Sau một đêm cuộn tròn trong ấm áp trong chăn êm nệm ấm, Y Dạ thực sự không nỡ rời giường vào sáng hôm sau nữa.
"Công chúa, dậy đi nào! Hoàng thượng sẽ tới đón người bất kì lúc nào đấy!" A Tiêu cố xách Y Dạ ra khỏi chăn.
"Ư... không muốn ~!" Y Dạ than vãn. Cho dù là thế giới trước hay thế giới này, ta đều không thể cưỡng lại sức hút của chăn bông vào ngày đông a! Một chút nữa thôi mà!!
"Công chúa ~!!" A Tiêu lôi cả chăn cả người ra khỏi giường.
"Ư... em dậy rồi đây" Y Dạ ngái ngủ.
"Công chúa, nhanh tới thay đồ đi nào!" A Miện gọi.
"Ưm,... Vâng" Y Dạ lết dậy
"Công chúa, nhanh tới ăn sáng đi!" A Linh gọi.
"... Vâng"
"Công chúa, để nô tì làm tóc cho người nữa nhé!" A Tiêu gọi
"Ư... vâng!"
"Công chúa! Hoàng thượng đến rồi!"
"Á á á!! Thôi nào!!"
.....
"Tiểu Dạ!? Con làm sao thế?" Liễu Vân Phong vừa vào phòng thì đã bị Y Dạ nằm trên sàn làm cho giật mình.
"Phụ hoàng..." Y Dạ ngóc đầu dậy.
"Nào, không cần gấp, ta có thể đợi con!" Liễu Vân Phong nhìn đầu tóc còn rối bù của Y Dạ liền đại khái là đoán được việc gì.
"Ư... con xin lỗi! Con sẽ xong nhanh thôi!" Y Dạ đứng dậy.
"Ta sẽ ra ngoài sân ngồi chờ con vậy"
"Vâng"
Sáng ngày hôm đó, mọi người đã được thấy một cảnh tượng khá kì lạ...
"Kia không phải hoàng thượng sao? Sao ngài lại ngồi ngoài trời tuyết thế kia?" thị vệ A.
"Ta chịu, đây là viện của thập tam công chúa mà, chắc là công chúa cho hoàng thượng ngồi bên ngoài?" thị vệ B.
"Hả?! Bên ngoài trời tuyết còn đang rơi kìa, trên cái bàn đá kia cũng không có gì ngoài tuyết" thị vệ A.
"Phụ hoàng, người chờ con thêm một chút nữa! Con sắp xong rồi!" tiếng Y dạ gọi vọng ra từ trong phòng.
"Con cứ việc làm, ta vẫn đang đợi!" Liễu Vân Phong liền đáp lại sau đó lại an tĩnh ngồi chờ Y Dạ, tuyết rơi đầy người.
"Hoàng thượng, tuyết rơi rồi!" thái giám bên cạnh Liễu Vân Phong thấy tuyết liền mở dù lên che.
Hai thị vệ bên kia lúc này đang há hốc mồm.
"Ôi trời ơi! Có vị công chúa nào lại đi bắt hoàng thượng chờ như thế kia chứ? Chò dưới tuyết đó má ơi"
"Ồ, hoàng thượng lại đang chờ thập tam công chúa hả?" một thị vệ nữa đi qua cũng nán lại xem chuyện.
"Lại?" thị vệ A.
"Haha! Ta làm ở đây mà! Lúc nào hoàng thượng và công chúa ra ngoài vào buổi sáng thì hoàng thượng đều phải chờ như thế, công chúa lười dậy sớm buổi sáng lắm!" hắn ta cười thoải mái.
"Hả?! Ngươi nói việc hoàng thượng ngồi chờ như này diễn ra thường xuyên sao?!" hai tên thị vệ kia ngạc nhiên.
"Chuyện có tí thôi, hai người làm gì vậy chứ? Đó là thập tam công chúa mà, từ khi sinh ra tới giờ chả lẽ chỉ có việc này là đáng ngạc nhiên?"
"Ừ... ừ nhỉ? Đó là thập tam công chúa! Là thập tam công chúa ahaha!" hai tên kia gãi đầu, miệng cười nhưng trong đầu đều có chung một suy nghĩ Ngươi nói như chuyện này ai cũng có ấy! Có ai dám bắt thiên tử ngồi chờ như thế không hả?!
