Chương 3: Ta cũng từng mơ chuyện một người một kiếm, lực áp quần hùng, bảo hộ an nguy Tần quốc ta!

Dịch giả: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư - Beta: Hắc Dược

“Trung Nguyên đại địa, vạn điều mới mẻ, thế cục thiên hạ bây giờ vô cùng phức tạp, hơn xa so với Tần quốc ta!”

Vừa nói, thần sắc Doanh Kiền có chút cô độc, ở sâu trong đáy mắt hiện lên một tia khát vọng cường đại, khát vọng thoát khỏi ngu muội.

Giờ khắc này, gió chợt nổi.

Doanh Quý Xương biết, trước khi Doanh Cừ Lương cải cách Tần quốc, người Tần là một trong những huyết mạch chính thống của Hoa Hạ, đã nửa bước Hồ hóa (người Hồ là người ngoại lai từ vùng Trung Á và Tây Á), toàn bộ Tần quốc, một nửa như quốc gia, một nửa như bộ lạc, chẳng ra cái gì cả.

Đây cũng là nguyên nhân khiến các đại chư hầu, sĩ tử trong thiên hạ không muốn gia nhập Tần quốc.

Lúc trước Khổng Tử du lịch qua các nước, hướng tới các quân vương giảng giải ý tưởng của mình, khát vọng được áp dụng chúng vào trong thực tiễn, chư quốc cũng đã tiếp thu, thế nhưng Khổng Tử chưa bao giờ vào Tần quốc giảng giải.

Đó là bởi vì Tần quốc ở Tây Bắc, cùng quân địch Nhung quốc sống hỗn tạp, ở trong mắt Khổng Tử là dân man di chưa khai hóa.

Ở ngay lúc này, đúng lúc Xuân Thu kết thúc, các quốc gia bắt đầu chiến tranh, lúc này kinh tế Tần quốc là nghèo nhất, quân sự yếu nhất trong số Thất Hùng, căn bản không được sáu nước Sơn Đông coi trọng.

Thậm chí, đã từng một lần đối mặt với nguy cơ bị chia cắt bởi sáu nước Sơn Đông. Nguyên nhân chính là vì đã nghèo lại nhu nhược, thế nên thiên hạ sĩ tử căn bản càng không muốn đầu quân cho Tần quốc!

Lúc này người Tần ở Tần quốc, trong lòng có một nỗi kính sợ đối với văn hóa chính thống Trung Nguyên, còn đối với sáu nước Sơn Đông lại có một loại tình cảm phức tạp.

Đó là khát vọng được dung nhập nhưng lại không muốn phải chịu sự khinh bỉ.

Cho rằng là Viêm Hoàng nhất mạch cùng sáu nước Sơn Đông, nhưng lại bị đối xử không khác gì dân man di.

Lúc này, tại Lịch Dương, kinh đô Đại Tần, không bằng một thành thị phồn hoa của sáu nước Sơn Đông. Đó là bởi vì kinh tế yếu kém nên kiến trúc hạ tầng không phát triển được, làm người Tần quốc tự ti nhưng lại tự bảo mình phải cố gắng.

“Đại huynh, Tần quốc sẽ không mãi đi xuống, cũng sẽ không mãi nhỏ yếu!”

Hai mắt Doanh Quý Xương lóe lên một tia nhiệt huyết, “Tương lai, Tần quốc sẽ trở thành trung tâm của thiên địa này, trở thành chủ nhân thực sự của Trung Nguyên Đại Lục.”

Giờ khắc này, Doanh Quý Xương nghĩ tới cảnh Đại Tần mạnh mẽ quật khởi, nhịn không được trấn an Doanh Kiền.

“Ha ha ha…”

Tiếng cười lớn vang lên, thể hiện tinh thần lạc quan, ngữ khí Doanh Kiền nhất thời cao hơn: “Tam đệ có chí khí, ta cùng với nhị ca của ngươi cũng cho rằng như thế!”

