịp nhận thức điều gì xảy ra . Liền một đạo lớn công kích từ sau đánh tới .
" Ah "
Cậu đau kêu lên một tiếng , máu theo miệng mà ra . Phải khó lắm mới đều động lại thân thể ổn định .
" Ai ? "
Mắt cậu đảo nhìn xung quanh , chợt một đạo cười lớn phát đến , từ hư không một bóng dáng dần dần hiện hữu trước mắt .
" Ahhaha "
Thiên Bình ngơ ngác nhìn hắn . Hắn mở miệng nói
" Chào ngươi Thiên Bình ! Thật không ngờ đúng chứ ! "
Hắn xuất hiện khuôn mặt hoàn toàn giống với cậu không khác gì một chút một .
Thiên Bình đã hoản hốt , bởi vì cậu đã biết , mình vậy mà cái này Tâm Ma đã hóa hình . Liền nó tồn tại từ nào cậu còn chẳng biết .
Trong giới tu hành giả , dĩ nhiên đáng sợ nhất chính là bản thân mình nãy sinh tâm ma sinh trưởng . Lần này đối với Thiên Bình , có thể nói đại họa đã đến .
Phía ngoài Tiểu Thiên Đạo , cùng Tử Huyên đã đến nhưng liền bị cản lại bởi những luồng huyết khí không có cách nào gần hơn nửa .
" Đại ca ? "