Phần 1: Chiến Binh Của Vùng Đất Vĩnh Hằng
Chương 1: Mật Lệnh Thiên Ưng
Trong không gian mênh mông bao phủ xung quanh thần hồn của Sở Tiêu Vân, hàng vạn điểm tinh quang rủ xuống ánh sáng nhàn nhạt đang gột rửa nốt chút tạp niệm cuối cùng trong tâm hồn của hắn. Trên cao có bóng dáng mờ ảo của một lão giả toàn thân mang bạch y đang cúi xuống chăm chú nhìn.
- Đại công cáo thành!
Qua thật lâu bóng dáng lão giả thở dài một hơi.
- Cổ Tác ơi Cổ Tác! Ngươi đánh ta trọng thương làm ta phải trốn vào Mê Thần Tháp suốt vạn năm. Không nghĩ đến ở nơi này ta lại tìm thấy vùng đất cổ bị phong ấn. Ha ha! Là ta hữu duyên hay là số ngươi đã tận đây? Không nghĩ đến Mê Thần Tháp lại có sứ mệnh tuyển chọn người kế thừa phục hưng Đế triều cổ xưa. Trong chín người mạnh mẽ nhất nay đã chọn được một. Đã là hữu duyên thì ta phải cống hiến thêm chút sức lực mới được! Thân già ta sẽ chống mắt coi Cổ Tác ngươi hoành hành được bao lâu!
Lão giả nhìn thần hồn của Sở Tiêu Vân an tĩnh dưới quang mang nhàn nhạt rồi khẽ cười. Trong ánh mắt của lão giả hiện ra nét từ ái nhìn đứa hài tử này một lần nữa rồi bóng dáng y mờ nhạt đi.
Lúc này hàng vạn điểm tinh quang kia chợt buông xuống rồi hợp lại thành một tòa lưu ly tháp khắc ấn trên thần hồn của Sở Tiêu Vân. Hắn bây giờ chỉ là một đứa trẻ mới lên tám tuổi đang được một bàn tay vô hình quấn vào một dải lụa đen. Sau đó một cơn gió thổi qua cuốn hắn bay đi.
Lúc này trong Sở gia dưới chân Ngạc Phong Sơn có một vị trung vị trung niên đang cố dùng thần hồn bắt lấy một chút tin tức từ đài tiếp dẫn. Thật lâu y mở mắt ra thở một hơi trọc khí. Xung quanh y có hơn mười người vây quanh. Một vị lão ẩu chống quải trượng tiến đến. Lão ẩu trầm giọng hỏi:
- Phong nhi! Đã tìm được đứa hài tử của con chưa!
Sở Hình Phong nói:
- Nương! Con không có tìm được chút dấu hiệu nào về sự tồn tại của nó hết! Mê Thần Giới dường như đã sắp mở ra hạch tâm. Hài nhi đoán không đến nửa năm sau toàn bộ tiết điểm Mê Thần Giới sẽ mở ra.
Ngoài vị lão ẩu nơi này còn có bốn mỹ phụ. Một trong số bốn mỹ phụ này có vẻ đã khóc rất nhiều. Nàng nghe Sở Hình Phong nói thì quệt nước mắt chạy tới nắm lấy tay y hỏi dồn:
- Tướng công! Nói vậy Vân nhi còn có thể trở về hay không?
Sở Hình Phong vỗ vỗ nhẹ tay nàng lắc đầu nói.
- Ta cũng không chắc! Tên tiểu này thật biết gây họa. Không hiểu bằng cách nào nó lại trốn vào được Mê Thần Giới. Giờ thì tốt rồi! Mê Thần Giới mở ra trước thời hạn. Chuyện này đánh động đến bọn người kia thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Chỉ nghe cốp một tiếng. Lão ẩu đã xách quải trượng phăng thẳng đầu Sở Hình Phong. Lão hậm hừ:
- Ngươi con nói! Nếu không phải hôm qua ngươi đem nó ném vào Mê Thần Giới thì đâu xảy ra chuyện! Bây giờ nó còn sống đã là kỳ tích!
Sở Hình Phong ôm đầu mặt mếu mếu nhưng không dám to tiếng. Y chỉ lầm bầm.
