Chương 43: Chương 43: Long Tiên Minh Tưởng quyết

Mấy ngày này Tần Thiên ở lại tại nhà Trần Phong, cũng không có làm hành động gì, chỉ là sáng sáng chạy bộ, trưa thì ăn cơm cùng hai anh em Trần Phong, tối thì đi đâu đó hóng mát. Trông không có vẻ gì là Linh giả trong truyền thuyết, ngược lại có phần giống một thanh niên 25 tuổi vừa ra trường không có việc làm nên vui chơi cho thỏa chí. Ngược lại, Trần Phong mấy ngày nay điên cuồng lao vào tu luyện, kiến thức hắn được Tần Thiên truyền thụ quả thật tuyệt vời, khiến hắn si mê, đắm chìm trong đó.

" Tinh thần lực, đối với Chân khí cùng Linh lực giống như một chất keo vậy, khiến cho chúng trở nên bền hơn, chắc chắn hơn, mạnh mẽ hơn. Còn nếu dùng Tinh thần lực để tu luyện, chân khí trong các đường kinh mạch sẽ vận dụng nhanh hơn, tốc độ tu luyện có thể tăng gấp năm gấp mười lần, mà chiêu thức phóng ra cũng nhanh gấp đôi gấp ba. Tinh thần lực càng mạnh, Chân khí càng mạnh, thậm chí có những người Chân khí chỉ là của Luyện khí cảnh, nhưng mà chất lượng lại sánh ngang Chân khí của Nội Cương cao thủ! Gặp đối thủ cùng giai quả thật chỉ cần tung ra một chưởng, liền có thể đánh tan Chân khí hộ thể của đối phương, đánh gục hắn!"

" Mà Tinh thần lực, cũng có phương pháp tu luyện của riêng mình, như trong kiến thức Tần Thiên sư phụ truyền cho mình, có một môn công pháp tên gọi là Hỏa Thần Minh Tưởng quyết, chuyên dùng để tăng trưởng tinh thần lực. Mà nếu khi Minh tưởng à dùng cái công pháp này, liền khiến cho khả năng tu luyện Tinh thần tăng cao gấp mười lần!"

Trần Phong lẩm nhẩm khẩu quyết của môn Công pháp này, bắt đầu ngưng tụ thành một tôn Hỏa thần bên trong thức hải, cao tới trăm trượng, đứng sừng sững giữa mảnh không gian này, hỏa diễm rừng rực tràn ra, khiến mảnh hồ nhỏ trong này cũng hóa thành hỏa hồ! Thậm chí cái tôn Hỏa thần này còn chen lấn cả chỗ đứng vốn có của hai đốt tre kia, khiến chúng bị đẩy sang một bên.

Không biết có phải bị chen mất nơi ở nên hai đốt tre kia tức giận hay không, chỉ thấy đốt tre tỏa ra hào quang kinh người, lập tức biển lửa bị dập tắt, tôn Thần Nhân bên trong cũng bị sụp đổ, mảnh không gian này lại hóa thành một cái hồ nước.

"A A A A A" Trần Phong hét lớn một tiếng, cảm thấy đầu đau như búa bổ.

Phụt

Trần Phong không nhịn được mà nôn ra máu tươi, khuôn mặt trắng bệch ra. Tinh thần hải đang minh tưởng, đột nhiên bị phá hủy, khiến hắn đau đớn khôn xiết, đau tận vào hồn phách.

Ngất lịm!

Trần Phong sau khi phun máu liền thấy trước mắt tối sầm, khí tức suy yếu vô cùng.

" Âu Lạc thần tộc thuần huyết, lưu lạc đến mức này sao, không ngờ lại tu luyện cái thứ công pháp cấp thấp này, thật đáng xấu hổ mà,...."


Không biết qua bao lâu, Trần Phong rốt cục tỉnh dậy, vẫn cảm thấy đầu kêu ong ong. Bên cạnh hắn là vẻ mặt đầy quan tâm của Linh Nhi, cùng với đó là vẻ mặt đầy băn khoăn của Tần Thiên.

" Anh tỉnh rồi, thật là làm Linh Nhi lo quá"

" Anh có số con gián, em đừng lo"

Trần Phong nở nụ cười, khẽ khẽ vuốt tóc cô bé, lại nhìn sang sư phụ. Lúc này ngài vẫn đang đứng trầm ngâm, suy nghĩ không thôi.

" Đã có chuyện gì xảy ra với ngươi vậy? Sao Thức hải ngươi lại rách tung tóe như vậy?"

