Chương 11: Bị trần lập tính kế từng bước dụ dỗ Diệp Cửu

Mấy ngày sau..."

Một tiếng la hét thất thanh trong nhà, cái tên Diệp Vô Ưu ấy tại sao ông già lại cho hắn tới nhiều cổ phần, ta là con gái ông già đó phải bù đắp sự yêu thương cho ta chứ, không ngoài ai khác là dì của của Diệp Vô Ưu, Diệp Cửu"

Em đừng la hét được không phiền chết đi được, anh đã kêu đại bưu giải quyết chuyện này! rất nhanh cái chết của hắn không người biết không người hay, Trần Lập nhìn nàng thiếu kiên nhẫn mà nói ra"

Nếu anh nói vậy em cũng yên tâm rồi, mà anh đảm bảo hắn chết rồi mẹ hắn Lâm Huyền Mai, có điều tra vụ này không, Diệp Cửu lo lắng nói.

Em yên tâm cho dù Lâm Huyền Mai, có giỏi cỡ nào cũng sẽ không thể điều tra được vụ này đâu, ám sát là nghề của đại bưu rồi, thế giới ngầm làm rất sạch sẽ" Trần Lập cười tà nhìn Diệp Cửu"

Diệp Cửu, vừa định hôn lên mặt Trần Lập, bị hắn né sang một bên, giờ là lúc nào rồi, Diệp Vô Ưu, còn chưa giải quyết, chúng ta nên tập chung, Diệp Cửu thấy hắn tránh né, buồn bả nói, dạo này anh lạnh lùng với em quá, nàng buồn bã trở về phòng.

Trần Lập, vừa nghĩ tới dáng người xinh đẹp, của Lâm Huyền Mai, đều đà xinh đẹp, hắn muốn chiếm hữu cơ thể nàng, còn Diệp Cửu chỉ là lợi dụng thôi.

Suy nghĩ nông cạn, không hợp với hắn, Trần Lập muốn một người xinh đẹp như Lâm Huyền Mai, vừa tài giỏi vừa hiểu chuyện, nghĩ tới lúc lên giường với Lâm Huyền Mai, uống éo cơ thể rên la cho hắn đ-t mà nóng lên.

Theo kế hoạch chuyển thôi, gia tộc đã nói mình không thể về, Trần gia muốn thâu tóm tất cả của Diệp gia.

Mấy ngày này Diệp Vô Ưu đại chiến, với ba nàng Diệp Tiểu Vân" Tần Như Ý" cùng Tiêu Ngọc Cơ, nhờ tấm tinh dịch của hắn các nàng càng ngày càng đẹp.

Lâm Huyền Mai, thấy Tiêu Ngọc Cơ dưỡng nhang như thế nào mà đẹp vậy, Tiêu Ngọc Cơ, cười cười nhìn nàng nói nếu muốn biết hỏi Diệp Vô Ưu, hắn biết đó a, nàng cười tà mị mà nhìn Lâm Huyền Mai, a mẹ nói thật chứ con trai ta giỏi vậy sao.

Lâm Huyền Mai, sung sướng mà chạy kiếm Diệp Vô Ưu, lúc này có 3 người quay quanh Diệp Vô Ưu, các ngươi là ai tại sao lại ám sát ta, hừ! Vì tiền mà làm việc, Đại Bưu lên tiếng, lúc này hắn che mặt nạ thần bí vô cùng, còn Diệp Vô Ưu thì chưa từng chiến loại cục diện này nhưng hắn cũng không xuống hạ phong?

Đại ca hình như báo cáo sai rồi tên Diệp Vô Ưu này cũng lại hại đó, ba người chiến đấu vậy mà không đánh được Diệp Vô Ưu, đi người Diệp gia tới rồi, đại bưu lớn tiếng hô.

Đại Bưu hắn biết đối tượng hắn giết không thề tay trói gà không chặt, mà hắn quá lại hại.

Người Diệp gia chạy tới bọn hắn đã rút lui, gia chủ người có làm sao không, vừa nói vừa xem hắn có bị thương ở đâu không.

Ta không sao, Diệp Vô Ưu nghĩ mà hết hồn hắn không nghĩ có người lại muốn giết hắn, vì sao chứ mình có đắt tội với ai đâu.

Trong đầu hắn nhớ tới Trần Lập, Diệp Cửu, không lẽ nào là họ, chỉ có những tên đó thôi, hừ! Giờ độ thiện cảm của Diệp cửu đối với hắn là trừ 50 độ thiện cảm là muốn ăn tươi nuốt sống mình rồi, từ lúc chia gia sản họ lại nhắm đến mình.

Chuyện này mình không để yên được, Diệp Vô Ưu, nói sự việc cho Tần Như Ý, các nàng làm các nàng lo lắng, hắn dám đụng tới chồng yêu thì ta sẽ diệt hắn, Tiêu Ngọc Cơ, giận dữ nói.

