"Sasuke, ngươi biểu hiện rất tốt, nếu như lần này ta không sử dụng Sharingan, ngươi đã thắng."
Có chút cảm thán, nghĩ rằng Sasuke sẽ không vui, Shisui vội vỗ vai cậu an ủi.
Kỳ thật trong lúc nhất thời Shisui muốn Sasuke thắng, dù sao Sasuke luôn cùng hắn thua mấy chục lần, nhưng hắn cảm thấy loại hành vi này không thích hợp, cho nên
Shisui cuối cùng từ bỏ ý định này.
"Ha ha, Shisui, ngươi không cần an ủi ta, chỉ có thất bại mới biết mình khuyết điểm, biết mình khuyết điểm, mới có cơ hội trưởng thành."
Sasuke vẫy tay, đáp lại bằng một nụ cười.
Trong lòng Sasuke biết rất rõ thực lực của chính mình cùng Shisui quá chênh lệch, cho dù Shisui không cần mở Sharingan cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn.
"Có đôi khi, ta luôn cảm thấy ngươi không giống đứa nhỏ, ngươi nói cái gì đều sẽ thuyết phục người."
Nghe Sasuke nói, Shisui sửng sốt, sau đó nở nụ cười.
Shisui thật sự đoán được, bây giờ Sasuke xác thực không phải là một đứa trẻ, thân là thế kỷ 21 một cái học sinh trung học, học lực chếch từ giỏi phía trên, Sasuke so với một đứa trẻ trưởng thành hơn rất nhiều.
"Shisui, sau khi ta đi, ngươi phải cẩn thận Danzo người này."
Nhìn Shisui nụ cười trên mặt, Sasuke đột nhiên nghĩ tới cái gì, vì thế nghiêm túc nói.
Tuy rằng tính theo thời gian, Danzo sẽ có gần một tháng để ra tay Shisui, nhưng Sasuke sợ sẽ có biến, nên cẩn thận vẫn hơn.
“Danzo?” Shisui hơi sửng sốt, sau đó sắc mặt hơi đổi: “Sasuke ngươi lo lắng cái gì?”
"Hiện tại Konoha cao tầng thành viên đối Uchiha tộc có địch ý, ngươi lại là Uchiha tộc đệ nhất cao thủ, ta lo lắng Danzo hung ác sẽ đối địch với ngươi."
Hít một hơi thật sâu, Sasuke thì thầm.
"Danzo hẳn là sẽ không phải loại người đó đi?"
Nghe Sasuke nghiêm túc nói như vậy, Shisui nhíu mày sâu hơn một chút, trầm giọng nói.
Sẽ không phải là loại người đó chứ? Nếu bây giờ anh ta có điện thoại di động trong tay, Sasuke thực sự muốn phát một đoạn video cho Shishui, để cho anh ta thấy Danzo tàn nhẫn như thế nào.
"Shisui, mỗi người đều có động cơ thầm kín! Nếu Danzo không có một số thủ đoạn tàn nhẫn, làm sao hắn ta có thể trở thành thủ lĩnh của Căn?"
Có một vẻ trang trọng chưa từng thấy trên mặt, Sasuke tiếp tục.
"Sasuke, cám ơn ngươi nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận."
Im lặng một lúc, Shisui nhẹ nhàng nói, cảm thấy Sasuke nói rất có lý.
Thấy Shisui gật đầu sau, Sasuke mới thở phào nhẹ nhõm, nhẹ giọng nói: "Shisui, nhớ kỹ ta đã nói, nếu như Danzo thật sự đối với ngươi làm cái gì, không cần dây dưa, trực tiếp sử dụng thuấn thân liền thoát đi."
"Sasuke, tại sao ta cảm thấy như ngươi biết điều gì đó?"
Chưa bao giờ thấy Sasuke lo lắng như vậy trước đây, Shisui đột nhiên mỉm cười.
Biết nhiều thì sao, nói ra có thể không ai tin. Sasuke bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó thấp giọng nói: "Shisui, tin tưởng ta, chờ ta trở về sau, chúng ta cùng nhau vượt giai đoạn khó khăn này."
"Được!"
Không biết Sasuke ám chỉ khó khăn gì, Shisui vẫn gật đầu.
"Vậy Shisui, ta đi về trước."
Những gì nên nói cũng đã nói, thấy trời cũng đã muộn, Sasuke chào rồi quay người rời đi.
Nhìn Sasuke bóng lưng biến mất ở trong rừng cây, Shisui cười nói: "Sasuke, ta càng ngày càng cảm thấy thần bí."
...
Vào ban đêm, ánh đèn như đom đóm, càng lúc càng lập lòe, cả làng Konoha tựa như chìm vào mông lung.
Trong phòng khách nhà Sasuke, một gia đình bốn người đang ăn tối cùng nhau.
Điều khiến Sasuke có chút vui trong bữa tối này là được gặp Itachi, người đã bận rộn với nhiều nhiệm vụ của Anbu trong thời gian này.
Kể từ khi biểu hiện của Itachi ở Anbu ngày càng tốt, nhiệm vụ của hắn cũng ngày càng nhiều, có khi hơn mười ngày không thấy hắn về nhà.
