Sao rồi có kiếm được tống tiểu thư không, vẫn đang trong phạm vi tìm kiếm, tiểu thư ngài đã đi đâu chỗ nào thế, gia chủ mà biết là chết chúng ta mất, cấp báo cấp báo, có chuyện gì mau nói, báo cáo đội trưởng có tin tức của tiểu thư, chỗ nào mau nói, tên đội trưởng gào hét nói.
Vâng thưa đội trưởng tiểu thư đang ở biển đảo Long Thành, ở đó sao, được ngươi điều động hết lực lượng mau tới chỗ tiểu thư.
Rõ . . .
Thưa đội trưởng thấy tiểu thư ngồi cùng bàn với một người con trai, và một người phụ nữ xinh đẹp, họ đang cười đùa vui vẻ với nhau, chúng ta có nên khống chế chúng không.
Đừng có manh động đợi ta tới nghe chưa.
Rõ . . . đội trưởng.!
Rất nhanh tên đội trưởng tới, thấy Diệp Vô Ưu cùng con bé loli nói chuyện cui vẻ mà đi tới, xin chào tiểu thư, nghe tiếng quen thuộc con bé loli quay lai, hừ sao ngươi lại tới đây hả tống ngân.
Lâm Huyền Mai chớp mắt nhìn con bé loli, tiểu thư, em là tiểu thư nhà nào thế, hừ các ngươi không nên biết, tên đội trưởng Tống Ngân nói thờ ơ.
Em đã nhớ ra gì sao, con tên này nói chuyện thô lỗ quá đấy, Lâm Huyền Mai nhìn tên Tống Ngân liếc mắt nói.
Hừ.! Chỉ là một phàm nhân muốn nói chuyện với tiểu thư nhà ta các ngươi không xứng, Tống Ngân khinh bỉ nhìn Lâm Huyền Mai, làm nàng tức giận vô cùng
Vậy sao, các ngươi có giá cao vậy sao, nói xong Diệp Vô Ưu bay tới đấm trên mặt Tống Ngân, khi hắn không biết chuyện gì xẩy ra thì đã bay cả chục mét, những người trong quán sợ quá chạy ra ngoài hết.
Lúc này nhiều người chỉ mũi súng vào Diệp Vô Ưu, các ngươi muốn làm gì, không xem bổn tiểu thư ra gì đúng không, mau buông vũ khí xuống, lúc này nàng tức giận vô cùng.
Tống tiểu thư bớt giận gia chủ muốn người về nhà liền ạ, hừ ta không về đấy, ta muốn ở bên cạnh hắn, nói xong nàng ôm lấy Diệp Vô Ưu, lúc này tên đội trưởng Tống Ngân tỉnh táo lại, nhìn Diệp Vô Ưu, tên này không lẽ cũng là Võ giả sao, không thể nào nếu là võ giả thì sẽ không tùy tiện được ra ngoài mà.
Tống Ngân hắn suy nghĩ một hồi đứng dậy quơ tay cho thủ hạ bỏ súng xuống, xin vị tiên sinh thứ tội cho sự thiếu tôn trọng, nhưng gia chủ muốn tiểu thư về trong gia tộc có chuyện quan trọng, mong tiên sinh hiểu cho tại hạ.
Vừa cúi đầu nhìn lên sắc mặt Diệp Vô Ưu, không dám đắt tội, vì người đàn ông này không đơn giản, thấy Diệp Vô Ưu cũng chưa nguôi giận hắn biết làm cách nào, hắn lại gần Lâm Huyền Mai nói, xin lỗi vị tiểu thư này vì sự lỗ mãng khi nãy mong tiểu thư lượng thứ tha cho tại hạ.
Lâm Huyền Mai lúc này cũng sợ sệt, nhưng thấy Tống Ngân chảy máu đầm đề cũng là người của con bé loli, nên nàng cũng bỏ qua, sau khi được Lâm Huyền Mai tha thứ, hắn không dám lỗ mãng nhìn Diệp Vô Ưu đã hòa hoãn hơn mới thở phào.
Tống tiểu thư mong người về cùng tôi, gia chủ gọi người về có chuyện gặp tiểu thư, Lâm Huyền Mai hiếu kỳ hỏi mà muội nhớ lại hết rồi sao.
