Đêm thanh gió lạnh, trăng treo trên những hàng cây, trước một ngôi mộ nhỏ được xây dựng gấp gắp, có 6 nén hương.
Chợt, một tiếng động kì lạ phát ra, nghe như tiếng khí hơi xuyên qua đất.
Và từ dưới đất, ngay chỗ ngồi mộ ấy, một bàn tay xuyên lên, có thể khiến bất kì ai nhát gan cũng phải giật mình sợ hãi.
Ngay sau đó, một vụ nổ nhỏ phát ra từ chỗ tay ấy, khói bụi mù mịt, có một bóng người lờ mờ ẩn hiện trong màn khói mù
“Phi, mẹ nó, rốt cục là ai, phải để ta dùng “Ngụy Tử Thượng Pháp” này mới sống qua được”
Bóng người dần hiện rõ, và nếu Lý Trường Minh ở đây, hẳn hắn sẽ giật mình đến cứng đờ, vì đó là kẻ hắn mới giết hôm trước: Khương Tử Long!
“Linh Linh, đã có phân tích về hắn chưa”
[Rồi]
Một giọng nói khá nhẹ nhàng vang lên, kèm với đó là bảng thông báo của hệ thống
[Đánh Giá Cơ Bản
Tên: Lý Trường Minh
Tu vi: Trúc Cơ trung kì
Thể chất: Ngụy Đạo Thể, Ngụy Phượng Thể, Ngụy Cực Lực Nguyên Thể
Khí Vận Đánh Giá: Ngụy Thiên Mệnh Chi Tử
Vũ Khí chủ đạo: Ngụy Linh Khí]
Khương Tử Long thấy bảng thông tin này đứng hình hồi lâu, chợt chửi thề
“Mẹ nó, thảo nào là nhiệm vụ 7 sao! Độ khó còn hơn công lược Tiên Cảnh Thánh Nữ!”
“Lại còn cả đống cái “Ngụy” nữa! Ngụy Vương chuyển sinh?”
“Tốt nhất là nên tránh xa sinh vật này ra”
“Nhưng mà, rốt cục là trong Thất Dạ Bí Cảnh – Thiên Ngoại Chi Viên này có thứ gì mà khiến tâm trí của ta không được ổn định vậy?”
[Xét thấy trong Bí Cảnh có tinh thần ảnh hưởng của Thất Dạ Yêu Thần để lại, gây nên trạng thái tinh thần nhiễu loạn, cần 7 điểm khí vận / giây để loại bỏ ảnh hưởng, 7777777 điểm khí vận để bỏ qua ảnh hưởng, 777777777777 điểm khí vận để triệt để triệt tiêu ảnh hưởng]
Nhìn những con số dài không tưởng, Khương Tử Long chỉ biết câm nín
Chợt âm thanh của hệ thống lại đến
[Kết Toán Nhiệm Vụ:
Xét thấy Đối Tượng có ý chịu thua, thưởng 5% phần thưởng nhiệm vụ
Xét thấy kí chủ cùng Ngụy Khí Vận Chi Tử giao chiến chính diện 30 giây, thưởng 300 điểm khí vận
Xét thấy kí chủ cùng Ngụy Khí Vận Chi Tử giao chiến kịch liệt trong 18 giây, thưởng 360 điểm khí vận
Xét thấy kí chủ cùng Ngụy Khí Vận Chi Tử giao chiến trong 33 phút 26 giây, thưởng 33,5 điểm khí vận
Kết toán: 2693,5 điểm khí vận
Tổng điểm khí vận hiện tại của kí chủ: 2695,5]
Tê!
Khương Tử Long nhìn vào bảng thống kê điểm, không còn tin vào mắt mình, hắn phải làm vài chục cái nhiệm vụ 1 sao, 2 sao, 3 sao mới có một ngàn điểm, mà lại còn là đạt 100% mỗi nhiệm vụ, ấy vậy mà chỉ làm một nhiệm vụ 7 sao thôi, thậm chí là chỉ hoàn thành 5% mà đã có hai ngàn điểm rồi, lại còn thời gian chiến đấu nữa, tăng lên hơn 630 điểm!
“Có nên “thử sức” lần nữa không nhỉ…”
[Linh Linh khuyên kí chủ không nên mạo hiểm vội, đề cử cấp bậc an toàn: Kết Đan hậu kì, đề cử cấp bậc an toàn tuyệt đối: Kết Đan đỉnh phong, đề cử cấp bậc nghiền ép: Nguyên Anh sơ kì, đề cử cấp bậc có thể tiêu diệt: Th- rẹt rẹt-iê-rẹt rẹt-n]
[Tinh, cảnh giới không thể thăm dò! Mong kí chủ sớm ngày nâng cảnh sớm]
[ Thiên Tinh Hệ Thống, Trạch Nhật Phi Thăng!]
Một loạt âm thanh vang lên, và trong đầu Khương Tử Long ông ông tiếng “rẹt rẹt”, cuối cùng là dòng thông báo quen thuộc của hệ thống
“Thôi! Tốt nhất là cứ “cẩu” đã, lần bí cảnh này có vẻ không bình thường…”
Thấy triệu bất thường, Khương Tử Long kiên định với quyết định của mình. Đại đạo ba ngàn, cẩu đạo vi tôn!
…
“Rốt cục sao mà đen đủi thế này!”
