Khi tới nơi, Liễu Y Dạ còn chưa tỉnh ngủ đã bị đập ngay vào mắt một khung cảnh tráng lệ với những âm thanh chói tai.
Phía trong cung Ngọc Lục Bảo thật sự rất tráng lệ, băng rôn đỏ và phù hiệu treo khắp nơi. Chính viện đề một dòng chữ lớn "Chúc mừng sinh nhật!".
Những người xung quanh cũng rất đỗi bất ngờ. Ở sân lớn, rất nhiều người nữa đã tới từ lâu. Những người này là quan lục phẩm trở xuống, họ không được mời vào hoàng cung mà lại trực tiếp được mời tới nơi này.
Hiện tại là giữa canh Mùi (2 giờ chiều), một loạt các vũ công, gánh xiếc, được mười vào trong cung. Bên ngoài cũng có rất nhiều sạp hàng tới bày bán, tạo nên một không khí rất náo nhiệt.
Người dân được phép vào trong cung xem ké các buổi biểu diễn của vũ công. Không thì cũng có thể xem xe diễu hành của đoàn xiếc ở ngoài.
Rất nhiều thương nhân cũng tới tìm mối làm ăn với quan lại. Xem ra mục đích của bọn họ không hoàn toàn đơn giản chỉ là tới chung vui. Ai cũng có mục đích riêng của bọn họ mà tới, chỉ tùy vào động cơ là tốt hay xấu mà thôi.
Liễu Y Dạ được phép dạo chơi, thoải mái nguyên một buổi chiều ở ngoài cung, tất nhiên là với cảnh vệ và cũng rất nhiều ám vệ theo sau.
Người người thoải mái hưởng thụ không khí này. Bữa tiệc thật sự của Liễu Y Dạ...buổi tối mới bắt đầu.
....
Tới giờ Dậu, Liễu Y Dạ lại bị kéo về để cho bọn nô tì tân trang và chải chuốt lại. Lần này cô lại mặc một bộ váy phong cách phương tây rất dễ thương.
Một canh giờ sau, Liễu Vân Phong lại tới đón Y Dạ cùng Chiêu Mẫu Đơn đi tới đại sảnh.
Lần này quy mô lớn hơn hẳn buổi sáng. Bàn tiệc được bày từ trong đại sảnh ra tới sân lớn. Trên khán đài là vũ công nhảy múa rất xinh đẹp.
Lần này Liễu Y Dạ được ở trong vòng tay của Liễu Vân Phong bước vào, lại càng có thêm nhiều ánh mắt nhìn vào cô. Nhiều ánh mắt kinh ngạc, vui vẻ, khám xét, đánh giá,... đổ cả vào người cô. Còn có kẻ coi cô như một lá bài mới để lợi dụng trục lợi. Nói chung là rất phức tạp.
Khi đã ngồi yên ổn nơi ghế. Liễu Vân Phong cao hứng nhìn vào Y Dạ.
"Hôm nay là ngày sinh nhật đầu tiên của con gái ta, như các ngươi biết là thập tam công chúa-Liễu Y Dạ, ta trước đó đã nói sẽ cho con bé một món quà thật lớn. Vậy giờ ta sẽ trao cho con bé món quà này ngay tại đây!"
Nói rồi hắn quay lại bế Y Dạ ngồi vào lòng.
"Nào, Dạ nhi cầm lấy cái chìa khóa này." Liễu Vân Phong nhẹ nhàng lấy trong ống tay áo ra một cái chìa khóa nạm ngọc rất đẹp, đưa cho Y Dạ trong con mắt kinh ngạc và trầm trồ của tất cả những người đang có mặt tại đó.
Có nhiều người kinh ngạc thốt lên "Hoàng thượng...?!"
Liễu Vân Phong không quan tâm, cho Y Dạ cầm cái chìa khóa trong tay mà nghịch.
Lúc đó cô vẫn không biết lại lịch của cái chìa khóa này. Nó là chìa khóa cửa cung Ngọc Lục Bảo. Không phải cửa thường, mà là cửa của pháp trận. Có cái chìa khóa này thì cả cung Ngọc Lục Bảo là của cô. Chỉ cần Liễu Y Dạ liên kết tinh thần với cái chìa khóa, bắt nó nhận làm chủ mới thì tự nhiên, mọi ngóc ngách của Ngọc Lục Bảo đều nằm trong tầm kiểm soát của cô.
Chẳng qua cô hiện tại vẫn chưa biết tới tác dụng này, cong cho chiếc chìa khóa vào miệng mà gặm. Hệ thống thấy Liễu Y Dạ ngồi gặm một bảo bối quý giá trong tay, chỉ biết bất lực cười trừ.
Ngay khi món quà của Liễu Vân Phong được trao đi. Rất nhiều người bắt đầu đem quà lên tặng Y Dạ.
Một vị quan tặng bộ bảo hộ trung cấp. Một người khác tặng một bộ tranh chứa linh khí. Người nữa lại tặng một chậu linh mai, trong đêm có thể phát sáng. Lại còn có người tặng một chậu bonsai bằng sứ tinh xảo....
Quà tặng của bọn họ cứ chất đống, toàn là hàng hiếm ở đâu đâu không. Lúc đầu bọn họ vốn không định tặng mấy thứ quý giá tới thế. Nhưng sau khi thấy sự cưng chiều mà Liễu Vân Phong dành cho thập tam công chúa thì liền quay mặt 180 độ. Tặng cô của quý như bỏ tiền vào đầu tư cho một tương lai thăng tiến.
Liễu Y Dạ nhìn đống quà mà ngán ngẩm.
Bọn người này có não không thế? Đi tặng mấy thứ này cho một đứa con nít một tuổi làm gì không biết? Nhiều vậy rồi ta biết nhét vào đâu?
Vừa lúc cô nghĩ thế liền có một tên quan tặng nhẫn không gian ba chiều. Liễu Vân Phong liền đem tất cả quà của Y Dạ tống vào trong nhẫn.
Thứ mà Y Dạ thích thú nhất tron đống quà này là một cái bánh kem lớn tời từ các đầu bếp của sứ thần Tây Vực, bộ váy mà cô đang mặc trên người với ma pháp trôi nổi từ sứ thần Bắc Băng và một cây trâm cài có thể tùy ý thay đổi một số hình dạng nhất định, lại còn có thể phóng sét từ sứ thần của đảo Mùa Đông.
Liễu Vân Phong hơi lo ngại khi để một thứ vũ khí cỡ nhỏ vào tay Y Dạ nhưng thấy cô vô cùng thích thú thì bỏ qua luôn.
Hehehe, có cái trâm này tự dưng mình thích uy lực hơn hẳn. Hắc hắc hắc!! Liễu Y dạ cười thầm trong bụng.