Chương 63: Cặp Tỷ Tỷ Song Sinh

"Chị... Hôm nay chị không bày ra được trò gì làm hay sao vậy?" tiểu Viên nhìn Y Dạ đàng nằm dài trên giường mà hỏi.

"Chị vẫn đang... chờ gân cốt phục hồi! A... đau cơ quá! Hôm qua chỉ mỏi thôi nhưng hôm nay đau thật sự" Y Dạ thẫn thờ nhìn trần nhà.

"Công chúa! Hôm nay là sinh nhật ngũ công chúa và lục công chúa, sáng nay Chiêu phi nương nương đã bảo nô tì nói với người là hãy tới vào đúng giờ Tỵ (9 giờ sáng) ạ!" A Tiêu bước vào, cầm theo một bộ y phục đẹp mắt cùng nụ cười tươi tắn.

"Ôi... không phải chứ..." Y Dạ xanh mặt, cười gượng.

"Phải đấy công chúa! Mau dậy chuẩn bị thôi nào!" A Tiêu vui vẻ.

"Tiểu công tử, người ra ngoài chơi đi nhé! Công chúa phải thay đồ rồi!" A Tiêu đuổi khéo tiểu Viên đi rồi lôi một loạt đạo cụ trang điểm mà cô dày công chuẩn bị ra.

"A Tiêu... em đừng có như thế mà" Y Dạ muốn chảy cả nước mắt.

"Công chúa, A Tiêu khổ tâm học trang điểm, may vá đều là vì công chúa cả mà, tới lúc người nên thử kĩ thuật của A Tiêu rồi! ~" A Tiêu cười cười, cầm lược tiến tới.

Bà chị này, làm kiểu gì cũng lâu muốn chết, bảo bảo còn mỏi mệt lắm mà ~ Y Dạ nuốt nước mắt vào tim, ngoan ngoãn ngồi yên cho A Tiêu làm việc.

.....

Hai tiếng sau, sau khi thử cả chục kiểu tóc thì cuối cùng Y Dạ cũng được thả ra.

"A... làm có một cái tóc thôi mà tới giờ đi luôn rồi, ta còn chưa nằm nghỉ ngơi được tẹo nào." Y Dạ than thở Hic,... A Linh, A Miện, ta muốn hai người hơn a. Mau cho tiểu ác quỷ này tránh xa ta ra đi!!

"Chị, xong rồi à?" tiểu Viên vẫn ngồi ngoan ngoãn bên ngoài chờ Y Dạ.

"Ừm! Xong rồi đây! Chúng ta đi được rồi, bây giờ đã giờ Tý rồi!" Y Dạ lấy hơi, thở hắt ra một tiếng rồi thẳng người bước đi.

A Tiêu và tiểu Viên im lặng đi theo sau.

.....

Chẳng mấy chốc đã tới cung Thạch Anh - cung của Nguyên phi.

Nhìn vào bên trong, phi tần, công chúa, hoàng tử nào được mời dường như đều đã đến.

Khi Y Dạ bước vào, không khí chợt ngừng lại một chút rồi mọi người trong chính điện nhanh chóng lảng qua chỗ khác.

Y Dạ không nói gì, đi tới thình an chủ tọa là Nguyên phi - Nguyên Ánh Tuyết.

"Y Dạ thỉnh an Nguyên phi nương nương" Y Dạ lễ phép cúi chào, hai người phía sau cũng cúi đầu theo.

Nguyên Ánh Tuyết im lặng một chút rồi mới đáp "Ồ, ra là thập tam công chúa, con tới hơi muộn đấy! Các tỷ tỷ và ca ca con đang chơi ở hậu viện, con ra đó chơi với chúng đi!"

"Vâng, con xin phép ạ!" Y Dạ nhún người rồi chậm rãi lui ra.

Theo lời của Nguyên Ánh Tuyết, Y Dạ dựa vào sự chỉ dẫn của nô tì trong cung Thạch Anh mà ra phía sau hậu viện.

Ở đó, công chúa hoàng tử gì đều có mặt đông đủ, dù cùng chung một dòng máu nhưng lại thấy chia phe rõ rệt, 2 - 3 người lại tụ lại với nhau một nhóm.

La Nguyên Nguyên và La Bác Triệt ngồi với nhau một chỗ, sắc mặt không mấy tươi vui. Liễu Minh Châu và Liễu Y Tịnh ngồi với nhau một chỗ. Còn Liễu Minh Khang lại ở với các hoàng tử khác.

Hai vị công chúa sinh đôi kia của Nguyên phi lại ngồi cùng Liễu Văn.

Có vẻ như sau vụ lần trước thì Liễu Lăng và Liễu Văn không mấy thân nhau nữa. Liễu Văn khi bị hỏi là lấy bùa từ đâu cũng khai rất mơ hồ, cuối cùng tội chuộc vào Liễu Lăng, hai người này nếu còn chơi được với nhau mà không là vì mưu đồ gì thì còn lâu mới có.

"Y Dạ thỉnh an ngũ tỷ tỷ, lục tỷ tỷ, thập tỷ tỷ. Ngũ tỷ, lục tỷ, chúc hai người sinh nhật vui vẻ!" Y Dạ đi tới, lễ phép chào hỏi.

Liễu Văn thì không nói, chỉ gật đầu cười. Hai cô công chúa sinh đôi kia lại khá vui vẻ, hai người đồng thanh "Thập tam muội, quà của chúng ta đâu?"

"Muội cũng không có thứ gì quá đặc biệt, quà của muội lúc nãy đã đem cho nô tì của tỷ rồi, tỷ có thể hỏi nô tì đó để lấy nếu tỷ muốn xem ngay."

Hai người kia nhìn nhau, cười. "Không cần đâu!" Liễu Anh Dạ nói. "Nếu muội đã đem cho nô tì của bọn ta rồi thì lát bọn ta sẽ xem sau" Liễu Anh Chi lại tiếp.

"Vâng" Y Dạ cúi người chào, định bỏ đi thì Liễu Anh Dạ chợt kéo lại.

"Thập tam muội, ngươi đem cho nô tì nào vậy?"

"Là người có hai búi tóc buộc dây màu cam?"

"Hay màu đỏ?"

Liễu Anh Chi và Liễu Anh Dạ thay phiên nhau nói, còn làm cử chỉ minh họa hai búi tóc giống y hệt nhau.

"Ừm... hình như là người buộc dây màu đỏ, muội đã đem cho người đó cả hai món quà"

"Ồ... là màu đỏ!"

"Đó là người của Anh Dạ"

"Vậ... vậy sao ạ, vậy lát nữa hai người tự xem đi nhé! Muội qua kia chơi với bát tỷ đây!"

Y Dạ càng nhìn hai người này càng thấy khó hiểu, sắc mặt khó xử của Liễu Văn bên cạnh cũng làm cô không mấy thoải mái nên đành tìm cách rút nhanh.

"Ừm! Muội qua kia chơi nhé!"

"Chỗ kia có bánh ngọt, ăn tự nhiên nhé!"

Nhìn Y Dạ bỏ đi, hai người kia mỉm cười, vẫy vẫy tay.

Y Dạ để ý là từ đâu đến cuối bọn họ đều không quá quan tâm Liễu Văn ở bên cạnh, có vẻ như hai cô công chúa này cũng có một quyền lực nhất định nào đó, có thể công khai bỏ qua người ta như vậy...