Nàng Không Là Góa Phụ - Chương 18 - Part 02
Chương 18 (chương kết)Người đầu bếp xoay sở dọn ăn trưa thêm cho ba thực khách đến thình lình không mấy khó khăn gì . Mọi người cười nói ồn ào vui vẻ ở bàn ăn . Sau đó, Catherine một mình đi thăm viếng vài nơi, còn cánh đàn ông ở lại với nhau nói chuyện suốt buổi chiều . Bữa ăn tối diễn ra giống như bữa ăn trưa . Buổi tối họ cùng ra câu lạc b Brixham để nói chuyện và chơi bài- Chồng nàng đã baó cho câu lạc bc này biết anh có ba người bạn đến chơi, nên câu lạc b đã mời họ đến . Các nàng không có chồng ở trong vùng cũng được mời đến chơi .Hôm ấy cũng như mọi ngày khác- nàng đêù bận bịu công việc . Từ buổi sáng ở với nhau trên cầu, họ không có lúc nào được ở riêng với nhau .Buổi tối, Catherine thay áo quần ngủ, nhờ Marie chảy tóc xong, nàng cho chị ta đi nghỉ . Nàng mặc áo ngủ rồi sang phòng khách chứ không ngồi đợi anh ở phòng ngủ . Nàng thấy mình run, mặc dù bạn cuả chồng nàng đã nói với nhau rằng buổi tối muà xuân mà trời lại nóng một cách rất lạ .Họ là những nhà quí tc vui vẻ . Họ rất tự nhiên để cho nàng cảm thấy dễ chịu, cho nàng vui cười, mặc dù nàng là người phụ nữ duy nhất trong số bốn người đàn ông . Bá tước Haverphord rất dễ thương . Anh không lẩn tránh nàng mà cũng không xem nàng như là người mang bệnh dịch hạch, như nàng nghi ngại khi nhận biết anh ta .Nàng nhớ rất rõ anh ta, nàng đã gặp anh ta vào muà xuân năm ấy . Năm đó, anh ta bị thương suýt chết ở Tây Ban Nha, cho nên trông anh ta còn xanh, nhưng anh vẫn cực kỳ đẹp trai trong b quân phục màu đỏ tươi . Tất cả các cô tiểu thư cuả giới thượng lưu đều mê mẩn anh ta- kể cả nàng, mặc dù nàng chỉ nhảy với anh một suất chiếu lệ vào buổi dạ vũ .-Toby- nàng cho phép con chó nhảy lên nằm ở một chỗ ngồi êm ái gần bên nàng, mặc dù nó biết nó không dám làm thế khi có ông chủ cuả nó ở nhà . Nàng ôm con chó vào lòng, áp má vào chiếc cổ ấm áp cuả nó- Ôi, Toby, chuyện này thế là l ra hết rồi . Tạo sao tao không nói cho anh ấy biết ngay từ đầu nhỉ? Trước khi chúng tao cưới nhau . Trước khi tao bắt đầu ...lo một chút . Ôi, tao nghĩ tao không nên lo sợ ai hết . Không lo sợ gì hết mới đúng.Toby liếm má nàng . Nhưng trước khi nó sắp được nghe nàng nói thêm, cánh cửa bật mở, nó liền nhảy xuống .-A, em đây rồi- chồng nàng nói . Anh nghĩ là ngồi ở đây hay hơn ở phòng ngủ .Trông anh không có vẻ gì tức giận cả . Nhưng tại sao anh giận đã chứ? Anh đã biết nàng có nhiều chuyện chưa nói cho anh nghe kia mà . anh không nài ép để nàng nói. Và nàng không hề nói dối anh .Không hề . Nàng phân vân không biết chiều nay bá tước Haverphord đã nói gì với anh . Nhưng nàng biết anh ta không nói gì . Chắc anh ta không nói gì . Nàng đứng lên .-Tuyệt vời ‘Tiểu thư Catherine ‘- chồng nàng nói - bây giờ ít ra vấn đề hóc buá đã được giải mã một phần nào rồi . Em đã ở tại Stratton này như thể thời trước cuả em vậy . Thì ra em đã được sinh ra trong cảnh lầu son gác tía . Em đi ngủ à? Em định cãi cọ với anh đấy phải không, đừng, đừng làm thế . Anh không nài ép em phải nói hết ra được phải không, ngay từ đầu anh đã không làm thế được . Em yên tâm là Ken giữ mồm giữ miệng không nói gì đâu .