Chương 72: 7 Chương 2 : Thư Giới Thiệu

Phần 1:

Một tuần đã trôi qua kể từ khi tôi nghe thấy tin Zenith đã được tìm thấy. Tôi vẫn ở lại nhà trọ ở Công quốc Basherant. Tôi muốn đến lục địa Begaritto, nhưng thật không may là mùa đông đang đến gần. Nên, tôi đã quyết định ở lại đất nước này một thời gian nữa. Mùa đông ở Vùng đất phương Bắc của Lục địa Trung tâm khá là khắc nghiệt. Tuyết cứ rơi liên tục và có thể cao đến tận 5 mét. Đường cao tốc và một vài con đường quan trọng của đất nước có thể đi được, nhưng đối với những con đường đi đến vùng đất ngoại quốc thì lại khác. Tôi có thể dùng phép thuật để ngăn bão tuyết, tan tuyết và đi tiếp... Tuy nhiên tôi không biết phép thuật để dọn hết tất cả các con đường, nên không có cách nào khác để đi được đến nước láng giềng mà không có cắm trại bên ngoài. Tôi có thể gặp nạn giữa đường. Dù sao, Zenith vẫn còn sống, và mê cung đó đang được tìm kiếm. Mặc dù đã có một vài vấn đề, Paul và Roxy đang đến đó. Và Elinalize nói rằng không cần phải vội vã đến đó.

Tốt hơn là nên đến đó sau khi mùa đông với mức độ nguy hiểm ở mức tối thiểu nhất.

Vì vậy nên tôi sẽ tiếp tục với chế độ tập luyện mỗi ngày của mình.

Tôi tỉnh dậy vào buổi sáng và đi bộ tập thể dục. Tôi tập luyện để giữ cho cơ thể khỏe mạnh nhất có thể, đó là lý do tại sao mà giờ đây cơ thể của tôi di chuyển được tốt hơn trước.

Dù sao thì, một cơ thể khỏe mạnh + một tâm hồn lành mạnh = Một cuộc đời hạnh phúc.

Hôm nay tôi không đến Hội mạo hiểm. Vì hôm nay tôi nghỉ, nên cảm giác hơi bứt rứt. Tôi đang chạy với cây gậy trên người. Khi đến bức tường ngoài của thị trấn, tôi dùng phép thuật hỗ trợ và leo lên bức tường đó. [Woa!? Đầm Lầy, cháu đừng ra ngoài! Nghỉ ngơi một hôm đi?]

[Không thể, cháu phải tập luyện mỗi ngày.]

[Cháu đúng là chăm chỉ nhỉ. À phải rồi, cháu có thể giúp sửa lại tường nhà cho ta không? Ta sẽ thưởng cho cháu gạo!]

[Nếu chú cho phép cháu xoa ngực con gái chú, cháu sẽ xây lại toàn bộ ngôi nhà cho chú luôn.]

[Cháu...]

[Đùa thôi ạ!]

Sau khi chào chú binh lính bên trên của tường thành, tôi nhảy ra xuống vùng ngoại ô của thị trấn. Rồi tôi tiếp tục chạy xung quanh thị trấn. Không giống như bên trong thị trấn được xúc dọn đường, tuyết đang chồng chất cao bên ngoài bức tường. Tôi chạy bộ trong khi tự tạo ra đường cho mình bằng cách làm tan tuyết bằng phép thuật hệ lửa. Sau hơn một vòng, tôi tập vung kiếm bằng thanh kiếm gỗ mà tôi đã mang theo trước đó.

Tôi đã học được cách chiến đấu tưởng tượng từ Ghyslaine và Paul, cái bóng mà tôi đang đuổi theo hôm nay là Ruijerd. Tôi vẫn còn quá kém. Tôi vẫn cần phải nỗ lực hơn nữa.

Sau đó, tôi về nhà theo con đường đã đi.

Khi tôi trở về nhà trọ, tôi thấy Elinalize xuất hiện ở bên cửa sổ phòng tầng 2.

[A... Rudei, ei, -us, chào mừng trở lại...]

