"Anh hai, nói cụ thể một chút, bọn họ giam lỏng Nhạc Nhạc để làm gì?" Dương Minh nhíu mày hỏi, tuy rằng đây là chuyện nhà của Hoàng Nhạc Nhạc, và đối phương cũng là người thân của Hoàng Nhạc Nhạc, nhưng mà, Hoàng Nhạc Nhạc trên danh nghĩa cũng là người phụ nữ của hắn, tự dưng bị đối xử như vậy, Dương Minh đương nhiên rất tức giận, nếu như Hoàng Nhạc Nhạc thật sự không làm gì sai mà bị đối xử như vậy thì, Dương Minh cũng chẳng quản đối phương là ai, nhất định phải dạy cho một bài học.
"Chuyện là như vậy, lúc anh về đến nhà mới biết được, tài chính công ty xảy ra chuyện, nhưng mà chuyện làm ăn anh cũng không rõ lắm, nói chung là có liên quan đến sản nghiệp của gia tộc. Cái cửa ải này nếu không qua khỏi, thì gia tộc có thể bị phá sản!" Hoàng Vinh Tiến giải thích :"Cụ thể là có một hạng mục tại châu Phi, bởi vì lúc trước chổ đó là do chính phủ A nắm quyền, nên ký hợp đồng với chính phủ A, nhưng mà bây giờ ở đó xảy ra đảo chính, chính phủ B lên nắm quyền, và người ta không thừa nhận bản hợp đồng cũ, mà nhà của anh đã đầu tư tiền vào đó, bây giờ tiến thối lưỡng nan, nế như tiếp tục ký hợp đồng mới chính phủ mới, thì phải tốn thêm tiền hợp đồng, mà nếu không tiếp tục, thì đầu tư trước kia coi như uổng phí. Nhưng mà cái hạng mục này đã tiêu tốn rất nhiều tài chính, thật sự không còn dư thừa để tiếp tục ký hợp đồng lần hai"
"Nhưng cái này có liên quan gì với Nhạc Nhạc?" Dương Minh nghe xong cảm thấy khó hiểu, cảm thấy lão đại của Hoàng gia cũng là một dân liều mạng, ở một chổ như châu Phi mà cũng dám đầu tư vào? Không có bối cảnh mà cũng dám đi làm, quả thật là không biết tự lượng sức. Có thể đứng vững một chân ở bên kia, thì ít nhất cũng phải có một lực lượng vũ trang riêng biệt, mặc kệ là chính phủ có thay đổi không, thì có nói chữ tín với chúng đều vô dụng, bởi vì trước mặt lợi nhuận, chẳng có ai mà không thèm muốn, nhất là một chính phủ vừa thành lập rất thèm khát tiền. Nhưng mà, Hoàng gia chỉ là một thương nhân tinh khiết, làm sao có thể là đối thủ của người ta?
"Cha muốn Nhạc Nhạc phải cưới người khác, muốn thu lại tài chính để tiếp tục duy trì" Hoàng Vinh Tiến nói : "Nhưng mà, Nhạc Nhạc không muốn, cha và anh liền giam lỏng Nhạc Nhạc lại, rồi từ từ tính tiếp"
"Con mẹ nó!" Dương Minh nghe xong chửi ầm lên, cũng khó trách hắn thô lỗ, bởi vì trong tình huống này ai mà còn giữ được bình tĩnh? Nhưng mà, sau khi chửi xong, liền cảm thấy không ổn,vội giải thích : "Xin lỗi anh hai, em đang nói đại ca của anh, chứ không phải anh"
Nhưng mà, câu giải thích này khá là ngu, bởi vì chẳng có giải thích gì cả, mẹ của đại ca Hoàng Vinh Tiến, còn không phải là mẹ của Hoàng Vinh Tiến?
"Không sao đâu, em cứ chửi đi!" Hoàng Vinh Tiến cũng nói ra một tin tức chấn động lòng người :"Anh và đại ca không phải do cùng một mẹ sinh ra, anh và Nhạc Nhạc mới cùng một mẹ!"
"Hả?" Dương Minh sửng sốt, xem ra mình được chửi rồi, may mà vừa rồi chỉ chửi con mẹ nó thôi, không có lôi kéo họ hàng hay mười tám đời tổ tông gì vào.
" Dương Minh, anh biết Nhạc Nhạc thích em, cho nên mới gọi điện cho em, em phải nghĩ biện pháp cứu Nhạc Nhạc ra, nếu không, Nhạc Nhạc thật sự trở thành vật hy sinh cho hôn nhân tài chính, thì cả đời này chẳng thể nào vui vẻ nổi" Hoàng Vinh Tiến nói.