- Con chỉ hơi tức giận một tí mới... Có ai mà ngờ nó thật sự rớt vào đó đâu chứ!
- Ngươi nói cái gì?
- Không không! Con nói gì đâu!
Lão ẩu liếc y một cái rồi quay qua một trung niên khác.
- Thiên nhi có cao kiến gì không?
Sở Tam Gia Sở Hình Thiên nhìn qua lão ẩu rồi bấm tay tính toán một chút. Y nói:
- Hiện tại vẫn khó nói! Mê Thần Giới vô cùng kỳ lạ, nửa mê nửa thật. Trước khi hạch tâm mở thì vẫn không thể khẳng định điều gì. Vân nhi lạc vào Mê Thần Giới trước khi nơi này mở ra thì cũng chỉ như đang ngủ. Mọi thứ chỉ là mơ, dù có xảy ra chuyện gì cũng đều không ảnh hưởng đến nó! Mê Thần Giới khai mở thì chắc chắn những gia tộc khác cũng tham gia vào. Nhưng mọi người có để ý chuyện này rất kỳ lạ hay không? Không phải tự nhiên mà Vân nhi bị cuốn vào Mê Thần Giới được? Chắc chắn có ẩn tình trong này!
Mọi người thở dài nhìn qua một đài cao bên cạnh bọn họ. Cái đài này cao hơn trăm trượng mang đây nét cổ kính tang thương. Hình dáng của nó như một thanh kiếm từ trên cao cắm xuống. Mũi kiếm ngập trong đất. Nắm lấy chuôi thanh đại kiếm đó là bóng dáng của một bộ chiến giáp khổng lồ ẩn trong mây. Chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mờ ảo. Trên đài có một quang môn hình tròn tràn ngập mê vụ lam sắc kỳ ảo. Lâu lâu có một chút ánh chớp bắn ra.
Nhìn vào quang môn này có thể thấy bên trong đó là hư ảnh một vùng đất đai mênh mông rộng lớn. Nơi này toát ra một khí tức hoang sơ cổ lão. Thậm chí có thể nghe tiếng rống cự thú văng vẳng từ hồng hoang vọng lại.
Phía trước quang môn có một quang cầu đang dần tụ thành hình. Đây chính là dấu hiệu cảnh báo Mê Thần Giới sắp mở. Chợt ngay lúc này xảy ra dị biến. Quang cầu đang tụ thành hình kia bất chợt bùng nổ bạo phát kim quang. Cũng tại lúc này tám đài tiếp dẫn khác ở các đại gia tộc khác đang chìm trong tĩnh lặng cũng phát sinh dị biến. Quang môn của mỗi đài tiếp dẫn đều bạo phát kim quang như ở Sở gia. Kim quang lây lan ra đài cao rồi từ đó bắn lên không trung. Chín đạo kim quang sáng rực bùng lên xuyên thấu thiên không hội tụ tại một nơi. Từ đó lại bùng nổ ra một trăm chín mươi tám đoàn quang mang rơi xuống khắp nơi trên đại địa. Nơi những đoàn quang mang rơi xuống đều xuất xuất hiện chấn động, một tòa tháp trắng từ dưới lòng đất trồi lên. Toàn bộ Thiên Nam Đại Lục đều ầm ầm chấn động. Chỉ mất hơn nửa canh giờ tất cả các tòa tháp đều hoàn toàn lộ rõ. Tòa tháp có sáu mặt, cao chín tầng, mỗi tầng đều có khắc đủ loại hoa văn sáng lấp lánh. Kỳ lạ là mỗi mặt của những tòa tháp này đều có một quang môn giống y như trên đài tiếp dẫn trong các đại gia tộc.
Khi quang môn thành hình thì từ bên trong ngân vang một giai điệu diệu kỳ. Âm thanh kỳ ảo cuốn hút vang vọng cộng hưởng cùng nhau.
Dị biến vậy mà vẫn chưa kết thúc! Mỗi quang môn lại bắn ra hơn ngàn đạo quang mang. Quang mang rơi xuống quảng trường bên dưới lại gây ra chấn động rất mạnh. Từ dưới nền quảng trường bắt đầu trồi lên những thạch môn. Trọn một ngàn tám trăm cửa chia làm chín lớp hợp thành chín vòng tròn lớn nhỏ bao quanh tòa tháp.