-Em là Tiểu thư Catherine Winsmore- nàng bình tĩnh nói- con gái cuả Bá tước Paxton.Anh không nói gì một lát, nhưng vẫn đứng gần cưả, hai tay chắp sau lưng, môi mím lại .-A- Cuối cùng anh nói- rốt lại em cũng sẽ nói cho anh nghe nhiêù hơn, phải không? Catherine, em nên ngồi xuống kẻo xỉu đấy . Câu chuyện ác ôn lắm phải không?Nàng ngồi xuống, hai tay để trong lòng. Nàng nhìn xuống hai tay . Phải, nàng sẽ kể hết cho anh nghe . Nàng sẽ kể hết . Nhưng trong khi nàng cố giữ bình tĩnh để xem bắt đầu câu chuyện từ đâu, thì một ý nghĩ ngốc nghếch hiện ra trong óc nàng .Ý nghĩ vưà nảy ra đó là : cuối cùng nàng đã yêu anh . Quyết định xảy đến vào giây phút sao mà lạ thế này nhỉ!Nàng đã yêu anh . Anh chậm rãi bước đến ngồi vào chiếc ghế bọc gấm bên lò sưởi- không gần bên nàng lắm. Con Toby ngửi ngửi vào chiếc dép trên chân anh, rồi nằm xuống và gác cằm lên trên chiếc dép .Anh nhìn nàng, mặt nàng tái bệch và bình tĩnh, nàng nhìn hai bàn tay cuả mình trong lòng . Anh không biết có nên nghe chuyện đời nàng không. Nàng là vợ anh đã ba tuần nay . Trong thời gian này, giữa hai người đã nảy nở một thứ tình cảm mật thiết, khắng khít nhau . Hai người xem như bạn bè . Họ là những người tình không biết thoả mãn . Thế nhưng họ vẫn là những kẻ xa lạ . Anh không biết nàng là ai mãi cho đến mới đây một lát . Nàng là tiểu thư Catherine Winsmore- bây giờ là phu nhân Catherine Adams, bà Tử tước Rawleigh- con gái bá tước Paxton.Nàng đã sống ở Bodley-ông- the-Water 5 năm trời với tên bà Catherine Winters, góa phụ . Thế nhưng nàng là con gái chưa chồng cuả một vị bá tước . Anh có quen biết với Bá tước Paxton này . Chỉ có điều anh quên họ caủ ông ta là Winsmore .-Em tham gia vào xã hi thượng lưu khi đã 19 tuổi- nàng nói- Gia đình em có tang nên không tham gia vào xã hi được vào năm trước. Em cảm thấy mình già . Em cảm thấy thua sút người đời- nàng cười buồn- Em sẵn sàng lao vào tình yêu, vào việc tán tỉnh để chọn người yêu và đi đến hôn nhân . Nói tóm lại, em muốn hưởng thú vui Hi muà Tình yêu cuả mình. Khi người ta còn trẻ mà gặp cảnh gia đình có tang quả chán thật, nhất là khi chịu tang ột người bà con mà mình không biết rõ và không cảm thấy đau buồn cho lắm.Đây là cuộc đời cuả Catherine năm năm về trước . Chắc khi ấy nàng đẹp và linh hoạt lắm. Trong thời gian ấy, anh đang ở tại vùng Bán Đảo . Nàng tham gia xã hi thượng lưu vào năm Ken bị thương về nhà . Anh trở lại Tây Ban Nha, cố tình chọc tức bạn bè bằng cách miêu tả cảnh anh tán tỉnh, khiêu vũ và đi dạo với các cô tiểu thư trong giai cấp thượng lưu . Có lẽ Catherine cũng là một trong số các cô này .