Mặc dù cô ấy nói chuyện mặt đối mặt với tôi, nhưng tình hình trông thật là kì lạ. Tay cô ấy đang bám ở cạnh cửa sổ, với một vẻ mặt khó coi, và đầu cô ấy đang di chuyển theo nhịp. Cô ấy đang cố hạ giọng mình bé lại nhưng tiếng rên rỉ [Ư, ư~] đang cất lên. Vai da trần.

Yep. Lộ rồi kìa.

[Tôi về rồi Elinalize-san, chị hôm nay vẫn 'tích cực' như mọi khi nhỉ.]

[Ể? 'Tích cực?' Y-Ý cậu là gì vậyyy... Aaaa~!]

Chắc chắn là, ở bên cạnh cửa sổ đó, có một người đàn ông đang chăm sóc cho Elinalize từ phía sau. Mặc dù bên ngoài trời lạnh, cô ấy hi sinh vì nghệ thuật đóng phim bên cửa sổ mở. Cô ấy quả là một người 'tích cực'.

Tôi ngừng nhìn cô ấy và đi vào trong nhà trọ, trở về phòng của mình. Tôi đã hiểu điều này trong 1 tuần qua, rằng Elinalize là một bitch có hạng. Sự tồn tại của một người phụ nữ như vậy rõ ràng là hành vi phạm tội tình dục. Mặc dù nếu bình thường thì tôi cũng sẽ muốn tham gia vào hành vi phạm tội đó. Nhưng thật sự thì, suốt 2 năm qua, tôi đã phải chịu đau khổ bởi một căn bệnh.

Một căn bệnh ở trong tim và cơ thể.

Khó để mà nói ra chi tiết. Mà, để tôi dùng củ hoa tulip làm ví dụ để giải thích. Nếu thấy củ ở trên núi hay thung lũng nào đó, nó sẽ nảy mầm. Và khi nó mọc lớn lên trên phía bầu trời, thân vững chãi không thể bị đánh bại bởi gió to mưa lớn. Sau đó nó sẽ nở ra hoa tulip đẹp lộng lẫy.

Nhưng, giờ đây củ của tôi không lớn, và hoa không nở.

Nói ngắn gọn, là Liệt D...

Đúng vậy. Kể từ khi trải qua việc chia tay với Eris, nó đã không tỏa sáng nữa.

Tất nhiên, tôi có cố gắng để chữa khỏi nó. Tôi đi đến một nơi xa lạ được gọi là Khu Đèn Đỏ. Ở kiếp trước của tôi, nơi đó tôi chưa bao giờ đến một lần. Tuy nhiên, kết quả hoàn toàn là một thất bại. Tulip của tôi không nở ra, nó vẫn lặng lẽ ở thân cây.

Sau đó, khi tôi là một nhà mạo hiểm nổi tiếng, tôi đã quyến rũ thành công một nhà mạo hiểm nữ. Mặc dù tôi có chắc rằng là thể hiện một khuôn mặt khả ái, tôi đã thành công ép được cô ấy vào phòng của mình. Hoặc, có thể là bởi vì tôi có xem xét đến chuyện cô ấy có thể là một chuyên gia. Nó sẽ phải tỏa sáng. Tuy nhiên, vô dụng hoàn vô dụng, trò chơi kết thúc và đối phương tức giận rời khỏi phòng.

Nên tôi đã bỏ cuộc. Nếu tôi có thấy một cô gái khỏa thân, tôi sẽ thấy hưng phấn. Nhưng, không có tín hiệu từ tủy sống xuống, khu vực cơ thể dưới vẫn giữ im lặng. Sau đó, một cảm giác của sự bất lực và cô đơn ập xuống lòng tôi. Trái tim tôi đã tan nát.

Tôi không còn nghĩ về chuyện đó nữa, không có ai có thể khiến nó tỏa sáng. Không có một đối tác yêu thích. Sau khi bị phản bội như vậy, tôi nghĩ chỉ cần ngắm nhìn và cảm nhận được thấy người mình thích từ lúc ban đầu là thấy mãn nguyện rồi. Tôi không ham muốn điều gì cao xa hơn điều đó.

Ngày xưa tôi đã từng như vậy thì phải? Tôi có từng mãn nguyện một lần, và tôi lại ham muốn hơn nữa. Chưa có tiến bộ từ lần trước.

