Chương 9: Bàn chuyện gia tộc

Cả buổi tối hôm đó Diệp Vô Ưu, hắn chơi bà nội" với lão bà hắn làm tiếng rên rỉ càng thêm dâm dục, Tần Như Ý, bị hắn đ-t bắn đầy l-n làm nàng sướng run.

Diệp Vô Ưu, lại quay sang, Tiêu Ngọc Cơ, mà hung hăng đ-t, nàng làm nàng cũng bắn 3 4 lần.

Cả buổi tối hai nàng bị Diệp Vô Ưu, chơi sướng muốn chết đi sống lại, hắn bắn vào vú hai nàng mặt hai nàng, chảy vào l-n hai nàng buổi sáng Diệp Vô Ưu bắt hai nàng chổng mông lên cho hắn chơi, hai nàng bị hắn bắn đầy tinh dịch vào miệng mặt l-n các nàng, hai nàng liếm kê ba cho hắn.

Tiêu Ngọc Cơ, ngậm vào hòn dái hắn còn Tần Như Ý, mút vào kê ba hắn, nàng đưa miệng anh đào, nàng đút sâu vào kê ba hăn, làm Diệp Vô Ưu, hắn sướng quá hắn nằm đầu nàng mà nhúng.

Ba ba ba"

Lúc này một cổ tinh dịch bắn vào mặt hai nàng ,Tiêu Ngọc Cơ, không chút do dự liếm lên mặt Tần Như Ý, liếm vào hôn môi Tần Như Ý, làm nàng sướng nàng đáp trả lại Tiêu Ngọc Cơ, liếm sạch khuôn mặt nàng ,hai nàng hôn nhau đắm đuối, liếm lưỡi cho nhau tiếng chùn chụt, từng tiếng dâm đãng, làm Diệp Vô Ưu muốn đ-t các nàng.

Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa, thiếu gia. Phu nhân xuống dưới nhà ăn cơm mọi người đang đợi, hắn là một tên quản gia, tuy đã già nhưng hắn đã phục vụ gia tộc nhiều năm, nên mọi người đều kính trọng ông.

Diệp Vô Ưu, hồi nhỏ cũng là nhờ hắn chăm sóc an ui, nên cũng thân, Diệp Vô Ưu, thường gọi hắn là tam thúc.

Được rồi tam thúc lát ta xuống, Diệp Vô Ưu, trả lời hắn rồi kêu hai nàng tấm rửa, tam thúc cũng không nhiều lời mà đi, tam thúc hắn cũng chỉ là quản gia" truyện trong nhà Diệp gia hắn không muốn quản, hắn chỉ làm những thứ chức trách nên làm mà thôi.

Sau khi tấm rửa sạch sẽ hắn dẫn, Tần Như Ý, xuống nhà ăn cơm, Khi đi ba người cùng đi xuống, không ai biết cũng không ai nghi ngờ Tần Như Ý, vừa ôm cánh tay Diệp Vô Ưu, đi xuống thân mật với nhau.

Tuy nói là gia tộc nhưng chỉ có dòng chính mới được ngồi chỗ này, giờ trong phòng ăn họ đang bàn về dụ ai làm gia chủ, một bên không cam tâm vì, Diệp Vô Ưu, được 52% cổ phần.

Không sai người phản đối là, Diệp Cửu, nàng tức giận thét lên, các ngươi thấy đấy, Diệp Vô Ưu hắn còn quá nhỏ để tiếp quản 52% nên giờ hãy giữ giùm hắn, các ngươi thấy có đúng không.

Mấy người bàn tán, với nhau rồi tán thành, nếu Diệp Vô Ưu, lớn tuổi hơn ta sẽ không nói còn ông nội còn cho hắn 52% cổ phần nữa, Diệp Cửu cười lạnh mỉa mai.

Với lại tên đó vô dụng như vậy? các ngươi thấy nếu có tài sản lớn như vậy trong tay hắn có phá sản Diệp gia không mọi người nghị luận bàn tán gật đầu.

Lâm Huyền Mai đứng lên phản bác, hừ! Ngươi nói giữ giùm mà ta nghĩ là ngươi nuốt luôn của tài sản con ta?

