Ngày hôm qua...đã từng - My Memories
Chương 7
Ngồi ngẫm nghĩ một hồi chợt nó nhận được tin nhắn của bé Ngân. “Anh ơi vô dẫn em đi wc”. Nó lắc đầu cười khổ rồi đứng dậy đi vào bàn, tất nhiên không thể thoát được một ly rượu phạt vì cái tội đang chơi trốn đi lâu, không uống Mimi đòi cởi áo nó thì mất zin. Để ly rượu xuống bàn nó nắm lấy tay Ngân đi trước dẫn đường, hình như cái nhiệm vụ đưa các cô nữ trong nhóm đi wc là nhiệm vụ thường xuyên của nó mất rồi bởi vì nếu có đàn ông đi cùng sẽ tránh được nhiều phiền phức trong cái môi trường phức tạp này. Đưa Ngân tới cửa vào wc, nó nhẹ nhàng mở cửa chờ Ngân vào hẳn bên trong nó mới bước ra ngoài chỗ anh bảo an đang đứng, hầu như mấy anh em ở đây đều ít nhiều quen mặt nó cho nên nó cũng nhanh chóng gật đầu đáp lại khi anh tươi cười đứng dịch sang một bên nhường chỗ cho nó.
- Lâu quá không thấy vô chơi em, nay đi với ai?
- Dạ em vô chơi với chị Thủy.
Nó cười cười trả lời rồi đứng dựa lưng vào tường, rút một điếu thuốc ra đưa lên miệng, ngay lập tức anh bảo an cũng đưa hai tay châm lửa cho nó. Khẽ gật đầu nó rút luôn 100k sẵn trong túi tip cho anh, nhưng anh vội đẩy tiền trở lại cho nó.
- Thôi em Thủy dặn em đi chơi thì tụi anh không có được lấy tiền tip.
Nó trợn trừng mắt gạt tay anh ra định nhét tiền vô túi anh
- Dẹp đi! Nảy giờ mấy người nói y chan anh rồi, cứ lấy cho em vui, vô đây phức tạp nhiều khi va chạm mấy anh em giúp em, mời ly cà phê thì thấm gì.
- Anh biết, nhưng chỗ anh em cũng quen biết em khách sao làm chi, Thủy nó dặn chừng nào em dẫn sếp đi tiếp khách anh lấy liền.
- Nhưng…
Nó còn chưa kịp lý luận tiếp thì mùi hương con gái rất đặc biệt thoang thoảng đưa vào mũi, cô gái kỳ lạ kia bất chợt xuất hiện đang gần sát bên nó, nói đúng hơn là đang đi ngang nó, không hiểu vì sao đối mặt gần với gương mặt lạnh lùng cùng với đôi mắt màu xanh biển ấy nó trở nên hồi hộp và lúng túng đến lạ. Vội dựa sát vào tường, trong vô thức nó cho hai bàn tay vào túi bất chấp một tay đang kẹp điếu thuốc. Giống người vừa làm chuyện xấu bị phát hiện, tâm trạng nó khẩn trương theo từng bước chân của cô nàng. Rõ ràng nó không quen cô gái này, nhưng chiếc váy cùng với gương mặt như búp bê làm nó tò mò cả buổi vì vậy người nó cũng mất tự nhiên đến thê thảm. Cô nàng nhẹ nhàng đi qua trước mắt, hình như cũng khẽ dừng lại, đưa đôi mắt lạnh lùng liếc nó một cái rồi đi tiếp vào wc. Nhìn theo bóng dáng cô gái khuất sau cánh cửa wc, nó thở phào một cái nhẹ nhõm. “Ủa không quen mà, tự nhiên mình chột dạ là sao, điên mất rồi”. Tự nhủ vài câu trong bụng rồi cười trừ trước thái độ hơi ngạc nhiên của anh bảo an bên cạnh, nó rút tay ra khỏi túi, điếu thuốc cong queo, tắt ngấm. Nó thở dài vuốt vuốt lại điếu thuốc cho thẳng, trả lời qua loa vài câu hỏi thăm của anh bảo an rồi đứng dựa lưng vào tường thưởng thức khói thuốc trong lúc chờ bé Ngân. Gần hết thuốc cũng thấy dáng Ngân đang bước ra, nó quăng tàn thuốc vô thùng rác gần đó rồi bước lại đón Ngân đưa về bàn. Cô nàng gần như say mèm rồi, làm nó phải nắm tay ôm eo em dìu về ghế. Trời dần về khuya, nhạc càng dồn dập, mọi người đều ngà ngà say nhún nhảy theo nhạc, tiếng nói chuyện, cười đùa ồn ào khắp nơi. Nó vẫn giữ phong cách quen thuộc làm chỗ dựa cho Ngân, thi thoảng bị chị Thủy, Yến và cả Mimi trưng dụng vai còn lại để nghỉ chân, một lúc sau khi nhạc cũng dần về cuối có thêm nhóm của Nhi nhập cuộc khiến khu vực bàn của nó trở nên chật chội hơn, thu hút nhiều ánh nhìn hơn bởi hầu như các cô gái trong bàn đều là người có ngoại hình, lại thêm 5 cô nàng dancer lại càng nhiều người nhìn với những ánh mắt phức tạp khác nhau. Tuy Nhi không chơi chung nhóm nhưng dù sao cũng quen biết khá thân với mọi người, kể cả bốn cô nàng kia cũng vậy, có lẽ chỉ riêng nó là mới quen bốn bạn dancer trẻ dưới quyền Nhi, thậm chí bây giờ nó cũng quên luôn tên của mấy cô nàng, trừ cái cô Cycy dám trêu chọc nó hồi đầu buổi. Mọi người chào hỏi nhau vui vẻ, mấy cô gái mới cũng nhập cuộc nhanh chóng, Ngân vừa mới hơi hơi đỡ say cũng bị Mimi lôi ra quậy, cho nên cuối cùng còn sót mình nó ngồi im trên ghế mĩm cười nhìn mọi người chơi, người không biết thì tưởng nó bị cả đám hắt hủi, người thân thiết thì hiểu trước giờ nó đều ngồi im như vậy, mọi người chơi chung quen rồi.
- Sao anh ngồi có một mình vậy? Đứng dậy chơi với mọi người đi chứ.
Cycy chen ra khỏi nhóm ngồi xuống kế nó, tay cầm chai nước lọc đưa lên miệng uống.
- Em chơi tự nhiên đi, anh vầy quen rồi.
- Là hồi nào giờ đi chơi anh cũng ngồi im ru vậy hả? Em để ý cả buổi rồi đó.
- Sao để ý, em mắc làm mà.
- Làm thì làm, trên đó vừa nhảy em nhìn anh hoài.
- Nhìn anh chi cô nương
- Thấy mắc cười, tò mò nhìn chơi.
Cô nàng khúc khích cười, nó cũng hiểu ý cô nàng cười vụ gì, gãi gãi đầu cười trừ theo
- Ờ! Cười đi, sau bị anh đo thiệt đừng trách sao a dê xồm.
