Chương 2: Chương 2

Giang Lạc Nghiên cảm thấy như lần đi siêu thị tiện lợi này đã sử dụng hết can đảm của cả đời mình. Sau khi thốt ra câu nói ấy, cô đứng im bất động chờ phản ứng của người nọ. Trong lòng thầm khấn vái quỳ lạy " bạn trai " cô đừng tỏ ra không quen biết với mình, nếu không Giang Lạc Nghiên sẽ không có cái lỗ nào để chui xuống.

Người lạ kia khẽ chớp mắt, đưa tay rút ba tờ một trăm tệ đỏ chót đặt lên quầy thanh toán, chậm rãi mở miệng: " Lấy hết, cảm ơn! "

Giang Lạc Nghiên: " ... "

Thu ngân: " ... "

Giang Lạc Nghiên thật sự không ngờ đến tình huống này, toàn thân bất động.

Thu ngân vội vàng nhận tiền và trả lại tiền thối. Cùng lúc đó, Giang Lạc Nghiên nhanh tay cầm túi hàng, vươn tay kéo người nọ ra khỏi nơi đó thật nhanh. Khẩn trương đến mức quên luôn mục đích ban đầu của mình, quên luôn cả việc lấy ô, cứ thế kéo ai kia lao ra trời mưa.

Vừa ra khỏi đó, bạn học Giang Lạc Nghiên dứt khoát nhét năm mươi tệ vào tay ai kia, vội nói hai tiếng " cảm ơn " rồi nhanh chân chạy một mạch về ký túc xá, trong lòng ôm chặt năm hộp bao cao su vừa mua. Trên đường về, Giang Lạc Nghiên chặc lưỡi vài cái. Quả nhiên, bị ép đến tình huống xấu hổ muốn vùi mặt xuống đất như thế cô vẫn may mắn thoát ra được. Chưa kể còn mang về chiến lợi phẩm là năm hộp bao cao su!

Nhưng mà thế quái nào lại có thể chạm mặt bạn học cũ ở nơi này?

Gia đình Giang Lạc Nghiên không có gì nổi bật, cha mẹ yêu thương, chị em hòa thuận, ăn no mặc ấm. Điển hình là một gia đình bình thường, không có gì đặc sắc. Có điều, họ đều sống ở thành phố B. Giang Lạc Nghiên sau khi tốt nghiệp cấp ba không biết nổi chứng gì. Bất chấp rời xa gia đình, bất chấp cái đầu ngu của mình mà liều mạng đăng ký nguyện vọng một là đại học danh tiếng ở thành phố A cách 4 tiếng đi tàu. Cha mẹ cô thấy con gái quả quyết như vậy chỉ biết thở dài, em trai cô nghe tin chỉ biết lắc đầu nguầy nguậy rồi thốt lên: " Chị hai sẽ rớt chắc thôi! "

Quả nhiên, ngoài dự đoán của tất cả mọi người, cũng ngoài sự dự đoán của Giang Lạc Nghiên. Thư thông báo nhập học của đại học A lừng lẫy vào một ngày hè tháng bảy được gửi tới gia đình họ Giang. Bạn học Giang Lạc Nghiên trợn tròn mắt, sự thật này cũng quá dọa người rồi! Rốt cuộc cô đã làm gì mà lại có thể hưởng cái sự may mắn này?

Cách ngày nhập học một ngày, Giang Lạc Nghiên khăn gói kéo vali ra ga tàu. Rời xa gia đình, bỏ lại tất cả ở sau lưng mà bước vào cuộc sống đại học ở thành phố A xa lạ. Từ đó cho tới bây giờ, bạn học cũ thời cấp ba cô chưa hề giữ liên lạc nhưng cô biết, hầu hết mọi người đều ở lại đó. Vậy mà hôm nay lại gặp Triển Triển ở thành phố A? Vậy có nghĩa là người kia cũng có mặt ở nơi này rồi?

Mở cửa phòng ký túc xá, Giang Lạc Nghiên một thân ướt sũng bước vào. Tần Khả Linh ngồi gần cửa nhất thấy bạn mình ướt nhẹp định lên tiếng trách mắng thì tầm mắt dời xuống cái túi nilong trong suốt trên tay Giang Lạc Nghiên, lời nói sắp phun ra khỏi miệng lập tức bị chặn lại..

La Bội Bội và Thẩm Nhiên cùng lúc đó một người trên giường ngó xuống, một người từ bếp nhìn ra. Tầm mắt vừa hay cũng đặt đúng ngay cái túi trên tay Giang Lạc Nghiên.

