Mấy ngày hôm sau, bên trong nhà Ngô gia. . .
Diệp Vô Ưu tới nhà Ngô gia bàn chuyện hợp tác, hắn có biếu những món quà cho Ngô gia, tròn gia tộc Ngô gia ai cũng mừng rõ mà nhận lấy, Ngô Kỳ mặt đỏ ngồi kê bên Diệp Vô Ưu, sau khi bàn chuyện hợp tác làm ăn với Ngô gia ai cũng vui mừng, điều quan trong nhất Diệp Vô Ưu cùng với Ngô Kỳ có một bước tiến.
Ai cũng hâm mộ nàng, muốn được thay thế chỗ của nàng Ngô gia gia tử cũng cười, còn về Ngô Tử thì không ai để ý tới mà trò chuyện, sau chừng một tiếng thì họ vui vẻ với nhau trò chuyện, Diệp công tử hay thật khiên tốn, ài ta chỉ có đứa cháu gái này mong Diệp công tử chiếu cố nó.
Mấy ngày trước Ngô lão gia tử hắn còn ghét đứa cháu này, mà giờ lại trở mặt nhanh chóng nhận thương yêu, làm Ngô Kỳ biết nếu không phải có Diệp Vô Ưu giờ nàng đang ủy khuất đây này, giờ nàng trong mắt Ngô lão gia tử là đứa cháu tốt nhất, đãi ngộ cũng lên thuyền lên.
Ba của Ngô Kỳ cùng Ngô Tử lúc đó rơi xuống vực thẳm, Ngô gia lạnh nhạt với hắn, thê tử cũng đã ly hôn, nhưng không ngờ nhờ đứa con gái kéo hắn lên từ vực thẳm đứng dậy, hắn cũng vui mừng mà chúc mừng con gái ôm vào cặp đùi to này.
Còn về Ngô Tử hắn thất vọng tràn chè, hắn không muốn quan tâm tới đứa con trai nữa mà bỏ liều, chỉ cho người hầu hạ cơm nước thôi, sau một lát trò chuyện Diệp Vô Ưu nói cũng không muốn nhắc tới chuyện cũ nữa, cũng bỏ qua Ngô Tử mạo phạm tới mình.
Ngô gia vui sướng mà càng nồng nhiệt hơn, cũng vừa lòng mà muốn tổ chức đám cưới cho Ngô Kỳ và Diệp Vô Ưu, trong gia tộc cưới vợ bao nhiêu người cũng không thành vấn đề nhất là Diệp gia tài đại khí thô.
Sau khi bàn xong Ngô Kỳ dẫn Diệp Vô Ưu tới thăm Ngô Tử, miệng thì nói vậy nhưng nàng cực kỳ chán ghét đứa em này, từ ngày Ngô Tử nói xấu Diệp Vô Ưu làm nàng cực kỳ chán ghét hắn, còn về Diệp Vô Ưu thì nàng đã si mê hắn rồi.
Vừa tới thì vào nhà đầy âm u tử khí, Ngô Tử không một ai chăm sóc hắn, mà ngồi buồn bã, giờ hắn mới biết cô đơn là như thế nào, hắn cũng không còn hận Diệp Vô Ưu nữa, tại vì giờ hắn không còn sức lực đâu mà hận mà báo thù, một chỗ tối tăm lúc này, thì có một cánh cửa vang lên, một cổ ánh sáng làm hắn chói con mắt, khi nhìn lại thấy Ngô Kỳ hắn mừng rỡ mà lại muốn ôm vào Ngô Kỳ mà khóc.
Thì một bàn tay của Ngô Kỳ thất hắn ra nói, sống giờ như dơ bẩn như thế mà cũng được, tao có đứa em trai như mày thật là khổ mà, nói xong nàng lại bật lại cái đèn sáng lên, nhìn thấy hai chân bị cắt của Ngô Tử mà nàng càng chán ghét hơn.
Tại sao lúc đó nàng cực khổ với hắn như vậy, thật không đáng chúc nào, khi Ngô Kỳ đang lẫm bẩm trong lòng, Ngô Tử từ anh sáng chói mắt nhìn lại, hắn lại thấy cái gì Diệp Vô Ưu đang ở trong phòng này, tại sao hắn có thể ở đây được chứ, chỗ này là Ngô gia mà, tim hắn hốt lên kinh hoảng mà nhìn Diệp Vô Ưu. .