Nếu tôi chọn cách solo một mình thì có thể được đấy. Tôi không cần một đối tác. Dù sao tôi cũng không thích đông người. Mà không, gần đây kể cả có solo đi chăng nữa...

Tôi thậm chí còn không thể khóc nổi!

[Haaizz~]

Tôi trở về phòng của mình. Dùng phép thuật làm ấm căn phòng, sau đó tôi tạo ra nước nóng, và dùng nó để lau cơ thể của mình. Sau khi thay đồ, tôi rời phòng để đi ăn. [A?]

[Ể?]

Và sau đó, tôi tình cờ gặp Elinalize đi ra phòng của mình sau khi đã giải tỏa xong nỗi phiền muộn. Đi ra từ căn phòng khoác vai Elinalize là Soldat, người đã chấp nhận và hoàn thành yêu cầu công việc của cô ấy. Sau khi thấy mặt tôi, sắc mặt anh ta trở nên tái xanh. [A, không phải vậy đâu Đầm Lầy... Tôi không có ý định cướp người phụ nữ của cậu.]

[Không sao Soldat, Elinalize chưa bao giờ là người phụ nữ của tôi cả. Mà cậu cũng biết chuyện của tôi rồi mà.]

[À, à phải rồi nhỉ, xin lỗi nhé. Tôi đã vô ý làm gợi lại vết thương lòng của cậu... Tôi không có ý gây thù với cậu đâu, nhất là sau khi chúng ta đã đi làm nhiệm vụ hôm trước.] [Không cần phải lo đâu... Cơ mà, cậu có thấy thích không?]

[À, cực kì thích luôn.]

khi Soldat nói vậy, mặt cậu ta đỏ bừng lên.

[Chậc...]

Sau khi hỏi anh ta, tiếng tặc lưỡi phát ra.

[Mà, Elinalize-san. Chuyện vừa nãy làm chị thấy thích không?]

[Ừm, dĩ nhiên, mang hạnh phúc đến cho các chàng trai là điều bình thường mà.]

[...À, là vậy ư.]

Tôi biết. Các thành viên nam trong Party của Soldat và nhiều người khác đã bị ăn bởi Elinalize. Mỗi người họ đều đến xin lỗi tôi và nói trìu mến với tôi. Tôi không cần lời xin lỗi nào cả. Nhưng mà, mấy người đã qua tay cô ấy biết chuyện đã xảy ra chưa? Nếu mà lộ ra thì sẽ có một cảnh thảm sát sao? Mà, chẳng phải chuyện của tôi. Tôi không có tham gia.

Quá phiền phức khi mà phải đối mặt với sự lúng túng trong những tình trạng như thế này. Trong hai năm qua, tôi đã cố hết sức có thể để tránh liên quan đến những chuyện rắc rối như thế này. Tôi không gây ra hận thù, và tôi không gây gổ đánh nhau. Tức là, tôi phải cho cô ấy một lời khuyên ngay tại đây. [Elinalize-san]

[Gì vậy?]

[Ăn xong dính bẩn thế nào cũng được, nhưng sau đó xin hãy lau sạch mình nhé?]

Giữ gìn chính mình. Cô ấy gật đầu như thể đó là điều tất nhiên.

[Dĩ nhiên mà.]

[Oi, Oi, chuyện gì vậy?]

Tôi không thể biết được mặt Soldat đang thể hiện biểu cảm gì nữa. Elinalize tặng cho anh ta một nụ hôn ở má và dẫn anh ta xuống dưới tầng.

[Không có gì đâu, giờ thì, chúng ta đi ăn chứ?]

Một người phụ nữ đáng sợ.

Phần 2:

Elinalize Dragonroad. Từng là thành viên trong Party với Paul.

Có vẻ như cùng với Roxy, cô ấy cũng đang tìm kiếm gia đình của Paul bị liên lụy trong Thảm họa Mana. Họ cùng nhau đi đến từng nơi ở Lục địa Quỷ, bắt gặp Kishirika, sau đó họ trở lại Lục Địa Trung Tâm. Tôi rất biết ơn khi được nghe chuyện đó.