- Hihi nè đo đi, nè cho đo nè, dám đo hông.
- Ờ thì…nảy đo rồi đó, bửa khác đo tiếp, giờ….
- Mạnh miệng…mặt đỏ lét rồi nè, mắc cỡ rồi hihi
- Làm gì có, đây là anh say biết chưa.
- Em hông thèm tin hihi, nè uống với em một ly em mới tin.
- Rồi thì uống
Nó bật cười nhận ly rượu từ tay cô nàng, chạm ly nhẹ rồi uống cạn. Cycy cười vui vẻ cầm một trái nho cho mình, một trái cho nó rồi ngồi sát vào vai nó dùng ánh mắt tò mò nhìn nhìn khiến nó cũng mất tự nhiên, nhưng nó đâu có né được vì cô nàng khóa chặt một tay nó nằm trên chiếc eo bốc lửa của mình mất rồi.
- Nhìn nhìn gì đó. Cho em biết, không được xàm sỡ anh nha.
- Xí! Ai thèm xàm sỡ anh chứ, cho em mượn điện thoại coi.
- Điện thoại ai, của anh hả?
- Uhm
- Chi…
- Thì đưa coi coi
Cô nàng mò mẫm túi áo khiến nó hơi nhột chỉ đành rút điện thoại dưới túi quần ra nộp cho cô nàng chứ không cô nàng mò tới phía dưới thì nghiêm trọng lắm. Cầm điện thoại nó trên tay cô nàng bấm bấm số rồi đưa trả lại nó
- Nè số em nè, anh lưu đi. Tính ra anh cũng chảnh ghê ha, gặp người khác trong chỗ này cả buổi ngồi chơi chung nhau là xin số em rồi đó, có mình anh lơ luôn.
- Haha à thì tại…
- Tại gì chứ, hihi anh chảnh thì có. Mà chảnh cũng phải, nghe nói anh quen toàn gái đẹp, để ý gì tới tụi em.
- Làm gì có…
- Thôi đi, chị Nhi nói vậy đó, chị Thủy cũng nói giống hệt nhau.
- Không có, cái này tại mới quen, với lại anh cũng không có thói quen xin số làm quen. Tự nhiên quen biết hay hơn.
- Con trai phải chủ động lấy số thì mới làm quen được chứ.
- Thì giờ quen rồi nè.
- Nhưng…anh lơ lơ, khỏi cãi hen, ví dụ em hổng đòi lưu số, chắc chắn anh cũng hông thèm hỏi luôn. Tới tên còn hông thèm nhớ.
- Ai nói không, anh nhớ mà.
- Nhớ cái đầu anh, tưởng em hông để ý nảy chị Thủy nói tên em ra anh mới nhớ đó hả.
- Rồi rồi, anh thua…xin lỗi xin lỗi.
Nó chỉ đành cười khổ giơ giơ tay ra dấu đầu hàng, nói chung là ai cũng vậy, cứ con gái thì có trời mới cãi lại được.
- Thôi thông cảm, nảy Nhi giới thiệu một lượt nhiều người, ai ai cũng đẹp hết anh bị mờ mắt lỡ quên thôi.
- Hihi sao so với mấy chị kia, thân phận dancer bọt bèo anh hổng thèm để ý thì có.
- Này! Đừng có suy diễn linh tinh, anh là anh mê dancer nhất đó.
- Nói xạo
- Thiệt mà, các bạn dáng ai cũng đẹp, anh thích thiệt.
- Thôi đi! Toàn xạo không. Hihi mà bửa nào mời em uống nước đi, em mới tin.
- À rồi, chuyện nhỏ.
- Vậy hen, giờ thì tạm tha. Hông chọc anh nửa, mà anh ra chơi chung đi, ngồi gì ngồi hoài một chỗ.
Nó bật cười,vừa vỗ vỗ nhẹ lên hông Cycy vừa đẩy tay rời khỏi tay em
- Em lại chơi với mọi người đi, kệ anh, anh quen rồi.
- Cái người gì…chán dữ vậy hà. Kệ anh!
Bị nó đẩy tay ra từ chối, Cycy chu miệng một cái rồi cũng chịu rời tay nó ra đứng dậy nhún nhảy cười đùa với mọi người, riêng nó vẫn cứ vậy mà ngồi im lặng ngắm nhìn xung quanh. Cuộc vui cũng dần về cuối, DJ cũng chơi những bản nhạc không còn cao trào nửa, mọi người cũng chịu ngồi xuống nghỉ ngơi, mấy cô nàng dancer thì chào vài tiếng rồi cũng xin phép ra về trước. Chị Thủy cũng không còn đi giao lưu nửa vì khách của chị cũng về hết rồi. Ngồi dựa sát nó, chị Thủy ôm vai nó thì thầm.
- Nè tụi nó đòi đi tăng hai nửa đó, em có muốn đi chung với tụi nó hông?
- Hả tăng hai nào nửa
- Thì…
Chị Thủy hướng mắt về Mimi, nó nhìn theo rồi cũng hiểu ra tăng hai là đi đâu, nó mĩm cười.
- Chị có đi không?
- Chị hông đi, chị còn ở lại tổng kết ngày mà. Em có đi thì đi đi, chút xong việc chị đi taxi về cũng được.
Nó nhìn nhìn chị Thủy rồi đưa tay vỗ vỗ nhẹ lên má chị.
- Thôi đi, bày đặt hỏi đồ, chị thừa biết em không đi tăng hai với Mimi nào giờ còn hỏi. Chút chị làm cho xong việc đi, em chờ.
Chị Thủy ngẩn mặt nhìn nó tủm tỉm cười
- Hihi thử chút coi còn chút lương tâm nào hông mà. Nảy nghe Mimi nói làm mai con quỷ kia cho em, tưởng em mê đi theo nó chơi tăng 2 rồi chứ.
- Bớt tưởng dùm.
- Mai cái đầu bà đó bà già, em hông có đi tăng 2 à nghen.
Giọng nói cũng khá quen chen vào, nó và chị Thủy nhìn sang một bên thì nhận ra chị Nguyệt đã ngồi kế từ lúc nào.
- Nhìn gì mà nhìn, chút nhờ chút chuyện được hông tên kia
- ….
- Ủa sao mày hông đi con quỷ?
- Ê già rồi hay quên hả, nào giờ em có đi chơi vụ đó đâu.
- Già đâu, chị mày còn trẻ trung lắm nghen, tau tưởng mày qua bển mấy năm mày đổi tính rồi.
- Giống hắn, bớt tưởng dùm đi bà già. Nè tên kia, chút đưa chị về dùm coi.
- Hả…sao sao đưa được?
- Sao hổng được?
- Thì em đi với chị Thủy mà.
- Ai hổng biết, bà già này bả còn ở lại làm còn lâu mới xong. Mon đưa chị về rồi quay lại đón bả.
- Nhưng…
- Hửm!