" Đệ tử cũng không rõ nữa, chuyện là...."

Hắn đem câu chuyện một lần kể ra. Tần Thiên lúc trầm ngâm, lúc lại xoa trán, nhăn mày, lúc lại khẽ cười.

" Phá hủy Hỏa Thần Minh Tưởng quyết, có chút không tệ." Tần Thiên khẽ lẩm bẩm, không nói không rằng bước ra khỏi căn phòng. Mà lúc này, Trần Phong đột nhiên có biến dị. Trong thức hải hắn, một tôn Thần nhân cao tới hàng ngàn trượng xuất hiện, uy áp khủng bố xuất hiện. Tôn Thần nhân này dáng người cao to vạm vỡ, trên thân là từng lớp vảy rồng, tay phải nắm một thanh Thần kiếm, tay trái hắn nắm một cây tre khổng lồ, cao không kém gì hắn. Dưới chân hắn là một tòa sen nở rộ, tỏa ra từng luồng khí tức thần thánh kì lạ.

Long Thần Minh Tưởng quyết.

Từ thân ảnh khổng lồ của vị Thần nhân này một luồng sáng bắn ra, chiếu thẳng ý thức của Trần Phong. Từng luồng thông tin truyền vào não của hắn, khiến hắn hoàn toàn tiếp thu không nổi. Quá nhiều, qúa nhiều đối với hắn. Hắn không thể nào tiếp thu được, nếu tiếp tục thì ý thức hắn sẽ bị vỡ nát, hỏng não mà chết.

Giữa lúc Trần Phong đang cảm thấy đầu đau như búa bổ thì đột nhiên một thanh âm tràn đầy quen thuộc vang lên:

" Bình tĩnh, toàn lực tiếp thu công pháp, vi sư sẽ giúp ngươi."

Ý thức Trần Phong quay lại "nhìn" chỉ thấy một tôn Hỏa Thần cao lớn không biết từ đâu lao tới đặt lên bả vai ý thức hắn, để những kiến thức đó hoàn toàn nhập vào ý thức Trần Phong. Nhận được sự trợ giúp, Trần Phong toàn lực tiếp thu kiến thức, không chút phân trần. Còn về phía Tần Thiên, hắn nhìn tôn Thần nhân này, không nhịn được mà run lên một cái, nói:

" Thật khổng lồ, thật vĩ ngạn. Trên đời, không ngờ lại có công pháp bậc này. Dù là Vong giới Minh Tưởng quyết của ta, cũng chỉ có thể hóa thành Thần nhân ngàn trượng mà thôi. Rốt cục tên nhóc này là như thế nào đây?"

Trong lúc Tần Thiên ngơ ngác nhìn cái Thần nhân này, Trần Phong cũng đã hoàn thành hấp thụ Long Tiên Minh Tưởng quyết. Mà tôn Thần nhân kia, cũng dần dần vỡ ra, hóa thành vô số điểm sáng bay đầy trời.

" Cảm ơn sư phụ, may mà có người, nếu không đệ tự chắc đã chết mất rồi."

" Không có gì, đệ tử của ta không giúp thì ta còn giúp ai?

Tần Thiên trong hình thái Hỏa thần nhún vai, trả lời hời hợt, nhưng bản thân hắn vẫn còn chấn động không thôi. Hỏa Thần hắn đang dùng hiện giờ, chỉ cao có trăm trượng mà thôi, còn cái Thần nhân kia? Gấp mười lần!

Hắn nhìn cái Tinh thần hải của Trần Phong một lượt, không nhịn được mà gật đầu vài cái. Thức hải rất lớn, so với đồng giai còn muốn lớn hơn 5-6 lần. Đối với việc tu luyện thì rất là có lợi, có thể khiến tu vi tăng mạnh.

" Ngươi cứ tiếp tục tu luyện, cố gắng luyện thành tôn thần nhân kia. Ta bây giờ sẽ rời đi, không cản trở ngươi nữa." Nói xong gã tung người bay đi, rời khỏi mảnh không gian này. Mà Trần Phong cũng tĩnh tâm, tiếp tục học tập cái công pháp này.

Tần Thiên sau khi Linh hồn từ thức hải Trần Phong trở về thân thể, hắn bỗng nhiên run rẩy một cái, giọng nói tràn đầy sự nghi ngại:

" Trần Phong, cái tên này, không có Cánh Cổng Linh hồn!"


