Chương 6: Đấu giá bắt đầu

Trước cửa Tiền các lúc này có thể nói là hơn trăm người cũng không quá. Mà trong đó hầu như đều là tu luyện giả.

Yếu nhất cũng là Linh Đồ cấp 3 còn mạnh hơn nữa thậm chí là Linh Tướng cấp 5, cũng không phải phổ thông Linh Tướng cấp 5 mà lại là Linh Tướng cấp 5 trung giai, trọn vẹn tu vi cao hơn hắn 4 cái tiểu cảnh giới.

Mặc dù hắn tu luyện nghịch thiên công pháp, có vượt cấp khiêu chiến thực lực, nếu thi triển hết át chủ bài ra, diệt sát một Linh Tướng cấp 5 trung giai nhưng là miễn cưỡng có thể đi. Chẳng qua cũng chỉ là nếu mà thôi, tỉ lệ cao nhất chỉ là 50% nha.

Tiền các không hổ là một cái lão quái vật cấp thế lực, tàng long ngọa hổ.

Một cái phân bộ đã như thế này, vậy cái kia trụ sở chính sẽ còn đáng sợ tới cấp độ nào đây. Hắn thật không dám tưởng tượng.

Tôn Thiên Thành khẽ thở dài. Hắn, thủy chung vẫn là quá yếu!

Nhìn một chút cái kia chen lấn xô đẩy hàng người, Tôn Thiên Thành liền quả quyết hướng cửa khách quý.

Đứng trước cửa khách quý có hai cái thị vệ, đều là hai cái đại hán nhưng tu vi vẫn còn được. Một cái Linh Đồ cấp 7 sơ cấp, một cái Linh Đồ cấp 6 đỉnh phong. Tại một số trấn nhỏ khác hoàn toàn là đỉnh phong chiến lực.

Thấy Tôn Thiên Thành muốn tiến vào, cái Linh Đồ cấp 8 sơ cấp giơ tay ngăn cản.

- Làm ơn trình diện không thẻ khách quý.

Thẻ khách quý ? Cái đồ chơi gì. Tôn Thiên Thành khẽ nghi hoặc.

- Thiếu gia, thẻ khách quý của Tiền các chỉ có những ai tại đây mua bán hơn 1000 hạ phẩm linh thạch hoặc là trưởng lão của tứ đại gia tộc Bắc thành mới sở hữu và được giảm giá 30% khi mua đồ tại đây.

Trải qua Trương Đại Sơn một phen giải thích, Tôn Thiên Thành đại khái đã hiểu, ngược lại cái thẻ khách quý này cũng từa tựa như thẻ vip ở thế kỷ XXI.

Mà đại hán thị vệ thấy Tôn Thiên Thành hoàn toàn là nhà quê mới lên bộ dáng thì trong lòng khinh thường, cười lạnh nói:

- Ta xem ngươi bộ dáng quỷ nghèo này thì lấy đâu ra thẻ khách quý. Hừ! Còn không mau cút đi.

Bên này động tĩnh quá lớn, tự nhiên dẫn tới nhiều người chú ý. Tôn Thiên Thành liền trực tiếp đen mặt, nhìn về cái kia đại hán thị vệ ánh mắt liền giống nhìn thằng ngu một dạng.

Tại trong cái kia đại hán thị vệ suy nghĩ, cái này tiểu tử không biết trời cao đất dày là gì, hắn chưa giết đã là khoan dung. Vậy mà còn dám dùng ánh mắt đấy nhìn hắn, đúng là muốn chết.

Mặc dù nhìn không thấu Tôn Thiên Thành tu vi nhưng nhìn qua cũng không quá mười bảy, thực lực lại như thế nào mạnh hơn hắn. Hắn nhưng là vô cùng tự tin chém giết cái này thiếu niên.

Chẳng qua hắn cũng chỉ tưởng mà thôi.

Đại hán thị vệ nhất quyền tung ra. Tôn Thiên Thành cười, muốn so quyền cùng hắn sao! Vậy thì, cung kính không bằng tuân mệnh.

Nhất quyền tung ra, một phương liền bị đánh bay ra xa.

Trong suy nghĩ của tất cả mọi người, người bị đánh bay tất là Tôn Thiên Thành. Dù sao giống đại hán thị vệ, không ai hội tin một cái trẻ như vậy thiếu niên có được cường đại như vậy thực lực. Vả lại, làm Tiền các thị vệ nhưng đều là được sang lọc kỹ càng, không phải cái gì a miêu a cẩu nha.

Mà cảnh tưởng tiếp theo liền ngược lại với tất cả mọi người tưởng tượng.

Đang kịch liệt co quắp trên mặt đất thế nhưng chính là cái kia vừa rồi còn phách lối bộ dạng đại hán thị vệ.

Tất cả mọi người liền rơi vào một loại kinh hãi trạng thái, đầu tiên tỉnh táo lại là cái còn lại thứ hai thị vệ, lắp bắp nói:

- Ngươi … ngươi vậy mà dám động thủ với người của Tiền các, ngươi đây là muốn chết.

