Chương 28: Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Mấy bát khác, nàng bỏ vào khay, một mạch bưng vào nhà chính, đặt lên bàn, ném một câu: "Nước cơm, muốn uống thì uống." rồi đi vào phòng bếp.

Bên trong cái nồi, moi mấy muỗng mỡ ném vào trong nồi, dưới sự nóng lên của hỏa lực, dần dần tan ra nóng lên, Tiền Mộc Mộc đợi đúng thời cơ, đổ gà đã ướp vào trong.

Đây là bơ nàng tiêu năm mươi đồng mua ở hệ thống siêu thị, dùng để rán gà cực kỳ thơm!

Thịt gà trong nồi được chiên lên phát ra tiếng "xèo xèo", giống như nghệ sĩ dương cầm đang diễn tấu âm nhạc tuyệt vời, êm tai cực kỳ.

Thịt gà phải chiên chừng mười phút mới chín.

Tiền Mộc Mộc lại đổ bột mì vào bát, dùng nước pha loãng.

Khuấy thành bột nhão, bọc rau dại Tiểu Thạch Đầu đã đào được.

Uống xong bát canh, Hứa lão thái được sai vặt thái khoai tây sợi.

Thịt gà đã chiên chín, vớt lên đặt sang một bên cho ráo dầu, Tiền Mộc Mộc bỏ rau dại nhúng bột vào trong nồi, tiếng xì xì lại vang lên.

Tiểu Thạch Đầu tò mò đưa cổ nhìn quanh, Tiền Mộc Mộc vội vàng lên tiếng nhắc nhở: "Đừng nhìn, cẩn thận mỡ bắn lên mặt con!"

Tiểu Thạch Đầu nghe vậy liền rụt đầu về.

Sau khi chắc chăn rau dại đã chín, Tiền Mộc Mộc mới vớt lên.

Đổ hết bột mì vào trong khoai tây, đánh hai quả trứng gà, quấy đều lên.

Chia làm từng miếng lớn nhỏ, bỏ vào trong nồi chiên.

Trong viện.

Tay bưng bát canh, Hứa Gia Lăng uống mấy ngụm.

Nhìn đáy chén không, không biết đang suy nghĩ gì.

Môi khẽ mở, hỏi thăm chuyện tối hôm qua.

"Nữ nhân kia, tối hôm qua có làm hành động gì tổn thương Tiểu Tề không?"

Trải qua chuyện tối hôm qua Tiền Mộc Mộc nấu thuốc, cùng với nửa đêm lau người, Hứa Gia Phục cũng đang nghĩ lại hành vi của mình.

Hắn nghe vậy, chậm rãi lắc đầu.

"Ta có thể phát hiện Tiểu Tề bị sốt đều là từ trong miệng nàng biết được. Lúc ấy Tiểu Tề bỗng nhiên ngất đi, nàng trực tiếp từ ngoài cửa sổ bò vào, ta tưởng rằng nàng lại muốn làm hại Tiểu Tề, mới kích động hô to."

"Bây giờ suy nghĩ một chút, là ta trách lầm nàng."

Nói xong câu đó, hắn cúi đầu, trong lòng có chút ngũ vị tạp trần.

Tay bưng chén hơi siết chặt, Hứa Gia Lăng không biết nên làm cảm tưởng thế nào.

Nữ nhân tổn thương bọn họ năm năm, bây giờ làm được những việc này.

Rốt cuộc là thật lòng thật ý, hay là phù dung sớm nở tối tàn.

Hắn cũng không rõ ràng lắm...

Bát canh uống xong đặt sang một bên, Hứa Gia Liên giơ rìu lên bổ củi, vốn là muốn làm việc để nội tâm mình bình tĩnh lại, cái gì cũng không cần nghĩ, thế nhưng bổ liên tiếp mấy cái, lại càng bổ tâm càng loạn.

Hắn là tôn kính nương, cũng là thật tâm muốn hiếu kính nương.

Trước kia hắn vì nương, chuyện gì cũng làm.

Lui rồi lại lui, nhân nhượng rồi lại nhân nhượng.

Nhưng hôm nay, hắn và các đệ đệ muội muội đã ở bên vách núi, lui về sau một bước nữa chính là vực sâu vạn trượng...

Nếu nương thật sự định bán bọn họ, đến lúc đó hắn sẽ như thế nào?

Là tiếp tục làm hiếu tử.

Hay là anh dũng chống cự cho các đệ đệ muội muội?

Hứa Tiểu Bảo ngồi xổm bên cạnh ổ chó, trong lòng cũng loạn không chịu nổi, nhất là khi chạm đến băng quấn quanh con chó, hốc mắt càng đỏ lên.

Các ca ca đều nói, nương sẽ bán bọn họ.

Nhưng tối hôm qua nương mới ôm nàng, còn lần đầu tiên mở miệng gọi nàng là Tiểu Bảo.

Chẳng lẽ tất cả những thứ này đều là mơ sao?

Vậy giấc mộng này, không khỏi cũng quá tàn nhẫn...

Cô bé vừa mới nhận được chút yêu mến, liền phải bị đánh thức.

Hôm nay cũng là một ngày nắng đẹp.

Sau khi làm xong đồ ăn, vẫn là ăn ở trong sân.

Chính giữa bàn bày một con gà có cả đầu, rau dại chiên với hình thù kỳ quái, bánh khoai tây sợi vàng óng ánh. Ngoài ra còn có rau xanh xào tỏi, ớt xào thịt khô, một bát canh trứng gà lớn.