-Em may mắn đã có nhiều người ngưỡng m- nàng nói- Có một người rất đẹp . Anh ấy cầu hôn em . Ba em bằng lòng ra mặt. Đây là một đám rất xứng đáng . Em thích anh ta . Em đã định trả lời bằng lòng . Nhưng ôi, em đã ngu ngốc chê anh ấy có hơi không hấp dẫn . Em nghĩ cuối cùng rồi hẳn hay, sẽ trả lời bằng lòng, vì em không muốn đính hôn để phải bị bó tay trước khi Hi Muà Tình Yêu chấm dứt . Em muốn các thanh niên khác cứ nghĩ là em đang còn do dự . Em muốn được tự do tán tỉnh nhau . Em là cô gái ngốc nghếch như thế đó .-Không ngốc đâu, khi người ta trẻ, ai cũng muốn vui chơi cho thỏa thích hết- anh bình tĩnh đáp . Con Toby nằm vắt trên chân anh, thở dài khoan khoái .-Có một người khác làm cho em chú ý- nàng nói- Hắn đẹp trai, vui vẻ và duyên dáng. Em chú ý đến hắn là vì hắn nổi tiếng là một kẻ phóng đãng. Người ta đồn rằng hắn có máu mê cờ bạc, và đang trên đà bị phá sản, cho nên hắn muốn tìm một người vợ giàu . Em đã được người ta cảnh cáo nên xa lánh hắn .-Nhưng em không xa lánh hắn- anh nói .-Em không nghĩ ra được ý đồ cuả hắn khi hắn quan tâm đến em . Em không nghĩ đến việc kết hôn với hắn . Em không yêu hắn . Nhưng em cảm thấy sung sướng khi có người nổi tiếng xấu như thế và bị ...ruồng rẫy như thế ngưỡng m . Thỉnh thoảng em khiêu vũ với hắn mà không chịu nghe theo lời khuyên cuả người kèm cặp . Em thường liếc mắt đưa tình với hắn trong các buổi hòa nhạc và trong nhà hát . Thỉnh thỏang, nếu hắn nghi ngờ em bị giữ xa, hắn xoay sở để gởi giấy đến cho em . Thậm chí em có trả lời cho hắn, nhưng chỉ một lần thôi . Em khó chịu khi làm vo việc quá không đứng đắn như thế . Em thật là ...ngu ngốc.Thế là quá bậy, anh nghĩ . Nàng ngồi im lặng một hồi không nói . Nàng không nhìn anh lần nữa .-Còn trẻ quá!- anh nói .-Thế mà sau đó, em cũng làm một việc hết sức không đứng đắn- Nàng rụt hai vai lại và im lặng một hồi mới nói tiếp- Hai chúng tôi đang ở tại Câu lạc b Vauxhall, dự những buổi tiệc riêng . Hắn mời em khiêu vũ, nhưng người đe kèm cẳp em trả lời rằng em đã có người mời vào buổi tối rồi, giọng trả lời rất cương quyết và gay gắt . Hắn nhờ người hầu rượu lén đem đến cho em tờ giấy, hẹn em đến gặp hắn để đi dạo một chốc thôi . Chỗ này rất đẹp, nhà cửa rực rỡ, và đây là lần đầu tiên em đến đấy . Nhưng nhóm cuả em chỉ muốn ngồi trong lô đã dành riêng cho họ để ăn dâu tây và uống rượu vang. Không ai muốn khiêu vũ hay đi bách bộ . Em rất chán nản .Giọng nàng trở nên nhanh hơn, có vẻ bị dao động. Anh nhìn nàng ngồi cúi đầu và ít ra anh biết được một điều . Đó là sức sống trẻ trung cuả nàng trong buổi tham dự Hi Muà Tình Yêu lần đầu bị giảm sút, vì nàng không muốn lấy người đàn ông khả kính nhưng không được hấp dẫn, điều này thuận lợi cho những hành động không đứng đắn phát sinh .Nàng là một cô gái tội nghiệp . Anh có thể tưởng tượng ra cảnh nàng bị cám dỗ lôi cuốn . Chắc chắn đây là sự cám dỗ tai hại, và nàng đã sa chân vào . Anh đóan chắc hai người đã gặp nhau và nàng bị hãm hại . Không, chắc tình hình còn tệ hơn thế nhiều lắm . Anh nhớ lại cảnh đêm tân hôn cuả mình .