Đúng vậy Huyền mai chị em nhớ hết rồi a, vậy em giới thiệu lại, em là Tống Như, là đại tiểu thư nhà Tống gia, và cũng là vợ của anh Diệp Vô Ưu, nói xong nàng ôm lấy cánh tay Diệp Vô Ưu.
Thấy nàng như vậy Diệp Vô Ưu sờ lên mái tóc nàng, vậy em có về gia tộc không, nếu không muốn về thì anh sẽ bảo vệ em ở với anh, không được em phải về, mà nếu anh muốn rước em về bên anh thì tới gia tộc em, em sẽ chờ anh ở đó.
Tống ngân lúc này thở phào, vậy tiểu thư chúng ta về thôi, không được ta muốn có một ngày với Diệp Vô Ưu rồi ta sẽ về gia tộc, ta có chuyện muốn nói với anh ấy, chị Huyền Mai cho em một ngày bên anh Vô Ưu nhé, được thôi, nhớ lấy chỉ hôm nay anh ấy là của em nhưng sau này không chỉ có mình em thôi đó, Lâm Huyền Mai nháy mắt nói với Tống như.
Hì hì, em biết chị Huyền Mai là tốt nhất, em yêu chị, xong nàng ôm Huyền Mai mà hôn vào má Lâm Huyền Mai.
Tiểu thư nhưng, vừa nói thì có một cổ uy áp làm hắn như muốn quỳ xuống, Tống Ngân hắn nhìn lên Diệp Vô Ưu sợ hãi mà im bặt, được rồi tiểu thư, nói xong Tống Ngân hắn ra ngoài.
Đừng có mà kêu người bấm sát vào chúng ta nếu không thì chết đừng trách tao, nghe được câu nói đó như trúng vào tim đen Tống Ngân, hắn giật mình mà nói, tiên sinh yên tâm, sau đó hắn ra ngoài.
Đội trưởng sao rồi a, chúng ta nên đưa tiểu thư về thôi, Tống Ngân nghe vậy sợ hãi, im ngay hôm nay không được theo dõi động tác nào của tiên sinh cùng tiểu thư.
Mấy tên cấp dưới không biết nói gì, mà nghe theo lệnh, thật là đáng sợ uy áp đó gần bằng gia chủ rồi, tên đó thật đáng sợ.
Lúc này, Lâm Huyền Mai cũng đi ra chỉ chừa cho hai người, Diệp Vô Ưu và Tống Như, ngày mai em về rồi muốn được hẹn hò với anh, được rồi, Diệp Vô Ưu dẫn nàng ra bãi biển mà đùa giỡn với nàng, cũng nàng ngắm bãi biển, cùng nàng chơi trò nhân gian với bọn con nít, nàng cùng hòa đồng lấy mà nắm chặt tay Diệp Vô Ưu theo chơi.
Diệp Vô Ưu thấy nàng vui tươi mà chiều theo nàng, chọc ghẹo nàng làm nàng tức tối, mà rượt đuổi Diệp Vô Ưu, xong hai người ngã xuống đất, nhìn nhau thì nghe bọn nhỏ cười làm nàng xấu hổ cùng Diệp Vô Ưu, sau khi chia tay bọn nhỏ, hai người lại ngắm cảnh ban đêm, Diệp Vô Ưu muốn một tràn pháo hoa tuyệt đẹp.
Tống như nàng thích thú mà dựa vào người Diệp Vô Ưu, ngửi lấy mùi thơm nam tính đầy mê hoặc điên đảo lấy nàng, Diệp Vô Ưu cũng ôm lấy cơ thể loli của Tống như vào lòng, tim hắn đập loạn lên, oa cuối cùng cũng có loli để ôm rồi, nàng thật dễ thương quá đi.
Trong lòng thì vui vẻ, mà bề ngoài như là tĩnh lặng, tâm phải tịnh lấy, ôm lấy Tống Như, cho nàng ngồi lên giữa hai chân hắn, trong khi hắn cực nứng lên, khi Tống Như vừa cạ vào con chim lớn hắn, nàng quay người cười dâm đãng nhìn hắn.
Hì hì, đúng là một tên biến thái mà, anh thật xấu, với nó nữa, Tống Như nàng vừa nói vừa sờ lấy con chim lớn Diệp Vô Ưu mà cười dâm đãng, Diệp Vô Ưu cũng ôm lấy nàng không phải em cũng vậy sao, giống như con đĩ thèm khát con chim lớn của anh, nói xong Diệp Vô Ưu hôn lên đôi môi đỏ mộng của nàng, pháo bông bắn đùng đùng lấy, mà hai người lại hôn nhau đắm đuối trao lưỡi cho nhau.
