Chương 618: Ầm ĩ lớn.

Nơi này cũng không thuộc về phạm vi thế lực của Hầu Chấn Hám và Bạo Tam lập, hoặc là do Hầu Chấn Hám căn bản là không để ý đến cái chổ nhỏ xíu này. Dù sao cũng chỉ là một nhà hàng nhỏ, hơn nữa khách đến đều là người nước ngoài, một nơi mà đồng ra đồng vào cân bằng thì chẳng có ảnh hưởng gì hết!

Nhưng mà, cái tên quản lý tập đoàn ô tô kia lại chỉ định phải là ở đây, thật đúng là kỳ quái!

Buổi tối bảy giờ, Hầu Chấn Hám đúng hẹn đến dưới lầu đón Dương Minh và Dương Đại Hải, cùng nhau đi đến nhà hàng Nguyệt Đảo, Phùng Vạn Giang đã ở trên xe trước, nhìn thấy Dương Đại Hải, vội hô : “Lão Dương!”

“Phùng xưởng trưởng!” Dương Đại Hải vội gật đầu nói.

“Lão Dương, ông đừng gọi tôi là xưởng trưởng nữa, sắp không đúng rồi!” Phùng Vạn Giang lắc đầu : “Tôi đã đem chủ ý của Hầu tổng nói với ban lãnh đạo rồi, bọn họ đã đồng ý thay đổi chế độ của nhà máy, chờ qua tết sẽ làm văn bản pháp lý, cái chức xưởng trưởng của tôi cũng kết thúc!”

“Xưởng trưởng là một nhân tài mà, nhà máy cho dù thay đổi chế độ thì cũng sẽ lưu ngài lại!” Dương Đại Hải nhanh chóng an ủi, bởi vì Dương Minh trước đó đã nói rằng sẽ để cho Phùng Vạn Giang làm việc bên bộ phận kỹ thuật.

“Ồ? Vậy thì thật tốt! Tôi còn phải cảm tạ Dương chủ tịch nữa...” Phùng Vạn Giang cười nói, nhưng mà ông cũng nói đúng sự thật, Dương Đại Hải sau này sẽ làm chủ tịch!

“Ngài nói gì thế...” Dương Đại Hải ngượng ngùng nói.

“Haha, tôi thấy lão Phùng làm việc cũng rất tốt mà” Hầu Chấn Hám thấy Dương Minh dùng ánh mắt ra hiệu, lập tức nói : “Dương bá phụ, sau này ngài có thể an bài cho ông ta làm việc của quản lí cũng được!”

“Ừ, được, chú nói được là được!” Dương Đại Hải gật đầu.

Chiếc xe hướng về phía khách sạn Nguyệt Đảo, tên quản lý tập đoàn ô tô phía nam này có vẻ rất là có giá, khi đám người Dương Minh vào phòng ngồi rồi, gọi thức ăn hết rồi, mà người này vẫn chưa xuất hiện, cho đến khi đồ ăn mang lên gần đầy đủ thì mới từ từ đi vào.

Vừa bước vào đã tỏ vẻ ghê gớm, ngồi ngay vào ghế chủ, khuôn mặt thì đỏ hồng, miệng đầy mùi rượu, nói : “Có chuyện gì thì nói nhanh đi, tôi còn có khách bên kia!”

“Cảm ơn Vạn tổng rút thời gian để đến đây, tôi kính ngài một ly trước!” pgv nói xong nâng ly lên.

“Uống cái gì mà uống!” Vạn tổng hất tay, nói : “Không phải ông có việc sao? Tôi đến chổ ông để uống rượu à? Tôi cho ông biết, bên kia tôi còn có một người khách quan trọng, sau khi trở về tôi còn phải uống nữa! Tôi đến đây cũng là đã nể mặt lắm rồi!”

“Vâng... vâng....” Phùng Vạn Giang xấu hổ buông ly xuống, sau đó ngượng ngùng nói : “Vạn tổng, ngài xem, đây là đơn đặt hàng linh kiện ô tô, năm nay có thể chia cho chúng tôi một ít ....”

“Ê... phục vụ đâu, cho tôi chén trà giải rượu coi! Cái con mụ nội nó, mấy tên nước ngoài này uống ghê thật, xém tí đã uống chết tôi!” Vạn tổng quay sang nói với người phục vụ.