Miệng thì nói giữ nhưng lại muốn nuốt tài sản về mình,Lâm Huyền Mai, giận dữ quát mắng!

Trong phòng một lần nữa yên tĩnh, Diệp Cửu lại lên tiếng, các vị cũng là người Diệp gia theo ta thấy có thể cho Trần Lập tiếp quản, cho Diệp Vô Ưu, rồi hắn trưởng thành rồi trả lại, nàng cười lạnh mà nhìn Lâm Huyền Mai.

Nghe được lời này mọi người xôn xao, ta nghỉ cũng tốt đưa cho Trần Lập, để hắn quản lý tốt" tới chừng nào tiểu Ưu, trưởng thành rồi đưa lại hắn.

"Người này là một trong những người bị Trần Lập, nói ra những thứ hấp dẫn mà phản bội lại gia tộc"

Hắn tên Diêp vấn, mấy ngày trước, Trần Lập, liên hệ hắn cho hắn đồ tốt thật nhiều, xin hắn nói giúp.

Cả đại sảnh xôn xao, tên Trần Lập, này là nhà họ trần, nếu như đưa cho hắn chỉ có gia tộc không còn gì.

Lúc này Diệp Vô Ưu, đi xuống cười nói, tài sản ông nội đưa cho ta mà các ngươi còn muốn quản sao, trong các tộc lão các ngươi thà tin tưởng người ngoài hơn bên trong gia tộc sao, Diệp Vô Ưu vừa nói vừa lạnh lùng hỏi.

Các ngươi muốn người ngoài ăn gọn, Diệp gia sao, nghe được những lời này ai cũng quay qua Diệp Cửu, nói, xin lỗi nhị tiểu thư tuy gia tộc không còn người quản.

Nhưng chúng ta tin Diệp Vô Ưu, hắn hơn người ngoài, nếu nhị tiểu thư còn khăng khăng, thì xin Diệp Cửu nhị tiểu thư về cho, còn về tộc trưởng chúng ta cũng nghỉ tới nên cho Diệp Vô Ưu, làm gia chủ.

Diệp Cửu, tức giận ngươi chờ đó thế là nàng vơi Trần Lập đi, Diệp Vô Ưu, khá lắm ngươi thây đổi rồi nhỉ, nhưng không biết, chống lại ta lại có kết quả gì.

Hắn vừa đi xong thì không khí, không còn áp lực nữa, tiểu Ưu, có muốn làm gia chủ gia tộc, không, ta biết nếu cậu trước khi qua đời đã cho ngươi tiếp quản gia chủ, nhưng ngươi còn nhỏ, nên chúng ta mới không muốn cho ngươi quản lý gia tộc này.

Mọi người nhao nhao nói, Diệp Vô Ưu, bác thật xin lỗi cháu vì lúc nãy đã mù quáng tiền bạc mà, cho tên kia tiếp quản.

Không sao đâu bác ta sẽ làm cho gia tộc mạnh lên, Diệp Vô Ưu , ta thấy cháu thây đổi rất nhiều, ta cũng yên tâm, Diệp Vấn, nói ra đầy khen ngợi" chúng ta cũng đồng ý những tộc lão cũng đồng ý.

Còn về Lâm Huyền Mai, thì khỏi nói nàng luôn ủng hộ con mình, Lâm Huyền Mai lại nói, con dâu ta đây sao, nàng nhìn Tần Như Ý cười.

Khác với lời đồn Lâm Huyền Mai, nhìn thấy Tần Như Ý ôm Diệp Vô Ưu, như yêu như say chứ có giống lời đồn vì tiền nên nàng mới quen con nàng, lúc đó nàng cũng chán ghét, nhưng vì con nàng không phản đối!"

Giờ nhìn lại con dâu mình thương con trai mình thật lòng mà, chào mẹ, chào các tộc lão, nghe nàng nói vậy các tộc lão cũng nghỉ Diệp Vô Ưu, lấy đúng vợ không như lời đồn hám làm giàu cho mấy cũng lễ phép, các tộc lão cũng chào lại nàng.

Lúc này bà nội Diệp Vô Ưu xuống, khi gặp nàng mấy tộc lão khen mới không gặp mấy ngày thấy nàng trẻ ra, Tiêu Ngọc Cơ, cũng cười chào các tộc lão, nói chuyện xong các tộc lão về.