"Mấy người này cũng thật biết suy nghĩ, bây giờ em đang ở xa như vậy, làm sao mà có biện pháp nào?" Dương Minh nghe xong không khỏi cười khổ, không ngờ mình lại gặp phải một tình huống "truyền thuyết" trong phim ảnh. Nhìn từ lần làm ăn này có thể thấy, Hoàng gia có ít nhất tiền tỷ trong túi, hoặc có thể chục tỷ trong túi!
Nếu Hoàng gia xuất hiện khủng hoảng kinh tế, như vậy thì tài chính bị thiếu hụt không phải là một con số nhỏ, Dương Minh thật sự không muốn giúp những người này, tuy rằng Dương Minh có đủ khả năng làm điều đó, nhưng mà, trừ Hoàng Vinh Tiến ra, thì những người khác hắn đều không có hảo cảm, đặc biệt là thằng anh của Hoàng Vinh Tiến, càng chán ghét hơn.
Bắt hắn bỏ tiền ra vì những người như vậy, thật sự là hắn không cam tâm tình nguyện, nhưng nếu quả thật không còn biện pháp nào khác thì vì Hoàng Nhạc Nhạc, hắn cũng sẽ làm như vậy.
" Dương Minh, ấn tượng của anh về em rất tốt, anh biế em là một người rất lợi hại, giao Nhạc Nhạc cho em, anh cũng yên tâm" Hoàng Vinh Tiến cười khổ nói : " Làm người của Hoàng gia, anh không thể làm ra chuyện tỗn hại đến lợi ích của Hoàng gia được, nếu anh thật sự làm như vậy, thì sau này nhìn mặt cha và anh cả như thế nào? Nhưng mà, làm anh của Nhạc Nhạc, anh cũng không hy vọng nhìn thấy nó không vui! Anh mong muốn nó vĩnh viễn sẽ không phải vướng vào sự tranh giành trong gia tộc, muốn nó vui vẻ sống. Cho nên, em cũng biết, anh thật sự là tiến thối lưỡng nan, anh ở cái vị trí này nên cũng chẳng biết phải làm sao bây giờ! Vì thế gọi cho em, mong rằng em có thể giúp anh giải quyết phiền phức này. Nói chung là anh không muốn để cho Nhạc Nhạc không vui!"
Tuy rằng Hoàng Vinh Tiến đã nói rằng hắn là một thành viên của Hoàng gia, không muốn làm ra chuyện gì bất lợi đối với Hoàng gia, nhưng trên thực tế là hắn đang tự lừa dối bản thân mình.
Vì hắn lén báo cho Dương Minh biết, cũng đã là tổn hại đến lợi ích gia tộc, bởi vì Dương Minh không có khả năng mặc kệ Hoàng Nhạc Nhạc được.
Nhưng mà, Dương Minh cũng hiểu được chổ khó xử của Hoàng Vinh Tiến, anh ấy gọi điện thoại cho mình, cũng đã là nghĩ cho Hoàng Nhạc Nhạc, chỉ là chuyện này anh ấy không thể giải quyết được, hơn nữa cho dù muốn giải quyết thì anh cả cũng sẽ không cho phép anh ấy nhúng tay vào.
"Có đám hỏi chưa?" Dương Minh thở dài, bất đắc dĩ nói.
"Vẫn chưa, nhưng mà cũng sắp rồi" Hoàng Vinh Tiến nói : "Cha đã liên hệ với một đại gia tộc khác, vốn dĩ đối phương cũng không cảm thấy hứng thú, nhưng mà con trai của nhà đó sau khi nhìn thấy ảnh chụp của Nhạc Nhạc xong liền thấy hứng thú, kêu cha hắn đồng ý. Nhưng mà, em cũng biết, đám hỏi thật chất chỉ là một thủ đoạn, sau khi đám hỏi xong, bọn họ sẽ đầu tư chi phí cho hạng mục ở châu Phi cùng với nhà anh, dù sao đây cũng không phải là một con số nhỏ, nên cần phải thương lượng tỉ mỉ, vì thế em vẫn còn thời gian"
Dương Minh thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần còn thời gian là tốt rồi. Bởi vì ngày mai là ngày khai giảng, không thể bỏ mặc được, như vậy thật sự rất kỳ cục, cho nên chỉ cần còn một chút thời gian là có thể nghĩ biện pháp rồi.
"Bây giờ em đang có chuyện, cần phải giải quyết chưa, nhưng nếu bên chổ của anh có chuyện gì thì nhất định phải báo cho em biết trước!" Dương Minh nói với Hoàng Vinh Tiến.
"Yên tâm đi, anh không nói giỡn về hạnh phúc của em gái đâu" Hoàng Vinh Tiến vội vã nói.
"Ừ, anh hai, anh nói cho Nhạc Nhạc biết, nói nàng đừng lo lắng, cũng không cần phải làm gì, em sẽ giải quyết giúp nàng" Dương Minh nói.