Phùng Vạn Giang đành phải câm miệng, chờ Vạn tổng nói xong, đang muốn tiếp tục nói thì phục vụ đã bưng chén trà giải rượu vào.

Vạn tổng cầm lấy chén trà, sau đó uống một ngụm, rồi súc qua súc lại trong miệng, rồi “phụt” một cái, phun lên cái chén trước mặt mình. Nước miếng, nước trà văng tung tóe, làm cho đồ ăn trên bàn đều dính nước miếng của hắn.

Vạn tổng sau khi phun xong, mới uống mấy ngụm trà vào, sau đó nuốt xuống họng rồi nói : “Đồ ăn ở đây nguội hết rồi, mau đổi phần khác đi!”

Người phục vụ lập tức nhìn về phía của Hầu Chấn Hám và Phùng Vạn Giang, thấy Hầu Chấn Hám gật đầu, phục vụ mới ra ngoài gọi lại.

Dương Minh vẫn lạnh lùng quan sát tất cả, tên Vạn tổng này thật sự quá tự đại rồi! Mặc dù là cầu hắn, nhưng làm ăn cũng là có lợi cho hai bên, mà hắn lại không coi ai ra gì cả sao?

Hơn nữa, Dương Minh cũng nhìn ra, tên Vạn tổng này không có chút thành ý nào cả! Chẳng qua, Dương Minh vẫn nhịn xuống, bởi vì hắn muốn xem xem tển Vạn tổng này sẽ trả lời thế nào! Nếu hắn thật sự cho công ty một đơn đặt hàng, thì chuyện hôm nay coi bỏ qua!

Đàn ông mà, cầm lên được là bỏ xuống được, nên hôm nay Dương Minh cũng rất kiên nhẫn! Nếu đổi lại là người khác, mặc kệ mày là ai, có thân phận gì, thì cũng đừng mong bước ra khỏi phòng này một cách bình thường.

Còn Hầu Chấn Hám thì vẫn nhìn mặt của Dương Minh để làm việc, thấy Dương Minh không có ý động, thì hắn đương nhiên sẽ không có hành động thiếu suy nghĩ! Bây giờ điều duy nhất hắn có thể làm chính là chiều theo ý của tên Vạn tổng này.

Vạn tổng làm đủ các loại trò hề xong, sau đó mới chậm rãi nói : “À, đúng rồi, vừa nãy ông nói gì với tôi?”

“Vạn tổng, tôi nói là, công ty chúng tôi có thể tiếp nhận một phần đơn đặt hàng này không!” Phùng Vạn Giang vội vàng nói ngắn gọn, ông không dám nói dài, bởi vì sợ tên Vạn tổng này lại giở trò nữa.

“Công ty của ông là gì?”

“Công ty ô tô Tùng Giang, trước đó Tiểu Bân đã nói với ngài rồi!” Phùng Vạn Giang cung kính nói.

Tiểu Bân là một người phiên dịch, bên Vạn tổng luôn phải tiếp người nước ngoài, cho nên phải tìm một phiên dịch viên, mà Tiểu Bân lại là người Tùng Giang, Phùng Vạn Giang không biết đã dùng phương pháp hay quan hệ nào, để thông qua Tiểu Bân mà gặp tên Vạn tổng này.

“Công ty ô tô? Không phải là chổ làm xe buýt sao?” Vạn tổng khoát tay : “Chúng tôi không mua xe buýt....”

“Không phải mua...” Phùng Vạn Giang vội vàng nói.

“Không mua thì có liên quan gì đến chúng tôi, chúng tôi chỉ làm xe có rèm che, không phải xe buýt!” Vạn tổng lắc đầu nói.

“Vạn tổng, là thế này, công ty của chúng tôi chuẩn bị thay đổi chế độ, nhập về một số thiết bị mới, chuyên dùng để gia công linh kiện!” Phùng Vạn Giang giải thích : “Ngài xe, có thể chia một ít đơn đặt hàng để cho chúng tôi làm không?”

“À, đơn đạt hàng!” Vạn tổng nói : “Vậy cũng được, chờ ông thay đổi xong rồi đến tìm tôi!”

