Chương 106: Mối Hôn Sự

"Hoàng thượng, mong người thứ lỗi cho sự đường đột này nhưng liệu đại công chúa của người đây đã có mối hôn sự nào chưa?" ông sứ thần người Tây Vực hỏi.

Nghe tới câu hỏi này, Bạch Tư Nhan có chút giật mình, Liễu Y Tịnh ở bên dưới thì hơi nhíu mày.

"Mối hôn sự sao? Đại công chúa của ta tới hiện tại vẫn chưa có" Liễu Vân Phong xoa cằm, lại nhìn xuống người Tây Vực kia, cười hỏi "Quý ngài Bố Đinh đây có gợi ý nào sao?"

Y Dạ nghe tới cái tên "Bố Đinh" kia, liền thầm cười một cái

Cái ông Tây Vực này, tên nghe cũng thật là ngon miệng

(Bố đinh là phiên âm tiếng hán của từ pudding - bánh pudding đó các nàng)

"Tôi quả thực là có mang tới cho ngài một mối hôn sự... Đức vua của chúng tôi đã nhờ tôi chuyển lời, muốn kết duyên cho đại công chúa đây và thái tử của chúng tôi" Bố Đinh kính cẩn nói.

"Là lời từ vua Tây Vực sao... Thực ra thì, chuyện hôn sự của các con ta, đặc biệt là các công chúa, ta vốn không muốn can thiệp vào. Các con của ta sinh ra phận làm nữ nhi, tự khắc sẽ có phúc của nữ nhi, đấng lang quân của chúng, ta sẽ để tự chúng quyết"

"Vậy..." Sau lời của Liễu Vân Phong, Bố Đinh có chút hơi bối rối, quay sang nhìn Liễu Y Tịnh.

"Chuyện hôn sự, quả thực ta chưa từng nghĩ tới, nhưng mà nếu đã có lời mời kết duyên thì ta cũng không muốn từ chối, biết đâu người đó lại thực sự là một nửa phù hợp... Lời đề nghị của ngài, ta sẽ xem xét nếu ta có thể gặp được thái tử của Tây Vực một lần" Liễu Y Tịnh chậm rãi nói. Sau khi nhấp một ngụm trà còn quay qua bổ sung thêm một câu "Ít nhất ta cũng phải biết người mà ta có thể sẽ hứa hôn cùng là ai chứ nhỉ?"

"Đâ... Vâng, thần sẽ chuyển lời của người tới đức vua" Bố Đinh hơi nghẹn họng, đành im thuận theo lời.

"Tại sao đại công chúa không cùng thái tử nước chúng ta nên duyên đi? Người cũng có thể xem xét, suy cho cùng, công chúa và thái tử chúng tôi cũng không phải là chưa từng gặp mặt" sứ thần của Bắc Băng đế quốc - Tác Nhĩ lại đưa ra lời cầu thân.

"... Chuyện này" Liễu Y Tịnh hơi bất ngờ, cô chưa bao giờ nghĩ tới việc muốn liên hôn cùng người của đế quốc.

"Công chúa có gì không thuận ở hoàng tử nhà ta?"

"Tất nhiên là ta không có rồi! Suy cho cũng thì, có gặp qua nhưng chúng ta cũng chưa tiếp xúc gì nhiều. Đâu thể biết được nên ta cũng không dám suy xét bậy bạ" Liễu Y Tịnh phong thái hoàn mỹ đáp lại.

Một câu kia như dội gáo nước lạnh vào đầu ông sứ thần từ đế quốc. Ông ta sắc mặt có phần thay đổi còn ông Bố Đinh bây giờ lại cười thầm. Cứ nghĩ từng gặp mặt thì sẽ hơn người ta được một cái đầu nhưng lại bị chối thật là phũ a.

"Khụ khụ, vậy thì mong người và thái tử của chúng tôi có thể gặp mặt qua lại nhiều hơn, thực sự thì đế vương của chúng tôi cũng rất xem trọng người" Tác Nhĩ ho khan một tiếng, lấy lại chút danh dự.

"Vâng, rất cảm ơn ngài, ta sẽ xem xét về vấn đề này" Liễu Y Tịnh cười một cái rồi lại im lặng uống trà.

Quào, đại tỷ tỷ, thật cứng cáp nha trong đầu Y Dạ giờ hiện lên hình ảnh của bức tường Y Tịnh, từ chối mọi chàng trai.

Cơ mà đại tỷ tỷ cũng đã 14 tuổi rồi, là đại công chúa trong một gia đình hoàng tộc thì cũng nên có một mối hôn sự rồi. Ta cũng thật mong tỷ ấy sớm tìm được người phù hợp Y Dạ vừa nhóp nhép nhai bánh, vừa nghĩ.

"Thế còn thập tam công chúa thì sao?" Bố Đinh bỗng nhiên chuyển hướng sang Y Dạ.

Nghe tới tên, Y dạ có chút giật mình, Chiêu Mẫu Đơn ở bên dưới còn suýt phụt cả trà trong miệng ra.

"Thập tam nhi ư?" Liễu Vân Phong có cau mày, nhìn sang Y Dạ.

Uây, uây, ta biết là người trong hoàng tộc thì kết hôn hay đính hôn sớm là chuyện bình thường nhưng có thể không để ý tới ta không vậy? Ta chỉ là một ấu nữ mới 6 tuổi thôi a! trong thâm tâm Y Dạ gào hét, còn bên ngoài vẫn một mặt điềm tĩnh cười.

"Ngươi nói xem, ai có thể xứng với thập tam nhi của ta?" Liễu Vân Phong mặt có chút không vui.

"... Chuyện này, tam hoàng tử của Tây Vực cũng là tầm tuổi với công chúa, sao đức vua không để hai người gặp mặt xem sao?" giọng điệu lần này của Bố Đinh lại gấp gáp với kình cẩn hơn. Một vị công chúa nhưng phụ hoàng cô ta lại hỏi "Ai có thể xứng?" thì chứng tỏ cô ta có địa vị không tầm thường gì hay nói toẹt ra là "Bộ cha cô đội cô lên đầu rồi à?"

Né ánh mắt soi mói của sứ thần Tây Vực hướng về mình, Y Dạ chỉ mỉm cười qua loa, cố nói "Ta không có ở đây, đừng có nhìn ta a"

"Cảm ơn ý tốt của ngài nhưng theo ta thì thập tam nhi còn hơi nhỏ, chuyện hôn sự, chắc là vẫn tạm chưa nhắc tới" Bạch Tư Nhan nhìn Y Dạ kịch liệt tránh thì liền lên tiếng.

"Nương nương, công chúa đúng là còn nhỏ nhưng hôn sự là chuyện cả đời, cũng nên xem xét dần. Như đại công chúa nói khi nãy, không xem, biết đâu lại bỏ lỡ mất một nửa phù hợp thì sao?" Bố Đinh khéo léo dùng chính câu mà Liễu Y Tịnh dùng để tránh đòn, áp dụng lên Y Dạ.