Xin chào kẻ thù của tao, mày khỏe chứ, U hai chân của mày mất rồi hả, sao lại trong phòng một mình vậy, bộ không ai chăm sóc sao, Diệp Vô Ưu châm biến lấy Ngô Tử hắn làm hắn tức điên lên mà chửi ầm lên.
Lúc này có một bàn tay đập lên mặt Ngô Tử hắn, không ai khác là Ngô Kỳ, chị tại sao lại đánh em, hắn chặt đôi chân em nè, sao chị không báo thù cho em.
Hừ.! Thứ em trai ngu ngốc như mày tự chuốc hậu quả thôi, Diệp Vô Ưu ảnh là người tốt bụng, còn mày thì sao muốn giết ảnh, phái người giết ảnh thì mày hay sao, xem lại bản thân đi.
Vừa nói xong Diệp Vô Ưu lại ôm lấy bờ eo nàng, hôn lên đôi môi nàng, hai người lại quấn quýt lấy cái lưỡi nhau mà mút lấy, một lát sau hai người mới buông ra, anh thật là xấu đó, không thấy Ngô Tử ở đây sao, xấu gì đó là anh đang chính minh em là người phụ nữ của anh.
Hai người đang hú hí với nhau, thì bên này Ngô Tử như chết lặng không thể tin được, chị mình làm sao có thể cùng Diệp Vô Ưu, hắn vẫn không tin vào sự thật đó mà là lớn lên, tụi mày là cẩu nam nữ, tại sao chứ chị tại sao chị lại cùng kẻ thù làm chuyện như vậy, hắn khóc lóc nức nở.
Ngô Kỳ nàng đánh vào mặt Ngô Tử nói, kẻ thù gì đó là anh rể của mày đó, còn về kẻ thù là mày tự chuốc lấy, tại mày mà tao cũng bị người trong gia tộc xa lánh, tại mày mà tao mất hết tất cả, còn nữa xém chút nữa tao bị người ta lấy ra làm đồ chơi của mấy tên thiếu gia ăn chơi đó, mày có biết không, mày sao biết được, không nhờ anh Vô Ưu tao đã bị làm nhục rồi.
Mà mày còn nói thế hả, chắc tao với mẹ đã chiều mày quá lâu, và anh Vô Ưu cũng đã không tín toán với mày nữa, thì từ nay nên chấm dứt, Ngô Kỳ nàng giận dữ mà nói.
Hừ.! Thứ bà chị như cô tôi không cần tôi muốn gặp mẹ, chỉ có mẹ là yêu thương tôi thôi, còn các người không ai tốt cả.
Lúc này đột nhiên có một người phụ nữ bước vào trong phòng, nàng vô cùng xinh đẹp quý phái, Ngô Tử nhìn thấy người này mà tim hắn lại đập mạnh, người này là Mộc Châu mẹ Ngô Tử, lúc trước Ngô Tử thấy khuôn mặt tàn tạ của mẹ mình mà đau lòng.
Giờ thấy nàng xinh đẹp còn thêm quý phái gợi cảm, tự nhiên con kê ba hắn lại ngóc đầu dạy, Diệp Vô Ưu thấy cảnh này mà cười đùa, mẹ cuối cùng mẹ cũng tới rồi, mấy ngày nay con nhớ mẹ lắm, Mộc Châu thấy vậy tại sao trong người nàng ác cảm với hắn, nhưng vì là con mình nên nàng cũng lại gần.
Khi thấy Mộc Châu lại gần làm Ngô Tử hắn hưng phấn kiểu như mà lực nào đó mà ép dục vọng hắn càng thêm si mê nhìn mẹ hắn, không sai Diệp Vô Ưu đang sài năng lực của mình, làm cho hắn thèm muốn cơ thể của phụ nữ hơn.
Ngô Tử lúc này ôm lấy Mộc Châu mà thử mùi thơm trên cơ thể nàng, mà bên dưới kê ba hắn đã ngóc đầu làm hắn khó chịu vô cùng, lúc này Mộc Châu thấy hắn là lạ sờ mó con người nàng làm nàng càng chán ghét hắn hơn mà buông ra.
