Chương 2: Ăn Chực

Mở cuốn sách ra thì công thức nấu ăn truyền thẳng vào đầu của Đạt , mặc kệ kiếp trước lười nấu ăn nhưng vẫn đi ra thử xem sao , khéo mình thành đầu văn bếp thì sao .

Đầu tiên Đạt đi rửa thịt heo , sau đó bắc chảo lên chiên thịt lợn ngả sang màu vàng , rồi cho ra cái đĩa gần đó , rồi lấy một chiếc nồi đặt lên ngọn lửa bên trong để chục quả trứng gà .

Những người trong nhà trọ cũng bất ngờ không biết hắn tính làm gì , tất cả mọi người đều đang theo dõi Đạt .

Cảm thấy những ánh mắt tò mò nhưng Đạt cũng không hề bất ngờ tiếp tục làm thịt kho trứng .

Chờ nồi trứng sôi đổ trứng ra rồi ngâm với nước lạnh chuẩn bị bóc vỏ , sau đó nhớ ra là thiếu tỏi , “Trời ơi thiếu tỏi .” những người đang đứng đó cười nói .

“banh , bịch” ba quả tỏi từ chỗ những người xem ném tới , gửi lời cảm ơn họ rồi Đạt tiếp tục nấu ăn .

Sau đó Đạt phi thơm tỏi sau đó cho thịt vào , sau 3 phút thì đổ thêm nước vào ngập mặt thịt .

Trong khi thịt đang được ninh thì Đạt đi bóc vỏ trứng và chiên qua cho đẹp , chờ thịt chín thì đổ trứng vào . Gia vị đã cho rồi nha anh em do tôi quên không ghi .*

*Anh em nào muốn nấu thử thịt kho mà nhà gần vinmart thì hãy đi mua gói thịt kho về rồi tự nấu cho nhanh nha tôi cũng thường làm như vậy , tôi cũng nấu ăn nhưng hơi lười . 😊

Sau nửa tiếng mở vung nồi thì mùi thơm bay quanh khu trọ , những người đang đi ở gần đó cũng tò mò vào xem là thứ gì .

Những người đứng xem từ ban đầu ánh mắt như những con hổ đói , muốn lao vào cướp nồi đó ăn mảnh . Lúc này một tay đang để ở thanh kiếm để bảo vệ nồi thịt gì đó .

Đạt nhờ chủ nhà cho một bát cơm trắng rồi tắt bếp chuẩn bị thử món thịt kho mà mình tự làm .

Đầu tiên hắn lấy một chiếc thìa (Chiếc muỗng ở trong miền nam với trung ) dưới nước thịt kho vào cơm những người gần đó nhỏ nước dãi .

Cắn nhẹ miếng thịt những người gần đó đầy bất ngờ , không ngờ thịt lại dễ cắn như vậy , những miếng thịt họ ăn món sườn cây nhưng không có gia vị gì cả .

Vậy nên khi thấy món mà Đạt đang ăn thơm nức mũi thế này thì bọn họ đầy bất ngờ là thịt và trứng có thể thơm và ngon đến vậy .

“Cho tôi … tôi mua 1 bát được không .” một trong những kẻ đang quan sát đi lên hỏi .

“Được ngươi tính mua giá thế nào .” Đạt cười nói .

“Ở đây là 5 đồng bạc Gi-Ac nếu ít quá thì chút ta về lấy thêm .” cảm thấy người này không ác ý nên Đạt đã cho ăn thử .

“Uồi ơi , ngon quá , từ thời cha sinh mẹ đẻ chưa ăn món nào như thế này .” Vì ở đây là dị giới nên người dân không biết sài gia vị rất ít người mua nó .

Sau khi nghe được lời bình luận của tên đầu tiên , thì những kẻ gần đó cũng lao lên muốn mua thử .

“Phanh , ta là Huyết Đao , ngươi có thể cho ta thử được không giờ ta không mang theo tiền nhưng mà có thể bảo vệ ngươi .” một tên trung niên xõa tóc cười nói .

Kì lạ là sau khi tên Huyết Đao báo tên thì những người khác dừng lại , dường như sợ hãi gì đó .

“Được rồi , ta cũng yếu lắm nên có người bảo vệ cũng được .” sau đó Đạt lấy cho Huyết Đao một bát .

Sau khi ăn no thì hắn quyết định bán cho những người còn lại . Sau đêm nay thì gia vị bị rất nhiều người mua nhưng họ vẫn chưa biết cách sử dụng nó .