Hôm nay là ngày Diệp Vô Ưu ra sân đấu, từ dưới hắn đi ra, vô cùng đặc sắc, công nhận nơi này đúng là làm người ta rùng mình hưng phấn mà, trận đấu hôm nay sẽ như thế nào đây, rất chờ mong những đối thủ mạnh.
Xin chào các quí vị đây là trận thứ 10 cũng là trận cuối cùng trong 10 người bước vào vòng trong, 1000 nghìn người thi đấu chỉ còn lại 10 người sau hôm nay, các võ giả đều đi ra.
Chúng. . . ta cùng cổ vũ họ nào, tiếng vỗ tay lớn vô cùng, Diệp Vô Ưu hưng phấn đưa tay ra chào, thì bị một tên tóc xoăn to tướng đụng phải, ta nghĩ tên nhóc như ngươi nên đầu hàng sớm đi.
Thân hình nhỏ bé yếu ớt như vậy, mà cũng muốn tham gia đại hội cổ võ này, đúng thải nực cười.
Nói những câu châm biếm xong hắn đi lên trước võ đài, hôm nay tao sẽ lấy danh ngạch thứ 10 này, tụi mày nên đầu hàng.
Hắn chỉ từng người ở trên võ đài, các ngươi chỉ là mấy tên cặn bã yếu đuối mà thôi. Ha ha ha.
Cười một lúc hắn cũng vào trung tâm võ đài, Diệp Vô Ưu cùng người khác ra ngoài.
Có một tên cầm con dao lên liếm bờ môi mình, nếu ta chém tên đó thì máu hắn chảy ra, sự sợ hãi của hắn sẽ như thế nào, rất là mong đợi.
Diệp Vô Ưu nhìn thấy các thành viên khác cũng điều thể hiện thực lực mình ra, hắn thấy vậy cũng giả vờ đi ngang qua chỗ khác đứng, thì một tên tóc đỏ vuốt keo dựng đứng bộ tóc mình, trong rất trẻ trâu.
Này anh bạn đừng lo có tui ở đây sẽ làm cho anh bạn nhẹ nhàng nhận thua, trước hết tui sẽ bảo vệ anh bạn tới giờ phút cuối, tui không muốn ức hiếp kẻ yếu như anh.
Hắn nói một hàng dài, cho Diệp Vô Ưu đau đầu không thôi, thời gian diễn ra trận đấu cũng sắp bắt đầu, mọi người đều căng thẳng.
Tiếng còi vang lên trong bãi chiến trường này, mọi người đều xong tới đánh, người dùng cước đá vào bụng tên kia bay xa mấy mét té khỏi lôi đài, hắn xong tới nhưng bị trọng tài tuyên bố thua.
Nhìn thấy vẻ mặt của các anh làm hắn rùng mình, mà cắn răng đi ra ngoài.
Trận chiến một ngày càng sôi nổi hơn, nhưng tên trên kia hò reo nhiệt tình, nhưng trong mắt Diệp Vô Ưu những đòn đánh của các cổ võ giả này đều yếu ớt trước người hắn, một tát một đá của Diệp Vô Ưu làm các cổ võ giả khác đều rớt xuống đài.
Càng ngày càng ít người đi, nhiều người cũng chú ý tới Diệp Vô Ưu chỉ dùng một cái tát một đá văng một đối thủ ra ngoài.
Sức mạnh của tên da trắng ẻo lả này mạnh vậy sao.
Cũng có những cô gái reo hò, anh ta đẹp trai thật đó, những động tác chiêu anh ta thật là ngầu.
Càng lúc Diệp Vô Ưu cũng có fan cổ vũ lấy hắn, một số người cũng ghét hắn.
Đa số người cổ vũ hắn đều là con gái, nhiều lúc Diệp Vô Ưu cũng vẫy tay chào các nàng như say nắng mà la lên.
Làm cho lôi đài càng thêm nổi bật, Tống Mục cũng ghen tị theo, tuy ta cũng thừa nhận thực lực của hắn, nhưng hắn nhiều cô gái hâm mộ như vậy, con gái ta sẽ làm sao.
Triệu Ảnh cười vỗ vai hắn, anh yên tâm đi anh yêu, xem con gái ta đáng yêu như vậy, hắn làm sao mà động tâm những cô gái khác chứ.
Mà nếu hắn làm con gái chúng ta không hạnh phúc, mà đi trêu hoa ghẹo nguyệt thì lúc đó, em sẽ cho hắn biết mặt.
Tống Mục như lạnh sống lưng, hắn biết vợ hắn là người thế nào, bá đạo thế nào, tuy nàng cười cười nói vậy thôi, nếu chọc giận nàng rồi sẽ có hậu quả rất thảm.
Trận chiến bên dưới vẫn diễn ra, Diệp Vô Ưu như là không có một tên nào cản trở được hắn, một đường dễ dàng vượt qua.
Một lần Diệp Vô Ưu hắn ỷ lại sức mạnh của mình, bị một tên đánh lén sau lưng, đâm vào người Diệp Vô Ưu, may mà nhờ có sức nhạy bén nên hắn tránh được, nhưng cũng bị đâm sơ ngang bụng, nếu hồi nãi không tránh được thì hắn đã chết.
Tên mặc áo đen trầm tĩnh nhìn lấy Diệp Vô Ưu, như muốn giết lấy hắn, con mắt hắn tỏa ra sát khí.
Hả tên này là Đinh Xuyên hắn ta rất độc ác, mà còn giết người như qué.
Tên tóc đỏ hồi nãi đòi bảo vệ Diệp Vô Ưu đã bị người khác cho một đấm bay ra võ đài nói.