Nhìn thấy người mẹ mình trách xa mình, hắn giống như là bước vào hắc ám vậy, nhìn gương mặt chán ghét của nàng làm hắn tuyệt vọng."
Hừ.! Không ngờ con lại là người dơ bẩn như vậy, vừa nói xong nàng lại ôm Diệp Vô Ưu nói chồng yêu em đã ly hôn với tên đó rồi, vậy chúng ta có thể, nàng vừa ôm Diệp Vô Ưu làm nũng.
Các người. . . các người, Ngô Tử hắn sóc nặng, tại sao mẹ hắn cùng Diệp Vô Ưu ở cùng nhau, hắn không hiểu tại sao từ lúc gặp Diệp Vô Ưu như là mình đang bị hắn thao tung mọi chuyện, mẹ hắn cùng chị hắn, đều bị tên Diệp Vô Ưu này cướp hết, hắn hận mà hắn cũng bất lực.
Sao, tao nói cho mày biết dù mày là con tao thì cũng đừng có mà đụng tới Vô Ưu, nói xong nàng xoay người nhìn Diệp Vô Ưu đầy si mê, nhìn lại Ngô Tử đầy chán ghét, làm Ngô Tử hắn đầy tuyệt vọng.
Diệp Vô Ưu nhìn thấy hắn vậy ôm lấy bờ eo Mộc Châu làm nàng xấu hổ, nàng nằm vào trong ngực Diệp Vô Ưu mà cọ lấy, Diệp Vô Ưu nhìn Ngô Tử mà đắt ý cười, Ngô Tử hắn lúc này hắn chỉ biết cúi đầu xuống mà tuyệt vọng, Diệp Vô Ưu thấy thế nâng cằm Mộc Châu lên mà hôn lên môi ướt át của nàng, hắn quấn quýt mà đưa lưỡi mình vào sâu bên trong miệng nàng, mà khuấy động nước bọt cùng tiếng chùn chụt dâm đãng trong phòng, làm thêm có màu sắc tư vị.
Diệp Vô Ưu cởi áo Mộc Châu lên mà xoa bóp cặp vú nàng mà nhào nặn, Ngô Tử thấy một màn này mà con kê ba hắn lại cương cứng, hắn móc con kê ba mà sóc lên sóc xuống dâm đãng cực kỳ.
Diệp Vô Ưu thấy cảnh này mà cười khà khà, bú lấy bầu vú to của Mộc Châu mà mút lấy, tiếng chùn chụt dâm đãng mút vú làm Mộc Châu nàng rên rỉ, trong khi thấy Ngô Tử nhìn mình mà lấy sục lấy kê ba, nàng kích thích mà chảy đầy nước dâm thủy ra ngoài.
Ngô Kỳ thấy em mình như vậy nàng cũng kích thích không kém, nàng cúi xuống mà ngậm lấy con chim lớn Diệp Vô Ưu mà bú lấy, tiếng ọt ẹt vang lên, Ngô Tử càng hưng phấn mà sục lấy con chim của hắn, càng ngày nó càng lớn thêm hắn cứ thế mà sục lấy.
Môt bên này Diệp Vô Ưu vừa ngậm vú Mộc Châu la lên Ư . . .ử ở bên dưới Ngô Kỳ ngậm lấy con chim lớn hắn mà mút chùn chụt, Diệp Vô Ưu buông ra Mộc Châu mà cầm lấy Đầu Ngô Kỳ nàng mà đút sâu vào cổ họng nàng, càng ngày hắn nhấp càng nhanh, Mộc Châu thì liếm lấy núm vú Diệp Vô Ưu, thoải mái cùng sung sướng mà bắn đầy vào miệng cổ họng Ngô Kỳ, bắn đầy gương mặt xinh đẹp của nàng, Mộc Châu thèm thuồng mà cúi xuống ngậm lấy con chim lớn hắn, sau đó Ngô Kỳ cùng Mộc Châu hôn nhau mà nuốt lẫn tinh dịch cho nhau, tràn đầy dâm đãng.
