“Là như thế này, mặc dù trước kia tôi đã trả một phần nhỏ nhưng tôi nợ anh lâu như vậy, cho dù để trong ngân hàng nên cũng có lãi. Số tiền dư ra coi như là tiền lãi” Trần tổng vội vàng nói.
Ngưu tổng nhíu mày, Trần tổng này hôm nay làm sao vậy? Không phải mơ ngủ đấy chứ? Chẳng những trả tiền còn trả lãi cho mình? Không đúng, nhất định có chuyện. Ngưu tổng đột nhiên nghĩ đến có phải là hắn lợi dụng chút tiền nhỏ này để lừa mình món lớn không? Nghĩ như vậy nên Ngưu tổng lập tức đề cao cảnh giác.
Trần tổng lần này đến đúng là vì thương lượng vấn đề công trình sắp tới. Ngưu tổng biết thực lực của Địa ốc Hoành Tây. Mặc dù không lớn bắng Đức Khang, nhưng vẫn có năng lực nhận một công trình. Sao Trần tổng lại nói không thể làm nổi.
Trong này nhất định có vấn đề, Ngưu tổng nhíu mày. Trần tổng đâu có tốt như vậy, trả tiền cho hắn không nói, còn giới thiệu công trình cho hắn nữa chứ?
“Ha ha, cảm ơn Trần tổng” Ngưu tổng không hề khách khí mà cầm lấy chi phiếu. Dù như thế nào thì cầm lấy tiền rồi nói. Về phần công trình kia thì cho gặp quỷ đi: “Chẳng qua công ty chúng tôi rất nhỏ nên không ăn nổi công trình lớn như vậy”
“Ngưu tổng, nếu tài chính của anh có khó khăn thì cũng không sao. Dù sao đến lúc bắt tay vào làm thì thành phố cũng ứng trước một khoản, tôi sẽ đưa trả phần của Ngưu tổng trước. Tôi cầm một ít tiền là được. Công ty tôi vẫn có thể ứng ra khoản tiền đó” Trần tổng nói.
Có chuyện tốt như vậy hay sao? Ngưu tổng không khỏi ngẩn ra một chút. Điều này là như thế nào? Ngưu tổng không thể tin mà nói: “Trần tổng, anh có phải đang nói đùa không vậy?”
“Ngưu tổng, thân phận của anh bây giờ là như thế nào, ai dám nói đùa với anh” Trần tổng vội vàng lắc đầu nói: “Báo ca còn xưng huynh gọi đệ với anh. Anh nhất định sẽ lên như diều gặp gió, đến lúc đó đừng quên thằng em này”
Ngưu tổng nghe Trần tổng nói như vậy liền hiểu ra. Thì ra Trần tổng này nhận được tin tức. Hắn không khỏi cười thầm trong lòng. Bạo Tam Lập đúng là không phải bình thường, tên Trần tổng này sợ mình về sau sẽ lợi hại mà trả thù hắn, vì thế vội vàng đến đưa ra chỗ tốt.
Chẳng qua Ngưu tổng vẫn khiêm tốn nói: “Tôi chỉ là bạn trong việc làm ăn với Bạo tổng mà thôi”
Trần tổng thầm nghĩ tôi đương nhiên biết mấy người là bạn làm ăn rồi? Chẳng lẽ là bạn bè trên đường sao? Chẳng qua ai biết hắn ta giẫm phải cái mẹ gì mà may mắn như vậy. Bạo tổng làm bạn của hắn, như vậy hắn có chỗ dựa rồi.
“Ngưu tổng khiêm tốn rồi” Trần tổng cười nói: “Nếu như không có vấn đề gì thì chuyện đó cứ quyết định vậy đi. Nói thật, tôi nhận công trình lớn như vậy cũng có chút lo lắng. Đến lúc đó không biết chừng sẽ có kẻ thèm muốn mà lao vào quấy rối. Nhưng bây giờ có Ngưu tổng là bạn của Báo ca, có lẽ đám người kia không dám làm loạn”
Ngưu tổng nghe Trần tổng nhắc đến Bạo Tam Lập liền hiểu ra tại sao đối phương lại ân cần như vậy. Cũng không phải là hắn có âm mưu gì, mà là muốn dựa vào mình. Chẳng qua có lẽ là lý do phía sau của hắn. Công trình nếu có Bạo Tam Lập tham gia vào thì ai còn dám làm loạn? Chẳng qua như vậy phải là Bạo Tam Lập tham gia vào mới được: “Ngưu tổng, tôi nghe nói Báo ca cũng muốn thành lập một công ty địa ốc. Anh xem một chút công trình này có thể để Báo ca tham gia vào một chút không?”
