“Hưng phấn” là từ chính xác nhất để diễn tả cảm giác của Raiden lúc này. Nghĩ đến vấn đề tiêu tốn chakra khủng khiếp khi sử dụng Lôi thần- Nhẫn thuật do hắn sáng tạo ra, lại dễ dàng giải quyết như thế, Raiden không khỏi liếc mắt nhìn sang nữ nhân bên cạnh. Tsunade lười biếng ngáp một cái, duỗi người:
-Như thế nào? Có vấn đề sao?
-A, không, không!
Raiden vội lắc đầu. Đến bây giờ hắn mới biết, thì ra dấu con thoi nhỏ trên trán nàng ta cũng không phải để trưng bày. Đó chính là m phong ấn, một loại ấn thuật cực kì đặc biệt.
“Bình thường, khi một Ninja sử dụng nhẫn thuật, chakra sẽ hao hụt dần đi. Khi đó, trong cơ thể sẽ tự động sản sinh một lượng chakra mới bù đắp lại. Lợi dụng đặc tính này, m phong ấn được tạo ra nhằm mục đích hút bớt chakra trong cơ thể. Như vậy chakra sẽ lại được sản sinh, lại bị m phong ấn hút bớt, lại sinh ra, lại hút,... Mỗi thời khắc đều như vậy, số lượng Chakra có trong m phong ấn ngày một nhiều, cùng lúc cơ thể đối với đề luyện chakra cũng ngày một thuần thục. Mà khi cần thiết, từ trong m phong ấn có thể giải phóng ra một lượng chakra khổng lồ cho bản thân sử dụng. A đúng rồi, nói nhiều cũng không phải là nhiều tùy ý bao nhiêu cũng được. Nếu bỗng dưng giải phóng quá nhiều chakra một lúc vượt quá giới hạn cơ thể lúc ấy, hẳn sẽ bị nổ tung. Cơ mà nhẫn thuật của ngươi cũng không yêu cầu một lượng chakra lớn phóng xuất cùng lúc, chỉ là yêu cầu về thời gian nên m phong ấn quả là giải pháp tuyệt vời.” Shizune ngồi bên cạnh giải thích. Không biết là vì nàng ta trời sinh diễn thuyết không tốt, hay bởi quá đỗi vui mừng thay Raiden mà nói năng có chút lộn xộn.
Tsunade mi dài đã khép hờ lại, mơ màng:
“Hơi khó hiểu nhưng ý tứ chính là vậy, ngươi hiểu chứ?”
Raiden cũng không thấy chút gì khó hiểu lắm, chắc bởi vì hắn quá thông minh, khẽ gật đầu: “ n!”
-Được rồi, lại đây
Tsunade vẫy tay gọi Raiden lại, đặt một nụ hôn trên trán hắn: Ngủ ngon!
Shizune đã rút lui ra ngoài, kéo cánh cửa lại. Raiden ngả lưng xuống bên Tsunade, cảm nhận ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng. Hồi tưởng mười mấy năm qua, tựa như một giấc mộng. Kể từ lúc đến thế giới này, có Shizune làm bạn, Tsunade luôn ở bên chiếu cố ân cần, trong lòng càng dâng lên nhu tình vô hạn. Nàng có thể không phải thật sự là mẫu thân của hắn, nhưng còn hơn thế nữa, đủ để hắn sinh ra cảm giác quyến luyến không rời.Không kìm nổi cánh tay dùng lực ôm lấy, nhấm nháp bờ môi đỏ mọng kia, tham lam hút lấy hương khí thơm ngát.
Ngô!
Raiden có thể cảm nhận được trong tâm linh một trận run rẩy nhè nhẹ, mà Tsunade trong lòng hắn thân thể thoáng căng cứng, lại trở nên mềm nhũn khi hắn càng hôn sâu hơn. Hai người bọn họ cứ như vậy nhắm mắt tận hưởng phút giây ngọt ngào, cho đến lúc tách ra hít thở lấy bầu không khí mới, để cho sợi dây bàng bạc xinh đẹp nhạt dần thấm ướt trên gối.Tsunade mặt hồng hồng vùi đầu vào lòng Raiden, ậm ừ một tiếng nho nhỏ.
Đêm hôm nay, nàng cảm thấy thật ngọt ngào!
...
“Phịch!”
