Ban đêm trong khi tu luyện, Thẩm Tường nuốt bốn viên Tẩy Tủy đan vào liền bắt đầu vận chuyển Thái Cực thần công tiêu hóa dược lực, trời vừa sáng hắn đã vội vàng tiến về Đan Hương Dược trang mua hai mươi phần dược liệu luyện chế Cương Khí đan.
Lúc này linh tiền của Thẩm Tường trên cơ bản đều sử dụng hết, hắn một mực đầu tư vào Đan Vương các, chỉ cần Đan Vương các khai trương, lúc mở ra bán đan dược thì hắn đã có lời rồi.
Ban ngày, Thẩm Tường đều ở trong phòng luyện chế Cương Khí đan, mỗi một lô đều nhẹ nhàng như vậy, hơn nữa đều là sáu viên, nửa canh giờ thì hai lô, năm canh giờ thì luyện xong hai mươi phần dược liệu, tổng cộng là một trăm hai mươi viên Cương Khí đan! Nếu như dựa theo một viên thấp nhất là năm ngàn đại linh tiền, như vậy tổng sẽ là sau mươi vạn đại linh tiền, mà dược liệu cũng chỉ mất khoảng mười vạn đại linh tiền mà thôi, có thể thấy được luyện đan là kiếm được cỡ nào a.
Mạnh Bá kia không hiểu được chuyện nhỏ máu nhận chủ, cho nên cũng không có thực sự đạt được Viêm Long bảo lô kia, bằng không hắn chắc chắn sẽ không cho Thẩm Tường, nghĩ đến điểm này, Thẩm Tường cảm thấy có chút áy náy, sau đó hắn lại lặng lẽ cho Mạnh Bá một trái Kim Linh quả, một khối nhỏ Địa Ngục Linh Chi, này mới kiến trong lòng của hắn được thoải mái hơn rất nhiều.
Ban đêm, Thẩm Tường mang theo một nhóm Cương Khí đan đi vào bên trong khu rừng ở ngoài thành, sau đó một hơi nuốt vào mười viên, như thể đang ăn đậu phộng, việc này nếu để cho người khác biết được thì chắc chắn sẽ bị cả kính tới sái quai hàm.
Thẩm Tường vận chuyển Thái Cực thần công, luyện hóa dược lực, thúc giục linh khí đặc biệt bên trong đan dược ra ngoài, chậm rãi cảm nhận được một chút cương khí bên trong Cương Khí đan...
Mỗi khi trời tối, Thẩm Tường đều ăn mười viên tới tu luyện chân khí, ban ngày thì là tu luyện Thanh Long thần công và Chu Tước thần công bên trong Tứ Tượng thần công, về phần Bạch Hổ thần cộng vậy thì cẩn phải tu luyện ở nơi có sát khí cực nặng, mà Huyền Vũ thần công là thuộc tính Thủy, cần phải tu luyện ở trong nước, hơn nữa còn phải có thực lực trên Phàm Võ cảnh tầng chín mới được.
Trong chớp mắt, Hội võ đạo Vương thành cũng sắp bắt đầu, chỉ còn chưa tới ba ngày.
Ban đêm, ánh trăng tỏa sáng, bầu trời đầy sao, Thẩm Tường vẫn như trước đây ở bên trong khu rừng này hấp thu lấy lượng lớn linh khí để tu luyện, đồng thời còn ăn Cương Khí đan vào, những ngày vừa qua đan dược hắn dùng hết rất nhiều, đây đến để đền bù trong hoàn cảnh linh khí mỏng manh không đủ này.
Thân thể Thẩm Tường được một đám sương mù màu trắng nhàn nhạt lượn quanh, cỗ sương mù này có thể toát ra một loại năng lượng kỳ lạ, chỉ thấy lá cây rớt xuống chạm vào cỗ sương mù này đều sẽ ở trong nháy mắt hóa thành mảnh vụn!