“Vậy thì tốt quá” Trần tổng đang lo không có cơ hội tạo quan hệ với Bạo Tam Lập. Nếu Ngưu tổng có thể kéo Bạo Tam Lập tham gia vào, vậy sau này Trần tổng hắn không phải là bạn của Báo ca sao? Nghĩ đến đây Trần tổng liền hưng phấn. Hắn thầm nghĩ lần này coi như mình làm đúng rồi: “Vậy tôi xin nhờ Ngưu tổng. Có Báo ca tham gia vào thì công trình này quá chắc chắn. Có lẽ không ai cạnh tranh với chúng ta”
Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Ngưu tổng cười cười xin lỗi Trần tổng rồi mời vào. Người đi vào là thư ký của Ngưu tổng, thư ký mang trà đến cho hai người rồi nói: “Ngưu tổng, Trương tổng – công ty kiến trúc Tân Hối đang ở bên dưới, nói là muốn gặp ngài”
Lúc này Ngưu tổng không cảm thấy khó hiểu nữa. Tên kia nợ hắn hơn hai triệu đến nay vẫn chưa trả. Hôm nay hắn đến đây có lẽ lầ để trả tiền.
“Bảo chờ chút đi” Ngưu tổng cười cười phất tay. Có Trần tổng đến, Ngưu tổng bắt đầu cảm thấy mình hơn đám người này. Nhịn lâu như vậy rốt cuộc đến lúc hắn được ra vẻ ta đây.
Trước kia Ngưu tổng coi người ta là ông bà mà không ai trả tiền. bây giờ những người này lại chủ động xếp hàng đến trả tiền hắn.
Trần tổng biết Trương tổng kia. Biết hắn nợ tiền của Ngưu tổng, Trần tổng không khỏi cười thầm trong lòng. Có lẽ tên này bị lửa đốt bên mông nên chạy tới trẩ tiền. Chẳng qua đây là chó chê mèo nhiều lông. Trần tổng cũng như vậy mà.
Chẳng qua Trần tổng cảm thấy may mắn vì tin tức của mình nhạy bén, là người đầu tiên chạy đến vì thế có thể nói chuyện được nhiều với Ngưu tổng. Đám người phía sau có lẽ không nói được mấy câu đã phải về.
“Ngưu tổng, tôi không quấy rầy anh tiếp khách, chuyện này hy vọng Ngưu tổng chú ý một chút” Trần tổng ám chỉ chính là chuyện liên quan đến Bạo Tam Lập.
“Yên tâm đi Trần tổng, có tôi mà” Ngưu tổng biết Bạo Tam Lập muốn thành lập công ty Địa ốc nhưng không quen thuộc trong ngành này. Cho nên lúc này hắn coi như bán cho Trần tổng một cơ hội.
Sau khi Trần tổng rời đi quả nhiên Trương tổng, Lưu tổng, Vu tổng, Tạ tổng đều đến trả tiền và tạo quan hệ với Ngưu tổng. Chẳng qua Ngưu tổng chỉ nhận tiền, nói chuyện vài câu và đuổi bọn họ đi.
Những người này nhìn Trần tổng mặt mày tươi rói ra khỏi văn phòng của Ngưu tổng đều rất hâm mộ. Đồng thời bọn họ cũng hận sao mình không phải là người đầu tiên đến đây cơ chứ?
.....
Dương Minh đến công ty châu báu Lưu Duy Sơn xem một chút, sau đó yên tâm cùng đám người Bạo Tam Lập rời đi. Lâm Chỉ Vận và Triệu Tư Tư đi vào công ty bắt đầu làm việc.
