Chương 401: Đâm lén không thành

Chẳng qua, làm cho Dương Minh kỳ quái nhất chính là, nhìn vẻ mặt của Chu Giai Giai, chắc chắn là nàng ta có biết về đoạn clip đó, cái này làm cho Dương Minh rất khó hiểu.

Trước đó đã nói qua, Chu Giai Giai không phải là loại thông minh bình thường, mà là cực kỳ thông minh, nàng ta sao có thể làm ra chuyện bất lợi cho chính bản thân?

“Bạn đã xem qua?”Chu Giai Giai bất đắc dĩ giận dữ nói : “Chính là Vương Tuyết đã lấy hình ảnh của mình làm loạn...”

Vương Tuyết? Dương Minh xém tí đã hộc máu!

Cái này không phải quá giống sao, Vương Tuyết có phải có vấn đề không, tự nhiên lấy cái mặt của Chu Giai Giai ghép vào? Dương Minh lắc đầu nói : “Nàng ta có phải có thù oán với bạn không? Sao lại hại bạn như vậy?”

“Không có... Vương Tuyết cũng không cố ý...”Chu Giai Giai giải thích : “Nàng ta chỉ muốn xác nhận xem có phải đó là bạn hay không...”

Dương Minh nhíu mày, hắn có một cảm giác nói không nên lời, Vương Tuyết này, tựa hồ không phải đồ điên. Thoạt nhìn, nàng ta có quan hệ rất tốt với Chu Giai Giai, nhưng mà, người bình thường cũng không nên lấy cái này ra đùa được... nếu đoạn clip ấy mà được phát ra mạng, vậy thì sẽ gây tổn thương rất lớn cho Chu Giai Giai!

Chẳng qua, hắn lại không muốn nhắc nhở, dù sao Chu Giai Giai và Vương Tuyết cũng là bạn tốt, nếu như nói Vương Tuyết không phải, thì có vẻ như bản thân có tâm tư!

Hơn nữa, tuy rằng đã hết hiểu lầm Chu Giai Giai, nhưng Dương Minh cũng không nhiều chuyện đến nổi can thiệp vào chuyện của Vương Tuyết và Chu Giai Giai, Chu Giai Giai không phải là gì của hắn, hắn quan tâm làm con mẹ gì?

Chu Giai Giai hôm nay đặc biệt đỏ mặt, nhất là lúc nói chuyện với Dương Minh, nhưng do hắn đần quá nên không chú ý.

Nhưng Vương Chí Đào thì đang muốn điên lên. Tại sao con nhỏ nào mình thích, con đó liền quay sang thích Dương Minh? Vương Chí Đào không cam lòng! Dựa vào cái gì, xét diện mạo, bản thân tuy rằng không được như Dương Minh, nhưng cũng là mặt trắng dễ thương, nữ sinh bây giờ không phải đều thích loại hình này sao?

Luận gia thế, bản thân mạnh hơn Dương Minh gấp trăm lần, tương lai là người thừa kế tập đoàn Hùng Phong của Vương thị, tài sản hơn trăm triệu, gia đình Dương Minh bất quá chỉ là công nhân mà thôi... hắn lấy gì mà so với mình? Đương nhiên Vương Chí Đào không biết rằng bây giờ Dương Minh giàu còn hơn hắn nhiều, một trăm tên Vương Chí Đào cũng không bằng một Dương Minh.

Nói về học tập, Vương Chí Đào bây giờ không dám ho với Dương Minh, bởi vì hắn đút tiền để được học, còn Dương Minh tự mình thi đậu!

Chẳng qua, Vương Chí Đào cho rằng bản thân tuyệt hảo hơn Dương Minh, nhưng dựa vào cái gì mà nữ sinh đều ưu ái hắn? Đây là điều Vương Chí Đào nghĩ mãi không ra.

Vốn, hắn không muốn cùng một kẻ vô lại như Dương Minh phát sinh chuyện gì, cũng không phải do Vương Chí Đào sợ Dương Minh, mấu chốt là, ám chiêu của mình bây giờ với Dương Minh không có hiệu quả! Tìm xã hội đen? Đều bị Dương Minh đập cho tét não, tìm người đánh hắn, bản thân có nguy cơ bị đánh lại cao hơn nữa! Nếu hãm hại Dương Minh, bây giờ Vương Chí Đào còn chưa dám!