"Sasuke, ngày mai là lần đầu tiên ngươi ra ngoài làm nhiệm vụ, nhất định phải chú ý an toàn, đương nhiên, ngươi phải sử dụng tất cả sức mạnh của mình để hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng. "
Sau khi ăn vài ngụm đồ ăn, Uchiha Fugaku đột nhiên dừng lại, nói với Sasuke.
"Papa yên tâm, ta sẽ chú ý."
Sasuke gật đầu và mỉm cười.
"Ngày mai Sasuke đi ra ngoài làng sao?"
Itachi sửng sốt, cảm thấy có chút lo lắng cho Sasuke, dù sao em trai hắn cũng chưa từng rời khỏi làng Lá.
"Đúng vậy Oniisan."
"Nhóm của chúng ta sẽ hộ tống khách hàng đến Takino quốc vào ngày mai."
Sasuke giải thích cho Itachi.
"Takino quốc? Ta sẽ đến đó vào ngày mai, gần biên giới của Hỏa quốc. Mặc dù phương hướng gần giống nhau, nhưng nhiệm vụ thực hiện lại khác biệt."
Itachi ngồi sang một bên và thì thầm.
"Ồ?"
Nghe vậy, Uchiha Fugaku kinh ngạc nhìn Itachi, hiển nhiên hắn không có nghĩ tới, Itachi tại nhiệm vụ bên trong sẽ đi cùng một con đường với Sasuke.
"Oniisan, nhiệm vụ là cái gì?"
Sasuke hơi tò mò nên hỏi.
"Ồ, không có gì. Chỉ là một số ninja lưu vong đang cướp bóc ở biên giới. Một số trong số họ khá mạnh, vì vậy cao tầng phải phái các thành viên Anbu của chúng ta đến để giải quyết."
Nếu là nhiệm vụ cơ mật, Itachi nhất định sẽ không nói ra, nhưng đối với loại nhiệm vụ bình thường này, Itachi không giấu diếm mà trực tiếp nói ra.
"Ninja bị lưu đày? Họ đều là ninja của Konoha sao?"
Sasuke chớp mắt nghi ngờ hỏi.
"Không phải hết. Một số phản nhẫn từ các quốc gia khác cũng sẽ đến Hỏa quốc của chúng ta để tránh bị các ninja chính quốc gia của họ truy đuổi. Vì sống sót, họ có thể trở thành ninja lưu vong để cướp bóc, hoặc trở thành ninja làm thuê ở chợ đen để kiếm tiền, làm điều xấu cho người khác."
Trước khi Itachi nói chuyện, Uchiha Fugaku giải thích cho Sasuke.
"Ta hiểu!"
Sasuke gật đầu, cậu nhớ Zabuza trong Naruto hình như là một ninja bị lưu đày, về sau trở thành ninja đánh thuê, thực hiện rất nhiều vụ ám sát.
"Đừng nói nhảm nữa, mau ăn đi, đồ ăn sắp nguội rồi."
Thấy hai cha con chỉ nói chuyện, Uchiha Mikoto vội vàng nhắc nhở.
"Ừm!"
Mỉm cười với mẹ, Sasuke tiếp tục thưởng thức đồ ăn cùng Itachi và Uchiha Fugaku.
...
Sau bữa tối, Itachi gọi Sasuke lên phòng.
Trong phòng sáng sủa, nhàn nhạt ánh trăng từ cửa sổ lắc lư đi vào, có chút mơ hồ.
"Nichan, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"
Thấy Itachi đang tìm thứ gì trong hộp, Sasuke nghi ngờ hỏi.
"Sasuke, mang theo pháo tín hiệu này."
Lấy một cây pháo hiệu ra khỏi hộp, Itachi đưa cho Sasuke rồi nhẹ nhàng nói.
"Oniisan, nếu như có chuyện ngoài ý muốn, gần đó không có ninja chạy tới hỗ trợ, phát tín hiệu pháo sáng cũng vô dụng!"
Biết chức năng của ngọn lửa tín hiệu, Sasuke nói.
"Đây là loại pháo sáng mà chỉ các thành viên của Anbu mới có. Nó rất đắt để làm ra. Có còn hơn không."
Nhìn Sasuke, Itachi bất đắc dĩ lắc đầu nói.
"Được, vậy ta lấy!"
Sasuke gật đầu với một nụ cười gượng gạo.
Dù biết pháo hiệu chẳng có tác dụng gì nhưng Itachi cũng có ý tốt nên Sasuke không nỡ từ chối.
"Trời đã khuya, đi nghỉ ngơi sớm một chút!"
Thấy Sasuke cất pháo sáng đi, Itachi hài lòng gật đầu rồi mỉm cười.
"Được rồi, Oniisan, ngươi cũng đi ngủ sớm đi!"
Nói xong Sasuke xoay người rời đi.
"Hàiiii!"
Sau khi Sasuke rời đi, Itachi ngẩng đầu nhìn vầng trăng ngoài cửa sổ thở dài, thật ra Itachi rất hy vọng có thể đi theo Sasuke, âm thầm bảo vệ Sasuke, nhưng hắn rất bất lực vì phải thực hiện nhiệm vụ Anbu.