Chương 4: Siêu cấp sức mạnh

Chương 4 : Siêu cấp sức mạnh

Sau đó hắn không còn cảm giác đau nữa , nên hắn xuất quan !!!

Hắn đi ra ngoài , hắn chả có cái cảm giác gì ! Tựa hồ mình chỉ chịu đứng đau đớn cho vui chứ không có được cái éo gì à mà chịu cho vui , vui cái đéo .

Đi tới ngoài cửa thì Thái Thượng Lão Hâu hỏi " Bệ hạ đã nhận được năng lực gì ạ ? "

"Ta cảm thấy bình thường , chả có năng lực gì cả !" hắn hơi giận nói , dù gì hắn cũng chịu đau cực khổ mà lại éo được cái gì.

Tên Thái Thượng Lão Hâu cũng chau mài lại .

" Bệ Hạ đừng sốt ruột , có vài người phải đợi thêm thời gian , sức mạnh của họ mới hiện ra đấy ạ " hắn cố gắng giải thích nói

"Vậy thôi ta hiểu rồi " Vũ Long nói xong rồi bước đi , hắn cũng biết lỗi đâu phải do Thái Thượng Lão Hâu , nên trách hắn làm gì ?

"Cung tiễn bệ hạ " Thái Thượng Lão Hâu khom người cung kính nói với Vũ Long

Vũ Long cất bước đi về phòng hắn , kèm theo sự bực tức vì chưa có sức mạnh

Vũ Long trên đường di thì gặp được Huyên nhi , Ngọc Huyên thấy hắn bực tức mới lại hỏi hắn !

" Ca , có chuyện gì vậy ca ? Sao trong ca có vẻ bực tức vậy ?" Huyên nhi chớp chớp hai con mắt hỏi .

"Ta đi nhận sức mạnh , chịu đau suốt 2-3 ngày mà sau khi đi ra , ta không thấy mình có sức mạnh gì cả , chỉ thấy chịu đau oan uổng " : Vũ Long buồn bực tức nói

Huyên nhi , "ah " một tiếng kinh ngạc rồi , cười tươi nói với Vũ Long : " Ca yên tâm đi , thiên tài như Ca không cần sức mạnh cũng có thể làm bá chủ thế giới ".

"Muội đó , chỉ biết nịnh ta " Vũ Long nghe xong cũng vui hơn , cười cười nói , còn lấy tay bớp hai cái má của Ngọc Huyên !

"Vậy thôi ta đi tu luyện a!" Vũ Long nói rồi bước đi tiếp

"Tạm biệt ca " Huyên nhi dơ tay lên bái bai , rồi nói

Vũ Long trên đường đi vừa chậm rãi bước đi vừa suy nghĩ

" Kỳ cmn lạ, ta nhớ Diêm Vương ban cho ta siêu cấp may mắn mà , sao ta lại xui thế này ? , đã chịu đau oan uổng còn chả nhận được cái gì ! "

"À mà thôi kệ , mình nếu muốn thì tu luyện cũng đủ rồi , sức mạnh sức má gì ? " Vũ Long tự an ủi bản thân

" Là lá là la la , Sóng bắt đầu từ gió eyy , gió bắt đầu từ đâu ey , ta cũng không biết nữa ah , khi nào ta yêu nhau éyy " Vũ Long vừa đi vườn hát cho lòng bớt tức

Trùng hợp , hắn đang đi thì dấp cục đá to , hắn ngã xuống , trong lúc ngã hắn , phản khán muốn đứng lên để đừng bị té đau , nhưng hắn không thể đứng lại được vì lỡ dấp té sml rồi,

nhưng một sự sụp rai ( suprise = bất ngờ ) đã xảy ra , hắn nằm ngay trên đó , hắn không bị đau hay gì cả , hay nói đúng hơn là hắn nằm ngay trên những cơn gió , những cơn gió này

làm đệm cho hắn té , OMG ! , những con gió hành động theo ý nghĩ của Vũ Long , Vũ Long cũng hết sức bất ngờ vì mình đã có sức mạnh , đó là điều khiển gió .