Mà ở chín đài tiếp dẫn tại các đại gia tộc lại bắn ra trọn một vạn tám ngàn đạo quang mang rơi xuống các quan tài bằng ngọc trên quảng trường. Những bộ chiến giáp đang tình lặng trong đó bắt đầu dị biến. Chúng như hòa tan cùng những ánh quang mang kia rồi bắt đầu sống dậy. Đằng đằng sát khí đứng thẳng lên. Sau lưng chúng cũng hình hành những thạch môn.
Tất cả diễn ra gần như cùng lúc khiến đại lục kinh biến. Khí tức hoang sơ cổ lão bao trùm khắp nơi.
Chỉ trong thời gian một tháng, Thiên Nam Đại lục đã không còn ra hình dáng như ngày nào nữa. Mọi thứ đã hoàn toàn rối loạn.
Mà chín đại gia tộc lần đầu tiên trong lịch sử phải bỏ qua tất cả hiềm khích mà ngồi lại cùng nhau bàn bạc đối sách.
Nhưng chung cuộc vẫn là thời thế đã bắt đầu thay đổi. Ai mà mà ngờ rằng lần này ba thế lực nhân yêu ma lại lần nữa trở lại thế cân bằng vốn có từ ngàn xưa. Địa vị bá chủ của nhân tộc bấy lâu nay hòa toàn sụp đổ.
Một ngày nọ từ trong một vùng núi hoang sơ của Mê Thần Lĩnh có một chiếc bè được bện bằng cỏ xuôi theo dòng Nguyệt Giang trôi xuống. Trên chiếc bè này có một nùi vải lụa màu đen. Trong đó là một đứa bé vừa mới sinh ra. Đứa bé ấy vẫn còn đỏ hỏn.
Xuôi theo chiếc bè này có một con Linh xà. Miệng nó ngậm lấy thân bè, thân hình uốn lượn theo dòng nước đẩy chiếc bè xuôi về phía hạ du. Mãi cho đến khi bóng tối phủ xuống con Linh xà này đã đẩy chiếc bè một bến cảng nhỏ ở Tinh Nguyêt Cổ Thành. Xuôi theo hai bờ sông Nguyệt Giang ở trấn này là những dãy nhà lớn kéo dài đến trăm dặm.
Phía ngoài thành có một tế đàn nhỏ, trên tế đàn thờ phụng một bức tượng hình con rắn chín đầu. Mỗi đầu của nó lại mang một dáng vẻ. Là Cửu đầu xà vương, thú vương thủ hộ vùng đất Nam Giang này.
Con Linh xà đẩy chiếc bè cỏ đến đây thì ngừng lại. Nó ngẩng đầu lạy bức tượng Cửu đầu Xà Vương một cái rồi ẩn mình xuống lòng sông. Chỉ còn chiếc bè cỏ trôi mãi cho đến khi dạt vào một con kênh nhỏ. Con kênh này chảy thẳng vào nội thành.
Kỳ lạ là hai bờ kênh có đến hàng trăm vệ binh thủ hộ nhưng lại không có một ai nhìn thấy chiếc bè này. Mãi cho đến khi một thiếu nữ bên bờ kênh phát hiện ra. Nàng kinh ngạc kéo chiếc bè lại rồi ôm đứa bé lên. Hai mắt nàng nhìn đứa bé bụ bẫm dưới mảnh lụa đen, mà đứa bé cũng mở hai mắt tròn xoe nhìn nàng.
Thời gian như đọng lại. Trong khoảnh khắc định mệnh này, thiếu nữ chỉ kịp suy nghĩ một chút. Cuối cùng nàng thả một chiếc lệnh bài trong tay xuống rồi ôm đứa bé xoay người rời đi. Nàng cùng đứa bé biến mất trong đêm tối.
Chỉ còn tấm lệnh bài nằm dưới đất. Qua thật lâu có một chiếc thuyền nhỏ từ xa lướt đến. Một bóng đen từ chiếc thuyền này bay ra rồi hạ xuống bên cạnh tấm lệnh bài. Bóng đen đó nhíu mày trầm giọng nói.