Trước đôi mắt nhếch lên ra vẻ đe dọa của chị Nguyệt, ngay lập tức nó nuốt luôn lời tính nói vô bụng, gục đầu
- Rồi rồi thì đưa.
- Ngoan đó cưng!
- Nè còn quỷ chưa gì mày hành trai của tau vừa vừa thôi.
- Hihi sài chung xíu mà chị iuuuu.
- Tự kiếm trai sài đi hen
- Từ từ em kiếm, giờ có trai này sài đỡ xíu cũng được. Mà chị coi coi còn ai ngoài hắn đưa em về dùm hông. Con quỷ Mimi giờ nó mê chơi rồi dễ gì chịu đưa em về, mấy người kia có cặp có đôi hết, còn con Ngân nó xỉn…nói mới nhớ còn nó nửa, xỉn vậy rồi sao giờ?
- Uhm bửa nay sao nó xỉn dữ vậy ta, đâu mày kéo nó lại hỏi coi nó đi với Mimi hay muốn về.
Chị Nguyệt gật đầu đứng dậy nắm tay kéo Ngân lại ngồi xuống, cô nàng vừa ngồi xuống là dựa luôn vô người chị Nguyệt.
- Ê nay uống gì xỉn dữ mậy, chút có đi chơi tăng hai với Mimi hông?
- Em bị con quỷ Mimi nó hại đó chị iu
Ngân ngẩng mặt lên cười cười rồi ôm sát người chị Nguyệt, tay sờ soạng lung tung khiến chị Nguyệt cười khúc khích. Thoáng nhìn qua nó, Ngân vùi đầu vô ngực chị Nguyệt thở phì một cái.
- Nay em xỉn rồi hông đi chơi nửa đâu, đang tính nhờ ai đưa về nè. Chút chị đi hông?
- Tau hổng đi, chút tau nhờ tên này đưa tau về rồi.
- Còn em, chị iu bỏ cho ai?
- Để tau kiếm đại thằng nào nó đưa mày về ha, con quỷ nhỏ này nhột, hihi buông ra coi, nhột tau…
Nó trợn trừng mắt nhìn chằm chằm hai cô gái xinh đẹp đang giỡn với nhau một cách lả lơi vô cùng, ước gì được chen giữa thì hay biết mấy. Hình như phát hiện ánh mắt xấu xa của nó hay sao, chị Nguyệt liền nghiêm mặt.
- Nhìn chỗ khác tên kia, nhìn gian thấy ớn.
Nghe chị Thủy đe dọa, nó liền quay mặt chỗ khác, lấy gương mặt chị Thủy làm điểm tự tài năng, chị Thủy cũng cười đánh nhẹ lên vai Ngân.
- Thôi giỡn hoài, rồi sao hổng đi chơi với Mimi đi, nảy mày đi với nó mà.
- Hoy nó đi chơi tăng hai, chút có trai của nó qua đi chung, em xỉn muốn chết đi sao nổi, chút em về.
- Mày vậy sao về một mình được. Để tên này đưa về luôn.
Chị Nguyệt vừa nói vừa chỉ tay qua làm nó cũng chưng hửng.
- Hả? Sao là em nửa.
- Chứ ở đây có mình mấy người là con trai, còn tỉnh nhất.
- Nhưng em có mỗi một chiếc xe.
- Ráng chịu cực chút đi hen, toàn đưa người đẹp về muốn gì nửa, vinh hạnh quá chừng.
- …
Cả ba cô gái đều khúc khích cười trước nét mặt nó. Bốn người có mỗi con xe, làm như bạn thân công an không bằng.
- Nhìn cái mặt làm như bị hành hạ lắm vậy đó. Giờ để hắn đưa em về trước, rồi quay lại chị với con Ngân tự chia ha.
Hai người kia nghe xong cũng gật đầu, vậy là chị Nguyệt đứng dậy nói chuyện với Mimi, chào hỏi mọi người xong cầm túi xách ngoắc ngoắc tay với nó cứ như bình thường nó ngoắc hai con Mon, Ster vậy. Nó chậm rãi lắc lắc đầu ngao ngán đứng dậy cầm áo khoác vẫy tay chào mọi người rồi đi theo chi Nguyệt ra khỏi quán. Nhận xe từ anh giữ xe ngoài cổng, nó dùng tay gỡ luôn đồ gác chân sau ra rồi chùi chùi luôn vô quần, thấy vậy chị Nguyệt nhăn mặt.
- Nè nè biết dơ hông hả, người gì ở dơ thấy sợ. Sao hông biết lấy chân gạc nó ra.
- Hehe đạp đạp lâu lắm, lấy tay cho nhanh, sao đâu chút em rửa tay.
- Tay dơ đừng có hòng mà đụng vô người chị đó.
- …
Mắc gì nó đụng vô người bà cô này làm gì, cho vàng cũng không có dám à nhầm không có hứng. Chị Nguyệt ngồi sau lưng, mùi hương cứ phả vào mũi nó từ phía sau, nếu là người khác chắc cũng thả hồn mà thưởng thức, còn nay cô gái này nghe mùi không có dễ trêu chọc tí nào, nó chỉ cắm đầu cắm mặt chạy xe.
- Nè Mon biết nhà chị ở đâu hông mà chạy tỉnh bơ vậy
- Ờ hen, nhà chị ở đây đó?
- Chạy về đường…quận Bình Tân đi, biết quận Bình Tân hông?
- À rồi biết.
Nó quay xe nhắm hướng Bình Tân thẳng tiến, khuya Sài Gòn đường khá vắng, mát mẻ, chạy đường một chút nó ngó nghiên nhìn quanh rồi dừng xe lại bên lề đường.
- Sao vậy?
- Chị đưa túi xách đây em giữ cho.
- Chi?
- Đêm rồi đi ngoài đường cầm túi vậy nguy hiểm lắm, xui xui bị giật té sao.
- Uhm hửm!
Chị Nguyệt nhìn nhìn nó một chút rồi cũng gật đầu đưa túi, nó cầm túi xem xét một chút rồi cởi nón bảo hiểm đeo luôn vô cổ. Xong xuôi nó mới cho xe chạy tiếp. Chị Nguyệt bĩu môi.
- Làm như đưa Mon giữ hông bị giựt té vậy.
- Phòng ngừa thôi, dù sao em cũng là nam, đeo chắc vầy cơ hội bị xui rủi thấp hơn.
- Nhiều chuyện.
Lại bĩu môi với nó một cái rồi chị Nguyệt cũng không ý kiến gì nửa, mặt nhìn ngó đường phố xung quanh, miệng khẽ huýt sáo, không ngờ bà cô này là con gái mà cũng nhã hứng huýt sáo nhỉ. Tuy đường vắng nhưng dù sao SG cũng có ngủ bao giờ, dọc đường vẫn còn nhiều quán ăn sáng đèn, nghĩ ngợi một chút nó lên tiếng.
- Chị đói không?
- Uhm…cũng đói, sao vậy?