Trần Phong lơ lửng trong thức hải không biết bao lâu, đột nhiên sau lưng hắn một thân hình cao trăm trượng xuất hiện, tuy còn xa xa mới có thể to lớn vĩ ngạn như cái hư ảnh tôn Thần nhân kia, nhưng mà cũng đã xuất hiện hình thể. Hắn cũng cảm thấy Thức hải mình Tinh thần lực liên tục tăng trưởng, so với 1 lần Minh Tưởng trước đây muốn nhanh gấp mười mấy lần! Đó là còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hư ảnh Thần nhân kia, nếu không thì tốc độ thậm chí có thể tăng gấp trăm lần ngàn lần.

" Quả thật tuyệt vời, nếu cứ theo cách tu luyện này thì chẳng mấy chốc ta sẽ đạt đến Tinh thần lực của cao cấp ma pháp sư. Với tinh thần lực khủng bố như vậy, Chân khí cùng Ma pháp của ta tất nhiên sẽ ngày càng hoàn mĩ hơn nữa, càng mạnh mẽ hơn nữa."

Thử nghiệm ngay và luôn.

Trần Phong ý thức quay trở lại thân thể, cảm thấy mình đầu óc sáng láng, một mảnh thoải mái không nói nên lời. Hắn khẽ đẩy điều động chân khí, chỉ thấy từ đầu ngón tay hắn, một mảnh chân khí dài hẹp bay ra, lượn trên không trung mấy vòng rồi mới tiêu tán. Thật không ngờ khi Tinh thần lực của hắn tăng trưởng, Chân khí của hắn cũng đạt được cường hóa, uy lực xem chừng chỉ còn cách vài bước nữa là đạt Nội cương cảnh Cương khí của một số cao thủ. Nếu ai thấy một cảnh này, chắc chắn sẽ bị hắn dọa đến sợ hãi không thôi, nếu Trần Phong tu tới Nội cương cảnh thì Chân khí hắn sẽ mạnh mẽ tới hạng gì?

"Chân khí của ta hiện giờ, nếu lại giao chiến với Lý Long thì sẽ không bị đánh tan như trước nữa, có khi còn đánh nát chân khí của hắn cũng nên."

Trần Phong trong lòng niềm tin bạo tăng, muốn tìm một ai đó để thử sức. Vì vậy mà hắn chạy ra khỏi chỗ tu luyện, tìm Tần Thiên.

" Sư phụ, người có thể tạo cho con mấy cái hình nhân, để con tập luyện được không ạ?"

Tần Thiên nhìn quanh thân Trần Phong Chân khí chấn động không ngừng, đôi lúc lại thoát thể mà ra, gật đầu, tay phải điểm ra một chỉ. Lập tức từ ngón tay một tia sáng màu xanh lục bay ra, hóa thành từng cái người gỗ cao hơn hai mét, bề ngang gần mét, trông rất chi là khủng bố

" Mấy cái này, là Mộc nhân thuật, mỗi Mộc nhân này có thực lực cỡ Luyện khí sơ kì. Ngươi hãy thử chiến đấu với chúng, nếu thắng, ta sẽ tạo cho ngươi một cái khác mạnh hơn."

Trần Phong nhìn bức tượng gỗ trước mặt, trong lòng không tránh nổi hưng phấn. Hắn nắm tay lại, tay phải Chân khí tràn ra, tung quyền đánh về bức tượng kia.

Bành

Một quyền này không chút khó khăn, liền nghiền nát cánh tay của người gỗ. Rồi hắn tay trái hóa chỉ, vận dụng Xuyên Tâm chỉ, đục một lỗ thật to trên đầu nó.

" Không tệ, thử với con này xem sao."

Tần Thiên lại điểm ra một chỉ, ngay lập tức tượng gỗ lại hồi phục như cũ, hơn nữa khí tức còn muốn mạnh hơn lúc nãy một đoạn, chắc hẳn là cỡ Luyện khí trung kì võ giả.

Trần Phong hai tay thủ pháp biến đổi, biến Thiết Lôi quyền thành Âm Minh chưởng. Chưởng pháp như mưa rơi trên người tượng gỗ, khiến nó không thể phản kháng, chỉ có thể chịu đòn.

Đột nhiên Trần Phong thở ra một hơi, thu tay, không đánh nữa. Chỉ thấy tượng gỗ đứng yên, không chút dịch chuyển. Hắn nhẹ nhàng búng lên người nó, lập tức thân thể nó vỡ nát ra, hóa thành bụi gỗ bay đầy trời.

"Tiếp tục."