Diệp Vô Ưu hung hăng liếm láp với cái lưỡi mềm mại thơm tho của nàng mà hút lấy quấn quanh đầu lưỡi nàng đá qua đá lại, làm Tống Như nàng tê dại mà ôm cổ hắn hung hăng hút lấy lưỡi hắn, sau một lúc hai người mặt đỏ lên vì hưng phấn.
Diệp Vô Ưu nhìn Tống Như, nàng cũng nhìn hắn, hai người liền hiểu với nhau mà trở về phòng, hai người đã nóng lên hôn lên bờ môi hắn, Diệp Vô Ưu cũng hung hăng đáp trả nàng, hai người đã như lửa gần rơm thì sẽ bốc cháy lên, mà hôn như sói đói Diệp Vô Ưu liếm láp bờ môi mềm mại của nàng mà hôn chùn chụt, nước bọt hai người chảy ra dầm dề bên miệng.
Diệp Vô Ưu hôn sâu trong miệng nàng, kiếm lấy cái lưỡi nhỏ nhắn mà quấn quýt lấy nó như đói khát mà nuốt chửng, Tống Như nàng tê dại mà theo lưỡi hắn mà quấn quýt lấy. Hai người trao cho nhau nụ hôn đắm đuối.
Diệp Vô Ưu hung bạo quăng nàng lên giường nhào tới bú lấy núm vú nhỏ xinh nàng mà hút lấy, nước bọt hắn chảy khắp vú nàng liếm láp.
Tống Như sướng như điên khi Diệp Vô Ưu thô bạo với nàng như vậy, nàng nhìn hắn mà si mê lấy, Diệp Vô Ưu hôn vào bụng nàng từ từ đi xuống giữa hai chân nàng, nhìn vào cái l-n nhỏ nhắn hồng hào của nàng mà si mê lấy, hắn cúi xuống liếm sùn sụt lấy l-n nàng tiếng kêu dâm đãng vàng lên.
Ô . . . ô sướng quá. . . . đúng rồi . . . liếm lấy l-n em đi . . . thật thoải mái . . . cái lưỡi anh thật. . . . ân a . . . điêu luyện . . . nó làm em . . . sướng quá . . . A . . . A! . . . em sắp ra.
Nghe nàng rên rỉ uốn éo người lên, làm hắn càng hưng phấn bú lấy l-n nàng càng hung hăng hút lấy dâm thủy nàng, Tống như nàng sướng quá, nàng ưỡn người lên bắn đầy dâm tinh ra ngoài, Diệp Vô Ưu cứ thế mà nuốt lấy từng dâm tinh nàng vào cổ họng ừng ực.
Diệp Vô Ưu nhìn lên mà thoải mái nhìn lấy nàng, nước của Tống Như em thật ngon, nghe lời Diệp Vô Ưu nàng xấu hổ mà che mặt lại, Diệp Vô Ưu gỡ tay nàng ra cho thấy khuôn mặt tê dại sung sướng của nàng, hắn nhìn vào đôi môi nàng, mà nuốt nước miếng ừng ực xuống cổ họng.
Hắn hôn xuống bờ môi nàng mà ngậm lấy, nó mềm mại như rau câu, nó càng thơm tho ngon ngọt Diệp Vô Ưu càng hôn hít lấy lưỡi nàng, mà tham lam liếm láp lưỡi nàng một bên bóp lấy núm vú nàng mà bóp, làm Tống Như nàng rên Ô . . . ô trong miệng.
Diệp Vô Ưu buông môi nàng ra hỏi sướng không em, Tống Như xấu hổ nói sướng lắm, lấy con chim lớn của anh, đút vào chỗ đó của em đi, Diệp Vô Ưu cười cợt, sờ lấy l-n nàng nói đâu nhỉ đút vào chỗ nào, hắn đùa giỡn lấy nàng, vừa sờ lấy l-n nàng chảy đầy dâm thủy nói.
Vào cái l-n của em, xấu hổ chết người rồi, Diệp Vô Ưu nghe vậy nói nhỏ vào tai nàng, có gì xấu hổ, mấy bữa này cũng đã làm rồi mà, xong Diệp Vô Ưu đút vào l-n nàng mà nhấp vào, một cổ sung sướng làm Tống Như nàng rên rỉ la lớn.