Một bóng xám đổ ập xuống từ trên thân cây, theo sau đó là một bóng trắng khác. Raiden nằm ngửa trên mặt đất, thở hắt. Đây đã là lần thứ năm hắn kết liễu một trung nhẫn. Cảm giác sức mạnh tuôn chảy mạnh mẽ trong cơ thể quả là khiến con người ta mê luyến. Đáng tiếc, mỗi lần dùng Lôi Thần chi thuật xong, hắn đều mệt mỏi rã rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quả thật dạo gần đây, chakra của hắn đề luyện ra càng nhiều, càng nhanh. Hơn nữa, thân thể được đúc luyện, cường độ tăng lên so với huấn luyện gian khổ lúc trước không kém chút nào. Raiden nghỉ ngơi một lúc, miễn cưỡng khôi phục khí lực. Trong tay liền xuất ra một thanh kunai. Với việc chém đối phương lấy thủ cấp làm bằng chứng này, ban đầu hắn cũng có cảm giác nôn nao khó chịu. Cơ mà giết thì cũng đã giết rồi, cứ coi như là chém thêm nó một nhát đi!
Giá trị một trung nhẫn rất khả quan khi hắn còn sống, với việc có thể nhận phần lớn nhiệm vụ cấp B trở xuống, ám sát, dò la, giải cứu con tim các loại. Còn khi chết, xác của trung nhẫn-đặc biệt là còn là phản nhẫn cũng có giá trị không tồi. Như Shizune nói thì số tiền nhận được khi làm nhiệm vụ đánh chết phản nhẫn cấp bậc trung nhẫn đủ để thuê một phòng trọ tốt trong vòng nửa năm. Tất nhiên, điều đó cũng chỉ mang tính chất tương đối. Bởi nếu số tiền đó vào tay Tsunade, Raiden chỉ có thể dùng “ít ỏi đến đáng thương” để hình dung.
Như thường lệ, Shizune sau khi nhận chiếc túi đen liền đi một lúc. Raiden từng thắc mắc sao không để hắn trả nhiệm vụ luôn, đáp lại là cái duỗi lưng của Tsunade:
“Ngươi không cầm quan tâm!”
Được rồi, Raiden nhún vai. Như vậy cũng bớt việc.
Tất nhiên, việc làm nhiệm vụ đối với Raiden chỉ là khúc nhạc đệm nho nhỏ trong chuỗi ngày dài tăng lên thực lực. Hiện tại, hắn đối với hỏa độn,thủy độn, thổ độn các loại phổ thông nhẫn thuật đều khá thành thạo. Lôi độn là sở trường của hắn thì không nói, về phần phong độn vẫn là quên đi. Nó cũng khá khó, hơn nữa hắn cũng không có chakra hệ này.
Shizune cũng là một thượng nhẫn. Có điều, thông thường thì một Kunoichi như Shizune, trong chiến đấu sẽ kém hơn một tí. Đối với Raiden mà nói như vậy cũng vừa vặn. Không quá mạnh khiến con người ta bất lựa, lại cũng không quá yếu để giảm chiến ý của hắn. Đó là lí do tại sao ngoài việc tự thân luyện tập cùng thực hiện một vài nhiệm vụ, ngẫu nhiên Raiden sẽ cùng Shizune đánh một chút, đây cũng y là theo lời Tsunade. Nhưng mà, dù Shizune rất hiền, bất quá nếu được chọn, Raiden vẫn nguyện ý giết thêm vài tên trung nhẫn hơn. Bởi có là Kunoichi đi chăng nữa thì cũng vẫn là thượng nhẫn a! Không dám đánh thì mất mặt, đánh thua đồng dạng vẫn mất mặt. Mà thắng sao? Trước giờ hắn toàn bị nàng ta bán hành suốt.
Shizune học theo Raiden, một bộ nhún vai bất đắc dĩ:
-Ta cũng là tuân lời Tsunade đại nhân thôi mà. Hơn nữa mỗi lần ta đâu có nặng tay với ngươi?
“Quan trọng là mất mặt!”, Raiden ở trong lòng gào lên. Thực ra, nếu dùng Lôi Thần chi thuật quyết tâm đánh, hắn dám chắc khuôn mặt dễ thương kia của Shizune hẳn là thành gấu mèo mấy ngày. Nhưng mà có điên mới nhẫn tâm làm thế.
“ Ây!”
Hắn lắc lắc đầu nhìn Shizune, một bộ nhắm mắt chờ đợi:
“Shizune tỷ tỷ, ta ở đây. Đến đi! Nhớ kĩ phải nhẹ nhàng với ta đó!”
Dù Shizune nội tâm rất hiền hòa với Raiden, cũng quan tâm chiếu cố hắn. Chỉ là nhìn thấy bộ dạng này của Raiden, không hiểu sao luôn cảm thấy nóng mặt, khẽ gắt:”Hừ”, nắm tay ngọc lao đến.