Ngô Tử lúc này thấy cảnh này hắn chịu không nổi nữa mà bắn đầy tinh dịch xuống giường, hắn thoải mái mà nhìn 2 người đang phục vụ Diệp Vô Ưu liếm con chim lớn của hắn, Diệp Vô Ưu nhìn hắn cười khiêu khích hắn, còn Ngô Kỳ cùng Mộc Châu nhìn hắn đầy chán ghét.
Diệp Vô Ưu thấy kích thích quá mà banh hai chân Ngô Kỳ ra mà đút vào, hắn vừa vào L-n nàng siết chặt lấy con chim lớn, làm hắn như muốn bắn lần 2, không ngờ lại kích thích như vậy.
Diệp Vô Ưu hắn bắt đầu nhấp vào l-n Ngô Kỳ hắn say sưa mà hưởng thụ lấy, Ngô Tử hắn lúc này cũng khó chịu mà sục lấy kê ba hắn, Diệp Vô Ưu càng nhấp vào cái l-n Ngô Kỳ nhanh hơn nữa, nước dâm thủy của nàng bắn đầy ra đất, sau một lát L-n nàng siết chặt mà bắn đầy dâm tinh ra.
Diệp Vô Ưu sướng quá cũng nhấp như cái máy vào l-n nàng mà bắn đầy vào tử cung, làm Ngô Kỳ giật bắn người mà ngã quỵ xuống thở hổn hển mà cơ thể nàng vật co giật vì sướng quá, nàng thoải mái mà nằm đó.
Trong khi đó Diệp Vô Ưu đâm vào cái l-n của Mộc Châu mà chơi như vũ bảo tiếng bạch bạch lớn cùng tiếng la của nàng càng thêm dâm dục đầy phòng.
A . . . A . . . thật thoải mái . . . ư. . . . ân a . . . thật xấu hổ mà . . . coi kìa . . . con em nó . . . ân a . . . vừa nhìn chúng ta. . . . A . . . A . . . vừa sục con kê ba . . . thật tội nghiệp . . . cũng thật kích thích . . . A . . . A . . . đúng rồi . . . đâm sâu vào. . . tử cung . . .thật là thoải mái . . . a . . . sướng quá em ra.
Mộc Châu nàng la thoải mái, mà nhìn Ngô Tử, cái l-n nàng càng siết chặt lấy con chim lớn Diệp Vô Ưu, làm hắn thoải mái càng đ-t lấy l-n nàng, Diệp Vô Ưu hắn ôm nàng lại Ngô Tử mà đ-t, trong khi Ngô Tử hưng phấn mà nhìn vào l-n con mẹ mà sục lấy kê ba.
Nhìn gương mặt sung sướng cùng si mê của Ngô Tử mà nàng nhìn xuống cười dâm đãng, đúng xem mẹ nè, mẹ sắp ra rồi, A mẹ ra đây mẹ bắn vào mặt con đây.
Diệp Vô Ưu càng hung hăng đ-t nàng quá sung sướng cùng kích thích nàng bắn đầy dâm tinh ra ngoài bắn đầy mặt Ngô Tử trong khi đó Ngô Tử hắn vẫn sục lấy Kê ba của hắn, Diệp Vô Ưu nhìn vậy không chịu nổi mà bắn đầy tinh dịch vào trong l-n Mộc Châu, sâu bên trong tử cung rót đầy vào, hắn vừa rút con chim lớn ra, thì tinh dịch hắn vẫn bắn đầy vào mặt Ngô Tử.
Lúc này Ngô Tử hắn sục con kê ba sắp ra hắn càng nhìn vào l-n của Mộc Châu mà sục lấy kê ba hắn chịu không nổi mà bắn ra, trong khi đó Diệp Vô Ưu bắn đầy tinh dịch vào mặt hắn đầy nóng hổi, thì Ngô Kỳ thấy thế mà cười dâm đãng nhìn đứa em trai.
Mộc Châu nàng rên rỉ mà co giật l-n nàng vẫn giật bắn lên đầy mặt Ngô Tử dâm đãng cực kỳ, đây là lời chào tạm biệt tới con trai đấy từ đây chúng ta sẽ không gặp lại.
Diệp Vô Ưu thấy thế mà cười điên loạn lên, còn bên dưới Con chim lớn giờ này của Diệp Vô Ưu thì bị Ngô Kỳ liếm sạch lấy.