-Em nói em muốn đi thăm một người bạn ở lô khác-nàng nói- rồi em chạy đi liền, không ai đứng dậy kịp để đi kèm theo em . Em đi tản bộ như lòng mong ước- nàng cười và xoè hai bàn tay ra trước mắt .Hắn đã cưỡng hiếp nàng . Lạy Chúa, hắn cưỡng hiếp nàng .-Hắn đã cho xe đợi sẵn- nàng nói tiếp- Dĩ nhiên là em không muốn vào xe, nhưng hắn hứa chỉ chở em đi một đoạn ngắn thôi, để có thể chỉ cho em cảnh đèn sáng cuả toà nhà Vauxhall từ đằng xa . Em quá bối rối nên không cương quyết vùng ra khỏi tay hắn, hắn đang nắm chặt tay em, lôi em lên xe . Đáng ra em phải quyết liệt với hắn mới phải . Hắn-hắn làm gì đấy với em trong xe- rồi sau đó hắn chở thẳng em về nhà . Hắn rất liều lĩnh, bạo tợn khi làm như thế . Hắn nói với ba em rằng em và hắn yêu nhau và đã lấy nhau . Hắn muốn cùng em trốn đi để kết hôn với nhau, nhưng hắn muốn bảo vệ danh tiếng cho em- nàng ngừng lại .-Hắn đã cưỡng hiếp em phải không?- anh cố gắng hết sức mới thốt ra được câu hỏi .Hai mắt nàng nhắm lại, hai bàn tay nắm chặt với nhau trong lòng . Nàng đáp:-Từ nhiều năm nay, em cứ tin là không phải lỗi cuả em . Em cứ nhắc đi nhắc lại mãi là không phải lỗi cuả em . Nhưng em bằng lòng đi với hắn, em đã vào xe hắn mà không cương quyết chống lại hắn . Em nghĩ như thế không thể gọi là cưỡng hiếp được. Không ai có thể cho đó là hành động cưỡng hiếp. Do lỗi cuả em mà ra thôi .-Catherine!- anh nói, giọng gay gắt, và lần đầu tiên nàng ngẩng đầu nhìn anh- Em đã nói không. Đây là sự cưỡng hiếp. Không phải lỗi cuả em .Nàng lại nhắm mắt và cúi đầu xuống .-Chắc hắn nhòm ngó gia tài cuả em chứ gì?- anh hỏi, nhưng câu trả lời đã rõ ràng rồi- Tại sao em không lấy hắn, Catherine? Ba em không chịu à?Nàng cười khẩy, đáp:-Em không muốn . Ôi, em không muốn lấy hắn . Em muốn chết . Dĩ nhiên là hắn bô bô nói ọi người biết hết chuyện đã xảy ra- hay là hắn kể lại ọi người nghe chuyện đã xảy ra . Hắn muốn buộc em vào con đường không lựa chọn được.Hỏng. Hoàn toàn hỏng bét . Làm sao nàng đủ can đảm để không thực hiện điều nàng xem như bị bắt buộc phải làm nhỉ . Anh nói tiếp:-Và thế là em bị gia đình đuổi đến Bodley-on-the-Water để sống với tên giả và với cương vị giả là goá phụ .Nàng im lặng một hồi lâu không trả lời . Cuối cùng nàng mới đáp:-Phảì .-Hắn là ai thế?- Giọng anh nghe như hơi thở . Anh cảm thấy như cơn tức giận bùng ra khủng khiếp, đến nỗi làm cho anh chết điếng cả người .Nàng lắc đầu chầm chậm.Thế nào anh cũng tìm ra . Thế nào nàng cũng sẽ nói cho anh biết. Thế nào cũng tìm ra thằng khốn nạn ấy để giết nó .-Sao, Catherine?- anh nói .Bỗng một ý nảy ra trong óc anh . Nàng không yêu ai hết . Nàng không yêu anh chàng nàng định đính hôn cũng như không yêu thằng đã hiếp nàng . Nàng đến Luân Đôn với lòng hăm hở được vui chơi thỏa thích ở Hi Muà Tình Yêu- cho nên nàng không vương vấn ai hết. ‘Thế Bruce là thằng quỷ nào nhỉ?’Nàng không trả lời . Nàng vẫn ngồi yên, ngẩng đầu, và hai mắt nhắm nghiền.