Hồi lâu, cả phòng bỗng rơi vào yên tĩnh. Cuối cùng, vẫn là Tần Khả Linh mở miệng: " Nghiên Nghiên, cậu vừa đi đâu về? "

" Trời mưa. " Giang Lạc Nghiên vừa xoay người đóng cửa, vừa dùng giọng điệu hết sức bình thản đáp lời. Sau đó chậm rãi bổ sung thêm: " Tớ đi mua áo mưa! "

Cả phòng: " ... "

Giang Lạc Nghiên thật sự vì trời mưa nên hóa rồ đi mua thứ này về?

Đã vậy, loại nào cũng có?

" Cái đó..Nghiên Nghiên à, cậu trở thành đại gia khi nào thế? " Vẫn là Tần Khả Linh lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong phòng.

" Năm hộp này..chỉ có năm mươi tệ! " Giang Lạc Nghiên gằn ra từng chữ, khó nhọc nói.

Năm mươi tệ?

Không đùa chứ, năm hộp bao cao su như này lại chỉ có năm mươi tệ!

Bạn học Giang Lạc Nghiên rốt cuộc là mua thứ này ở chỗ nào!

Nhấc chân đi về phía phòng tắm, Giang Lạc Nghiên tâm trạng xấu hổ ngồi ở trong phòng tắm một hồi lâu. Hôm nay thật sự quá mất mặt rồi! Nghĩ nghĩ ngợi ngợi một lúc, cô chợt ngẩn ra.

Không ổn, thật sự không ổn!

Triển Triển biết cô có bạn trai, đã thế còn biết cô đi mua bao cao su với bạn trai!

Giang Lạc Nghiên thật sự không dám nghĩ tới hoàn cảnh Triển Triển nói cho cha mẹ cô ở quê nhà nghe tin tức này..

Có thể nói, Giang Lạc Nghiên là một cô gái hết sức đơn thuần. Cả đời chưa hề đụng tới những thứ nhạy cảm như bao cao su. Tuy luôn miệng nói chuyện bất chính bất tà với bạn bè nhưng chưa bao giờ trải qua cảm giác chân thật như hôm nay. Rốt cuộc, bạn học Giang Lạc Nghiên hôm nay cuối cùng có thể thấu hiểu rõ ràng cảm giác mua bao cao su là như thế nào. Đồng thời, trong lòng không ngừng ngưỡng mộ những con người có thể bình bình đạm đạm mua một thứ nhạy cảm như thế trước mặt nhiều người.

Giang Lạc Nghiên tóc vẫn còn ướt bước ra khỏi phòng tắm, liếc nhìn đống hộp bao cao su trên bàn. Bỗng nhiên có cảm giác muốn biết bên trong thứ này có hình thù ra sao, tiện tay bóc một hộp, lấy một cái xé ra coi thử. Bội Bội nằm trên giường nhìn xuống thấy bạn mình đang động thủ với bao cao su liền mở miệng trêu chọc:

" Tớ nói này Nghiên Nghiên, cậu xé ra làm gì? Cậu định dùng với ai? Trong phòng chỉ toàn là con gái, không ai có cái đó cả! " Thói quen khó bỏ. La Bội Bội trước kia vốn là một tiểu thư đài các kiêu sa, lời lẽ lúc nào cũng như vàng như ngọc. Sau khi quen biết Giang Lạc Nghiên, ngày đêm cùng cô trò chuyện đã bỏ quách cái thứ gọi là " lễ tiết ".

Vốn dĩ sẽ không cảm thấy xấu hổ. Giang Lạc Nghiên cùng ba cô bạn này chuyện nào đen tối đều nói qua, mỗi ngày mở miệng đều đem những lời lẽ bất chính bất tà nhất mà phun ra cho nhau nghe. Thế nhưng tình huống này lại khác, nghe Bội Bội nói thế trong đầu Giang Lạc Nghiên lập tức nghĩ tới người " bạn trai " kia. Sắc mặt lập tức ửng đỏ, thẹn quá hóa giận: " La Bội Bội! Từ khi nào cậu lại ăn nói như thế? "

" Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng! Cậu nói xem tớ như thế rốt cuộc là do ai? "

Giang Lạc Nghiên hoàn toàn câm nín. Được rồi, cô thừa nhận là do cô. Nói không lại Bội Bội, cô bực dọc nhét thứ bị xé trên tay vào túi áo khoác treo trên ghế rồi lẩm bẩm: " Rồi cậu sẽ phải xé thứ đó mà dùng vào một ngày không xa thôi! "

La Bội Bội: " ... "

Vài ngày sau đó, cứ tưởng đống bao cao su Giang Lạc Nghiên mua về sẽ không có dịp sử dụng. Ai ngờ sự tình khó lường, lần này Tần Khả Linh một tay đem Giang Lạc Nghiên quăng vào một tình huống chết tiệt khác. Mà tình huống lần này chỉ có nghiệt ngã hơn lần trước chứ không hề kém đi chút nào.