A . . A . . . thật tuyệt vời . . . con chim lớn . . . ân a . . . của anh . . . thật là thoải mái . . . thật ngứa . . . ân a . . . thật sướng quá đi . . . Ô . . . ô . . . nó đâm sâu . . . vào tử cung . . . làm em quá thoải mái . . . đâm sâu vào bên trong l-n em đi . . . đâm nát l-n em đi . . . A . . . A . . . sướng quá.
nghe nàng rên rỉ làm Diệp Vô Ưu thoải mái mà nhấp vào l-n nàng như vũ bão dâm thủy nàng chảy ra ồ ạt ướt đầy con chim lớn Diệp Vô Ưu, cái l-n nàng bóp chặt lấy con chim lớn Diệp Vô Ưu, làm hắn sung sướng thoải mái vô cùng.
Hắn càng hưng phấn mà đ-t lấy nàng, hắn rút con chim lớn ướt đầy dâm thủy ra, mà xoay người nàng lại, như kiểu chó mà hung hăng đâm sâu vào tử cung nàng càng la lớn hơn, Diệp Vô Ưu khoái cảm cầm lấy eo nàng mà nhúng lây tiếng kêu dâm đãng cùng tiếng như tố như khóc của nàng làm hắn hưng phấn hơn đ-t lấy l-n nàng.
Tống Như nàng lúc này tới cực hạn mà bắn đầy dâm tinh ra ngoài, Diệp Vô Ưu lúc này cũng bị cái l-n nàng siết chặt lấy con chim lớn hắn thoải mái, mà bắn tinh dịch vào trong tử cung nàng sung sướng.
Tống Như tê dại, mà ngã quỵ xuống thở hổn hển, Diệp Vô Ưu ngồi dậy cầm lấy con chim lớn trước mặt nàng, đưa lên môi nàng mà thúc giục lấy, Tống Như nàng đưa khuôn mặt đáng yêu đầy dâm đãng nhìn lấy con chim lớn Diệp Vô Ưu, theo bản năng nàng cầm lấy nó mà liếm lấy con chim lớn Diệp Vô Ưu mà mút say sưa con chim lớn vào miệng nàng, sau đó nàng liếm sạch sẽ lấy con chim lớn của hắn.
Diệp Vô Ưu lúc nàng càng nứng lên đè đầu nàng lại mà đ-t như vũ bão vào miệng nàng, quá sung sướng thoải mái mà bắn đầy tinh dịch vào miệng nàng, bắn sâu bên trong cổ họng nàng mà nuốt ừng ực tinh dịch của hắn.
Diệp Vô Ưu còn thèm thuồng thần thể loli nàng mà nâng nàng lên, mà vừa đ-t vào l-n nàng vừa đi vào trong phòng tắm rửa, nước dâm thủy nàng chảy ra ồ ạt, tiếng kêu la của nàng làm hắn hưng phấn, đ-t lấy vào cái l-n nàng, nó càng siết chặt lấy con chim lớn hắn, làm hắn thoải mái mà bắn tinh dịch vào l-n nàng.
Tống Như nàng lúc này cũng sướng quá, bắn đầy dâm tinh siết chặt lấy con chim lớn của Diệp Vô Ưu, làm hắn thoải mái mà ôm lấy nàng.
Khi Tống Như cùng Diệp Vô Ưu ra khỏi phòng hai người vẫn thèm khát lấy nhau mà Đ-t lấy từ phòng khách, ngoài ban công đều có dấu vết hai người, khi hai người đang vui vẻ ăn nằm trong phòng thì Lâm Huyền Mai không chịu nổi nữa mà tham gia vào, hai nàng phục thị lấy con chim lớn mà bú liếm nó, làm Diệp Vô Ưu sung sướng thoải mái, mà đ-t lấy hai nàng.
Cả buổi tối hai nàng được Diệp Vô Ưu phục vụ chu đáo bắn tinh dịch vào miệng khuôn mặt hai nàng, cũng không quên rót đầy tinh dịch vào cái l-n hai nàng.
Trong phòng đều có dấu vết của ba ngươi, Diệp Vô Ưu một bên ôm lấy Lâm Huyền Mai một bên ôm lấy Tống Như ngủ.