- Muốn ăn gì không? Nảy giờ chơi uống rượu nhiều, muốn ăn gì lót dạ chút về ngủ không?
- Hông đói lắm, Mon đói hả?
- Em quen rồi, hỏi coi chị có muốn ăn không thôi.
- Ăn gì giờ ta?
- Cơm tấm đêm, cơm gà, cháo, hủ tiếu gõ…Ăn hủ tiếu gõ đi cho nóng nóng, nảy em thấy chị uống hơi nhiều đó.
- Xí…vậy ăn hủ tiếu cũng được. Biết để ý quá hen.
- …
Nó cười nhẹ cho xe chạy chậm rồi ghé một quán hủ tiếu nhìn cũng khá sạch sẽ. Vài ánh nhìn đổ về nó, hay nói đúng hơn là dành cho chị Nguyệt, công bằng mà nói với cái ngoại hình cũng như cách ăn mặc này, bà cô này ra đường nếu không có ai nhìn thì cũng khó tin.
- Nè bộ hông sợ chị Thủy chờ lâu hả giờ đòi ăn nửa?
- Chị Thủy còn tổng kết ngày, chắc cũng phải gần sáng không sao đâu, chị ăn từ từ cũng được. Chút trở về đón chị Thủy em chạy nhanh nhanh chút.
- Uhm mà khuya rồi, ai kêu chạy nhanh cho nguy hiểm đó.
- Bù thời gian ăn nè.
- Thôi ông tướng, chạy chậm thôi cho bà đó chờ thêm chút kệ bả. Nhiều khi em về tới bả có trai đưa về mất tiêu.
- Có người đưa chỉ về thì tốt chứ sao, còn Ngân nửa mà.
- Con đó cũng đầy người đón.
- Ờ ờ cũng tốt luôn, vậy thì em trở qua đây xin chị ngủ ké.
“Cốc”! Chị Nguyệt nghiêm mặt cốc lên đầu nó một cái rõ mạnh, chu chu môi ra vẻ đe dọa.
- Nằm mơ đi ha, tui hông phải mấy người đó đâu mà ăn nói nham nhở.
- Uida nói chơi chứ bộ
- Hừm! Ăn nhanh đi, nói nhiều quá à!
Nó tiu nghỉu cắm mặt vô tô hủ hiếu, cái người này đúng là không thể trêu chọc được. Miệng nói là không đói nhưng bà cô này ăn tới hai tô khiến nó nó cũng một phen mở mang tầm mắt. Xong xuôi chị Nguyệt đi ra xe trước bỏ mặc nó tính tiền. Kêu thêm hai phần hủ tiếu riêng đem về cho nên mất một lúc lâu mới đi ra xe, chị Nguyệt ngồi sẵn trên ghế sau đung đưa chân xụ mặt
- Gì mà tính tiền cũng lâu nửa, ủa mua thêm hủ tiếu chi vậy, bộ ăn chưa no hả ông?
- Ờ ăn được có một tô no gì, phải ăn cho đủ hai tô mới ăn lại chị.
- Ê xỉa xói gì đó cưng, muốn chết hả.
Chị Nguyệt giơ nắm tay lên định hành hung, đoán được từ trước nó liền nhảy qua một bên né được, cười khì khì
- Nói chơi đó, em mua cho chị Thủy với Ngân. Nảy hai người đó cũng uống nhiều.
Nghe nó nói xong chị Nguyệt cũng chịu ngừng tay lại, đưa ánh mắt gì đó lạ lạ nhìn nó xong rồi cũng thôi không thèm gây với nó nửa. Thấy chị Nguyệt chịu để yên, nó cười nhẹ leo lên xe đi tiếp, khoản 10 phút cũng tới nhà chị Nguyệt. Chờ chị leo xuống xe nó cẩn thận giúp chị gỡ nón trong khi chị bận gọi điện thoại. Khoản vài phút đèn cổng bật sáng, một người phụ nữ trung niên, gương mặt có nét giống chị Nguyệt đang mặc một bộ đồ ngủ màu nâu đi ra mở cửa.
- Mày biết đường về nhà hả Nguyệt?
- Hihi hồi tối con nói đi với Mimi rồi mà.
- Rồi ai đây? Con Mi đâu?
- Tên này hả? Con mới cua đem về cho má con mắt đó, thấy sao? Được hôn?
- …Dạ dạ con chào cô…à..à nè nè chị, nói bậy gì đó?
Nó suýt đứng tim vội leo xuống xe cuối đầu lễ phép chào má chị Nguyệt rồi lén đưa ánh mắt trợn tròn sang bà cô đang đứng xoay xoay người đắc ý bên cạnh. Má chị Nguyệt cũng mĩm cười gật đầu, rồi dùng ánh mắt tò mò đánh giá nó, sau đó má chị khẽ lắc đầu.
- Ờ, thằng này coi bộ sáng sủa chững chạc đó Nguyệt, mà coi được như vầy sao trẻ người non dạ quá con?
- …
- …
Cả nó và chị Nguyệt đều ngơ ngác nhìn nhau chung một câu hỏi không hiểu lắm ý má chị là gì, má chị cười bĩu môi, cái bĩu môi này không khác gì chị Nguyệt.
- Còn trẻ mặt mày sáng láng mà ngu quá con, mày dính chi vô con nhỏ có chó thèm lấy này làm chi cho khổ thân. Haizz thêm một đứa xui, tội nghiệp….
- Má này! Trời ơi…..
Nó chưng hửng, chị Nguyệt thì hét lên nhảy vội về phía má chị, tay liền bịt miệng không cho nói nửa, gương mặt hình như cũng đỏ hồng, cay cú.
- Im coi! Má phải má con hông vậy?
- ...Uhm…tau…má mày tau rành mày…quá. Bịt miệng tau chi, để tau nói…
- Bực mình quá! Nè tên kia đi về đi đứng đó chi nửa. Má..đi vô nhanh, họp gia đình gấp.
- Khoan…để tau hỏi chuyện nó chút coi. Con nhỏ này!
- Hỏi gì hỏi…hắn chạy xe ôm đó. Ê tên kia về đi, muốn chết hả.
- ….
“Rầm” chị Nguyệt vừa bịt miệng vừa đẩy mẹ chị vô nhà, chân đạp cái cổng rầm một cái đuổi khách, nó chưng hửng ngơ ngác đứng nhìn rồi phì cười, cái nhà này có vẻ thú vị, nhìn hai má con nói chuyện với nhau không khác gì hai chị em. Ngồi trên xe chần chừ hóng chuyện một chút, tới khi chị Nguyệt lú đầu ra đuổi thêm nó mới chịu đề máy xe, đi cả một khoảng vẫn còn nghe tiếng hai mẹ con “họp gia đình”. Vừa cười nó vừa cho xe chạy thật nhanh trở về quán bar, lên SG mới đó đơn vị đã tính bằng năm, đường xá cũng biết nhiều, chỉ có đi đâu phía ngoài vùng ven thì nó mới không biết thôi.