Sau khi mặc đồ xong Diệp Vô Ưu cười nói, chào tạm biệt nha kẻ thù không đẳng cấp, khi hắn định đi thì Ngô Tử là lên, xin anh Diệp Vô Ưu lúc trước có đắt tội mong anh tha thứ chỉ cần anh giúp tôi, ra cơn ác mộng này làm gì cũng được.
Diệp Vô Ưu dừng lại một chút nhìn Vào Ngô Kỳ cùng Mộc Châu, Ngô Kỳ thì không nói gì, con Mộc Châu nàng do dự không biết làm sao, nàng cũng không muốn bỏ lấy đứa con trai này, nàng cũng rất thương hăn nhưng giờ có Diệp Vô Ưu làm nàng mê luyến lấy không còn quan tâm tới Ngô Tử như trước nữa.
Mộc Châu ôm lấy Diệp Vô Ưu nói, tùy anh quyết định em nghe anh hết, Ngô Kỳ cũng không chịu thua mà ôm lấy cánh tay còn lại nói giống Mộc Châu.
Vậy được nếu anh cho nó làm con chó, thì các em nghĩ sao, Diệp Vô Ưu hỏi, hai nữ đồng thanh đáp tụi em nghe theo anh hết, Diệp Vô Ưu lại gần Ngô Tử nói nếu mày làm tốt phận làm chó thì tao mới thu nhận mày.
Vâng . . . cảm ơn anh," hừ cảm ơn anh gì mau gọi chủ nhân, Ngô Kỳ nói, đúng chủ nhân cảm ơn chủ nhân, Diệp Vô Ưu thấy thế mà đạp lên đầu Ngô Tử, mà hắn cũng không chút phản kháng nào.
Sau đó Mộc Châu nói muốn đem Ngô Tử ra ngoài sống cùng nàng, Ngô gia cũng không phản đối, những tên nịnh nọt lấy Ngô Tử đều khinh thường mà mỉa mai lấy hắn, một tên tàn tật như vậy nuôi vào chỉ tôn cơm Ngô gia chúng ta, Ngô Tử cũng biết đó là sự thật, Diệp Vô Ưu giả vờ như không biết Mộc Châu mà đi ra.
Sau đó sắp xếp chỗ ở cho Ngô Tử mỗi ngày đều lấy hai mẹ con Mộc Châu chơi ngay trước mặt Ngô Tử, hắn chỉ biết sục con kê ba, sau khi Diệp Vô Ưu bắn tinh dịch đầy người mẹ con Mộc Châu thì Ngô Tử hắn cũng ra, Diệp Vô Ưu cũng đạp lên đầu hắn mà sỉ nhục trong sự vui sướng.
Nhưng từ lúc về nhà Diệp Vô Ưu cũng không ít chiếu cố Ngô Tử hắn, làm Ngô Tử càng trung thành không dám phản kháng, mà mỗi lần đem Mộc Châu cùng Ngô Kỳ ra đ-t thì trước mặt như đặt xá cho hắn, làm hắn càng hưng phấn sục lấy con kê ba. Càng ngày hắn càng nghiện."
Về sau Diệp Vô Ưu không cho hắn nhìn nữa, làm hắn nghe tiếng rên rỉ của Ngô Kỳ cùng Mộc Châu ra mà sục lấy.
Lúc này có một cuộc điện thoại gọi đến, thì ra sắp tết đến rồi kêu hắn về nhà, Lâm Huyền Mai các nàng đều nhớ đến Diệp Vô Ưu hắn.
Thế là Diệp Vô Ưu thông báo với Mộc Châu các nàng về nhà ăn tết cùng thì Mộc Châu càng nàng nhảy lên mà đòi đi theo, thế là chuẩn bị xuất phát về nhà, Diệp Vô Ưu cũng dùng kỹ năng mà hắn có được chữa được mọi tất bệnh cho Ngô Tử, hắn cũng không sợ Ngô Tử làm phản vì có cấm chế nô lệ cũng là kỹ năng của hắn.
Thấy một màn chân của Ngô Tử mọc ra Ngô Kỳ cùng Mộc Châu vô cùng khiếp sợ cứ nghĩ Diệp Vô Ưu là thần tiên, Ngô Tử cũng không dám cải lời của Diệp Vô Ưu mà phục tùng hắn.