Sương mù máu trắng kia chính là "Cương khí", Thẩm Tường bây giờ đã nắm giữ yếu lĩnh chuyển hóa chân khí thành cương khí như thế nào, chỉ là sau khi chân khí chuyển hóa thành cương khí thì sẽ tiêu hao lượng lớn chân khí, chỉ có ở dưới tình huống chân khí hùng hậu thì mới có thể sử dụng "Chân Cương" tiến hành công kích.
Sáng sớm, bên trong khu rừng ngoài thành, một thiếu niên cường tráng cởi trần đang nện từng quền từng quền vào tảng đá cứng rắn ở trên vách núi, từng quyền phát ra tiếng gió kêu vù vù, sóng khí từng cơn, chỉ thấy nắm đấm của hắn còn chưa có chạm tới tảng đá ở trên vách núi thì đã liên tiếp đánh nổ ra từng khối đá, phát ra tiếng "phanh phanh", tảng đã cứng rắn như thế vậy mà trở nên mỏng manh như bùn nhão trước nắm đấm được "Chân Cương" bao phủ.
"Đây chính là lực lượng của Phàm Võ cảnh tầng bảy, ta bây giờ đã có thể sử dụng chân khí hóa thành Chân Cương (Cương khí) theo ý muốn!" Thẩm Tường nắm chặt quả đấm lại, dùng lực lớn đạp một cước mạnh, chỉ thấy mặt đất đầy đá vụn kia lập tức nứt ra, những mẩu đá vụn kia bị hắn thả ra cương khí kinh khủng ép thành phấn vụn.
Thẩm Tường chỉ cảm thấy thực lực của hắn bây giờ so với lúc còn ở Phàm Võ cảnh tầng sáu thì cường đại hơn nhiều lần! Nhưng loại lực lượng này ở bên trong những đại môn phái kia thì chẳng là cái gì, chỉ có được cảnh giới trên Phàm Võ cảnh tầng chín thì mới có thể đặt chân được ở trong đại môn phái, đây cũng là nguyên nhân mà Thẩm Tường xưa nay sẽ không bởi thực lực của mình có được mà không coi ai ra gì, bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn, đạo lý này hắn hiểu.
Đan Vương các có Mạnh Bá Đan Vương của Nam Vũ quốc này gia nhập, khiến cho thanh danh của Đan Vương các càng ngày càng tăng, mặc dù còn chưa mở cửa khai trương, nhưng đã có rất nhiều ngời chờ mong không thôi, lối vào cửa hàng mỗi ngày đều có rất nhiều người tới hỏi thăm là lúc nào thì khai trương. Đương nhiên, bởi vì có Mạnh Bá gia nhập cho nên đã khiến cho Dược gia cảm nhận được áp lực rất lớn, bọn họ lo lắng Thẩm gia bởi vì có Đan Vương các mà lớn mạnh, uy hiếp tới địa vị về mặt đan dược của bọn họ ở Nam Vũ quốc.
Đang Hương Dược trang tuy rằng cũng bán đan dược, nhưng lại bán không được nhiều, chủ yếu là bán dược liệu, cho nên Đan Vương các không tạo thành ảnh hưởng lớn đối với bọn họ, hơn nữa còn thành lập quan hệ hợp tác với bọn hắn.
Thẩm Tường mặc quần áo tử tế trở về Vương thành, hắn đang suy nghĩ tới thời gian khai trương Đan Vương các.
Ở trên đường trở về Vương thành, Thẩm Tường đột nhiên cảm nhận được có chút không đúng, hắn có thể cảm ứng được có người ẩn núp ở xung quanh bên trong rừng rậm.
"Đi ra, đừng lẩn trốn nữa!" Giọng nói của Thẩm Tường vô cùng lạnh lùng, tràn ngập sát ý, từ khi hắn kết thù với Dược gia, hắn liền trở nên rất cảnh giác, hắn nhưng là từng bị Dược gia phái người tới ám sát.