Khoản 20 phút sau nó cũng chạy về được quán bar, đường vắng chạy một mình nên nó đi khá nhanh, không mất nhiều thời gian như lúc đưa chị Nguyệt về. Để xe đại vào một góc trước quán vì giờ này cũng đã gần đến giờ ngừng hoạt động, khách khứa phần lớn cũng rời khỏi quán, chỉ còn lai rai vài bàn do khách quen hoặc say quá còn ngồi nghỉ chưa về. Đi vô quán vừa chào mấy bạn nhân viên, bảo an nó nhìn ngó lung tung kiếm chị Thủy. Thực ra cũng không khó tìm, chị Thủy đang ngồi trước một cái laptop màu trắng ghi ghi chép chép, bên cạnh chị Ngân đang nằm trên ghế sô-pha.
- Về rồi hả? Đi lâu dữ, chị tưởng cưng bị con quỷ kia nhai xương luôn rồi. Hihi nè ngồi đây chờ chút chị sắp xong rồi.
- À em ghé cho chị Nguyệt ăn hủ tiếu. Ủa mấy người kia về rồi hả chị?
- Uhm! Tụi nó đi tăng hai lâu rồi, con quỷ Mimi giờ này dễ gì nó về.
- Oh!
Nó cười nhẹ nhìn nhìn sang Ngân đang nằm ngủ, hôm nay không biết bị Mimi làm gì mà cô nàng này say dữ không biết. Lắc lắc đầu, nó cởi áo khoác đắp lên chân Ngân xong ngồi xuống kế chị Thủy, ngả đầu ra ghế, hai chân gác luôn lên bàn, chị Thủy nhìn qua cười
- Mệt chưa? Chờ xíu chị xong rồi về.
- Em có làm gì đâu mệt, hơi thấm rượu chút thôi. Chị mới mệt đó
- Có sao đâu, chị quen rồi.
- Chị đói chưa?
- Hơi hơi hà.
- Vậy ăn cái hả về, em có mua hủ tiếu cho chị nè.
- Uhm!
Nó xoa xoa má chị Thủy cái rồi đứng dậy vẫy một bạn nữ nhân viên đang dọn dẹp gần đó đưa một bịch hủ tiếu nhờ bạn vô bếp hâm nóng lại đổ ra tô dùm. Khoản năm phút cô bé bê tô hủ tiếu nóng hổi ngon lành đem ra để xuống trước mặt nó.
- Hủ tiếu của anh Mon nè.
- Ừ anh cảm ơn nha
Vừa nói nó vừa rút một tờ tiền 100k ra định đưa cho cô bé nhân viên thì cô nàng lè lưỡi một cái xua xua tay chạy tọt đi chỗ khác. Nó nhìn qua thì thấy chị Thủy tỏ ra không liên quan, tập trung vô máy tính. Nó lắc đầu
- Nè! Đừng có làm bộ, gì mà tối ngày không cho nhân viên lấy tip của em vậy hả?
- Làm như giàu lắm đó, chừng nào cầm tiền mấy ổng đi chơi hả tiếp, còn đi chơi bình thường miễn đi. Người quen không.
- Nhưng mà…
- Thôi ông tướng, tip cho dữ rồi hết tiền ăn luôn đi hen,
- Làm gì hết! Lỡ hết em kiếm người ăn ké.
- Ghê dữ, ăn ké ai đâu nói nghe coi?
- Chị chứ ai.
- Quên đi! Chị nghèo lắm, hông có tiền nuôi trai. Hihi!
- Thôi ăn đi cho nóng, uống quá trời ăn cái này cho dịu bao tử.
- Biết rồi ông cụ!
Chị Thủy cười kéo laptop sang một bên, vừa ăn vừa nhìn nhìn laptop kiếm tra. Thấy vậy nó kéo chị vô sát người nó, đẩy laptop ra tuốt phía xa nghiêm mặt
- Ăn xong đi rồi làm, có nhiêu thời gian đâu chi cho cực vậy hả?
- Xí! Biết rồi, khó tính vừa thôi ông.
Chị Thủy chu môi một cái rồi cũng chịu ngồi ăn hủ tiếu đàn hoàng. Xong tô hủ tiếu mới được cho nó ngồi làm tiếp.
- Giờ sao đây ta, bà nhỏ này ngủ say kiểu này sao đưa về giờ?
- Uhm để coi coi, ê con kia dậy về nè.
Chị Thủy kéo tay Ngân dậy, nhưng làm cách nào cô nàng cũng không chịu dậy cứ kéo dậy là cô nàng đẩy tay chị Thủy ra, nằm dài xuống ghế. Cả một lúc lâu cũng không trị được bà cô này, chị Thủy đánh lên mông Ngân một cái rồi quay mặt qua nhìn nó lắc đầu ngao ngán.
- Hay thôi vầy, giờ cho nó nằm đây ngủ thêm chút xíu cho tỉnh, chị nhờ chị tạp vụ coi chừng. Em chở chị về xong chịu khó quay lại đón nó hen.
Nó thở dài nhìn Ngân một chút xíu rồi cùng chỉ còn cách đồng ý, ai kêu lần nào đi chơi nó cũng là người duy nhất tỉnh làm chi để toàn bị mấy người này hành hạ cái thân tàn. Sau khi không còn gì sai sót, chị Thủy nộp báo cáo ngày, dặn dò một chút việc cuối cùng rồi mới ra xe cho nó đưa về.
- Nè em lạnh hông vậy?
- Không trời này nhằm gì em, Đà Lạt mới thấm.
- Tài lanh, mà thôi ai kêu ga-lăng có cái áo khoác duy nhất đắp cho gái rồi.
- Haha là chị em cũng ga-lăng vậy mà.
- Xí! Thôi đi, để dành cho mấy cô trẻ đi ha, tui già rồi.
- Có già đâu mà bi quan hoài, mà nè chị còn đói không?
- Mới ăn nguyên tô hủ tiếu đói gì ông, em đói hả?
- Không em hỏi thôi, sợ chị uống nhiều đau bao tử.
- Hihi hông sao, chị ăn vậy được rồi, giờ chỉ muốn về ngủ.
- Ừ thì về cho ngủ.
Nó tăng tốc xe chạy nhanh về nhà chị Thủy, đưa chị lên phòng rồi chạy ngược trở về quán. Ông anh bảo an đang sắp xếp lại đồ đạc nhìn nó lắc đầu
- Khổ dữ hả Mon, đi chơi xong hết đưa người này tới đưa người kia về.
- Khổ như nó tau cũng muốn, mày thấy nó đưa rước toàn gái đẹp không, sao tau chưa thấy cái khổ đó nó đè lên anh em mình.
- Ờ cũng đúng..haha
Mấy ông bảo an cười ha hả, nó cũng chỉ gật đầu cho có lệ rồi đi vô trong, Ngân vẫn còn đang nằm trên ghế, đôi chân dài trắng mịn giấu sau chiếc áo khoác jean của nó. Chạy đi chạy về cũng mệt, nó ngồi xuống chào bạn tạp vụ chị Thủy nhờ coi chừng Ngân rồi vỗ vỗ nhẹ lên má cô nàng.