“Nhưng, sự chênh lệch giữa Tần quốc ta cùng các nước Trung Nguyên, không phải dễ dàng có thể san bằng…”

“Đại huynh, nói cho ta một chút kiến thức tu luyện thông thường được hay không!” Nhìn Doanh Kiền, khuôn mặt Doanh Quý Xương lộ ra nhiệt huyết, toàn bộ bên trong Tần cung, chỉ sợ có mỗi thanh niên trước mắt này là biết nhiều nhất.

“Dù sao cũng rảnh, coi như là thỏa mãn lòng hiếu kì của ta…”

Lúc này, Doanh Quý Xương trong lòng đã sớm nguyền rủa hệ thống vô số lần, hận không thể đại phát thần uy, phong ấn nó một thế kỷ.

Có một số việc không nói cho hắn, làm cho chính mình bay loạn giống như ruồi không đầu, chỉ có thể tìm Doanh Kiền để hỏi.

“Cũng tốt, huynh đệ ta và ngươi cũng lâu rồi không có tâm sự cùng nhau!” Nhìn thấy Doanh Quý Xương muốn hâm nóng quan hệ, Doanh Kiền cũng vui vẻ hơn, dù sao cũng là huynh đệ của mình.

Là một người hữu dụng đối với Tần quốc, so ra vẫn hơn cả đời làm phế vật.

“Tất cả mọi người đều có phương pháp tu luyện không giống nhau, Nho gia tu luyện hạo nhiên chính khí, Pháp gia tu luyện pháp thân, Đạo gia tu luyện tinh thần, đều là các nhánh của thượng cổ tu sĩ.”

“Binh gia tu luyện binh pháp, Vu tộc nhất mạch, có vu thuật truyền thừa cùng thuật điều khiển quỷ.”

“Mỗi một phương pháp tu luyện, đều có hệ thống riêng, cùng với phân chia cảnh giới, nhưng tất cả, đều lấy chiến lực làm tiêu chuẩn phân chia.”

“Tuy rằng cấp bậc cảnh giới của mỗi loại phương pháp tu luyện có cách gọi không giống nhau, nhưng thực chất đều giống nhau, ngu huynh đây chỉ biết được Luyện Khí, Trúc Cơ, Uẩn Linh, Nạp Thần, Nhất Thiên, Kim Đan…”

Nói tới đây, trong đáy mắt Doanh Kiền xuất hiện một tia cuồng nhiệt: “Đây là ngu huynh ở trong một quyển thư tịch vô danh đọc được, nghe đồn là của Đạo gia tổ sư Lý Nhĩ Sở.”

“Năm đó Lý Nhĩ Sở lấy sức một người, cảnh giới Kim Đan, xưng bá hai trăm năm Xuân Thu…”

Cùng Doanh Kiền hàn huyên thật lâu, Doanh Quý Xương cũng coi như rõ ràng ý tứ của năm cảnh giới, Nhất Thiên, đó là tinh - khí - thần hợp nhất, một bước đạt tới thiên nhân, liền có thể thành công bước vào Kim Đan đại đạo.

Dưới tường thành, đèn dầu vạn nhà lộng lẫy. Trên chín tầng trời, ánh sáng các vì tinh tú lấp lánh vạn trượng.

Gió nhẹ thổi qua, thổi bay tóc Doanh Quý Xương, giờ khắc này, thiếu niên một thân đồ trắng, đứng ở phía trên tường thành, tựa như tiên nhân trong tranh.

“Nếu một ngày ta kết Kim Đan tại đan điền, tự nhiên sẽ biết mệnh ta không phải do ông trời quyết định!”

“Tam đệ, chuyện tu luyện, nếu ngươi kiên trì, vi huynh sẽ tìm cung phụng trong cung truyền thụ cho ngươi!” Doanh Kiền liếc mắt thấy Doanh Quý Xương hứng thú, nói:

“Nhưng, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt…”

Nghe vậy, Doanh Quý Xương vừa muốn quay đầu dò hỏi thế nghĩa là gì, lại thấy Doanh Kiền đã đi xa, chỉ còn lại bóng dáng, chính lúc này, có thanh âm từ từ truyền đến, mang theo sự bất đắc dĩ cùng không cam lòng.