"Oh shit ! Sức mạnh của gió , best vl !! " hắn siêu bất ngờ và vui vẻ

"Ahh đúng rồi , liệu ta có thể nhờ gió mà bay lên trời được không đây " hắn chợt nảy ra một sáng kiến kinh khủng là bay trên trời.

Hắn tập trung ý nghĩ , vì hắn mới lần đầu điều khiển gió , nên chưa thành thạo , hắn cố gắng đem gió bao phủ cả người hắn , từ từ nâng hắn lên không trung , và hắn di chuyện nhè nhẹ đi về phía trước !1

" Á đù , vậy thì sao này ta điều khiển thành thục rồi , về tốc độ , chạy trốn , đứa nào có thể bằng ca ? hahahahhahaa" hắn cười và nói một cách nham hiểm , sau đó hắn đi về phía nơi mà hắn hay tu luyện .

Hắn ngồi xếp bằng , hay tay hai chân bước vào trạng thái thả lỏng , hắn ngồi tu luyện hấp thu linh khí .

Trong nháy mắt hắn tu luyện đã trôi qua 5 tiếng , nhưng hắn không hay biết vẫn tiếp tục tu luyện

"ahh ! Thì ra ca đang ở đây , làm muội nãy giờ đi tìm ca , ta có đem cơm cho ca ăn nè ! hihi" Ngọc Huyên thấy Vũ Long đang tu luyện , cô bé chạy tới cũng nói

"Ca đang tu luyện hã ? Vậy muội không làm phiền " Ngọc Huyên nói xong tìm cái ghế gần đó ngồi coi Vũ Long tu luyện

"Ahh ahah " Vũ Long đang tu luyện thì có vẻ đau đớn rên lên .

Ngọc Huyên thấy vậy ánh mắt sáng ngời , " Hã ca đang đột phá lên Linh Sĩ cấp 2 ? Cái gì ? Hôm qua mới cấp 1 mà ? không thể nào ? "

Vũ Long vẫn tiếp tục rên la đau đớn

" Cái gì đây Ca sao lại như vậy ? Chỉ đột phá thôi làm sao sẽ đau đến thế ? " Ngọc Huyên hoảng sợ

" Ca ca ca ca ! Ca ơi ! Ca có chuyện gì vậy ? " Ngọc Huyên hết hồn chạy nhanh đến bên cạnh Vũ Long

Đang chạy tới , mặt đất xung quanh 10m đều bị nứt toát , từng đợt gãy của những viên gạch phát ra " Rắc rắc "

Ngọc Huyên thấy kì lạ , chạy tới trong phạm vi 10m đó .

" Cái... cái...cái.. gì đâyy ?? " đi tới bên trong phạm vi 10m đó , Ngọc Huyên như bị cả một tòa nhà đè lên , lập tức " ầm " cạp đất mà ăn ( bị đè nằm thẳng xuống đất ).

Hay nói đúng hơn là Trọng Lực xung quanh 10m đó tăng lên cao , Trọng Lực ngày càng cao , khúc đầu nếu không phải Ngọc Huyên tấn cấp Linh Sĩ cấp 5 chỉ sợ cũng giống như những cục gạch đó , chịu không nổi trọng lực mà nát !!

Nhưng trọng lực ngày tăng lên , Ngọc Huyên sắp không thể chịu nổi nữa , cơ thể chuẩn bị nứt toác ra .

"C....a..ca..c.u..ứ......Muội " Ngọc Huyên rên la vô vọng sợ mình sắp chết vì chịu không nổi trọng lực này .

"Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ " Ngọc Huyên thở gấp may mắn , khúc đó bỗng nhiên nhẹ người lại , Ngọc Huyên còn chả muốn đứng lên tiếp tục nằm dưới đất , cả cơ thể toàn là đau nhức .

Chỉ phát hiện Vũ Long đã mở mắt , rời khỏi trạng thái tu luyện , hắn bất ngờ vì thấy Ngọc Huyên như thế , vội chạy đỡ nàng lên .