"Anh tin tưởng em!" Hoàng Vinh Tiến nghe xong, trịnh trọng nói.
Cúp điện thoại xong, Dương Minh thở dài, thật sự đúng là sóng trước chưa xong sóng sau lại đến. Chỉ mới có mấy ngày mà mọi chuyện lộn xộn cả lên, chuyện của Triệu Oánh còn chưa xử lý tốt, bây giờ Hoàng Nhạc Nhạc lại gặp chuyện.
Hèn chi trước đó không liên hệ được với Hoàng Nhạc Nhạc, nhưng mà việc này cũng tốt, không phải chỉ là một chính phủ lâm thời ở châu Phi thôi sao? Dương Minh chưa từng biết sợ người nào, cùng lắm thì tự mình đi một chuyến, trực tiếp uy hiếp tên phụ trách của cái chính phủ đó, giải quyết chuyện hợp đồng không tốt thì trực tiếp giết luôn hắn, cho hắn biết Dương Minh mình không phải là loại người sợ hãi người khác.
Đắc tội với một tổ chức sát thủ, sợ rằng hắn không sống đến ngày mai.
Cũng vì thế Dương Minh cần một chút thời gian để thu xếp, Hoàng gia đầu tư nhiều tiền tại châu Phi, chính là đã nuốt gần hết tiền của bọn họ, cho nên Dương Minh không cần phải đặc biệt lo lắng.
Chu Giai Giai ngồi trên nghe cũng nghe Dương Minh nói chuyện điện thoại, nhưng mà, nàng không nghe thấy Hoàng Vinh Tiến nói cái gì, cho nên chỉ nghe được những câu nói của Dương Minh, vì thế chẳng hiểu được chuyện gì, huống hồ nàng đang có tâm sự,vì thế cũng không chú ý Dương Minh nói chuyện cho lắm.
Triệu Oánh lên lầu, tìm được toilet trên lầu xong, lúc đi vào, chuyện đầu tiên mà nàng làm chính là khóa cửa lại, bởi vì khi nãy vừa mới nói chuyện với Vương Tiếu Yên về việc khóa cửa, cho nên Triệu Oánh có phản xạ đầu tiên chính là khóa cửa!
Sau khi mở nước ấm ra, Triệu Oánh bắt đầu cởi đồ, sau khi xếp đồ xong, Triệu Oánh nghe theo lời của Vương Tiếu Yên, đi đến mở ngăn tủ ra, lấy một bộ quần áo ngủ ra, đang chuẩn bị đóng tủ lại thì tay của Triệu Oánh bỗng nhiên dừng lại, bởi vì hai mắt đang tập trung vào một cái hộp nhỏ.
Bao cao su? Durex? Triệu Oánh nhất thời kinh ngạc, tại sao Vương Tiếu Yên lại có thứ này? Triệu Oánh không phải là con nít, đương nhiên là biết mấy thứ này dùng để làm gì.
Tuy rằng Triệu Oánh biết là không nên lục lọi đồ của Vương Tiếu Yên, nhưng mà cũng không có biện pháp, tay của nàng tự nhiên cầm lấy cái hộp Durex lên.
Đã mở ra? Triệu Oánh cẩn thận mở hộp ra, nhưng bên trong chỉ còn lại ba cái, những cái khác đã không cánh mà bay, là Vương Tiếu Yên dùng sao?
Nhưng mà nàng ta dùng với ai? Hô hấp của Triệu Oánh nhất thời trở nên gấp gáp, cánh tay không nhịn được run lên, bởi vì nàng biết thái độ làm người của Vương Tiếu Yên, trước kia lúc cùng sống với Vương Tiếu Yên, nàng là một người đàng hoàng, tuyệt đối không phải là một cô gái tùy tiện, nhưng tại sao bây giờ trong tủ lại có thứ này.
Lẽ nào, là dùng với Dương Minh? Trong lòng Triệu Oánh bỗng nhiên run lên, bởi vì nàng chỉ nghĩ ra được một khả năng này mà thôi! Vương Tiếu Yên nếu tìm Dương Minh giả làm bạn trai, thì nói cách khác, bây giờ nàng ta không có bạn trai! Nếu không coo1 bạn trai, sao có thể sử dụng cái này được, chẳng lẽ nàng ta dùng để thổi bong bóng?
Cho nên, chỉ còn lại một khả năng đó là dùng với Dương Minh, cũng không trách Triệu Oánh nghĩ nhiều, bởi vì lúc trước đã tồn tại vụ việc hoài nghi Dương Minh và Vương Tiếu Yên, tuy rằng Vương Tiếu Yên đã giải thích, nhưng bây giờ, cái này giải thích như thế nào?