Diệp Vô Ưu nhìn lấy hắn lên tiếng. Đây là võ đài chỉ cần rơi xuống hoặc chịu thua sẽ ra ngoài, mày không lẽ muốn giết tao.
Diệp Vô Ưu nhìn lấy tên Đinh Xuyên nói.
Mày không biết hay giả vờ đấy, cuộc chơi này có thể giết chết đối thủ trên lôi đài đấy, mày xem những tác phẩm tao tạo ra chưa.
Tên Đinh Xuyên hắn cười ha hả điên dại nói Diệp Vô Ưu, liếm lấy bờ môi mình.
Diệp Vô Ưu nhìn xung quanh toàn là thi thể có người đã chết trên lôi đài máu chảy càng nhiều hơn, Diệp Vô Ưu nổi giận, cái tên khốn này không thể tha thứ.
Tên Đình Xuyên hắn nhìn thấy động tác và chuyển động Diệp Vô Ưu mà đón đỡ đòn của hắn, những chiêu thức cùng sự tức giận Diệp Vô Ưu làm hắn thích thú mà đánh càng hăng say.
Những đòn đánh của Diệp Vô Ưu với tên Đinh xuyên phong ba, làm cho các cổ võ giả không chịu được mà hộc máu ra.
Bọn họ không trụ được nữa mà đi xuống, trận chiến giờ chỉ còn hai người họ, Diệp Vô Ưu dùng tất cả kĩ thuật kiếm pháp đều bị tên Đinh Xuyên đỡ được.
Ha ha những chuyển động của mày tao đều bắt bài hết, một tên tiên thiên hậu kỳ, đòi làm đối thủ tiên thiên đỉnh phong tao sao.
Tao nói cho mày biết dấu hiệu đột phá Luyện khí kỳ cũng sắp rồi, chỉ cần uống máu tươi của tên võ giả mày tao sẽ đột phá.
Đinh Xuyên hắn nói xong bay tới, dùng một chiêu thức quái dị đá lên khuôn mặt Diệp Vô Ưu, làm hắn như đau đớn văng ra, sắp rơi xuống lôi đài.
Diệp Vô Ưu chống cây kiếm của mình đứng lên, tên khốn kiếp như mày đòi uống máu của tao, còn lâu nha lại đây mà lấy.
Diệp Vô Ưu chỉ ngón tay khiêu khích lấy, làm cho tên Đinh Xuyên tức giận bay tới.
Nếu mày muốn chết như vậy, thì được tao sẽ cho mày chết một cách hãm hại, đập chân Đinh Xuyên hắn bay tới cực nhanh tới Diệp Vô Ưu mỉm cười mày thua rồi.
Nhưng đột nhiên hắn mất cảm giác khí của Diệp Vô Ưu, một lúc sau hắn bị đâm xuyên qua bụng từ phía sau lưng.
Đinh Xuyên hắn không thể tin được, con mắt hắn như động lại bất ngờ xoay người lại.
Một chém này, làm hắn mất đi nhiều máu quá, hắn thở dóc lấy hơi từng ngụm.
Tên khốn mày dùng chiêu gì mà tao không phát giác được, nói xong Đinh Xuyên hắn học máu bắn tung tóe.
Không lẽ mày là Luyện khí kỳ Tông sư, không thể nào tao không cảm nhận được.
Diệp Vô Ưu lúc này đi tới không nói gì, làm cho Đinh Xuyên hắn sợ hãi, đừng giết tao, tha cho tao đi, tao chịu thua mau cản hắn lại.
Nhưng tiếng của hắn đều bị mọi người ở đầy chửi rủa, Diệp Vô Ưu đi tới chỗ hắn chém một kiếm vào đầu hắn, thì bỗng một tên lạ mặt kêu dừng tay.
Diệp Vô Ưu không để chuyện này sẩy ra được một kiếm của hắn đi xuống rơi vào cái đầu của Đinh Xuyên làm đầu hắn lăn long lóc ra lôi đài.
Sao chép kỹ năng. Đinh sao chép thành công, võ kỹ, sao chép thành Công tu vi.
Những thứ võ kỹ cùng kỹ năng đều ghi nhớ trong đầu Diệp Vô Ưu.
Lúc này giết tên kia Diệp Vô Ưu đã sài kỹ năng ngưng đọng thời gian, nếu không là hắn chết chắc.
Kỹ năng này tuy có bẩn tí nhưng giữ được tính mạng hắn.
Tên khốn dám giết em trai tao, mày sẽ phải chết, Diệp Vô Ưu vẫn đứng đó bất động nhìn khinh bỉ hắn, ai dám làm loạn võ đài này.
Một ông lão nhảy ra đỡ kiếm khí của tên anh trai Đinh Xuyên.
Đinh hạo ngươi tưởng nơi này ngươi có thể làm càng sao, nói xong những võ giả khác cũng bay ra.
Triệu Ảnh cũng dùng sức nàng bay xuống như tiên nữ, từng bước đập trên không của nàng đều có hoa sen.
Khi Đinh Hạo nhìn thấy nàng hắn kiên kị không thôi, tên kia mày chờ đấy, nếu mày dám bước ra đại hội này sẽ chỉ có chết.
Hâm dọa xong hắn bay đi, các người xem đều há mồm các đại lão đều ra mặt cho tên nhóc này ư.
Một lúc lộn xộn thì cũng công bố kết quả Diệp Vô Ưu thắng, mọi người reo hò tên Diệp Vô Ưu và nhớ kĩ hắn.