Roxy gấp gáp quay trở lại từ cuối lục địa Quỷ. Cô ấy sẽ báo cho Paul biết về nơi Zenith được phát hiện. Tức là, người phụ nữ ích kỷ này đang nói rằng là Roxy không đến đây. Chậc. Không, nghe thấy tình hình, ban đầu tất cả mọi người sẽ đến Milishion. Vì tôi vẫn chưa được biết nên đành phải thế này. Có lẽ tôi nên cảm thấy biết ơn hơn.

Hiện giờ cũng tốt. Nếu tôi đến Lục địa Begaritto, tôi sẽ gặp lại được Roxy thôi. Không cần phải gấp rút khẩn trương.

Elinalize là nhà mạo hiểm hạng S. Nghề nghiệp của cô ấy là [Chiến Binh.] Có một lần tôi làm yêu cầu thảo phạt cùng với cô ấy. Thực sự mà nói, cô ấy không yếu. Sức tấn công hơi thấp, nhưng khả năng kiểm soát tình hình cực kì tốt. Là một chiến thì cô ấy là hạng nhất. Nhưng mà, cô ấy không phải là mạnh nhất. [Chiến Binh] mạnh nhất đối với tôi rõ ràng là Ruijerd. Mặc dù, tôi cảm thấy hơi tệ khi lấy anh ta là cơ sở để mà so sánh.

Mái tóc cuộn vàng hào hoa xa xỉ lộng lẫy; cô Elf này có khuôn mặt xinh đẹp của một tiểu thư. Mặc dù tính cách thì hiền dịu, nhưng những lời nói và hành động của cô ấy đối với đàn ông thì lại khác. Cô ấy luôn nhìn vào mắt đàn ông, rồi tình cờ chạm vào cơ thể của họ, và, từng chút từng chút một, dụ dỗ họ. Có lẽ nào, nếu là tôi lúc mới gặp cô ấy, thì tôi có thể đã bị quyến rũ sao? Đương nhiên là tôi đã tránh được một số hiểu lầm. Ngoài ra, cô ấy còn có kỹ năng để khiến đàn ông trên thế giới này phát điên vì tình. Và rõ ràng là, hỏa lực khi đi đánh đêm khá là cao.

Nói là thế, nhưng không có lý do nào để xem thường hay khinh miệt cô ấy. Cô ấy đã đưa ra lời khuyên cho những cô gái đang yêu cách để dùng mưu kế và sự nữ tính để cưa một chàng trai. Trong Party, cô ấy sẽ là người đi đầu và bảo vệ mọi người như một Onee-san đáng tin cậy.

Ngoại trừ bộ ngực - đặc điểm của người Elf nhỏ, tôi có thể nói rằng là cô ấy là một người phụ nữ hoàn hảo hoàn toàn. Có thể nói cô ấy là một người phụ nữ xảo quyệt.

Nhược điểm duy nhất của cô ấy là ăn tự do thoải mái với nhiều người đàn ông mà không lo ngại đến xung quanh. Như một ngọn lửa ở gần dây dẫn đến bom. Nhưng cũng may là cô ấy có khả năng kiểm soát tình hình tốt nên cô ấy tránh được đổ máu.

Nhưng mà, nên nói thế nào đây? Có một vấn đề xảy ra thường xuyên nữa. Cô ấy không bao giờ ở lâu trong một Party.

Nhân tiện, cô ấy đang ở cùng Party với tôi hiện giờ. Có vẻ như cô ấy giả vờ quan tâm rằng [Tôi sẽ đưa cậu đến Begaritto.] Mà, hành trình đến Begaritto tính ra sẽ mất khoảng hai năm, và có thể xảy ra vấn đề nào đó khi tôi đi có một mình. Có người khác đi cùng và nói chuyện thì sẽ là điều rất đáng để biết ơn.

Sức chiến đấu của cô ấy không phải là thấp. Có khả năng cô ấy thậm chí có thể tự Solo một mình được. Tuy nhiên, cô ấy ngồi ngay cạnh tôi và anh ta khi chúng tôi đang ăn. Họ dựa vào người nhau và tiếp tục với màn sờ mó dễ gây khó chịu. [Soldat-san. Đừng nghịch ngợm bây giờ, Rudeus đang nhìn đó.]

[Cậu ấy nói là không thấy phiền mà?]

[Ara Ara, cậu thật là hư quá đi...]

