Chương 39: Hàn Thiên Tôn

Hàn Thiên Tôn, cái tên nghe vô cùng ngưu bức, có rất nhiều truyền thuyết về hắn, nào là hắn cứu một con rắn, trăm năm sau con rắn lột xác thành Hắc Long cùng hắn phi thăng, nào là hắn trồng một cái cây, trăm năm kết một quả giúp người ta ngộ đạo gọi là ngộ đạo quả, ngàn năm ra một giọt dịch gọi là tư chất dịch giúp đẩy cao một đại bậc tư chất, vạn năm sinh ra linh trí giờ gọi cây đó là Thiên Huyền Yêu Thụ, lại còn truyền thuyết hắn nuôi một con quạ, ngàn năm sau mở linh trí, vạn năm sau thành Kim Ô Tam Túc, hay hắn nuôi một con cá vạn năm sau thành bá chủ Quái Vật Hải gọi là Côn, hoặc hắn nuôi một con gà vạn năm sau nó thành Thất Thải Phượng Hoàng, hay hắn nuôi một con sói con giờ thành đệ nhất yêu tộc Thiên Lang Vương, dù nghe rất phi lý nhưng cả 4 kẻ sau đều trong thất đại yêu tôn sao không phản ứng?

Khi nói về thiên phú của hắn người thì nói là luyện dược thiên tài, người nói là luyện đan thiên tài, người nói là đệ nhất thiên kiêu, người nói là tiên tri tông sư…

Lời đồn về hắn có nhiều lắm, kẻ như Lý Trường Minh chưa chắc đã phân rõ thật giả, nhưng hiện hắn tin một điểm đó là hắn có một con Hắc Long vì Lý Trường Minh đã thấy lời đề của hắn ta trên bia đá.

Trước mắt Lý Trường Minh chính là mọt quyển sách, hắn chốc lát nghĩ ra 4 trường hợp, một là bẫy, hai là giả, ba là huyễn cảnh, bốn là thật. Trước mắt quyển sách đó thì là giả và huyễn cảnh cũng thôi di, nếu là bẫy hoặc thật thì Lý Trường Minh có 2 kết cục khi lấy nó, hoặc là siêu viễn chúng sinh thiên thượng thiên hạ, hoặc là thân tử đạo tiêu thần hồn câu diệt.

Đang suy nghĩ thì Lý Trường Minh cười xòa, siêu viễn chúng sinh cũng được, thân tử đạo tiêu cũng không sao, hắn đã chết một lần, giờ chết cảm giác áp lực từ cái chết đã giảm đi rất nhiều, hơn nữa thế giới này hắn cha mẹ đã khuất, cha mẹ nuôi có Tần Quang lo lắng, chỉ là…

“Nếu ta thân tử đạo tiêu liệu Nguyệt Nhi có buồn không”

Lý Trường Minh nói ra thành lời, nhưng ánh mắt hắn có thêm chút sắc bén, hắn không mạo hiểm sao có thể mạnh hơn? Không mạo hiểm sao cưới được nàng, một kẻ phế vật cưới nàng hoàn toàn không “môn đăng hậu đối”, hắn chẳng phải mấy tên nhân vật chính có mấy họ bá đạo Tần, Tiêu, Diệp, hắn chỉ là họ Lý, moi khắp kho truyện tiên hiệp có mấy kẻ họ Lý là nhân vật chính không?

Không vào hang không bắt được cọp, Lý Trường Minh bước chậm rãi về phía quyển sách, hắn vươn tay chạm vào, lấy quyển sách ra, cẩn thận đọc, mặc kệ có tiếng tinh tinh thông báo của hệ thống. Quyển sách chỉ có 3 trang có chữ còn lại trống không, hắn tưởng mình bị lừa nhưng suy nghĩ kĩ rồi đọc lại, trên cùng trang thứ 2 hóa ra có dòng chữ: Luyện Khí Kì.