-Catherine- anh hỏi- Bruce là ai thế?Nàng mở mắt nhìn anh, đôi mắt bàng hoàng, rồi bỗng l vẻ đau đớn khiến anh phải nín thở . Nàng mở miệng định nói rồi lại ngậm lại . Rồi nàng cố mở miệng lần nữa, lần này nàng nói được, giọng buồn khổ:-Nó là con trai cuả em . Con trai cuả thằng khốn ấy . Thằng bé sinh non một tháng . Nó sống được ba giờ . Mọi người đều nói nó chết như thế là tốt . Nó chết là may mắn cho em và cũng may mắn cho nó . Nó là con em . Nó thơ ngây tội nghiệp . Bruce là con em . Nó chết trong tay em .Lạy Chúa! Anh ngồi như trời trồng trên ghế, không động đậy .-Chuyện thế đấy- nàng nói . Anh không biết hai người im lặng bao lâu nàng mới cất tiếng nói lại . Nhưng bây giờ giọng nàng đã trở lại bình tĩnh- Đáng ra em phải nói cho anh biết chuyện này trước khi chúng ta lấy nhau mới phải . Ngài đã lấy một người vợ bị sa đọa hai lần, ngài ạ . Em không muốn lấy hắn ngay khi mọi người đều biết hết toàn b câu chuyện đau đớn xảy ra cho em . Em được gia đình gởi đến ở với bà cô tại Bristol . Nhưng bà ấy không muốn cho ai ở, mà em cũng không muốn ở đấy, em bị người ta xem như kẻ phạm trọng ti đang phải lên đoạn đầu đài . Cho nên em nghĩ em phải biến mất để cho gia đình khỏi đau khổ, và em phải đi xa mới có cơ hi lập lại được cuộc đời mới . Thế là em chọi Bodley-on-the-Water.Anh thử tính nhẩm trong óc: Phải rồi, Ken được trở về nước Anh cách đây 6 năm, chứ không phải 5 năm .-Catherine- anh hỏi- hắn là ai thế?Nàng lại lắc đầu, đáp:-Thôi, bỏ qua chuyện này đi . Hãy cho qua đi . Em phải quên để cho lòng yên ổn .-Hắn là ai?- anh hỏi và nhận thấy giọng mình như giọng anh thường dùng trong những năm anh làm sĩ quan kỵ binh . Đây là giọng hỏi có điệu ra lệnh cho người nghe phải trả lời ngay tức khắc. Nàng lại nhìn vào mặt anh. Anh nói tiếp như ra lệnh- Em phải nói cho anh biết hắn là ai .-Vâng- nàng bình tĩnh nói- Em đã định nói cho anh biết từ lâu rồi . Hắn là Howard Copley .Anh choáng váng cả người, tai nghe ù ù . Anh đâm ra sợ mình ngất xỉu trước câu trả lời cuả nàng, câu trả lời chẳng khác nào sét đánh ngang tai . Có thể nào có sự trùng hợp một cách quỷ quái như thế này sao? Anh nhớ câu chuyện giữa anh với Daphne mới cách đây không lâu . Copley là thằng cha phóng đãng, vô luân nổi tiếng và là thằng đào mỏ từ nhiều năm nay . Hắn đã gây nên chuyện tai tiếng và đã đấu súng hai lần . Thế mà hắn vẫn lảng vảng đến xã hi thượng lưu và thỉnh thoảng lại còn vượt quá giới hạn cho phép, đến gần các nơi sinh hoạt cuả tổ chức, bất chấp những việc xấu xa hắn đã gây ra .Tử tước Rawleigh đã nghe nói về Copley khi cuộc hứa hôn cuả anh tan vở . Anh nghe những chuyện mà trong thời gian có nhiều biến cố xảy ra ở quanh Waterloo . Anh đã nghe tên tuổi một vài tiểu thư bị Copley làm mất thanh danh hay thậm chí còn bị hắn phá hoại cuộc đời . Bây giờ anh còn nhớ nổi chính xác được không? ‘Con gái cuả Paxton’, người mà Copley không cưới được, mặc dù ‘nàng đã có thai với thằng khốn nạn này ‘.Bây giờ anh có nhớ lầm không nhỉ? Hay là chuyện ấy đã in sâu trong tiềm thức cuả anh rồi? Lúc ấy anh đã tức giận Horatia, anh đã đau đớn vì cô ta, anh đã nghĩ: ít ra cô ta cũng đã tránh được những gì xảy ra cho người đàn bà điên khùng kia . ‘Con gái cuả Paxton’Nàng đã đứng lên, con Toby sà vào chân anh . Đuôi nó vẫy vẫy mừng rỡ, vưà vẫy đuôi nó vưà đưa chân cào cào lên chân anh .