Cha Trần Mộng Nghiên chính là đội trưởng đội hình sự của cảnh cục đó. Lần trước đã hoài nghi mình, bây giờ còn muốn giở trò, không phải là tìm đường chết sao?

Cho nên, khi Vương Chí Đào từ bỏ Trần Mộng Nghiên, hắn cũng không thể hận Dương Minh, thậm chí có lần còn muốn buông tha cho Dương Minh. Sau đó quan hệ hai người coi như là hòa hợp, Vương Chí Đào cũng không sử dụng thủ đoạn nữa!

Nhưng bây giờ, Vương Chí Đào đã không thể nhịn được rồi! Mẹ nó, mày là người của kẻ thù phái đến đây để chơi tao sao? Tại sao chuyên môn đối nghịch với tao hả? Có bạn gái tốt như vậy còn không yên tĩnh, lại chạy đến đây đú đỡn với Chu Giai Giai của tao! Mày không xem Vương Chí Đào tao ra gì sao?

Nghĩ đến đây, một kế hoạch độc ác nảy sinh trong đầu Vương Chí Đào, hắn gửi cho Trần Mộng Nghiên một tin nhắn.

“Trần Mộng Nghiên, tôi là Vương Chí Đào, tôi có chuyện quan trọng cần tìm bạn, giữa trưa tan học bạn đến cổng trường chờ tôi”

Một lát sau, Trần Mộng Nghiên nhắn tin trả lời : “Có chuyện gì thì nói đi, giữa trưa tôi bận rồi”

Vương Chí Đào nhíu mày, mẹ nó, Dương Minh hẹn mày thì mày mừng rỡ như điên, lão tử hẹn mày thì mày lại khước từ, cái quái gì thế!

Chẳng qua, nghĩ vẫn là nghĩ, Vương Chí Đào vẫn tiếp tục nhắn tin : “Tôi có chuyện muốn nói với bạn về Dương Minh, vô cùng quan trọng”

Không ngờ Trần Mộng Nghiên lại trả lời như vậy nè : “Thật sao? Tôi không có hứng thú”

Vương Chí Đào nổi giận lên, sao lại như vậy? Nhưng người ta thường nói, con gái khi nghe nói đến chuyện của bạn trai mình, đều đặc biệt quan tâm mà!

Chẳng qua, Vương Chí Đào vẫn chưa từ bỏ ý định : “Dương Minh đang làm chuyện mờ ám với một nữ sinh tên là Chu Giai Giai, bọn họ đi học luôn một vào một góc!”

Trần Mộng Nghiên khinh thường đọc tn, lần trước bởi vì Vương Chí Đào vu họa làm mình chia tay Dương Minh, làm cho Dương Minh có cơ hội quen biết với Lam Lăng! Trần Mộng Nghiên hận Vương Chí Đào còn nhiều hơn cả Dương Minh nữa! Thậm chí rất sâu! A, đắc tội với tiểu nhân cũng đừng đắc tội với đàn bà!

Lần trước, Vương Chí Đào đã hại mình thảm như vậy, Trần Mộng Nghiên làm sao có thể quên! Cho nên, Trần Mộng Nghiên luôn coi thường lời nói của Vương Chí Đào, bây giờ thấy hắn lại nói xấu Dương Minh, trong lòng đã có chút tức giận!

Trước kia còn cảm thấy Vương Chí Đào là một con người chính trực, không ngờ lại xấu xa như thế, đâm sau lưng người khác! Về phần Dương Minh và Chu Giai Giai, Trần Mộng Nghiên cũng rõ ràng nhất, giữa hai người đã xảy ra những chuyện không nên, vì thế Dương Minh và Chu Giai Giai ngồi cùng một chổ, hắn an ủi Chu Giai Giai cũng là chuyện bình thường!

