Chương 5: Hắc Khải Dong Binh Đoàn

..................

Hai âm thanh thông báo của hệ thống khiến Dương Mục tinh thần sảng khoái, Tiến cấp công năng nha, trước đó chỉ có Cường Hoá cùng Tinh Luyện, đã rất bá đạo rồi, Tiến Cấp thì sẽ như thế nào đây.

Cường Hoá công năng, khiến một đồ vật từ tất cả phương diện nho nhỏ tăng lên phẩm chất, đặt ở vũ khí và trang bị.

Tinh Luyện công năng, là đem một đồ vật mọi phương diện tăng lên mức trung bình, bao gồm 5 phẩm là Thanh Tinh, Lam Tinh, Tử Tinh, Xích Tinh và Hoàng Tinh, mỗi phẩm có mười tinh, mỗi lần tinh luyện thành công chỉ tăng bán tinh, Xích Phiêu thảo lúc trước Dương Mục cho Lục Vân Dương chính là Nhị Tử Tinh.

Mà Tiến cấp công năng lần này, lại là đem toàn bộ phương diện đại lượng tăng cao, có thể nói là thoát thai hoán cốt, mà điểm tích lũy mỗi lần tiến cấp cũng chiếm một con số kinh người.

- Lần đầu 1000 điểm tích lũy? Mẹ, hệ thống ngươi lão gian thương.

Dương Mục nhìn thấy điểm tích lũy mình vừa có sắp bốc hơi thì giận mắng, nhưng vẫn là từ túi đồ lấy ra khúc gỗ, nói là khúc gỗ, nhưng giống một căn rễ cây, không biết là cây gì, nhưng lại thẳng tắp như gậy, trơn bóng như sắt thép gia công tỉ mỉ, độ cứng thì không cần bàn, có thể đập vỡ nham thạch trong Phục Hổ sơn mạch, là vũ khí mà Dương Mục tìm được, gọi là cái gì Giáng Long Mục.

Giáng Long Mục, là thứ cực kì hiếm thấy, là do một mộc thụ độ lôi kiếp thất bại mà không hủy, ngàn năm chôn dưới đất không mục, không ngừng hấp thu linh khí, so với mấy cái pháp khí kia của tu sĩ, cứng rắn gấp bội, nhưng nó là dùng làm đan dược, thuốc chữa bệnh, không có ai nguyện ý cầm nó đi đánh nhau như Dương Mục, bại gia tử a.

Keng, xác nhận tiến cấp Giáng Long Mục? Tiêu hao một ngàn điểm tích lũy?

- Xác nhận.

Dương Mục cắn răng, lau mồ hôi trán, chờ đợi hệ thống bắt đầu tiến cấp thanh gỗ này, a, tên rất hay, còn gọi Giáng Long Mục, sau này phải gọi nó là Giáng Long bổng, khặc khặc.

Keng, tiến cấp thành công, mời kí chủ nhận hàng trong túi đồ.

Giọng nói của hệ thống vang lên, Dương Mục lập tức từ túi đồ lấy ra đồ vật, nó đã không phải là gỗ nữa, mà trở thành tinh thiết, sức nặng tăng lên, khiến Dương Mục cầm một tay có chút khó khăn, nhưng nó hình dáng lúc này lại như một cây gậy bóng chày bằng sắt, không hơn không kém, bên trên hoạ tiết hơi nhiều ra một chút uốn lượn con rồng mà thôi.

[Giáng Long Mục] : Tiến cấp lần 1.

Đo lường : Đỉnh cấp Tử Tinh Bảo Khí. (Ở tu tiên giới)

Trọng lượng : 600 cân.

Kĩ năng đặc thù : Giáng Long Nộ.

Mô tả : Cứng rắn như Tử Tinh Bảo Khí đỉnh cấp, trọng lượng nặng, nhưng sức mạnh bộc phá thì không cần bàn cãi, Giáng Long Nộ có thể bạo phát gấp 30 lần sức mạnh của người sử dụng.

..............

Tu tiên giới có thứ gọi là Pháp Khí hay Bảo Khí, là vũ khí, trang bị được những đoán tạo sư làm ra, chia làm Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Tử Tinh, Xích Viêm, Liệt Địa và Hám Thiên.

- Ực...

Dương Mục nuốt một ngụm nước bọt, không ngờ tiến cấp xong lại có thể khiến một thứ trở nên bá đạo như vậy, sức mạnh hiện tại của Dương Mục vào khoảng 400, 500 cân, cộng thêm Giáng Long Mục trọng lượng, sử dụng Giáng Long Nộ cùng lúc, thì sức mạnh bộc phát ra cũng đạt tới một ngàn mấy trăm cân, còn chưa tính đến công pháp, chiến kĩ các loại đấy.

- Khà khà, ta chính là ưu tú như vậy, đợi ta đi Ngô Thiếu Khanh, ta sẽ nhanh chóng trở về, đem ngươi trên dưới đánh nát.

Dương Mục ha hả cười lớn, bên trong ngữ khí chứa vô tận thù oán, Ngô Thiếu Khanh là công tử ca đời trước hại hắn phải nhảy vực mà chết, bất quá, lại cho Dương Mục có thể đi đến tu tiên giới, có thể tu tiên.

