Diệp Sương nàng lúc này trên người nàng như có tiên khí lượng lờ quay quanh, một lát sau nổ một tiếng con mắt khép hờ của nàng đột nhiên mở ra, cuối cùng cũng đột phá ngoại lực trung kỳ, thật không dễ dàng gì, nhưng ngày này Diệp Vô Ưu và nữ nhân của hắn chơi bất kể ngày đêm, mà không đoái hoài gì tới có nàng ở đây không.
Sau đó nàng đi vào trong tủ lạnh mà lấy một hộp sữa uống hết, thì lúc này Diệp Vô Ưu nhìn thấy Diệp Sương nàng uống ừng ực, thì hắn lại gần ôm lấy Diệp Sương, oa con quá đáng yêu rồi cho ba hôn cái nào.
Diệp Sương nàng đẩy đẩy Diệp Vô Ưu ra, nhưng nàng không dám dùng sức, một hồi dằn co thì nàng cũng cho hắn ôm sao thì kệ.
con gái yêu dấu của ba có nhớ ba không, Diệp Vô Ưu hắn vừa hôn lên mặt Diệp Sương nàng nói, thấy vậy Diệp Sương nàng nghĩ trong lòng, ông đúng là đáng ghét mà, về đến nhà còn cho con gái nghe tiếng dâm đãng đó, đúng là người ba tệ, nhưng bên ngoài nàng cười ngây ngô, nhớ ba nhất luôn, ( ha ha đùa đấy không nhớ người ba như ông chút nào).
A. . . con gái ba thật đáng yêu, đây là quà ba mua cho con, thế là Diệp Vô Ưu hắn đưa hộp quà cho Diệp Sương nàng, tò mò nàng nhận lấy mở hộp quà ra, thì thấy luôn một sợi dây chuyền cực đẹp lung linh, nàng tuy là nữ đế nhưng không thể không nói, món quà Diệp Vô Ưu làm nàng mê mẩn yêu thích.
Một lát sau nàng đeo lên trên người, làm cho nàng càng đáng yêu hơn nữa, Diệp Vô Ưu thấy vậy lại ôm lấy nàng, ôi con gái ba thật là xinh đẹp, thế là hắn lại hôn vào má nàng, làm cho Diệp Sương nàng xấu hổ vô cùng nhưng cũng ấm áp, một hồi hàn quyên Diệp Vô Ưu tạm biệt nàng.
Diệp Vô Ưu vừa đi thì Diệp Sương nàng ranh ma nhìn hắn, đúng là một người đàn ông xấu mà, chỉ biết có đ-t nữ nhân, những người đó cũng vậy, tại sao lại vào con đường này chứ, vận mệnh mình sẽ tự quyết định, Ngô Trường Thanh, có ngày ta lên tiên giới hay thần giới sẽ trả thù ngươi.
Cho ngươi chết một cách thê thảm, Diệp Sương nàng nắm chặt bàn tay như nắm đấm nói, thế là đang trong tưởng tượng giết Ngô Trường Thanh thê thảm thế nào, thì tiếng kêu rên rỉ cùng tiếng bạch bạch cơ thể va chạm, làm nàng thoát ra trong tưởng tượng của mình, tên ba ba vô lại này.
Một tháng sau, Diệp Sương như là đột phá tới ngoại lực đỉnh phong, nàng vừa nhìn mình đột phá, vừa nhìn vào sợ dây chuyền, cái này của tên ba ba đáng ghét có gì đó làm mình tu luyện được gấp 5 lần trong ngày, đúng là tên ba ba đó có đồ tốt mà, nên sau này sẽ làm nũng trước hắn để có thêm bảo bối mới được.
Ở bên ngoài Diệp Vô Ưu chào hỏi các nàng xong định đi, thì Tần Như Ý hỏi, anh định đi tới đại hội cổ võ đó sao, đúng vậy anh cũng hứa với con bé Tống Như rồi, vừa nói xong Lâm Huyền Mai nói nhỏ với Tần Như Ý, thế là nàng cười nhìn Diệp Vô Ưu.
Không ngờ tới cả đứa bé anh cũng không tha, đúng là hết thuốc chữa với anh mà, ha ha không tại anh hứa với Tống Như, thôi anh đi đi, đã ngủ với đứa trẻ đó thì em cũng chấp nhận vậy, Tần Như Ý nàng vừa nói vừa lắc đầu than thở, đúng là chồng chúng ta biến thái thật mà.