Hiện giờ Soldat và Elinalize đang tán tỉnh ngay trước mặt tôi. Tôi thích ăn một mình - tại sao hai người lại ở cùng bàn với tôi chứ? Cô ấy muốn khoe sao? Hừ. Đừng nghĩ là tôi sẽ cảm thấy ghen tỵ vì chuyện này. [....]

Soldat đang tỏ ra hiền lành nhút nhát với Elinalize. Tất cả thành viên của [Tiên phong phóng Điện] đều như thế. Thế vậy Elinalize sẽ làm thế nào để tránh tình trạng harem ngược từ đây đây?

Cảm giác như tôi càng muốn tránh những vấn đề như thế này, thì cuối cùng tôi sẽ phải đối mặt với nó. Tôi muốn giải quyết rõ vấn đề này trước khi nó đi quá xa, nhưng kinh nghiệm thực tế của tôi ở những vấn đề này vẫn còn thấp. Tôi có cảm giác rằng nếu mình can thiệp vào, mình sẽ càng chỉ gây ra thêm nhiều rắc rối hơn.

Tôi đã nghĩ như vậy.

[Được rồi, đây là số tiền như đã hứa.]

[Đây là, tôi xin lỗi... được trải qua cảm giác sung sướng và sau đó lại được trả tiền cho chuyện đó...]

[Không sau đâu, nhưng đổi lại, cậu tuyệt đối không được yêu tôi nhé, được chứ?]

Cô ấy nói như vậy, rồi đưa những đồng tiền xu cho Soldat. Cuối cùng thì tôi đã hiểu. Đó là mại dâm ngược.

Nếu là như thế thì, không có vấn đề gì nhỉ? Mà, hình như có gì đó không đúng...?

Phần 3:

Cuộc sống cứ tiếp tục như thế này trong suốt một tháng rồi đến một ngày nọ.

Một bức thư được gửi đến cho tôi. Nó được niêm phong chắc. Ở trên mặt có ghi dòng chữ: [Đại học Phép thuật Ranoa].

Gì đây? Tôi nhìn vào giữa bức thư và gỡ niêm phong.

[Rudeus Greyrat-sama,

Rất hân hạnh được gặp cậu. Tên tôi là Jinas - Phó hiệu trưởng của Đại học Phép thuật Ranoa, gần đây, danh tiếng của [Rudeus của Đầm Lầy] đã vang đến tận Vương quốc Ranoa. Tôi đã nghe qua từ nhiều nhà mạo hiểm khác nhau rằng cậu là một bậc thầy của thần chú vô âm. Khi điều tra thêm, thì tôi được biết rằng cậu còn là đệ tử của [Thủy Vương Cấp] Pháp sư Roxy.

Liệu cậu đã có ý định mài dũa thêm phép thuật của cậu? Đại học Phép thuật Ranoa đã sẵn sàng mời cậu làm [Học sinh Đặc biệt]. [Học sinh Đặc biệt] sẽ được học tại một lớp học đặc biệt và đồng thời miễn phí học.

Tất nhiên cậu có thể thoải mái sử dụng tất cả những cuốn sách thiết bị của trường chúng tôi khi chúng tôi được vinh dự có cậu là học sinh.

Nếu cậu hoàn thành khóa học của mình sau 7 năm và trình bài nghiên cứu của cậu đến nhà trường sau khi tốt nghiệp hoặc tới hội phép thuật, cũng có khả năng là cậu sẽ được nhận làm một thành viên của Hội Phép thuật cấp C. Tất nhiên, không có thành quả nghiên cứu thì khi tốt nghiệp cậu vẫn có được quyền để vào Hội cấp D.

Liệu tôi có thể có cơ hội được gặp cậu một lần được không?

Thứ lỗi cho tôi vì yêu cầu đường đột này, nhưng tôi cũng sẽ đánh giá cao sự xem xét của cậu.

Xin trân trọng cảm ơn,

Phó hiệu trưởng của Trường Đại học Phép thuật, Jinas Halfas.]

Ở đó có viết Học sinh đặc biệt... Tóm lại, đây là một bức thư giới thiệu cho học sinh kèm theo học bổng?