Tối đó là một tối trăng thanh gió mát, Giang Lạc Nghiên đang nằm ườn trên giường đánh boss, Tần Khả Linh ra ngoài hẹn hò, La Bội Bội đi thư viện chưa về, Thẩm Nhiên đang giặt quần áo. Tiếng chuông điện thoại bàn vang lên phá tan sự tập trung của Giang Lạc Nghiên, cô hậm hực buông ipad. Nếu biết trước sự việc sau đó, Giang Lạc Nghiên dù có đánh chết cũng không nhấc máy cuộc gọi này.

" Mau lấy bao cao su của Nghiên Nghiên đem tới khách sạn XX cho tớ! " Đầu dây bên kia gấp rút buông một câu sau đó cúp máy một cái rụp.

Khóe miệng Giang Lạc Nghiên giật vài cái.

Tất nhiên, là một con người trước giờ chưa từng bỏ rơi bạn bè lúc hoạn nạn, Giang Lạc Nghiên vội vội vàng vàng khoác bừa một cái áo khoác, cầm một hộp bao cao su rồi tức tốc chạy tới khách sạn XX. Tới nơi, Giang Lạc Nghiên chạy một mạch vô sảnh chính tìm người. Đưa mắt tới một góc nào đó, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang tiến lại phía mình. Không đợi người đó tới gần, cô gằn giọng: " Tần Khả Linh, cậu thế quái nào lại như thế này! "

Tần Khả Linh: " Bao cao su ở đây quá mắc! "

Giang Lạc Nghiên: " ... "

Sau khi giao dịch, Giang Lạc Nghiên cáu kỉnh đi ra. Tần Khả Linh chết tiệt, buổi tối săn boss của cô cứ thế bị phá hủy chỉ vì bao cao su ở đây quá mắc!

Thế nhưng chưa kịp nhấc chân ra khỏi cửa khách sạn, một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua. Mà bóng dáng này chắc chắn Giang Lạc Nghiên không thể nào quên được. Đây chính là người cô gặp ở cửa hàng tiện lợi vài ngày trước!

" Triển Triển? "

" Lạc Nghiên? "

Hai người đồng loạt cùng lên tiếng. Giang Lạc Nghiên không ngờ cái câu " hẹn gặp lại " kia lại tới nhanh như vậy. Bạn học cũ Triển Triển khẽ đưa mắt nhìn biển hiệu to đùng được treo trên đầu Giang Lạc Nghiên rồi lại đưa mắt nhìn Giang Lạc Nghiên, mở miệng hỏi: " Cậu đi đâu thế? "

Giang Lạc Nghiên bị một câu hỏi của người đối điện đập vào tai làm cho tỉnh người. Bỗng nhớ ra nơi mình đang đứng có chút không được đoan chính..

" Tớ.. " Chưa kịp lên tiếng giải thích, tiếng chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên. Giang Lạc Nghiên theo quán tính đưa tay vào túi áo lấy điện thoại ra nghe. Thế nhưng ngoài cái điện thoại đang đổ chuông, một thứ khác đồng thời cũng bị lấy ra theo..

Chính là cái bao cao su bị Giang Lạc Nghiên xé rách vài ngày trước!

Thứ đồ nhạy cảm đó cứ thế rơi xuống đất trước mắt Giang Lạc Nghiên và bạn học cũ Triển Triển. Cơ thể Giang Lạc Nghiên lúc này vẫn đang duy trì động tác lấy điện thoại, toàn thân cứng đờ.

" A, bạn trai cậu! " Bạn học cũ Triển Triển thốt lên.

Bạn trai mình?

Giang Lạc Nghiên quay đầu theo tầm mắt của Triển Triển.

Nếu muốn miêu tả khái quát ấn tượng đầu tiên của Giang Lạc Nghiên đối với " bạn trai " của mình trong một từ thì đó chính là từ: " đẹp "

Muốn hai từ?

Rất đẹp!

-----------------------------------------------------

Lưu ý: chương mới sẽ được update tại wattpad chính chủ của tác giả sớm hơn 3 ngày so với các trang web khác.

Wattpad: @stubborn_abys09