Nghe chúng nữ đồng loạt nói, làm cho Diệp Vô Ưu không phản bác được mà bắt sang chuyện khác, thôi các em ở nhà vui vẻ nha anh đi đây, vậy anh đi vui vẻ nha, mà chắc chúng ta sắp có vài tỷ muội rồi.
Thế là các nàng cười ha hả lên, Diệp Vô Ưu cũng chia tay, lúc này Diệp Sương cũng tới nàng nắm lấy quần Diệp Vô Ưu, đây là món quà con tặng ba, Diệp Sương nàng vừa đưa tay lên một vòng đeo tay đơn sơ.
Diệp Vô Ưu vui vẻ nhận lấy, hắn ôm Diệp Sương lên mà hôn nàng một ngụm, thế là chào tạm biệt nhau.
Diệp Vô Ưu đi mất 5 ngày mới tới hòn đảo dành cho cổ võ tỷ thí, náo nhiệt vô cùng, chưa tới lúc tỷ thí nên hắn cũng thuê phòng trọ ở đó mấy ngày, vừa bước vào có một phụ nhân chủ trọ đầy xinh đẹp, cặp đùi trắng như tuyết, làn da nàng mềm mại, làm Diệp Vô Ưu như nứng lên, nhưng khuôn mặt nàng tỏa ra lạnh lùng, chớ lại gần.
Diệp Vô Ưu cũng nhìn một hồi thì phụ nhân phòng trọ cũng nhìn hắn, nàng lại gần, anh muốn thuê phòng hay chỉ ngồi ăn, Diệp Vô Ưu lúc này trong cơn mê tỉnh lại, à tôi muốn ở trọ mấy ngày để tham gia đại hội cổ võ.
Tôi thấy anh như người mới, mà anh có thiếp mời cổ võ không, Diệp Vô Ưu cũng bừng tỉnh lại, xin lỗi tôi không có thiếp mời, mà không biết làm sao mới có, thế là phụ nhân phòng trọ nhìn hắn, anh không biết cũng lại đây, vì là lần đầu anh tới, muốn vào đại hội cổ võ thì cũng đơn giản, nếu anh đưa tôi 100 triệu tôi sẽ giúp anh.
Vừa nói nàng vừa cười nhìn Diệp Vô Ưu, thấy nụ cười nàng càng tỏa ra mị lực xinh đẹp, Diệp Vô Ưu trong vô thức nói, nếu như cô cười nhiều hơn thì đẹp lắm đó, nghe được Diệp Vô Ưu nàng cười cười cảm ơn anh đã khen, thế anh có muốn thiếp mời không, tôi sẽ làm giúp anh, 100 triệu không đổi.
Diệp Vô Ưu thấy thế cũng lấy điện thoại ra chuyển cho nàng, thấy tiền tới tay, phụ nhân phòng trọ vui vẻ với hắn, sau một hồi hàn quyên nàng đưa phòng cho Diệp Vô Ưu, rồi nàng đi vào những bàn khác, và những người khác cũng bị mê hoặc, cũng có người quen, họ không nói gì mà ăn uống chờ đợi đại hội cỗ võ.
Diệp Vô Ưu nhìn chằm chằm hưởng thức cái mông căng tròn của bà chủ phòng trọ, chà chà cái mông nàng, làn da trắng trẻo này, đúng là cực phẩm mà, đột nhiên phụ nhân phòng trọ cũng nhìn lại Diệp Vô Ưu mà nheo một con mặt nhìn hắn cười.
Diệp Vô Ưu thấy vậy con chim lớn hắn đã cương cứng trong quần, con mẹ nó quá mê người rồi đấy bà chủ trọ à, xong rồi hắn chạy về phòng, mà lấy con chim lớn sục lên xuống một bên tưởng tượng lấy phụ nhân phòng trọ.
Diệp Vô Ưu cứ thế mà đâm vào cái miệng xinh xắn nhỏ nhắn của nàng mà đút lúc cáng tới cổ họng nàng, hắn xem cái miệng nàng như cái l-n mà hụt như điên, một lúc sau quá sung sướng hắn bắn đầy bên giường, con mẹ nó quá mê người rồi, thế là hắn lâu dọn trong phòng mình mà ngủ.