“Bị đánh cũng là một nghệ thuật, và nghệ sĩ là người cảm nhận được dư vị tươi đẹp của việc bị đánh”. Raiden có lẽ đã trở nên lô hỏa thuần thanh trong việc cảm nhận này. Khi mà tay ngọc của Shizune lướt đến bờ má hắn, vừa đủ lực tựa như vuốt ve, cũng là lúc Raiden hoàn thành ấn pháp:
“Thế thân thuật”
Khúc gỗ sồi vừa thay thế vị trí hắn đang đứng, “Bùm” một tiếng hóa thành những mảnh nhỏ. Shizune hơi đỏ mặt, nàng ta cũng nhận ra trò mờ ám này của Raiden khi đánh nhau với hắn, khẽ cắn môi tiếp tục lao đến.
“Ài”
Raiden thở dài, liên tục né tránh. Một phần trong việc hắn liên tục bị Shizune bán hành cũng là bởi tên này không biết hạ thủ từ đâu. Đánh mặt? Nói đùa! Với người thân đã khó ra tay huống gì còn là nữ. Bụng sao? Hắn không nỡ a! Đánh tay với chân nàng ta, nhẹ thì không có tác dụng. Mà mạnh quá, chính hắn cũng đau lòng.
“Sao ngươi không đánh trả chút nào vậy?”
Shizune lúc này đã ngừng thế công, thở hổn hển hỏi. Đừng tưởng nàng liên tục ra đòn mà nhầm. Giống như một đứa đuổi và một đứa chạy vậy. Đứa chạy cố nhiên là mệt, nhưng đứa đuổi cũng không khá hơn đâu!
“Ta không biết đánh vào đâu?”
Raiden ấm ức.
“Thì vào đâu chả được?”
Đầu Shizune nảy ra toàn dấu chấm hỏi:
“Làm sao khiến đối thủ không còn sức chiến đấu là được rồi”.
Raiden không nói gì, chăm chú nhìn ra sau Shizune một lúc lâu đến mức nàng ta cũng không tự chủ ngoảnh theo: “Đại nhân Tsunade đang nhìn à?”
Ngay lập tức, tay Raiden lóe lên. Chuỗi ấn pháp dài dằng dặc bằng tốc độ phi thường hoàn thành. Trong nháy mắt, Shizune còn chưa nhận ra chuyện gì đã hoàn toàn bị hắn ôm chặt, khóa mọi chuyển động.
“Như vậy cũng được?” Raiden hỏi.
“...”
Shizune không thể không thừa nhận, trong chiến đấu thực, nàng hẳn đã bị hạ gục. Nhưng mà, để dùng trong việc rèn luyện nâng cao thực lực, như vậy….
“Được rồi! Ta thua”
Nàng tuy hơi mất mặt, vẫn là sảng khoái thừa nhận.
“Oa ha ha!”
Raiden thoải mái cười lớn. Bị ức hiếp lâu như vậy hôm nay cũng giảm chút bức bối rồi a! Nhìn Shizune vẫn còn bị ôm chặt trong lòng, không nghĩ nhiều hôn môi nàng ta cái “chụt”.
“Ư!”
Shizune suýt chút nữa thì đứng không vững, cánh tay bất chợt cũng ôm lấy Raiden. Mà khuôn mặt đã vùi vào lồng ngực hắn. Đến lúc đó, hắn mới nhận ra kì thực Shizune tuy không được như Tsunade, nhưng cũng rất đẹp nha. Từ biểu hiện vừa nãy, hẳn là nàng ta với hắn…. Ít nhất, cũng không chán ghét nhỉ?
Được một lúc, Raiden cảm giác một bàn tay nhỏ đang rụt rè đặt lên ngực hắn, đẩy ra. Giọng Shizune ngập ngừng, nhỏ như muỗi kêu:
“Về...về thôi!”
“À, được rồi”
Raiden gật đầu. Lúc này ai hơi đâu còn tâm trạng đánh nhau nữa, bèn rất tự nhiên nắm lấy ngọc thủ của Shizune, nhỏ bé, mềm mại, mát lạnh. Như hắn hiện tại, nắm tay, ôm, hôn. Mỗi một hành động đều khiến cho con người ta có cảm giác kích động không thôi. Hắn nhớ lúc trước ở Địa Cầu, lão sư lúc đó từng nói: “Ở độ tuổi mười lăm, mười sáu này của các em, ắt hẳn sẽ khó tránh khỏi những rung động đầu đời. Nếu như, các em biết cách biến tình cảm đó thành động lực trong học tập, như vậy thì thật tuyệt vời!”
Một rung động đầu đời đã vậy, như hắn có đến hai. Hẳn là, còn trên cả tuyệt vời nhỉ?
Lời lão sư lúc trước, câu nói đó, hẳn là khó quên!
À, đừng quên ấn nút like bên dưới. Nhắc nhiều mệt quá, cả đề cử cho truyện nếu thấy hay nữa