Còn lại 4 người trong phòng,Tiêu Ngọc Cơ, thấy vậy cũng đi về phòng của nàng, Tần Như Ý, còn ôm lấy Diệp Vô Ưu, trước mặt Lâm Huyền Mai, nàng giờ trong lòng rất hưng phấn, nàng biết sẽ có một ngày Diệp Vô Ưu thu mẹ ruột hắn, nghĩ thôi làm nàng kích thích rồi người nàng sướng run.

Lâm Huyền Mai, thấy con dâu run lên như vậy tưởng nàng bị bệnh gì hỏi, con có bị làm sao không sờ lên trán,Tần Như Ý, a không có nóng sao mặt đỏ vậy, Tần Như Ý nghe nói vậy xấu hổ nói mẹ con về phòng trước, Tần Như Ý vừa nói xong vừa chạy vào phòng"

Giờ phút này chỉ có Lâm Huyền Mai, với Diệp Vô Ưu, lúc này Diệp Vô Ưu, đâu còn bình tĩnh ,hắn muốn mẹ hắn nhìn vào khuôn mặt đáng yêu của nàng.

Từ nhỏ tới lớn Lâm Huyền Mai, là nữ thần không thể xâm phạm, luôn giữ thuần khiết mẹ con lúc này Diệp Vô Ưu, hắn cũng không muốn phá bỏ chuyện này, nên hắn đề lại dục vọng mà nói chuyện Lâm Huyền Mai, như hai mẹ con, Lâm Huyền Mai vì tiếp xúc hắn nhiều nên giờ độ thiện cảm đã là 55.

Lâm Huyền Mai, kỳ quái nghĩ sao mình lại có suy nghĩ làm truyện đó với con mình, nàng nhìn Diệp Vô Ưu, giờ Diệp Vô Ưu rất đẹp trai, vì hôm qua độ thiện cảm với bà nội Tiêu Ngọc Cơ, 100 nên hắn thu hoạch được thể chất, với lại kê ba hắn giờ cũng tăng lên 20cm thể chất hắn giờ cũng đã 80"

Nên Diệp Vô Ưu mị lực hấp dẫn với phái nữ, nhìn thấy hắn giờ cũng mê hàn quyên với mẹ hắn từ 55 độ thiện cảm giờ lên 60.

Sau khi tạm biệt mẹ hắn rồi đi ngang qua gặp em gái đang nhìn hắn, Diệp Tiểu Vân sao em lại ở đây, hừ! Ở đâu kệ em.

Hắn cười khẩy chắc em nhớ anh chứ gì, Diệp Vô Ưu vừa nói vừa cười khẩy, Diệp Tiểu Vân, vừa đỏ mặt vừa chối, đáng yêu cực kỳ.

Tối hôm qua Diệp Tiểu Vân, nàng ngủ lại mơ tới anh trai mình, đ-t nàng, làm dâm tinh nàng chảy lê làng sáng dậy nàng đã thấy ước một mảnh, tối qua nghỉ tới anh trai D-t mình mà nàng sướng, nàng suy nghĩ cố làm dịu đó là anh ruột mình ,không được suy nghĩ lung tung, vừa nghĩ tới nàng lại chảy dâm thủy mặt nàng đỏ tới mang tai.

Mà bây giờ thấy anh mình hỏi vậy, làm dâm thủy nàng chảy lê láng, Diệp Vô Ưu, biết độ thiện cảm của em gái mình lên 75 độ thiện cảm là cực kỳ ưa thích rồi, lên 80 là mãnh liệt yêu thương rồi là có thể thành người yêu với nhau, Diệp Vô Ưu, thấy nàng run rẩy, biết nàng chảy dâm thủy rồi, hắn không ngờ hệ thống mạnh như vậy.

Diệp Vô Ưu, giả vờ hỏi em có sao không hay anh đưa em về phòng em để giúp, hắn cười khẩy, nhìn Diệp Tiểu Vân nói, nàng giờ cực kỳ ưa thích với lại Diệp Vô Ưu, hắn ôn nhu làm nàng vào lưới tình hắn mà đồng ý.