"Huyên nhii , ta xin lỗi muội , là ta tu luyện không may phát ra năng lực của mình năng lực điều khiển trọng lực của ta , ta không kiềm chế được , xin lỗi muội " Vũ Long nói ,

hắn lúc này cũng rất bất ngờ , hắn nhận ra mình đã có thêm một năng lực nữa ngoài gió , đó là điều khiển trọng lực , tuy nhiên bây giờ hắn vẫn chưa làm thành thạo , chỉ có thể tạo ra trọng lực nặng hơn xíu trong phạm vi nhỏ , hắn phải từ từ tu luyện đã.

Sau đó hắn bôi thuốc cả người Huyên nhi , Huyên nhi òa khóc ập vào ngực hắn khóc nức nở .

" Ca .. hức ... khúc đó ta tưởng .... hức. ... là ta chuẩn bị ....hức ... chết rồi chứ " Ngọc Huyên vừa nói vừa khóc nức nở

"Ngoan ca thương , ca sẽ bảo vệ muội , ca hứa " Vũ Long dỗ ngọt lấy tay xoa xoa đầu Ngọc Huyên

"Đây là ca hứa " Huyên nhi bớt khóc lại nói.

"Ok " Vũ Long mỉm cười nhìn Ngọc Huyên và nói.

Sau đó hai anh em tạm biệt nhau ....

"Đù ,ta có năng lực gió , còn có thêm trọng lực !!" Vũ Long mắt lé lên hào quang vui vẻ.

"Ahhh , có khi nào .... " Hắn ahh một tiếng nở nụ cười quái.

"Có khi nào , ta có thể điều khiển thiên địa , Gió, Trọng lực, Đất , Lửa , Nước , Ánh Sáng , Sấm sét hay không ? " Hắn cả kinh nói , hắn ảo quá hóa rồ ( điên )

Hắn lần lượt thử , gió , trọng lực thì khỏi nói , hắn đi đến vùng đất , cố gắng điều khiển , no way , một lâu đài cát hình thành theo ý nghĩ của hắn.

Hắn để một đống củi ở đó , cố động suy nghĩ , " Bùm " đống củi cháy , no way , năng lực lửa ??

Hắn đi đến bên hồ nước , hắn cố gắng điều khiển , "Tích " hắn bước chân đến , đi trên mặt nước , hắn cố gắng để cho nước động lại dưới bàn , chân để hắn có thể bước đi trên nước .

Hắn đi vào căn phòng tối , ý niệm động , cả căn phòng sáng trưng , quá dữ !!!

Hắn đi ra ngoài khu rừng , một suy nghĩ duy nhất , trời tối sầm lại , mưa lớn đổ xuống , thay vì sét thì đó là mưa, vì năng lực hắn chưa thành thạo , không đủ trình để điều khiển sấm sét .

Thế là hắn sở hữu năng lực điều khiển các thứ Gió, Trọng lực, Đất , Lửa , Nước , Ánh Sáng , Sấm sét , nhưng những thứ này hắn đều chưa thành thục gì cả, nếu hắn thành thục ? Cả thiên hạ ai có thể đánh lại

hắn đây hã ? Xin một trận thua :)), nhưng hắn sẽ cần phải chăm chỉ luyện nhiều hơn nữa , hắn cũng không định cho ai biết bí mật này kể cả family hắn.

"Móa , không thể tin được là ta may mắn thế , công nhận siêu cấp may mắn đỉnh thật , giúp ta có được những sức mạnh bá đạo này, nếu những sức mạnh này ta thành thục thì đỉnh vl . Xin lỗi mi khúc đầu

ta trách nhầm mi rồi may mắn ơi " Hắn vui vẻ cười nói và rồi tự xin lỗi .

"Tu luyện của ta bây giờ mới bắt đầu " Vũ Long giơ nắm đấm lên cao tự nói với lòng .

Các đạo hữu xem thì like , cmt ủng hộ ta đi !!! Xin cảm ơn !!!!