"Không thể" Diệp Vô Ưu, ôm nàng nói, chuyện này để chồng giải quyết, còn tên Trần Lập kia, vợ yêu cứ phá hắn là được, không có vấn đề ta sẽ phá công ty hắn, chồng yêu yên tâm làm chuyện lớn, còn việc nhỏ để vợ yêu giúp chồng yêu.

Diệp Vô Ưu, nhìn Tiêu Ngọc Cơ, hôn lên đôi môi nàng, sau một phút hắn buông nàng ra, Tiêu Ngọc Cơ vẫn mê ly nhìn hắn, mấy ngày này nhờ tinh dịch của Diệp Vô Ưu mà nàng trẻ ra không ít như thiếu phụ 30 thành thục Đoan Trang, làm hắn say mê, Tần Như Ý, cũng vậy trẻ đẹp người thon gọn đáng yêu khi trên giường nàng là người dâm đãng nhất, còn em gái, Diệp Tiểu Vân, nết na có tuổi thanh xuân tươi mát còn hay làm nũng, làm hắn say mê trầm luân.

Diệp Vô Ưu cũng muốn bòi các nàng nhưng chuyện này dính tới sinh mạng hắn, mấy hôm trước hắn đ-t Diệp Tiểu Vân, nhận được gói quà toàn năng hacker, nấu ăn, bóng rổ, đá banh, kinh doanh, mọi thứ đều biết đều mãn cấp!"

Diệp Vô Ưu, hôn vào má các nàng, mà chào tạm biệt, hắn vừa mới chạy đi một bên này, Lâm Huyền Mai, lúc sáng nàng vừa trò chuyện với Tiêu Ngọc Cơ, về làm sao trẻ đẹp, thì vừa mới đi một lúc điện thoại reo lên nói có chuyện giải quyết, Lâm Huyền Mai, tức giận không tới lúc nào mà tới lúc nàng cần hỏi Diệp Vô Ưu, về sản phẩm làm đẹp trên đời không có phụ nữ nào không muốn mình đẹp cả.

Nàng chửi rủa tên nào giám phá hoại chuyện này, Trần Lập định phá hoại một ít chuyện của Lâm Huyền Mai, mà đâu ngờ nàng vừa tới đã giải quyết xong.

Lâm Huyền Mai, là ai là một người cực kỳ thông minh, tài giỏi mới được trọng dụng, giải quyết vấn đề phá rối nàng một mạch chạy tới, vừa chạy tới thấy 3 bóng người, nàng hỏi, "mẹ có thấy Diệp Vô Ưu không con muốn xin hắn cái dưỡng nhang mà mẹ nói lúc sáng"

3 bóng người đó là Tiêu Ngọc Cơ đám người vừa mới tiến Diệp Vô Ưu đi, "hả con gái cũng ở đây sao" con cũng muốn sản phẩm làm đẹp của Vô Ưu sao"

Tiêu Ngọc Cơ, cười trộm mà nhìn đứa cháu, Tần Như Ý cười khúc khích nói "anh ấy lúc này bận chuyện quan trọng hơn"

" vậy à được rồi quay qua nói với Tần Như Ý chừng nào có sản phẩm nói Diệp Vô Ưu cho mẹ nha, nhìn 3 người hôm nay sao càng ngày càng đẹp da lại bóng láng"

Nhờ chồng con đấy mẹ anh ấy có sản phẩm tốt vậy mà" Tần Như Ý cười khúc khích mà nói, thế là 4 người trò chuyện về nó, Tiêu Ngọc Cơ, nói cho nàng biết Diệp Vô Ưu có người để ý Diệp Vô Ưu, mà không nói có người muốn giết Diệp Vô Ưu, sợ nàng lo lắng.

Sao vài ngày. . .

Diệp Vô Ưu đã tấn công trụ sở của đại bưu tìm ra, hắn tấn công vào hacker, làm đại bưu, đầu hàng muốn làm đàng em hắn, hắn ra lệnh đại bưu bắt giữ Trần Lập lại.

Giải quyết rất nhanh vừa xong hắn bắt luôn Diệp Cửu, nàng lúc này giống cừu ngoan được dậy dỗ, ngồi ở nơi đó.

Ta có rất nhiều tiền muốn bao nhiều cũng được, thả ta ra đi, lúc này Diệp Vô Ưu đang ở một nơi bí ẩn của tổ chức, Diệp Vô Ưu mở ra bịt mắt cho Diệp Cửu, vừa mở ra nàng thấy Diệp Vô Ưu, nàng nhìn vào hắn.

Chửi hắn, ngươi có biết ta là dì ngươi không mà bắt ta, thả ta ra nhanh, gặp người bắt cóc là Diệp Vô Ưu, nàng hùng hổ chửi rủa hắn.