“Ta cũng từng mơ chuyện một người một kiếm, lực áp quần hùng, bảo hộ an nguy Tần quốc ta…”

Lúc sau trở lại phòng ngủ, Doanh Quý Xương vận chuyển Khí Huyết Chuyển Luân thuật, bắt đầu tu luyện. Tuy rằng hiệu quả không lớn, nhưng chung quy vẫn là một cái khởi đầu.

Một đêm qua đi, Doanh Quý Xương nhìn vào hệ thống: “Hệ thống, Khí Huyết Chuyển Luân thuật yêu cầu tẩm bổ bằng thiên địa linh dược, ngươi có sẵn phương thuốc không?”

[Đinh, xét thấy ký chủ khẩn thiết cầu xin, tuyên bố nhiệm vụ, tổng nhiệm vụ: Trường sinh bất lão “Tiến độ 0”.]

[Nhiệm vụ phụ tuyến 1: Đảo ngược lịch sử bi kịch, kéo dài thọ mệnh! “Tiến độ 0”]

[Nhiệm vụ phụ tuyến 2: Dùng bách niên thọ dược, kéo dài thọ mệnh, “0/10”]

Âm thanh vang lên, làm Doanh Quý Xương nhịn không được nhíu mày, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, vốn chính là mục đích hắn hướng tới, này không phải vấn đề lớn.

Nhưng là, hắn muốn chính là phương thuốc.

Trải qua cuộc nói chuyện hơn nửa đêm qua cùng Doanh Kiền, làm hắn chân chính ý thức được thế giới này rất nguy hiểm, chỉ có tự mình mạnh lên mới là vương đạo.

“Hệ thống, ta muốn phương thuốc, có biện pháp nào không?” Giờ khắc này, Doanh Quý Xương có chút bất đắc dĩ, ở ngay lúc này, hắn có chút gấp gáp.

Trung Nguyên đại địa thiên tài vô số kể, con cháu thế gia mạnh mẽ quật khởi, một thời thịnh thế, náo nhiệt như vậy, sao lại không thể có thân ảnh của Doanh Quý Xương hắn.

[Phần lớn hệ thống đều bị khóa, phương thuốc chỉ có trong hệ thống thương thành, nếu ký chủ muốn mở ra, yêu cầu hai năm tuổi thọ để mở khóa!]

[Ký chủ có hay không muốn mở khóa, xin mời xác nhận?]

Giờ khắc này, Doanh Quý Xương rất muốn bóp chết cái bóng người hư ảo này, hắn tổng cũng chỉ có 5 năm tuổi thọ, một khi mở khóa thương thành, cũng chỉ còn lại ba năm.

“Xác nhận!”

Nghiến răng nghiến lợi trong chốc lát, Doanh Quý Xương hạ quyết tâm, hắn mở khóa hệ thống thương thành, liền đi vào bên trong phủ kho Tần quốc công thất tìm nhân sâm.

Ăn hơn hai cây nhân sâm ngàn năm, sẽ không sợ bổ khuyết không được hai năm tuổi thọ.

[Hệ thống thương thành mở khóa, mời ký chủ kiểm tra và nhận!]

Trước mắt Doanh Quý Xương đột nhiên xuất hiện một cái giao diện thương thành, chỉ là phía trên giao diện, toàn bộ đều tối đen, chỉ có một chỗ sáng lên.

Trên đó có một phương thuốc, phía dưới viết giá cả là hai năm tuổi thọ, trong lúc nhất thời, Doanh Quý Xương cảm thấy cơ thể mình đều nổi da gà.

Đây không phải là hệ thống trường sinh!

Đây chính là hệ thống giết người a, mà người chết chính là bản thân hắn!