Lễ tình nhân đã qua đi, kinh doanh của các công ty châu báu bán ra lượng hàng hóa giảm nhiều. Mặc dù công ty ở các siêu thị lớn đều có quầy hàng nhưng có khi cả ngày không bán được một món.
Lâm Chỉ Vận ngồi trong phòng làm việc ở công ty không khỏi nhíu mày. Trước kia dùng Thư Nhã để quảng cáo là ý của Dương Minh, quả thật làm cho lượng tiêu thụ của công ty tăng mạnh. Đồng thời cũng đánh bại đối thủ cạnh tranh.
Nhưng bây giờ lại là thời kỳ bán ế ẩm nhất, muốn tăng lượng tiêu thụ thì rất khó khăn. Lâm Chỉ Vận và Triệu Tư Tư đã ngồi bàn với nhau mấy lần mà không có biện pháp gì tốt.
“Tối qua mình lên mạng đột nhiên có một suy nghĩ có lẽ có thể tăng lượng tiêu thụ của công ty” Triệu Tư Tư có chút hưng phấn đến tìm Lâm Chỉ Vận mà nói.
“Ồ, ý tưởng gì?” Lâm Chỉ Vận vội vàng hỏi. Mấy hôm nay nàng vẫn đau đầu vì chuyện của công ty.
“Bây giờ không phải lưu hành DIY sao? Cái gì mà đồ ăn DIY, máy tính DIY, thậm chí mấy đồ sinh hoạt gia đình cũng là DIY. Chúng ta có thể phát triển đồ trang sức DIY” Triệu Tư Tư hưng phấn nói.
“DIY của chúng ta? Có ý gì?” Lâm Chỉ Vận có chút khó hiểu.
“Đó là nhẫn cưới DIY” Triệu Tư Tư vừa cười vừa nói: “Đây là suy nghĩ đột nhiên mà có thôi. Các đôi kết hôn bây giờ đều còn trẻ mà, bọn họ không thích theo một mốt nhất định. Người trẻ tuổi chúng ta có ai thích giống người khác. Nhất là đám cưới, nhẫn giống nhau ư, không ai thích. Nếu như nhẫn cưới DIY thì sẽ hấp dẫn các thanh niên. Bọn họ có thể lựa chọn viên kim cương mà mình thích, lựa chọn hình thức của nhẫn. Sau đó dựa vào kích cỡ ngón tay của bọn họ, chúng ta sẽ lập tức làm ngay cho bọn họ hai chiếc nhẫn cưới có một không hai. Bạn nói nếu làm như vậy có hấp dẫn khách không?’
“Hả” Lâm Chỉ Vận nghe ý kiến này của Triệu Tư Tư liền nói: “Ý này rất được, sao bạn lại nghĩ ra chứ? Đúng thế, kết hôn là chuyện lớn trong đời, rất nhiều người cả đời chỉ kết hôn một lần nên việc này có thể bỏ được tiền. chúng ta làm như vậy sẽ hấp dẫn nhiều nam nữ thanh niên sắp kết hôn”
“Đúng thế, mình cũng thấy vậy. Nhẫn cưới dù chọn như thế nào cũng tốt hơn là mẫu có sẵn mà” Triệu Tư Tư cười nói: “Theo ý tưởng của công ty chúng ta thì đó là dựa theo suy nghĩ của bọn họ mà làm, hơn nữa còn có thể dựa theo ý bọn họ mà khắc tên, ngày cưới lên nhẫn”
Lâm Chỉ Vận nghe xong liền hưng phấn gật đầu nói: “Tư Tư, bạn thật lợi hại, mình thấy như vậy rất được. Lát nữa chúng ta triệu tập cuộc họp bàn cụ thể xem sao”
“Bạn đồng ý là tốt rồi. Mình còn sợ ý tưởng này không thực tế” Triệu Tư Tư rất vui.
Triệu Tư Tư nói xong liền đi chuẩn bị. Lâm Chỉ Vận vừa hưng phấn nhưng lại buồn bã. Nàng và Triệu Tư Tư cùng vào công ty, chức vụ hai người đều là phó giám đốc, thân phận cũng đều là sinh viên như nhau.