Lần này một tượng gỗ nữa lại xuất hiện, trông không khác gì hai con trước. Nhưng có một điều khiến hắn lo lắng đó chính là nó lại đang thủ thế, tựa như nó cũng biết dùng võ chứ không hề chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy như hai con lúc nãy.

" Chắc ngươi cũng nhìn ra sự khác biệt của nó, đúng không? Nó sử dụng võ học, về mức độ thuần thục chắc cũng cỡ trụ cột, và chất lượng chân khí thì thuộc loại tầm thường mà thôi."

Trần Phong nghe Tần Thiên nói vậy, cũng làm ra thủ thế, chuẩn bị sẵn sàng. Mà bên tượng gỗ kia, hai hốc mắt vốn tối đen của nó đột nhiên sáng rực lên màu xanh lá, chân trái bước lên trước, hai tay phân biệt là chưởng ấn cùng quyền pháp.

Thiết Lôi Quyền cùng Âm Minh Chưởng!

Trần Phong rất nhanh đã nhìn ra được chiêu thức này, hay tay cũng đồng dạng biến hóa, xuất chiêu giống như bức tượng kia.

Bốp bốp bốp bốp

Tiếng bàn tay va chạm vang lên liên tiếp, cùng với đó là hai thân ảnh liên tiếp lao vào nhau, quyền đối quyền. Chân khí của Trần Phong tuyệt đối là loại mạnh trong Luyện khí cảnh này, nhưng mà Chân khí của tượng gỗ cũng không hề kém, hoàn toàn đối đầu được với hắn. Thực lực của tượng gỗ này, tuyệt đối là có thể so được với Luyện khí võ giả lâu năm như Thạch Hà, thậm chí còn cách một bước là đạt đến mức của Lý Long. Khả năng vận dụng vũ kỹ của nó cũng rất tốt, quả thật đã đạt đến mức trụ cột rồi.

Khi Trần Phong đang nghĩ có nên sử dụng ma pháp lực, đột nhiên Tần Thiên lại nói:

" Cái này nói cho ngươi chắc là hơi sớm, nhưng mà ngươi vẫn nên biết. Chân khí, không chỉ đơn giản như vậy, phương thức vận dụng nó cũng không hề dễ dàng. Ngươi nhìn."

Tượng gỗ chiêu thức đột nhiên có chút biến ảo. Chân khí trong thân thể tượng gỗ đột nhiên mảnh ra, ép vào nhau, hóa thành từng tia từng tia khí nhỏ, nhọn hoắt. Chân khí này vừa gặp Chân khí của Trần Phong, ngay lập tức Chân khí của hắn bị đục thành tổ ong, rách tả tơi. Mà Chân khí này lại tiếp tục tiến vào lòng bàn tay hắn, cắt các tế bào thành bùn nhão, phút chốc bàn tay hắn đã máu tươi đầm đìa. Trần Phong hoảng hốt, nhanh chóng thúc dục Chân khí tràn tới bảo vệ bàn tay, mà tay còn lại thì cố gắng tiếp chiêu của tượng gỗ. Nào ngờ chiêu này cũng biến đổi, Chân khí cuộn vào nhau, xoắn lại như hình trôn ốc, mặc hắn có bao nhiêu Chân khí, mặc cơ thể hắn mạnh mẽ như thế nào, tất cả đều đục thủng, xoắn nát.

Trần Phong nhanh chóng lùi lại mấy bước, trong lòng kinh hãi không thôi. Hai bàn tay hắn bây giờ máu me đầm đìa, phía trong vẫn còn có cái gì đó phá hoại khiến tay hắn đau âm ỉ. Tức khí, hắn vận dụng Ma pháp lực cùng Tinh thần lực, cưỡng ép đẩy dị vật bên trong ra.

" Tinh thần lực mạnh thì quả thật sẽ khiến Chân khí mạnh, nhưng không phải vì Tinh thần lực khủng bố mà có thể khinh thường những thứ khác. Cách sử dụng Chân khí sao cho chính xác, sao cho chuẩn cũng là một nghệ thuật. Có nhiều kẻ quá quan tâm vào việc gia tăng sức mạnh, nhưng lại không nhận ra cái cốt lõi. Ta nói cho ngươi biết, những tên Thiên tài ở chỗ ta, bọn chúng chỉ đơn thuần là Luyện khí cảnh, nhưng dù là mấy tên Nội cương ở thành phố Minh Dương này cũng chỉ có thể để chúng đánh đập mà thôi."

Hết chương 41