Cho nên Trần Mộng Nghiên không cảm thấy có gì là không ổn, trực tiếp trả lời : “Được, tôi biết rồi, đây là tôi phê chuẩn”

“Mẹ kiếp!”Vương Chí Đào xém tí đã đập cái điện thoại rồi, cái gì thế này? Trần Mộng Nghiên tự nhiên phê chuẩn cho Dương Minh ra ngoài làm loạn? Điều này... sao có thể? Vương Chí Đào lập tức lẫn lộn trong mớ hỗn độn, và muốn lên tăng xông máu ngay lập tức.

“Dương Minh, mày được lắm, mày chờ đi!”Vương Chí Đào phẫn hận lẩm bẩm.

Cùng lúc đó, ở trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Hùng Phong, Vương Tích Phạm đang âm trầm nhìn Hoàng Hữu Tài ngồi xe lăn.

“Vương tổ, chẳng lẽ chuyện lần trước bỏ qua sao?”Hoàng Hữu Tài tuy rằng đã được Vương Tích Phạm bồi thường một số tiền lớn, nhưng vẫn không cam lòng.

Vương Tích Phạm làm sao cam tâm? Người vào tù là anh của hắn! Nhưng hắn có năng lực gì? Đối thủ là ai hắn còn không rõ. Dưới cái nhìn của hắm, Tiếu Tình hiển nhiên là một quân cờ, không có quan hệ với người ở phía sau.

Hơn nữa, hắn chứng kiến Hoàng Hữu Tài bị tàn phế như vậy, Vương Tích Phạm làm sao có thể nuốt được cơn giận này! Chẳng qua, hắn không nhịn được, cũng không có chổ để phát tiết!

Vương gia ở Tùng Giang kinh doanh nhiều năm, người đắc tội cũng không ít, ai biết được đã kết thù với nhân vật nào, giờ quay lại báo thù mình chứ?

Vương Tích Phạm lắc đầu nói với Hoàng Hữu Tài : “Bây giờ tôi vẫn chưa biết ai đã đối phó với chúng ta, không bỏ qua, thì có thể làm gì?”

“Hừ! Nhưng tôi không cam lòng!”Hoàng Hữu Tài phẫn hận nói : “Ông chủ, nửa đời sau của tôi phải ngồi xe lăn đó!”

“Chú thấy thế nào?”Vương Tích Phạm nhìn thoáng qua người em rể của mình Tô Đại Trí. “Anh rể, cơn giận rất quả thật rất khó nuốt, hay là, chúng ta giáo huấn Tiếu Tình một chút?”Tô Đại Trí nói.

“Rõ ràng là không có quan hệ với Tiếu Tình, giáo huấn nàng ta thì có lợi ích gì?”Vương Tích Phạm hừ lạnh nói.

“Vương tổng, tôi thấy như vậy cũng được”Hoàng Hữu Tài không có chổ để phát tiết, có thể tìm một người để chịu tội cũng tốt rồi.

“Được rồi, chuyện này, chờ sau này hãy nói, bây giờ cuối năm rồi, còn có nhiều chuyện lắm, hai người đừng gây phiền cho tôi!”Vương Tích Phạm lắc đầu dặn : “Chờ sang năm rồi tính”

“Được, toàn bộ đều nghe lời của Vương tổng”Hoàng Hữu Tài gật đầu.

Bây giờ, Hoàng Hữu Tài chỉ có thể ở tại văn phòng làm quân sư quạt mo, công viên của hắn đều được chuyển giao qua cho Tô Đại Trí.

“Đúng rồi, bên HongKong trả lời thế nào?”Vương Tích Phạm hỏi.

Trong phòng làm việc bây giờ đều là thân tín, cho nên Vương Tích Phạm cũng không kiêng dè cái gì.

“Người phụ trách Hoa Thông quốc tế tại Tùng Giang đã thay đổi, bởi vì gần cuối năm rồi, em vẫn chưa đi thăm, chẳng qua theo tin tức thì tên này còn tham lam hơn cả người cũ, hẳn là dễ thu phục hơn”Tô Đại Trí nói.

“Mẹ nó, chuyện quan trọng như vậy sao không nói sớm!”Vương Tích Phạm có chút tức giận nói : “Năm sau hàng hóa của chúng ta chuyển qua Singapore, đều đi qua HongKong!”