Diệp Vô Ưu cởi trói cho nàng, nơi không phải ngươi và chồng ngươi là ta bị giết rồi, ngươi mời sát thủ giết ta còn không nghĩ ta giết lại sao, hắn vừa nói vừa nhìn nàng.

Không phải ngươi là dì ta thì ngươi đã chết rồi, Diệp Vô Ưu lại gần nàng mà thở vào lỗ tai nàng nói, lúc này Diệp Cửu, xanh mặt vì sợ, Diệp Vô Ưu chỉ hù nàng thôi.

Ai mà ở chung là biết hắn là người muốn chiếm hữu nữ nhân, càng ham muốn hơn là chiếm hữu người thân hắn, Diệp Cửu mặt nàng lúc này chảy mồ hôi trắng bệt.

Diệp Vô Ưu liếm vào lỗ tai nàng, ngươi ngươi làm gì, khà khà làm gì ngươi từ từ sẽ biết, lúc này hắn hôn lên đôi môi của Diệp cửu hôn say sưa tiến sâu vào miệng nàng.

Diệp Cửu ngậm miệng không cho hắn tiếng công vào miệng nàng, Diệp Vô Ưu, cậy miệng nàng ra hút lưỡi nàng đột nhiên nàng cắn lưỡi hắn làm chảy máu, Diệp Vô Ưu ngửa đầu lên thú vi.

Diệp Vô Ưu cười vỗ lên mông nàng bóp bầu vú nàng cho sướng lấy lưỡi mút dày vò, thân xác nàng nhục mạ nàng.

Khà khà, con đĩ giờ ước rồi sao, chó cái sao chảy nước dâm nhiều vậy, Diệp Vô Ưu chỉ sờ chỉ mò, làm nhục nàng mà còn làm nàng ngứa.

Mấy ngày sau dạy dỗ Diệp Cửu, nàng gặp hắn cười khỉnh bỉ, muốn làm nữa à hành hạ ta đi, nhục nhã ta cũng không khuyết phục được ta đâu, nhưng nàng đâu ngờ, Diệp Vô Ưu có hệ thống, chỉ số hảo cảm của nàng đã 70 mươi cực kỳ yêu thích rồi.

Diệp cửu, nàng chỉ giả vờ thanh cao thôi, Diệp Vô Ưu cười đi tới nàng mà hôn lên miệng nhỏ anh đào của nàng" đưa lưỡi cạ vào trong môi nàng tìm cái lưỡi thơm tho của nàng, Diệp Cửu cũng đáp trả hắn mở miệng cho cái lưỡi hắn tìm được cái lưỡi của mình, đưa vào hai người hôn nhau đắm đuối Diệp Cửu ôm lấy cổ Diệp Vô Ưu, mà hôn, còn Diệp Vô Ưu, liếm vào lưỡi nàng khuấy động, ôm lấy bờ eo nàng đi lên bóp cặp vú nàng, đang hôn triền miên thì cặp vú có tê dại nàng ưỡn vú cho hắn dễ bóp, Diệp Vô Ưu, dạy dỗ nàng triệt đầu đuôi dâm phụ, hắn bóp hắn mút lấy cái vú Diệp Cửu, nàng nhìn hắn đầy mê ly.

Giờ khác này thế giới Diệp Vô Ưu là tất cả, còn Trần Lập nàng đã quên từ lâu đang hôn thì Diệp Vô Ưu ngừng lại.

Làm nàng ngứa không chịu được, Diệp Vô Ưu giả vờ quay đầu lại vừa xem độ hảo cảm nàng đã 85, được rồi dì đi đi, ta bỏ qua cho dì về đi, nghe được vậy nàng sửng sờ nhìn hắn ngươi thả ta đi.

Diệp cửu vừa nói vừa thất thần, đúng vậy chừng phạt vậy đủ rồi, không vẫn chưa đủ ngươi cứ chừng phạt ta.

Diệp cửu vừa nhìn hắn ôm hắn nói, Diệp Vô Ưu nói không phải ngươi ghét ta sao., không Diệp Cửu không ghét ngươi, nàng sợ nàng ôm trầm lấy hắn mà khóc.

Ta kêu ngươi chó cái mà ngươi vẫn không ghét ta sao, không giờ ta không thể sống thiếu ngươi, Diệp Cửu nàng khóc, Diệp Vô Ưu cười nói vậy ngươi là chó cái của ta chứ, Diệp Cửu giờ là chó cái của ngươi.

Gọi ta chủ nhân, chủ nhân Diệp Cửu nói đầy dâm đãng hắn bóp vào cặp vú nàng, đồ chó cái lẳng lơ vừa bóp, Diệp Vô Ưu vừa nhìn nàng hai người nhìn nhau, nàng ôm lấy cổ hắn mà hung hăng hôn lên hai người cho một nụ hôn dài bất tận.