Nhưng khi có một vấn đề làm khó mọi người, Triệu Tư Tư không ngờ lại nghĩ ra biện pháp tốt như vậy. Mà nàng lại không nghĩ được gì. nàng còn phải học tập rất nhiều. Lâm Chỉ Vận cảm thấy mình kém người khác không chỉ một ít. Nàng không muốn mình chỉ là một món trang sức, một bình hoa để đó cho đẹp. Nàng muốn giúp Dương Minh, giúp hắn làm gì đó.
Nhưng dù nàng cố gắng đến đâu thì vẫn cảm thấy mình còn có khoảng cách với người khác.
Chẳng qua điều này cũng có quan hệ rất lớn đối với hoàn cảnh sống từ nhỏ. Không phải Lâm Chỉ Vận không thông minh bằng người khác. Bố Triệu Tư Tư làm trong nghề quảng cáo, vì vậy Triệu Tư Tư nhanh nhạy với thị trường hơn mà.
Còn Lâm Chỉ Vận trước khi vào đại học về căn bản chưa từng tiếp xúc cái này. Ngoài đi học ra, nàng chỉ làm mấy việc trong gia đình, không quan hệ gì với kinh doanh. Lâm Chỉ Vận vào công ty được bao lâu, sao có thể thoáng cái vượt qua Triệu Tư Tư? Chứ đừng nói là các nhân viên có nhiều năm kinh nghiệm. Những điều này Lâm Chỉ Vận lại quên. Nàng chỉ nghĩ đến khả năng của mình cưa đủ, phải cố gắng nhồi thêm kiến thức mới được. ngày nào cũng phải học, phải vượt người khác, không được làm gánh nặng cho Dương Minh. Mặc dù nàng hiểu rõ số tiền của Dương Minh đủ để nuôi nàng mấy đời, nhưng nàng không muốn như vậy.
Lâm Chỉ Vận rất cố chấp khiến nàng chui vào một khe hẹp. Chẳng qua điều này Dương Minh không hiểu. Đề nghị của Triệu Tư Tư rất nhanh được mọi người ủng hộ. Có thể nói ý tưởng nhẫn DIY từ trước đến nay chưa có, đây có thể nói là độc quyền. mà bây giờ Triệu Tư Tư lại tiến hành bình dân hóa, tin rằng dù đắt một chút thì các đôi vợ chồng sắp cưới cũng sẽ đi mua.
Sau khi xác định phương hướng kinh doanh ở bước tiếp theo của công ty. Nhưng vấn đề hạn chế là không phải cửa hàng nào cũng có thể làm, ban đầu chỉ có thể cung cấp sản phẩm này tại một cửa hàng mà thôi.
Chẳng qua rượu thơm không sợ không ai uống. Tin rằng các đôi sắp cưới sẽ không ngại đi thêm vài bước để có một cặp nhẫn DIY của riêng mình.
Còn về tiền, công ty lần trước lãi không ít nên khá sung túc, vì vậy trực tiếp mua sắm thiết bị bắt đầu sản phẩm này. Cả công ty liền trở nên bận rộn.
Mẹ Chu Giai Giai hôm nay đến thăm Chu Giai Giai. Quan hệ giữa Dương Minh và Hoa tổng không tốt mấy. Mặc dù lúc trước đã làm hòa đôi chút nhưng Hoa tổng rất kiêu ngạo, kéo Dương Minh lên xe và cho chút tiền bắt hắn rời xa Chu Giai Giai. Điều này Dương Minh không thể quên và cảm thấy rất khó chịu. Vì thế có thể không gặp thì cố gắng không gặp.
Dương Minh để Trần Mộng Nghiên và Chu Giai Giai ở lại biệt thự chờ Hoa tổng; Dương Minh một mình về nhà. Dương mẫu đã đến Hợp tác xã làm việc, chẳng qua không còn là công nhân hợp đồng nữa mà đã là phó giám đốc nghiệp vụ. Mặc dù không biết Dương mẫu làm gì nhưng đây coi như có công việc ổn định.