- Mật lệnh Thiên Ưng! Huyết Ma từ bỏ Mật lệnh gia nhập Thiên Ưng đoàn sao? Thật to gan!
Mà lúc này thiếu nữ đã bế đứa bé đến một bệ đá cổ dưới chân Vọng Thiên Sơn. Nơi này có một thạch tượng cao hơn người trưởng thành một chút. Từ xưa đến nay bệ đá cổ này vẫn sừng sững đứng nơi đó qua bao thế hệ. Nàng cúi đầu lẩm bẩm gì đó, chợt bức tượng như sống dậy sau đó nép qua một bên để lộ ra một lối đi nhỏ. Thiếu nữ bước vào, bức tượng sau đó lại trở về bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Mười ba năm sau!
Vọng Thiên Sơn nằm ở phía tây Tinh Nguyệt Cổ Thành, thuộc về Xứ Minh Triều.
Người dân ở Xứ Minh Triều tôn thờ Tam Hỏa Ma Thần. Nơi này chia thành mười ba châu do mười ba vị Minh Vương cai trị. Thâp tam châu có Tố, Tiêu, Tề, Liễu, Như, Mộ, Cố, Man, Hải, Nguyệt, Lãnh, Phong, Miêu.
Tinh Nguyệt Cổ Thành nằm ở phía nam Liễu Châu. Tương truyền Liễu Châu này do hơn trăm đời Liễu Gia cai trị đã vạn năm, xưng là Liễu Minh Vương. Tinh Nguyệt Cổ Thành do con cháu của Liễu Minh Vương đời thứ năm mươi về đây khai chi tán diệp. Tính đến nay cũng đã có hơn ba ngàn năm lịch sử. Vốn dĩ Tinh Nguyệt Cổ Thành này thuộc về Nguyệt Châu, bị chia cắt bởi hai bờ Nguyệt giang. Sau đại chiến Minh Vương cách đây mười ba năm, Thiên Sơn Thập Tam Điện đã ra tay trấn áp lập ra pháp ước lấy Nguyệt Giang làm ranh giới phan chia Tinh Nguyệt Cổ Thành làm hai. Từ đó Tinh Nguyệt Cổ Thành chia thành đông tây. Mỗi bên thuộc về một châu.
Thập tam châu bề ngoài nhìn vô cùng bền chắc do Thiên Sơn Thập Tam Điện chủ trì, mọi sự vụ xảy ra trong Thập Tam Châu đều phải qua tay Thiên Sơn. Thế nhưng Thập Tam Châu lại có mâu thuẫn ngầm chảy bên trong. Nội bộ mười ba vị Minh Vương chí ít cũng có đến ba phe phái.
Chuyện này bàn dân thiên hạ đều biết. Chỉ là không ai đứng ra vạch trần, mà Thiên Sơn Thập Tam Điện cũng không ra mặt. Cho nên sóng ngầm càng ngày càng mạnh mẽ. Cho đến mười ba năm trước, một sự việc xảy ra ở Mê thần Sâm Lâm khiến Thập Tam châu náo loạn.
Giữa trung tâm Mê Thần Sâm Lâm xuất hiện một tòa tháp thần bí. Đứng từ bên ngoài có thể nhìn thấy đỉnh tháp mờ ảo ẩn hiện trong mây.
Khi tòa tháp này xuất hiện, trời đất sinh dị biến. Cả Mê Thần Sâm Lâm chìm trong dị tượng suốt hơn một năm. Dòng Nguyệt Giang từ đó cũng trở nên trong vắt, từ trên có thể nhìn rõ đáy sông. Chuyện này khiến Liễu Minh Vương và Nguyệt Minh Vương tranh giành dẫn đến mâu thuẫn. Từ đó mới có chuyện Minh Vương đại chiến chấn động một thời. Dẫu đến nay đã qua mười ba nhưng mâu thuẫn vẫn chưa lắng xuống.