- Nè! Dậy a chở về nè cô nương
- Hihi mệt ghê, đang ngủ ngon.
Cô nàng duỗi duỗi người bám nhẹ vào vai nó ngồi dậy, hơi thở tuy có mùi rượu nhưng vẫn thơm ngát.
- Anh đưa chị Thủy về rồi hả?
- Ừ! Về hết rồi, giờ còn có mình em đó.
- Uhm
Nó đeo túi xách lên người, ôm lấy eo Ngân đưa ra xe, người cứ như không xương làm nó mệt thở muốn hụt hơi. Kéo tay em ôm chặt eo, cô nàng ngả đầu lên vai nó, hơi thở cứ đều đều. Cũng may hôm nay chạy tay ga mới có thể một tay chạy xe một tay giữ lấy cô nàng, chứ gặp con moto của nó thì thua.
- Nay uống chi say dữ, rồi em có đói không? Nảy anh có mua hủ tiếu cho em mà thấy em say quá nên a cho chị tạp vụ luôn rồi.
- Gặp lại anh em vui, uống nhiều chút được hôn?
- Thôi cô nương, ham chơi thì có.
- Hihi
- Giờ có muốn ăn gì không? Để uống bao nhiêu rượu hư bao tử hết.
- Em hông muốn ăn, giờ ăn mập lắm.
- Mập đâu mà mập
- Sẽ mập mà. Hì giờ em chỉ muốn ngủ thôi, kiếm chỗ cho em ngủ.
- Thì đang đi về đây
- Về đâu
- Đưa em về nhà chứ sao nửa.
- Hihi nhà đâu mà về chàng ơi.
- Là sao?
- Em bỏ nhà đi bụi luôn rồi, mẹ em đuổi rồi.
- Trời! Gây cái gì mà đòi đi bụi, thôi cô nương để anh chở về nhà. Đang có nhà êm ấm, tướng em mà đi bụi lấy gì sống.
- Coi thường người ta dữ ha, em có nghề đàn hoàng đó nghen, ở đâu sống hổng được.
- Dẹp đi, để a chở về nhà, có gì a nói mẹ em cho
Nó bậm môi, kệ cô nàng mà hướng xe đi thẳng về nhà Ngân, cô nàng khúc khích cười, khẽ kéo cái đầu nó ngước ra sau nhìn nhìn một chút rồi bật cười.
- Coi cái mặt nè, nghiêm túc quá chừng, em chọc anh đó, nảy em xin mẹ qua nhà Mimi ngủ rồi thành ra giờ đi về đâu có ai chờ cửa em đâu.
- Thì gọi điện cho ai đó trong nhà.
- Trời nhà em mà ngủ có cháy nhà kêu cũng hông dậy.
- Ơ chứ giờ làm sao, hay là chở em qua Mimi
- Mimi giờ nó chơi với trai rồi, qua nó phá đám nó chửi chết.
- Chứ giờ đi đâu?
- Hihi vô đó! Ngủ xíu mai về!
Nó nhìn theo hướng Ngân chỉ, phía xa xa là một khách sạn khá lớn, đèn sáng rực rỡ. Nó ngẩn người
- Nhưng…
- Hì! Hông vô đó chứ đi đâu, chạy rong ngoài đường tới sáng hả.
- Cái này…
- Đi nhanh, con trai gì suốt ngày nhưng nhưng…
- Ờ rồi thì vô.
Nó gãi gãi đầu nhìn nhìn một chút rồi cho xe chạy thẳng vô khách sạn, gửi xe xong dìu Ngân trở lên lễ tân lấy một phòng có ban-công nhìn ra phố. Mệt thở không ra hơi mới dìu được cô nàng đi vô phòng. Bật đèn, dìu Ngân nằm thẳng lên giường, nó cởi giày cho em, dùng khăn lạnh lau sơ qua mặt cho Ngân rồi kéo mền đắp lên người cô nàng, vuốt vuốt nhẹ mái tóc đang phủ lên mặt Ngân, nhìn cô nàng vài phút rồi đứng dậy đi lại ghế sô-pha ngồi. Cởi giày mình ra, cởi luôn một nút áo sơ-mi cho thoáng, nó gác chân lên bàn đưa ánh mắt nhìn ra ngoài thành phố. Rút từ trong túi điếu thuốc, nó châm lửa, ngả đầu ra ghế. Dù không say nhưng men rượu cũng thấm khiến nó khá mệt, mỗi khi say là thức cho đến khi mệt mõi thật nhiều rồi ngủ gục đã trở thành thói quen từ lâu. Bất chợt mùi hương con gái ấm áp từ phía sau, một vòng tay ôm lấy cổ nó, mái tóc phủ lên vai…
- Có người yêu không gặp rồi, giờ một mình lâu như vậy vẫn trốn em là sao?
Nó ngẩn người giây lát rồi cũng mĩm cười
- Anh trốn em hồi nào
- Vẫn đang tránh né em nè.
- Không có
- Hihi cuối cùng cũng gặp lại anh
- Làm như lâu nay không gặp nhau vậy cô nương.
- Hì nhưng lần này mới thật sự là anh, tự do, hư hỏng.
- Anh hư hỏng hồi nào.
- Hihi hư hỏng theo cách riêng của anh
Ngân mĩm cười, leo lên thành ghế rồi tuột xuống ngồi bên cạnh nó, đôi chân mịn màn gác lên chân nó đang trên bàn, đầu ngả vào vai nó.
- Nè nè! Tưởng say lắm rồi chứ?
Nó dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn từng động tác nhanh nhẹn của Ngân mà bất ngờ, cô nàng ngẩng đầu nhìn sâu vào mắt nó, mĩm cười đưa tay vuót vuốt lên tóc nó.
- Anh dễ bị lừa hết sức, con gái chỉ say với người họ muôn say nha chàng khờ ơi! Chủ yếu em muốn ở riêng với anh, biết chưa!!!
Nó cuối đầu nhìn Ngân, đúng là cô nàng đâu có vẻ mặt say như lúc nảy, xinh xắn, yêu kiều theo cách riêng, xoa xoa tóc em nó bật cười.
- Muốn gì thì nói, giả bộ làm chi cho khổ không biết. Bởi anh nói bửa nay làm gì mà em say dữ.
Ngân bĩu môi
- Em hổng gạt anh, dễ gì được ở bên cạnh anh như giờ.
- …
- Anh đó! Hồi trước không thể, giờ một mình rồi cũng né né em suốt.
- Ờ thì…
- Hì không cho giải thích!
Ngân đưa tay bịt miệng nó lại, tay còn lại xoa xoa lấy ngực nó, đôi mắt trở nên mắt buồn.