“Không phải thay đổi, mà bây giờ đang trong thời kỳ thay đổi chế độ, chúng ta cũng có thể ký hợp đồng trước!” Phùng Vạn Giang nói : “Tuy rằng lượng tiêu thụ của công ty chúng tôi không tốt, nhưng sản phẩm máy điều hòa, máy nén cũng như máy đông lạnh của chúng tôi nổi danh khắp nước, ngài xem có thể chọn mua trước một ít không?”

“À... điều hòa! Bây giờ tôi không nói, không cần mở...” Tên Vạn tổng này không biết là uống rượu nhiều quá nên nghe không hiểu hay là giả bộ hồ đồ nữa, nói túm lại là làm cho Phùng Vạn Giang hết sức xấu hổ.

“Không phải mở máy điều hòa, mà là công ty chúng tôi sản xuất máy nén...” Phùng Vạn Giang kiên nhẫn giải thích.

Còn chưa nói xong thì điện thoại của Vạn tổng vang lên, hắn khoát tay, cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua rồi nghe : “Alo, sao thế? Có chuyện à? Được được... tôi lập tức về ngay...”

Nói xong, Vạn tổng liền đứng dậy, đắc ý chuẩn bị đi ra khỏi phòng, Phùng Vạn Giang thấy vậy, lập tức nói : “Vạn tổng, ngài chớ đi đã, chuyện đơn đặt hàng còn chưa nói xong mà!”

“Mẹ kiếp, đơn đặt hàng gì, không phải là muốn chút tiền sao!” Tên Vạn tổng này hình như đã bị rượu thấm vào đến não rồi : “Ngày mai tới tìm tôi, cho ông mười vạn, về phần cái máy điều hòa chết tiệt kia, ông mang về nhà dùng đi!”

“Vạn tổng, chúng tôi không phải đòi tiền của ngài, thật sự là có thành ý hợp tác, sao ngài có thể nói như vậy!” Dương Đại Hải nãy giờ ngồi nghe cũng đã không nhịn được!

Bị người ta nói là đến van xin, da mặt của Dương Đại Hải cũng không thể dày như Phùng Vạn Giang được, lập tức cảm thấy mất hứng.

“Con bà mày, còn ngại ít à?” Vạn tổng hừ lạnh nói : “Thấy bọn mày đáng thương, tao mới cho mười vạn, chứ không là một vạn cũng không có! Một đám ngu ngốc, không biết cái gì gọi là!”

Lần đầu tiên Dương Đại Hải bị người ta nhục mạ nặng nề như vậy, giận đến cơ mặt run rẩy, chỉ vào Vạn tổng nhưng nói không ra lời.

“Sao, bị chọc thủng? Thẹn quá hóa giận?” Vạn tổng nhìn Dương Đại Hải trêu tức.

“Tao đập chết mẹ mày!”

Dương Minh thấy cha bị người khác chửi, còn nhịn được nữa hả? Nãy giờ Vạn tổng có nói gì, thì cũng là nói với Phùng Vạn Giang, hắn có thể coi như không thấy, mà da mặt của Phùng Vạn Giang quả thật cũng rất dày, nên không quan tâm chuyện đó!

Nhưng Dương Đại Hải thì khác, ông làm sao mà gặp qua trường hợp này chứ?

Cho nên lúc này Dương Minh nổi điên lên, cầm lấy ấm trà trên bàn, đập ngay đầu Vạn tổng.

“Bốp...!” Đầu của tên này liền chảy máu, ôm đầu tính chạy ra ngoài.

Hầu Chấn Hám nhìn thấy Dương Minh đã ra tay, còn cái gì để do dự? Cười cười đi đến khóa trái cửa phòng lại, không cho người ngoài tiến vào.

“Xin lỗi!” Dương Minh đạp một cái lên bụng thằng này, làm cho hắn trực tiếp ngã xuống.

“Mày dám đánh tao?” Vạn tổng ôm bụng, đau đớn nói : “Bọn mày biết tao là ai không?”

“Cho mày một cơ hội nữa, có tin tao đập bể đầu mày không?” Dương Minh lại đạp một cái lên mặt của Vạn tổng, hung hăng nói.