Cũng trải qua thời gian, Tinh Nguyệt Thành ngày nay càng phát triển hơn xưa rất nhiều. Nhưng dẫu là vậy Mê Thần Sâm Lâm vẫn mãi là một bí ẩn. Thiên Sơn đã phái không biết bao nhiêu cao thủ nhưng đều không có thu hoạch gì.
Tòa tháp này cũng giống như rất nhiều tòa tháp khác trên Thiên Ấn Đại Lục, chúng kết nối tới một nơi bí ẩn được gọi là Mê Thần Giới. Trong suốt mười ba năm qua đã có một trăm tám mươi chín tòa tháp được phát hiện. Trong đó có một trăm năm mươi tòa được nhân loại chiếm giữ. Có mười chín tòa rơi vào yêu loại. Ba tòa nằm ở Quỷ địa. Còn lại là mười bảy tòa vẫn nằm trong màn bí ẩn.
Xuất hiện ở Xứ Minh Triều có tổng cộng bốn tòa. Một tòa nằm ngay dưới chân Thiên Sơn. Hai tòa khác thuộc về Liên Minh Giả Kim ở Thiên Hỏa Vực và Hiệp hội Lính đánh thuê Hắc Ma Vực. Hai tập đoàn này thuộc số ít thế lực ngầm của giang hồ tuyên bố công khai hoạt động chống lại Thiên Sơn. Còn lại một tòa ở Mê Thần Sâm Lâm đã sừng sững mười ba năm qua vẫn chưa bị một thế lực nào xâm nhập vào được.
Tuy vậy, dạo gần đây, trên Xứ Minh Triều xuất hiện một lời đồn. Dù là ai, dù là ở đâu người ta cũng đều nghe thấy. Đến nỗi trên đỉnh Thiên Sơn, trong tòa đại điện cao nhất, thủ lĩnh của Thiên Sơn Ngũ Bộ cũng đang bàn luận về nó.
- Trình lão! Ngươi cho ý kiến đi chứ?
Một gã trung niên mặc bộ chiến giáp hoàng kim nhìn qua bên Trình lão giả. Gã Triệu Hình Long là thủ lĩnh Quân Bộ, tiếp quản dưới tay lão có bảy quân đoàn. Trình lão giả tự là Kiến An, không ai biết tên húy của lão. Lão là thủ lĩnh của Thư Bộ. Đây là hai trong số năm cơ quan đầu não của Thiên Sơn. Ba bộ còn lại là Hình Bộ, Ám Bộ và Vu Bộ.
Trình lão giả bề ngoài có thân hình không quá cao. Bộ râu trắng muốt của lão dài đến lưng quần khiến lão phải buộc túm nó lại. Bộ tóc dài của lão cũng hoàn toàn là một màu trắng. Lão không bới lên cao như phong tục của Xứ Minh Triều. Mỗi sợi tóc của lão nếu để ý kỹ sẽ thấy chúng hơi ngoe nguẩy như một đầu linh xà. Đây là căn nguyên để lão sáng tạo nên bộ công pháp độc nhất vô nhị “Bách Triều Ca” đã từng chấn nhiếp một phương giang hồ. Trí lực và sự hiểu biết của lão không hề tầm thường. Từ khi lão lên nắm ngôi vị thủ lĩnh Thư Bộ, người ta đặt cho lão cái ngoại hiệu Thiên Sơn Lão Xà. Đôi mắt của lão tựa như biển sâu hun hút, lão ngồi đó không nói không rằng nhưng khí thế chấn nhiếp cả một phương. Thật lâu sau đó lão mới mở miệng trầm giọng nói:
- Kiếm Ma Cư Sĩ có phải đã tìm được chìa khóa vào Mê Thần Sâm Lâm hay không đã không còn quan trọng! Dù gì chuyện này cũng sẽ dấy lên một hồi gió tanh mưa máu. Qua mấy ngày nữa Kiếm Ma Cư Sĩ chưa chắc đã còn sống. Chuyện đáng chú ý hơn là có ba thế lực ngầm đang rục rịch hiện thế. Các ngươi thử tính xem chuyện này nên giải quyết như thế nào cho ổn?
Bốn vị thủ lĩnh còn lại nghe lão nói thì rơi vào trầm tư.