- Anh là người ra sao, cho tới giờ em cũng không hiểu rõ. Là lăng nhăng, bay bướm hay là chung tình. Là người tốt, hay một tên khốn…Người tốt thì hông giống vì xung quanh lúc nào cũng đầy người đẹp vây quanh, nhưng nhìn kỹ hình như anh vẫn cô đơn. Là tên khốn cũng hông giống…hì nếu là người khác có khi đã lao vô ngấu nghiến em nảy giờ rồi.
Nó bật cười, đưa điếu thuốc lên miệng hút lấy một hơi dài, tay xoa nhẹ lên bờ vai thon mịn của em.
- Lèm bèm cái gì vậy cô nương, không giống em chút nào. Có điều anh đính chính lại, anh không tốt, ngoài ra em biết tính à mà…anh chỉ…
- Làm như em hổng biết đó, hông ngủ với người say xỉn, hông ngủ với người phê thuốc, hông ngủ với người hông đồng ý, hông thích anh. Đúng chưa?
- Ờ…thì….
Bất chợt Ngân kéo nó sát vào người, đôi môi mềm mại khóa chặt lấy môi nó, tay em ôm siếc lấy ngực nó, cả người em như con rắn cuộn tròn không cho nó một cơ hội để phản kháng. Nụ hôn tưởng chừng không thể dứt ra cho đến khi em chịu rời khỏi môi nó một chút, ánh mắt long lanh như muốn nhìn kỹ từng centimet gương mặt nó.
- Giờ anh tự do, chỉ một mình, anh cũng hông phải người tốt…Em hông say, cũng hông có phê thuốc, em thích anh. Em muốn ngủ với anh…như vậy vừa đủ với anh chưa?
- …
- Hì! Hông trốn em được đâu người xấu! Em nói rồi, em không cần làm người yêu của anh, em chỉ cần…gặp anh, xoa dịu một chút vết thương của anh, cũng là của chính em…Hì…vẫn thích anh là đồ hư hỏng..
Ngân mĩm cười, nó cũng cười…nụ cười không rõ cảm xúc là gì, khói thuốc vừa hít vào chưa kịp thở ra, Ngân đã dùng đôi môi của mình cuốn lấy môi nó, hơi thở em giờ này lại quyện vào khói thuốc, ngọt, đắng, cay nồng…Người như nó, làm gì đáng để ở bên. Nó bật cười, mái tóc phủ dài lên mắt, chẳng ai nhìn thấy đôi mắt nó, kể cả chính nó. Vết thương nơi lồng ngực như nhói lên, bàn tay thô ráp như muốn co giật, chỉ là dù có run rẩy, sơ cứng, bàn tay nó vẫn cảm nhận được làn da mịn màng nhưng ấm áp như một ngọn lửa trên cơ thể Ngân. Tay em luồn vào ngực nó, cởi từng chiếc nút áo, môi em vẫn không muốn rời môi nó. Mùi khói, mùi nước hoa, mùi rượu, mùi cơ thể em và nó như quyện vào nhau, say nồng đến lạ.
Tiếng nhạc báo thức quen thuộc khiến nó tỉnh dậy, đầu như ai gõ trống bên trong, đêm qua nhìn vậy cũng say, dư âm của rượu khiến người vẫn mệt. Ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ làm mất vài phút nó mới tìm được chiếc điện thoại để tắt chuông. Hình như hôm nay có buổi học, dùng tay xoa xoa hai bên thái dương, vỗ mạnh đầu vài cái sau đó nó khẽ kéo mình ra khỏi cơ thể mịn màng của Ngân, khoác đại cái áo sơ-mi rồi mở nhẹ cửa sổ bước ra ngoài ban-công. Nhịp sống ồn ào, xô bồ bên dưới đường bắt đầu từ bao giờ, tự nhiên thèm cái không khí buổi sớm mai ướp đầy sương Đà Lạt. Châm một điếu thuốc dựa người vào lan can, nó đưa ánh mắt nhìn cuộc sống qua lại trên phố, chắc hôm nay lại đi học trễ, cô nàng nằm bên trong giờ còn chưa dậy nổi, lấy gì nó bỏ đi học. Đưa đi là phải đưa về, đó là luật của nó.
- Anh dậy sớm vậy? Hông mệt hả?
- Uhm
Chợt một vòng tay ôm lấy nó từ phía sau, bàn tay mát lạnh luồn vào ngực nó xoa nhè nhẹ, nó mĩm cười thở nhẹ ra một hơi thuốc lá.
- Sao không ngủ nửa, sáng nay a có buổi học nên có cài báo thức, anh làm em thức hả?
- Uhm anh rời khỏi người em là em biết liền.
- Cũng tỉnh ngủ quá chứ, em mệt không, hay ngủ nửa đi.
- Hì muốn ngủ nửa, mà thôi về cho anh đi học.
- Muốn ngủ nửa thì ngủ, a cũng có thiết tha gì đi học đâu.
- Hihi anh có thể bỏ em ở đây đi về trước mà.
- Không có thói quen đó, a sẽ chờ em dậy a đưa em về.
Nó giả bộ nghiêm mặt, tay xoa xoa nhẹ lên má Ngân, cô nàng cũng mĩm cười, dựa đầu vào lồng ngực nó
- Chỉ riêng cách cư xử dịu dàng này làm em cảm giác như mình là người yêu của nhau vậy hì.
- …Định như thế này hoài sao, em hiểu anh như…
Ngân lại đưa tay che miệng nó lại, ngẩn đầu nhìn nó cười dịu dàng
- Anh hông cần phải nói! Như bây giờ tốt hơn. Em muốn và em cũng thích như vầy.
- Liệu có tốt không, anh không phải…
- Anh xấu hay tốt, đúng hay sai em tự biết. Không cần bận tâm về em nhiều đâu, anh làm gì cũng được, sống cuộc sống của riêng anh ra sao em mặc kệ, chỉ cần gặp nhau anh cũng dịu dàng như vầy là đủ rồi.
- …
- Chừng nào anh có người yêu mặc dù em cảm nhận sẽ rất khó thực sự có ai đó ngoài chị ấy chiếm được trái tim anh, lúc đó mình lại dừng. Anh còn cô đơn, em sẽ lại tìm anh chừng nào em có bồ thì thôi. Hông được trốn…
- À ờ…nhưng…
- Bớt diễn trò xấu để mọi người xa lánh mình đi nha, chiêu trò của anh…hông qua mắt được mấy người quen biết anh, ít nhất là hông diễn được với em đâu nghen.
Ngân chỉ chỉ vô giữa trán nó, mặt lém lỉnh nghiêm nghiêm ra vẻ già dặn, nó nhìn em vài giây cũng không biết nói gì, chỉ khẽ thở dài, bật cười xoa xoa lên mặt em
- Thôi đi bà trẻ, nhìn em sâu sắc như vầy không có quen.
- Hihi em là dân chơi đó, đang lừa gạt tình cảm anh đó hihi
- Chắc không?
- Cái khác em hông chắc, chứ lừa “tấm thân trung trinh” của anh thì dễ ẹc.
- Ơ…trung trinh thiệt mà, ai cũng biết!