Tôi không biết là Hội Phép thuật ở thế giới này có tồn tại cơ đấy. Nhưng tôi cũng biết Hội đó làm những gì. Nhân tiện, tôi cũng biết là có Hội đạo tặc. Đó là một mạng lưới chợ đen để bán hàng hóa bị đánh cắp và các nô lệ. Nhưng tôi không biết gì về Hội Phép thuật. Tôi có thể đoán là họ đi nghiên cứu cũng như xuất bản các cuốn sách có chủ đề về Phép thuật.

Thực sự thì tôi không biết tý gì. Tôi có việc gì để làm ở đó đây?

Tại sao bức thư này giờ mới được gửi đến cho tôi?

Tất nhiên, tôi cũng có cảm thấy phép thuật của mình đã đi đến ngõ cụt. Nhưng sống trong hai năm qua đã dạy tôi rằng lượng mana mà tôi có là quá đủ để sống rồi. Đủ để đánh bại một con rồng đi lạc ngày hôm trước. ...mặc dù nó còn yếu, nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng là con rồng đã bị đánh bại. Thắng làm vua thua làm giặc. Dù sao, tôi cũng không thực sự cảm thấy mình cần phải đến trường.

Từ một nơi mà tôi không hề biết gì nhiều. Không biết tại sao bức thư giới thiệu này được gửi đến đây. Và tôi cũng không biết tại sao tôi lại được giới thiệu vào.

Có lẽ đây là hình thức lừa đảo nào đó chăng? Nếu tôi không cẩn thận đến đó, vài anh trai với vẻ ngoài đáng sợ nào đó sẽ vây lấy tôi, rồi đổ lên người tôi từ đầu đến chân loại sơn bóng vàng nào đó và chọc cười tôi.

Thôi đùa vậy.

Thật sự thì tôi rất xúc động vì có lá thư như thế này gửi đến cho tôi. Đại học Phép thuật Ranoa là trường cũ của Roxy, và chuyện tôi nhận được một lá thư giới thiệu từ nơi đó...

Tôi muốn biết lý do thật sự đằng sau. Lá thư này có phải là lừa đảo hay không.

[Elinalize-san, tôi sẽ đến Hội mạo hiểm một lúc.]

[Ara? Hôm nay cậu không nghỉ à?]

Tôi gọi Elinalize hiếm khi ngồi một mình mà không có anh chàng nào, đang chăm sóc mái tóc sang trọng của mình.

[Tôi muốn kiểm tra một số thứ.]

[Chờ chút đã, tôi cũng đi với cậu luôn.]

Elinalize đặt bàn chải xuống và đứng dậy. Mặc dù cô ấy vẫn chưa quyết định được kiểu tóc, nhưng trông thế này cũng đẹp rồi. [Tôi có thể hoặc không nhận một yêu cầu nào đó và ngay lập tức trở về đấy.]

[Ngày xưa, Paul cũng từng nói như thế khi cậu ta đến Hội mạo hiểm để đi tán tỉnh xung quanh.]

[Vậy sao, nghe đúng là giống bố thật. Thế thì sao ạ?]

[Hai người có cơ hội thành công hơn chỉ có một người. Chúng ta sẽ cùng ngắm một cặp đôi trai và gái nào đó.]

Cô bitch này bỗng đột ngột nói như vậy.

[Xin đừng làm vậy. Đặc biệt là đối với cặp đôi, tôi sẽ có ác cảm nếu chị can thiệp vào họ đấy.]

[Không sao đâu. Tôi biết là mình sẽ chỉ ở ngoài xem thôi.]

[Ý tôi là. Tôi cũng sẽ không tán tỉnh bất cứ ai, và chị sẽ chỉ đi cùng tôi đến hội mạo hiểm thôi.]

Trong thời bình, Elinalize chỉ có duy nhất một điều trong đầu. Tuy nhiên, khi cô ấy nhận một công việc, cô ấy sẽ ngay lập tức thay đổi sang chế độ Onee-san đáng tin cậy. Tính cách này là một phần giúp cô ấy có thể khiến mọi gã đàn ông chết mê chết mệt sao? [Đừng nói vậy mà, đó là bởi vì cậu không chăm sóc cơ thể này nên tôi mới phải để cho những chàng trai khác đó...]