Có lẽ Luyện Khí kì chỉ có thể đọc 3 trang đầu. Nhưng vừa đọc xong 3 trang đầu, chỉ 3 trang thôi hắn không khỏi dâng lên một cảm xúc kính phục đối với Hàn Thiên Tôn, lúc đầu chỉ là ngưỡng mộ, giờ là tâm phục khẩu phục! Ba trang đầu không có thần công cái thế, cũng chẳng có vô địch công pháp, chỉ đơn giản là 3 món luyện thể thuật cũng một chút tự truyện của Hàn Thiên Tôn mà thôi nhưng sao lại làm Lý Trường Minh kính phục đến thế? Bởi 3 trang này làm hắn đã thấy một tinh thần bất khuất:

Hàn Thiên Tôn 5 tuổi mất cha, 7 tuổi mất mẹ, phải đi làm nô lệ cho một nhà nọ, đến năm 14 tuổi ngẫu nhiên kiểm tra tư chất ra Tứ linh căn trung giai thì được mang đi bái nhập Ngọc Thanh Tông, bắt đầu với thân phận tạp dịch đệ tử, hắn cần cù siêng năng bất kể ngày đêm, 10 ngày sau luyện qua Ngọc Cốt đến tầng một, thứ chưa một kẻ nào ở Tạp Dịch giới làm được, lúc rảnh, hắn đi kiếm ăn lăn lội, ăn quả đắng cũng không ít nhưng kinh nghiệm dần hình thành. Hắn lần đầu giết người là giết một công tử ăn chơi trác táng ở Tú Hoa Lâu do sỉ nhục rồi giết hại huynh đệ hắn, hắn lập kế hoạch khiến cả gia tộc ấy chịu khổ, nhẫn nhịn 1 năm rồi giết chết gia chủ Trúc Cơ kì khi mới chỉ Luyện Khí tầng 3, hắn vô tình nhặt được một lọ tên là Huyết Sát để hấp thụ máu và chuyển thành 1% linh khí tu luyện. 5 năm sau, khi hắn lên đến Luyện Khí đỉnh phong thì đi bí cảnh, hắn thu thập linh dược, giết người cần giết, có thể nói hắn có trái tim thiện lương nhưng không phải là Thánh, hắn cứu giúp người tốt nhưng kẻ xấu thì thẳng tay. Lên Trúc Cơ hắn đi làm nhiệm vụ chém giết yêu ma ở tiền tuyến, bị Kết Đan yêu thú truy đuổi nhưng hắn vẫn chạy thoát vì dùng bí thuật tên Chân Khí Độn tiêu hao bản thân chân khí, đến khi hoàn toàn thoát được cũng là lúc hắn trở về Luyện Khí tầng 5. Hắn tự mình ngộ ra một loại công pháp, không, là tra tấn thân thể để đạt được cơ thể hoàn hảo hơn, hắn gọi đó là Luyện Thể Công, cũng chính là thứ Lý Trường Minh đang cầm trên tay!

Thứ này có thể nói là muốn ác độc với kẻ địch thì trước tiên phải ác độc với chính mình, gồm Luyện Bì, Luyện Cơ, Luyện Cốt, Luyện Huyết, Luyện Tạng, Luyện Nhãn, Luyện Nhĩ, Luyện Khứu. Không có thứ tự nhất định nên Lý Trường Minh nhìn vào Luyện Cốt đầu tiên do hắn đã từng luyện qua Ngọc Cốt quyết nhưng hắn liền bất ngờ đến giật mình, ở đây đỉnh cao nhất là Ngọc Cốt, đúng vậy chính là Ngọc Cốt nhưng Ngọc Cốt này khác Ngọc Cốt trong Ngọc Cốt quyết, Ngọc Cốt quyết là dùng linh khí nhập thể đánh vỡ từng mảnh cốt nhỏ, còn Luyện Cốt là trực tiếp dùng ngoại lực đem chân tay xương cốt đánh gãy, đánh vụn càng tốt, rồi vận dụng linh khí tu bổ sương cốt, hình thành một loại xương cốt đặc biết, đó là loại xương cốt vũng chắc hơn bình thường kể cả khi không dùng chân khí, và khi độ kiếp tẩy trần thành công, nó sẽ thành Ngọc Cốt!

Lý Trường Minh quyết định thu lại quyển công pháp này, hắn thấy nó rất hợp với mình vì hắn đang thiếu luyện thể công pháp.

Khi bước đến tảng đá tương tự như lúc vào, hắn liền xuất hiện ở bên ngoài, mọi thứ rất bình thường, gần như giống lúc hắn đi, chỉ trừ ở ngoài đó có 4 người