-Em đi ngủ- nàng bình tĩnh nói, không nhìn anh- Em mệt quá rồi . Chúc ngủ ngon .Toby chạy theo nàng ra khỏi phòng. Tử tước ngồi yên tại chỗ một hồi lâu mới đứng dậy, uể oải đi về phòng ngủ cuả mình, mang theo cây đèn cầy .*Nàng ngủ một giấc thật say, không mộng mị . Nàng thức dậy sớm, ngạc nhiên thấy mình đã ngủ được. Anh không đến với nàng- đây là lần đầu tiên từ ngày họ trở về Stratton . Chắc là chấm dứt rồi đây . Nàng bình tĩnh chấp nhận . Nàng đã nghĩ đến chuyện một ngày nào đấy nàng sẽ nói cho anh biết hay là anh sẽ tìm ra sự thật . Và nếu khi anh đã biết là lúc chấm dứt luôn .Nàng không chịu trách nhiệm về việc này, không cảm thấy có ti vì đã lưà anh để anh cưới nàng với lý lịch giấu diếm . Anh đã biết nàng có nhiều chuyện bí mật kia mà . Đáng ra anh phải ép buc nàng nói hết chuyện quá khứ cuả nàng vào hôm anh đi với Daphne đến nhà nàng .Tốt, bây giờ anh đã biết anh lấy một người không thể xuất hiện lại với xã hi thượng lưu được nữa .Nàng không cho phép mình hy vọng gì nữa ngoài thực tế phũ phàng trước mắt là mọi việc đều kết thúc . Không còn có cơ hi nào để hy vọng được nữa . Nàng đã sống cô độc năm năm, và nàng đã được hạnh phúc . Nào phải cần yêu anh nàng mới được hạnh phúc- nàng không muốn nhớ lại cảnh đêm qua nàng đã tự thú với mình trước khi nàng kể chuyện đời nàng cho anh nghe là nàng đã yêu anh .Nàng không xuống dưới nhà sớm . Dĩ nhiên trước sau gì nàng cũng phải gặp mặt anh, nhưng phải tránh vào giờ ăn sáng . Nàng nằm nghiêng một bên sờ vào chiếc gối cuả nàng, nơi anh thường kê đầu bên nàng . Nàng muốn ngủ lại .Một giờ sau nàng thức dậy, ngạc nhiên khi thấy mình ngủ được một giấc nữa . Hình như khi kể xong chuyện đời nàng, nàng đã trút hết gánh nặng trong người, khiến nàng thấy thảnh thơi nên mới dễ ngủ như thế này .Ngài lãnh chuá đã cùng khách cưỡi ngựa đi đâu rồi, người quản lý báo cho nàng biết thế khi nàng vào phòng ăn . Nàng thở dài khoan khóai khi thấy phòng ăn vắng vẻ . Nàng hy vọng họ đi ra ngoài suốt buổi sáng . Buổi chiều nàng sẽ đi thăm ba nơi . Dĩ nhiên nàng phải gặp mọi người vào giờ ăn trưa . Nhưng chắc có lẽ cũng như vào các giờ ăn ngày hôm qua thôi . Bạn cuả anh thích nói chuyện và cười đuà . Nàng không biết họ có giấu khín những chuyện do Bá tước Haverphord kể ra không . Nàng nghĩ họ sẽ không nói gì .Nhưng nàng không đạt được những điều nàng mong muốn . Khi xuống nhà bếp để hỏi người đầu bếp về thực đơn trong ngày đi lên, nàng thấy bốn ông đã có mặt ở đại sảnh, họ vưà đi ngựa chơi một vòng quanh về . Bá tước Haverphord bước