Lý Trường Minh thốt lên. Hắn đã đi nửa ngày trời nhưng không thấy thiên tài địa bảo nào cả!
“Thôi thì…”
Lý Trường Minh vừa nghĩ, một bảng màu xanh lam nhàn nhạt có thể nhìn xuyên thấu hiện ra, trên đó có dòng chữ màu trắng
[Kí chủ xác định mở [Khu vực Gacha]?]
Hiện tại Lý Trường Minh chỉ cần ý niệm vừa động liền có thể mở được bảng hệ thống
“Xác định”
Hắn vừa dứt lời, giọng nói máy móc vang lên
[Tít tít, khời động trạng thái Gacha]
Ngay lập tức, khung cảnh cây cối thiên nhiên xung quanh biến mất, thay thế bằng một nền đen, xung quanh có chút ánh sáng, đó là tinh hà đẹp đẽ mà kì bí.
Khung Gacha hiện trước mặt, vẫn giống lần trước, chỉ là có vài món đồ đã tối màu, biểu thị chúng đã có người sở hữu. Chỉ là Lý Trường Minh thấy lạ vì hắn nghĩ chỉ có Tần Quang mới sở hữu Khí Vận “áp đảo” đủ để sở hữu hết, ai ngờ vẫn có kẻ khác lấy được mấy món đồ ấy, vì hệ thống không thông báo cho hắn
Lý Trường Minh nhìn vào linh thạch: 202, đủ để quay 20 lần
“Chỉ là, sao cảm giác ít đi so với ban đầu…”
Hắn nhớ là lúc đầu nhiều hơn… Nhưng thôi không sao, Lý Trường Minh ấn vào nút “x10”
Đúng lúc hắn ấn vào nút ấy, một tiếng thông báo vang lên
[Tít tít, báo động khẩn cấp, có luồng năng lượng thân thuộc mà xa lạ xâm nhập vào không gian hệ thống, tít tít]
Cả không gian lấp lóe lên suống, các “ngôi sao” xa nhấp nháy thay láy như mắt cua, Lý Trường Minh nhìn xung quanh, không gian như bị chia cắt, hắn có thể thấy nhưng hình lục giác đều tạo nên vòng trời!
Chợt một ô chuyển thành màu đỏ, lạ nháy thêm một lần, mấy ô xung quanh cũng bị “lây nhiễm”, và chỉ trong vài chục giây, cả không gian chuyển thành màu đỏ chót!
Rồi lại có ô chuyển sao màu đen, và vài chục giây sau, cả không gian chuyển thành màu đen như ban đầu, chỉ là không có những ngôi sao mà thôi.
Trong không gian đen nghịt ấy, Lý Trường Minh đang còn mê man, thì một con mắt màu trắng xuất hiện.
Con mắt này không giống những con mắt như mắt Thiên Đạo trong truyền thuyết, hay cũng không giống mấy con mắt của giáo phái cổ đại, cũng không giống con mắt mà hắn “nhìn thấy” lúc rơi xuống vực, vì nó không cân xứng! Đây là mắt trái!
Đôi mắt đẹp đến mê người, lông mi cong, trắng như tuyết, lông màu uốn lượn như xuân sơn, con mắt tựa như có ai đem những vì sao cất vào trong ấy. Ánh mắt trìu mến, lại có chút vui mừng.
Lý Trường Minh nhìn con mắt ấy không biết chán, chợt một giọng nói nhẹ nhàng thanh thoát vang lên
“Cuối cùng cũng gặp được anh”
Âm thanh như rung động tâm phách hắn, hắn cảm giác như chủ nhân giọng nói ấy là một người rất đỗi thân thuộc với hắn, cũng là cô gái quan trọng nhất cuộc đời hắn, mà chẳng hiểu sao, từ sâu trong tâm hồn, hắn có thể gọi người con gái ấy
“Linh…”
Ngay khi hắn dứt lời, cả không gian bỗng chốc sụp đổ, vỡ vụn thành từng mảnh, còn con mắt thì hóa thành vô số hạt nhỏ phát sáng, tụ vào trong người Lý Trường Minh
Rồi Lý Trường Minh trở về thực tại, nhưng hắn vẫn còn si đần, nghĩ lại cảm giác vừa rồi
Một khung cảnh tựa xuất hồn rồi lại nhập thể, hắn cảm giác như mình vừa xem VR Doctor Strange cảnh lần đầu gặp Thượng Cổ Tôn Giả!
Nắm chặt tay vào ngực, hắn cảm thấy một điều kì diệu: tựa như hắn đã đạt được một mục đích nào đó, tâm hồn cảm thấy vô cùng thanh thản, thoải mái vô cùng!
Chợt, trực giác mách bảo điều gì đó, hắn hô
“Hệ Thống”
Không một tín hiệu trả lời, cũng không một bảng thông tin nào hiện ra
“Hệ Thống, “chết” rồi ư?”
Lý Trường Minh trầm lặng vài giây, hắn lại cho rằng nó không hề biến mất, mà nó chỉ chuyển qua dạng khác mà thôi, hắn đoán vậy. Sau đó hắn liền quyết định việc tiếp theo của mình: tìm Tô Nguyệt Nga và Phượng Vũ Linh, vì vậy, hắn đi về hướng Đông, nơi hắn nghĩ có 2 người ấy.