......
"Phụ hoàng, Y Dạ xong rồi đây!" Y Dạ thay đồ xong liền chạy ra ôm lấy Liễu Vân Phong làm nũng.
"Được rồi! Muộn một chút không sao mà, không cần phải lấy lòng ta thế đâu" Liễu Vân Phong xoa đầu Y Dạ.
"Nhưng..." hai mắt Y dạ mở to tròn, long lanh ngước lên.
"Ặc... Được rồi! Ta sẽ không nói với nương con về vụ con bắt ta chờ đâu!" Liễu vân phong xoa trán.
"Yay, cảm ơn phụ hoàng!" Y Dạ vui vẻ.
"Chúng ta đi luôn bây giờ ạ?"
"Đúng vậy, tới chỗ xe ngựa thôi! Chúng ta sẽ vào kinh thành mở võ đài đâu tiên"
"Vâng!" Y Dạ gật đầu rồi giơ tay lên, ra hiệu Liễu Vân Phong bế.
"Haizz! Cô nương à, con cũng đã sau tuổi rồi đấy! Sao có thể suốt ngày đòi bồng rồi bế như này cơ chứ?" Liễu Vân Phong thở dài, miệng thì nói thế nhưng động tác vẫn thuần thục bế Y Dạ lên, đưa ra kiệu.
"Hehe! Con rất thích được người bế mà!" Y Dạ đây thì đang vui vẻ ngồi trên người người khác.
......
"Hoàng thượng cùng thập tam công chúa tới!!"
Ngay khi Liễu Vân Phong cùng Y Dạ xuất hiện trên võ đài, tất cả người phía dưới đều cúi đầu.
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế, vạn van tuế! Cung nghênh hoàng thượng cùng thập tam công chúa tới!" tất cả đồng thanh.
"Bình thân!" Liễu Vân Phong xua tay.
Sau một hồi phát biểu, cảm tưởng, tuyên bố gì đó... (đoạn này viết ra dài, đọc rất chán và không có mấy nội dung quan trọng nên Van mạn phép cắt bỏ nhé)
"Nào, trận đầu tiên! Người nhận thách đấu sẽ là Lô đấu sĩ tới từ Tây Vực, ai sẽ là người đầu tiên lên thách đấu cùng vị thú nhân này đây?" cặp nam nữ dẫn chương trình ở phía trên nồng nhiệt chào mời.
"Phụ hoàng, ở đây người ta thách đấu tự do ạ?" Y Dạ hiếu kỳ.
"Ở sàn này thì là thế người thách đấu đầu tiên rất vinh dự đấy, nêu hắn thắng thì tiền thưởng còn nhiều nữa" Liễu Vân Phong cười cười.
"Ồ..." Y Dạ từ trên lầu cao nhìn xuống, rất hứng thú với mấy trận đấu ngoài trời kiểu này.
"Con trông có vẻ rất thích thú?"
"Vâng! Con đây là lần đầu tiên nhìn thấy các cường giả đấu với nhau! Con thực sự muốn nhìn xem cường giả thực sự có khí thế như thế nào!" hai mắt Y Dạ sáng rỡ.
"Vậy thì lát nữa ta sẽ dẫn con qua sàn cấp cao hơn, sàn đấu đầu tiên này chỉ là một sàn cỡ trung thôi, cường giả mạnh thực sự thường sẽ qua sàn cao cấp" Liễu Vân Phong nhấp trà.
"? Tại sao họ lại để sàn trung cấp khai màn chứ không phải sàn cao cấp?" Y Dạ khó hiểu.
"Bởi vì sàn đấu cao cấp của các tưởng giả chân chính thường khá nguy hiểm, ở bên ngoài thì sẽ rất khó và cũng tốn kém để dựng được một hệ thống phòng thủ đủ mạnh để bảo vệ người dân xung quanh. Mà dựng ở trong phòng hay sân dù lớn tới đâu thì cũng không thể chứa hết mọi người được nên đành để sàn cỡ trung ở bên ngoài khai màn trước."
"Ra là vậy..."