- Trở về chỗ Lục Vân Dương, xem muội muội hắn tỉnh lại chưa.

Dương Mục thu về Dương Sinh Âm Linh châu, nó bây giờ chỉ còn nửa ngón tay kích thước, cho Dương Mục kết đan, lại làm trung tâm trận pháp, khiến nó hao mòn không ít, Dương Mục phải tìm cách hảo hảo bồi dưỡng nó lại cho tốt.

............

Hắc Nhĩ thành...

Khu ổ chuột phía Nam....

Một đoàn người trung niên nhân mặc khải giáp đen, đội mũ sắt, tay vác trường thương, hùng hổ doạ người đi đến khu ổ chuột này, bọn chúng là Hắc Khải dong binh đoàn, thuộc về lính đánh thuê của Hắc Nham bang bên trong Hắc Nhĩ thành, đến đây là để thu tiền sinh hoạt, nếu không có, cưỡng ép lấy đi thứ chúng muốn là được.

Hầu hết chúng đều là Kết Đan cảnh trung kì, cái cầm đầu là hậu kì, toàn là phàm đan Kết Đan cảnh, nhưng ở nơi như Hắc Nhĩ thành, đã coi là cường giả.

- Mẹ nó, mau nộp tiền cho lão tử.

Một tên Hắc Khải binh đá một người đàn ông đang dựa lưng vào tường trên phố, trên người nhếch nhách, sắc mặt vàng vọt, gầy yếu trơ xương, tiền ăn cơm còn không có, làm sao có tiền nộp phí sinh hoạt cho bọn chúng kia chứ.

- Thác Tây, không có thì cứ giết đi, nhớ, mang xác hắn về cho Yêu Lang đường.

Cầm đầu nhóm Hắc Khải binh đoàn tên là Hồng Khúc, hắn lạnh lùng nói với Hắc Khải binh Thác Tây kia, Thác Tây cười ha hả, cầm dao găm bên hông, vạch qua yết hầu người đàn ông kia, máu tươi bắn ra, cơ thể trơ xương ngã xuống, hai mắt bên trong vẫn còn là tuyệt vọng và không cam lòng.

Lúc này Lục Vân Dương đang dìu Lục Liên Tuyết đã tỉnh lại đi ra ngoài, nhìn thấy đám người Hắc Khải dong binh đoàn thì biến sắc, vội đi vào trong, nhưng Hồng Khúc đã nhìn thấy bọn hắn, Hồng Khúc bước lên, nói.

- Ha, Lục Vân Dương, muội muội ngươi khoẻ rồi, vậy món nợ ngươi nợ với Hắc Khải dong binh đoàn bọn ta nên trả rồi phải không?

- Hồng Khúc, món nợ đó ta sẽ trả sau, muội muội ta vừa tỉnh lại, ta muốn ở bên cạnh nàng.

Lục Vân Dương quát, Lục Liên Tuyết ho khan, đi vào bên trong nhà, nàng biết, trước khi mình lâm bệnh ngủ mê, thì ca ca của nàng có đến tìm Hồng Khúc mượn 2 ngàn lạng bạc, để tìm một Dược Sư tam giai cứu chữa cho nàng, bây giờ, chỉ sợ là muốn mạng cả hai huynh muội họ.

- Lục Vân Dương, ngươi tên tiểu tử, muốn nuốt 2 ngàn lạng bạc của Hắc Khải dong binh đoàn bọn ta sao?

Hồng Khúc quát lớn, mấy cái Hắc Khải binh bước lên, vây quanh Lục Vân Dương, Lục Vân Dương cúi đầu, cắn răng, hai nắm tay bóp chặt, trên trán hiện lên gân xanh, Thác Tây bước tới, đá lên chân Lục Vân Dương, bắt hắn quỳ xuống đất.

Phịch....

Lục Vân Dương quỳ gối, khuất nhục cực kì nghe đám Hắc Khải binh cười nhạo, Hồng Khúc nắm lấy tóc Lục Vân Dương, cười hì hì nói.

- He, Lục Vân Dương, muội muội ngươi nhan sắc không tệ, nếu đem gả cho thành chủ đại nhân làm tiểu thiếp, 2 ngàn, 2 vạn lạng bạc cũng không có vấn đề đâu.

- Không, dù có chết, ta cũng không bán muội muội ta, phi.

Bốp....

Lục Vân Dương gào lên, phun một bãi nước bọt lên mặt Khúc Hồng, Khúc Hồng một bàn tay tát qua, lực lượng của Kết Đan hậu kì áp chế phía trên Kết Đan sơ kì Lục Vân Dương, khiến Lục Vân Dương bị tát bay, lăn trên phố mấy vòng, đụng lên bức tường phía sau, phun ra một ngụm máu.

- Mẹ nó, giết tiểu tử này cho ta.

Khúc Hồng quát lên, bốn cái Hắc Khải binh bước lên, nắm trường thương, phát động tu vi, chuẩn bị xông tới Lục Vân Dương thì sau lưng bọn chúng vang lên giọng nói của Dương Mục, lẫm nhiên sát khí không ngừng tuôn ra, người ta cứu, ngươi muốn giết phải hỏi ý của ta...

.................