Giọng nói của hắn vừa mới rơi xuống, một tiếng "Hưu" truyền đến, Thẩm Tường vươn tay ra nhanh như chớp, bắt lấy mũi tên đang bắn về phía hắn, sau đó hắn bước nhanh như bay, thân thể linh hoạt và nhanh nhẹn xuyên qua trong rừng rậm.
Thẩm Tường xuất hiện ở dưới một thân cây, vận chuyển cương khí, chỉ nghe thấy "Ầm" một tiếng nổ vang rền, một quyền của hắn đấm gãy đại thụ, đằng sau đại thụ truyền đến một tiếng hét thảm, người trốn ở phía sau đại thụ bị quyền kình báo đạo kia của Thẩm Tường trực tiếp giết chết tại chỗ.
Thẩm Tường nhướng mày, những thay đổi ở xung quanh hắn đều nằm ở trong lòng bàn tay hắn, sau khi hắn tiến vào Phàm Võ cảnh tầng bảy, thần thức được tăng lên không ít, thại thời điểm này hắn có thể thông qua thần thức cảm nhận được rõ ràng đang có cơn mưa tiễn được bắn về phía hắn.
Chỉ thấy một tay của hắn lập tức tuôn ra một cỗ cương khí màu xanh, hình thành một một bức tường cương khí ngăn ở trước mặt hắn, mũi tên như một cơn mưa to bắn tới, toàn bộ đều bị bức tường cương khí ngăn trở.
"300 mũi tên, ba trăm người! Xem ra các ngươi là không thể không giết ta!" Vẻ mặt của Thẩm Tường phát lạnh, trong lòng phun ra một cỗ sát ý ngập trời.
"Đã như vậy, vậy thì ta sẽ không khách khí." Cùng với câu nói này được truyền ra, một cỗ sát khí kèm theo một cơn gió rét quét qua khu rừng.
Bạch Hổ là thần thú sát phạt, sau khi tu luyện Bạch Hổ thần công, có thể khiến người ta sinh ra một loại sát khí mãnh liệt, có thể chấn nhiếp đối phương, cũng có thể tăng cường lực lượng của mình, mà Thẩm Tường bây giờ đã thi triển ra Sát Phạt Chi Tâm võ công cơ bản nhất bên trong Bạch Hổ thần công, chỉ có luyện được chiêu này mới có thể tu luyện được những võ công khác bên trong Bạch Hổ thần công, phương pháp tốt nhất để tu luyện Sát Phạt Chi Tâm nhanh nhất chính là sát phạt!
Thẩm Tường thả thần thức cường đại, chẳng mấy chốc đã cảm ứng được trên các cây đại thụ ở xung quanh đều có rất nhiều người đang ẩn núp, bọn họ ẩn náu rất tốt, nhưng lại vẫn bị Thẩm Tường phát hiện ra.
"Hừ, đừng tưởng rằng có nhiều người thì có thể giết chết được ta!" Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, thân như huyễn ảnh, bay nhảy bên trong rừng rậm, tốc độ rất nhanh, điều này làm cho những cung tiễn thủ đang trốn ở trên cây kia căn bản khó mà khóa chặt được vị trí của hắn, cho dù là may mắn có thể bắn trúng thì sẽ bị cương khí trên người Thẩm Tường ngăn cản lại.
Nắm đấm của Thẩm Tường phun trào ra vòng ánh sáng bảo vệ màu xanh, trên nắm đấm lóe ra lôi điện, hắn vọt tới một cây ở bên cạnh, hướng về phía thân cây nện tới một quyền.
Rầm rầm rầm...
Chỉ thấy nguyên một cái cây lóe ra lôi điện màu xanh, sau đó thân cây nổ tung lên tóe ra hỏa diễm và điện mang, trên tán cây càng là cháy đen một mảnh, hỏa diễm thiêu đốt lên, sáu cỗ thi thể bị đốt cháy két lẹt từ phía trên rơi xuống.
P/S: Ta thích nào... chương 4