- Hihi khỏi giới thiệu, chị em tụi em có ai thèm tin đâu
Cô nàng cười khúc khích dụi đầu sâu vào người, hai tay càng ôm chặt lấy hông, chu môi hôn nhẹ lên lồng ngực nó. Dù không nhiều lần ở riêng với nhau, cũng lâu rồi không gặp, nhưng cái cô nàng này chưa hề chán thích hư hỏng với thằng tào lao như nó, thật nặng đầu.
- Nói ra hông ai tin, kệ anh tin hay không tùy anh, nhưng em muốn anh biết em chỉ đối xử đặc biệt như vầy với anh. Em hư hỏng nhưng hông bừa bãi, hông phải ai được đụng vô người em đâu. Hihi đi ăn sáng rồi về thôi đồ trung trinh ơi!
Cô nàng nhoẻn miệng cười, hôn thật mạnh lên môi nó rồi chạy ào vào wc, nó chưng hửng nhìn theo, nảy giờ Ngân chỉ quấn có mỗi chiếc khăn tắm nhỏ xíu trên người, vội đưa mắt nhìn xung quanh, mồ hôi hột tuôn rần rần sau lưng, không biết có sơ hở gì cho ai đó ở xung quanh đây quay phim chụp hình lại tung lên mạng không nửa. Cái cô nàng này, miệng la không bừa bãi, vậy đâu ra cái kiểu như không mặc gì chui ra ban-công đứng nảy giờ là cái thể thống gì, nghĩ đến thôi mà muốn kéo lại đánh mấy cái vô mông cho chừa.
Vệ sinh cá nhân xong nó mặc lại quần áo đưa Ngân xuống trả phòng rồi chở cô nàng đi ăn sáng, uống cà phê. Loay hoay cả nửa buổi nó mới đưa được em về nhà rồi mò lên trường cho có mặt. Cũng may bửa nay không phải ngày học môn cô đẹp, nếu không nó thà trốn luôn chứ không dám mò lên lớp để ăn hành. Tan học bụng đói cồn cào, ngồi suy nghĩ mãi không biết đi đâu, về nhà trọ thì giờ này tụi bạn ở nhà đông đúc ồn ào, về nhà chị thì…chưa biết nên về hay không, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng nó quyết định mò qua chị Thủy hưởng ké máy lạnh, dù gì bên đó còn nguyên balo đồ của nó. Nói là làm, nó mua đại hai phần cơm trưa, vài món ăn, một phần canh chua cá rồi chạy ào qua nhà chị Thủy. Phải đập cửa ầm ầm, gọi điện mấy cuộc bà chị già mới chịu mở cửa, đập vô mắt nó là gương mặt ngái ngủ nhưng vẫn đẹp vì chiếc váy ngủ màu xanh nhạt.
- Nè phá đám vừa thôi, biết người ta làm đêm hông hả?
- Thông cảm, không biết đi đâu, cho qua nằm ké máy lạnh. Mà trưa rồi, dậy ăn cơm rồi ngủ nửa.
- Mệt ghê nha giờ dậy rồi ngủ lại sao được nửa.
- Hehe giờ sao có cho vô nhà không?
- Vô đi ông, coi cái mặt nham nhở hết sức, hồi khuya đi với con nào sao hổng qua kiếm nó, phiền tui chi hông biết.
- Nhăn hoài, mua đồ ăn cho chị nè.
- Hông thèm nha cưng, sau phá chị ngủ nửa chị ăn cưng luôn đó. Để làm cho cái chìa khóa, mai mốt cấm kêu chị dậy biết chưa!
Chị Thủy duỗi người ngáp ngắn ngáp dài mấy cái đóng sập cửa đi vô wc, nó thì chạy tót lại bếp bày đồ ăn ra bàn, mở tivi ngồi chờ. Vệ sinh cá nhân xong chị Thủy đi ra nhìn nhìn đồ ăn trên bàn gật đầu
- Mua ở đâu coi bộ ngon à, mà hơi nguội.
- Ờ em mua tuốt bên gần trường, chạy qua đây nguội phải rồi.
- Thôi để chị hâm nóng, em tranh thủ vô tắm đi rồi ra ăn, người mồ hôi hông kìa.
- Ờ ờ
Nó gật đầu đi vô wc tắm, buổi trưa nóng chạy ngoài đường, không có cái sướng nào bằng được thả mình giữa làn nước mát lạnh của vòi hoa sen. Nó tắm cũng nhanh, mặc mỗi chiếc quần dài để trần mò mẫm đi ra ngoài, chị Thủy đang cắt trái cây, nước ngọt chuẩn bị sẵn, đồ ăn cũng hâm vừa xong nghi ngút khói trên bàn. Cầm đại miếng ổi đưa lên miệng nhai ngon lành nó ngồi xuống đối diện chị Thủy cười cười
- Chiều nay chị làm gì không?
- Hông có làm gì, bình thường ngủ chiều dậy, coi phim hoặc đi uống nước chút với mấy con kia rồi qua quán làm. Nay bị em phá dậy giờ này đó, tự nhiên bị dậy sớm, ai biết làm gì.
- Hehe ai kêu ngủ trái giờ người thường chi.
- Tui đi làm đêm đó nghen.
- Rồi rồi, mai mốt hạn chế phá chị giờ này
- Còn có mai mốt nửa hả, chị làm cho cái chìa khóa, có qua tự vô nhà làm gì làm, cấm phá chị ngủ!
- Rồi rồi! Thì không làm chị thức giờ này nửa. Xong chưa, ăn thôi, đói bụng quá.
- Xong rồi, ăn đi ông tướng.
Chị Thủy để dĩa trái cây cắt xong trở vô tủ lạnh rồi ngồi xuống ăn cơm với nó
- Rồi em chiều làm gì, cứ lông bông ngoài đường hoài hả
- Có đâu, ăn xong ngủ xíu đi, chiều chiều em chạy qua mấy quán của ông Kha coi thử. Chị ngủ nửa đi!
- Thôi dậy rồi ngủ lại hông được, em ngủ đi, chị coi phim. Chiều chị kêu dậy.
- Ờ ờ cũng được.
Ăn uống xong xuôi, trong lúc chị Thủy dọn dẹp rửa chén thì nó nhảy tót lên giường chị, mở tivi rồi ngồi dựa lưng vô tường hút thuốc, hình như số người nó ngang nhiên hút thuốc trước mặt càng ngày càng nhiều thì phải. Bộ phim hài nhẹ nhàng, đêm qua có uống rượu, lại không được ngủ nhiều, người mệt nhoài, nhất là ngồi dưới cái máy lạnh mát rượi, nó ngủ gục luôn lúc nào không hay. Trong cơn ngủ chập chờn, có ai đó kéo người nó nằm xuống, đầu gối lên cái gì đó mềm mại, mát lạnh, thơm thoang thoảng mùi con gái, nó cũng không thèm suy nghĩ, vô thức vùi đầu vào giất ngủ sâu.