đến trước mặt nàng, nắm cả hai tay nàng trong hai tay mình, anh cúi đầu nói:-Chào bà, thưa bà . Chúng tôi đã rủ Rex đi cưỡi ngựa chơi một vòng. Xin bà tha lỗi cho chúng tôi . Chuyện này sẽ không xảy ra nữa đâu . Chiều nay chúng tôi sẽ đi Luân Đôn. Chúng tôi chỉ đến đây để chúc mừng hai ông bà thôi . Chúng tôi không dám làm phiền lòng bà thêm nữa .Nàng nhìn anh ta, rồi nhìn Nam tước Pelham và Gascoigne, vẻ thất vọng ra mặt. Nàng không muốn họ ra đi . Nàng cứ đinh ninh thế nào họ cũng ở lại chơi một vài tuần .-Chúng tôi rất buồn khi thấy quí ngài ra đi sớm quá như thế này- nàng nói- Quí ngài không ở lại được ư?Tất cả đều cám ơn ngài . Nhưng tất cả đêù cho biết họ nôn nóng đến thành phố để kịp dự Hi Muà Tình Yêu sắp khai mạc. Và không ai nghĩ đến chuyện làm phiền đôi vợ chồng mới cưới thêm ngày nào nữa .Và thế là chỉ mấy giờ sau, hai vợ chồng tiễn đưa khách lên đường . Khi khách đã ra đi, những lời từ giã ồn ào đã hết, họ vẫn còn đứng trên hành lang. Anh nắm khuỷu tay nàng dẫn nàng đi theo con đường ra cầu đán nơi hôm qua họ đã đứng- Chỉ mới hôm qua thôi ư?- Khi chuyện này bắt đầu . Họ không nói chuyện . Một lát sau, anh thả tay ra .Hôm nay trời không được đẹp . Trên bầu trời có nhiều mây và có gió lạnh . Nước dưới sông có màu xám đen chứ không màu xanh, và có sóng lăn tăn trên mặt nước . Toby đi dọc theo bờ sông như hôm qua, tìm kẻ thù để hạ thủ .Cuối cùng nàng cất tiếng nói , phá tan bầu không khí yên lặng.-Bây giờ chắc ba em không trợ cấp cho em nưã, vì em đã bỏ Bodley-ông-the-Water mà đi . Ba em đã đưa điều kiện như thế . Vả lại em cũng không thể về lại đấy được . Nhưng ở nước Anh có vô số làng mạc, và ngoài số tiền đã thuê nhà ra, những nhu cầu và chi phí caủ em rất ít . Có lẽ anh bằng lòng trợ cấp cho em số tiền như ba em đã làm trong năm năm qua . Em thay đổi họ tên lại . Em sẽ không gây phiền phức cho anh đâu .-Chúng ta sẽ đi Luân Đôn- anh nói, giọng thản nhiên .-Không!- Nàng đáp. Đây là điều duy nhất nàng không muốn- Không. Rex à, không đi Luân Đôn . Em không đến đấy được đâu . Mà chắc anh cũng không muốn người ta trông thấy anh đi với em .-Đằng nào chúng ta cũng phải đi . Ở đấy có nhiều việc còn lỡ dở, chúng ta phải đến để làm cho xong.-Rex!- Nàng nắm cánh tay anh . Cánh tay cứng như đá- Có lẽ anh không hiểu . Mọi người đều biết . Thậm chí họ còn biết cả chuyện em có con . Em hoàn toàn bị mang tai mang tiếng . Em không thể trở lại đấy .Anh quay mặt nhìn nàng, cặp mắt thoáng hy vọng .-Vậy em có lỗi à?- anh hỏi- Em đồng ý phải không?-Không!- Anh không tin nàng à? Nếu nàng đồng ý thì tại sao sau đó nàng đã hành động như thế- Không bằng lòng hay không thì có cái gì khác nhau? Chắc anh biết khi người phụ nữ lâm vào hoàn cảnh như thế này thì lỗi là thuc về phần họ . Luật lệ một chiều cứng ngắt như thế thì em mong gì cứu vớt được thanh danh .-Vậy thì chuyện này chưa kết thúc . Chúng ta phải trở lại đấy để hoàn tất cho xong, Catherine à .