Tất cả mọi người liền tỉnh ngộ, đúng vậy, dù sao đây cũng là Tiền các người nha. Tôn Thiên Thành đánh hắn liền là cùng Tiền các gây thù hận nha.

Nghĩ vậy, Tôn Thiên Thành liền phát giác có vài đạo ánh mắt hướng về mình, có thương hại và xem thường.

Nghe vậy, Tôn Thiên Thành liền cười khẩy một tiếng. Ánh mắt nhìn thứ hai thị vệ giống như nhìn cái đại hán thị vệ thứ hai.

Thấy ánh mắt của Tôn Thiên Thành, thứ hai thị vệ liền sợ hãi lùi về sau mấy bước. Hắn thật sợ sẽ thành cái thứ hai nằm bẹp trên mặt đất.

- Thật sao ? Vậy ngươi nói lại lần nữa ta nghe a. Ai muốn chết cơ!

Chữ “ngươi” đang muốn thoát ra khỏi miệng của thứ hai thị vệ liền tắc nghẽn khi nhìn thấy tấm thẻ tím trên tay Tôn Thiên Thành.

Thẻ khách quý! Hơn nữa còn là tử cấp. Tại Tiền các mua đồ giảm 75%.

Thẻ khách quý cũng có phân biệt cấp độ, gồm 5 cấp: hồng cấp, lục cấp, bạch cấp, tử cấp, hắc cấp.

Mà của Tôn Thiên Thành tử cấp thẻ liền cần tại Tiền các tiêu phí 1000 trung phẩm linh thạch trở nên, tương đương với 1 triệu hạ phẩm linh thạch.

Bậc này tài phú liền tứ đại gia tộc đều khó có được.

Thứ hai thị vệ liền chắc chắn một điều: Hắn xong rồi! Mà ánh mắt mọi người nhìn Tôn Thiên Thành cũng theo biến, trở thành vô cùng kinh hãi. Nhìn qua chưa tới 17 thiếu niên, vậy mà có Tiền các tử cấp thẻ khách quý, đây lại là cái gì lai lịch.

Nếu để Tôn Thiên Thành nghe vậy, hắn không kêu oan mới lạ. Chẳng là ngày hôm qua hắn đến đây thì trực tiếp đem một nửa chỗ thảo dược hái được trên núi ngày trước đi đấu giá tại đây hôm nay còn một nửa thì trực tiếp bán. Tổng số tiền đó nhưng không chỉ 1000 trung phẩm linh thạch.

Nhìn cái kia đang mất hồn bộ thị vệ, Tôn Thiên Thành trực tiếp bỏ qua bước đi vào. Lần này nhưng không ai dám ngăn cản hắn.

Một lúc sau, tại lầu hai phòng vip của Tiền các

- Thiếu gia, ngài vừa rồi nhưng thật soái nha.

Giờ phút này Trương Đại Sơn có thể nói là nhìn muốn lòi mắt ra. Tôn Thiên Thành thật cảm giác sởn gai ốc một dạng.

Nội tâm của Tôn Thiên Thành: Ha ha, tất nhiên rồi, ta trang bức mà lại.

Mang theo dạt dào nụ cười, Tôn Thiên Thành đầy ý tứ đùa một câu.

- Ý ngươi là ta bình thường không soái sao!

- Tất nhiên là không... À, ý ta là thiếu gia nhưng là nhân trung long phượng, người gặp người yêu, yêu nghiệt trong yêu nghiệt nha. Tất nhiên là soái, cực soái nha.

Trương Đại Sơn đang rất hồn nhiên trả lời không bỗng cảm nhận được một cỗ kinh khủng sát ý phát ra từ thiếu gia vẫn đang mang vẻ mặt tươi cười thì lập tức đổi giọng nịnh hót.

Còn thủ phạm của cỗ kinh hoàng sát ý đó đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trương Đại Sơn. Hắn chẳng qua cũng chỉ định đùa một chút thôi ai ngờ tên này lại tự nhiên động kinh đến vậy. Hắn tuy biết rằng mình không những soái mà còn mọi phương diện đều hoàn hảo nhưng cũng không có tên này như vậy khoa trương đi.

Hắn bỗng thốt ra:

- Nói ra lương tâm ngươi không đau à.

Vẻ mặt của Trương Đại Sơn lúc này đích xác đen hơn đít nồi rồi đi. Nội tâm hắn đang gào thét: Còn không phải cái con người bạo lực như ngươi khiến ta nói vậy.

Mà vào lúc Trương Đại Sơn đang đấu tranh lí tưởng có hay không lên đấm nhất quyền, một giọng nữ tử trong trẻo vang lên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người trong hậu trường.

- Chào mừng các vị đại nhân đến buổi đấu giá ngày hôm nay. Như các vị đã biết, quy mô buổi đấu giá ngày hôm nay là Tiền các phân bộ của tiểu nữ trước nay chưa từng có. Rất nhiều loại bảo vật, thảo dược hiếm có sẽ xuất hiện hôm nay.

Nói là một cái động lòng người mĩ nhân. Chẳng qua Tôn Thiên Thành cũng không để ý. Nhưng hắn không để ý không có nghĩa tất cả đều như hắn.

- Vậy bây giờ, đấu giá bắt đầu.