[Tôi không phiền nếu như chăm sóc cho đâu. Nếu như thanh kiếm của tôi đã hồi phục.]

[Thực ra tôi đang cố hết sức để không trở thành con gái của Paul. Cũng như lời hứa mà tôi đã hứa với Roxy nữa. Tôi thật sự không muốn bị ghét bởi Roxy.]

Cô này toàn nói những lời chẳng ăn nhập với nhau gì cả. Sống tự do thoải mái vô tư ghê.

[Tôi không muốn bị ghét bởi Roxy.]

Chỉ có câu này là tôi hiểu. Và, chỉ dựa vào câu nói này, tôi không thể ghét Elinalize được.

[Tôi không muốn bị ghét bởi một ai đó.]

Tôi hiểu cảm giác đó. Tuy nhiên, kể cả tôi cũng muốn bị ghét bởi Elinalize. Tôi nói gì thế này.

OMG.

Thôi thế là đủ rồi.

[Nhưng đó đâu phải là lỗi tại tôi mà. Có phải là Elinalize-san có lý do riêng không?]

[Đúng vậy đó. Nhưng không phải là luôn dễ dàng đâu, chọn một cậu bé khỏe mạnh để nuốt chửng.]

[Vậy còn những cậu bé hư khỏe mạnh thì sao?]

[Ara, họ ngon lắm.]

Vì lý do nào đó, tôi tiếp tục đi đến Hội mạo hiểm với Elinalize. Và không có đi dụ dỗ gì hết.

Phần 4:

Bây giờ đã là đầu giờ chiều.

Các nhà mạo hiểm thưa thớt trong khoảng thời gian này. Hôm nay hông thấy Soldat và những người khác trong [Tiên phong phóng điện] đâu. Có thể là họ đã đi làm yêu cầu nào đó rồi. Trong những tháng mùa đông này, có khá là nhiều những yêu cầu thảo phạt. Các con quái vật không có ngày nghỉ thì phải. Mặc dù là gấu, Gấu xám Raster có vẻ không ngủ đông.

Nhìn qua xung quanh, tôi thấy một người trong Party hạng A [Kho Rượu]. Họ là một Party toàn pháp sư. Một Party nhỏ 4 người. Một người là pháp sư kiêm chiến binh, và những người khác là pháp sư không. Tất cả họ đều trên trung cấp, và thủ lĩnh của họ hạng cao cấp trong phép thuật hệ lửa. [Yo Đầm Lầy, nay đi hẹn hò đấy hả?]

[Ể, chị ta bắt tôi phải đưa chị ta ra ngoài chơi đấy.]

[Hử?]

Thủ lĩnh của [Hầm rượu], Conrad. Anh ta là một nhà mạo hiểm có kinh nghiệm khoảng 40 tuổi, lành nghề và là một người đàn ông nam tính với bộ râu lạ mắt. Mặc dù anh ta không tham gia vào vụ thảo phạt rồng lần trước, tôi có quan hệ tốt với anh ta. Tôi đã được mời vào Party của anh ta nhiều lần. Là một Pháp sư tấn công và còn có thể sử dụng phép chữa trị, tôi có giá trị đối với họ. [Vậy, cuối cùng đã quyết định gia nhập vào Party của chúng tôi lâu dài rồi hả?]

[Pff, một con sói cô độc như tôi không cần đông người. Tôi ghét phải chia sẻ ô với những kẻ khác.]

[Nói là vậy, nhưng cậu vẫn tạo một Party với cô gái KIA.]

Cô gái Kia. Nghe thấy câu từ đó thôi, tôi quay người lạ và thấy Elinalize đang tinh nghịch ve vãn nhà mạo hiểm hạng D tên "Mallory".

Một nạn nhân khác. Từ cự ly này, cậu ta đỏ hết cả mặt, và anh ta rõ ràng là đang tỏa ra mùi mà Tộc người thú sẽ gọi đó là [Mùi Động Dục].

Mallory là một cậu bé 16 tuổi - Nghề nghiệp Chiến binh. Chúng tôi không phải là người quen với nhau. Nhìn cậu ta, tôi có cảm giác là cậu ta không có kinh nghiệm với những chuyện này, đặc biệt là với khả năng mê hoặc của Elinalize, và chỉ số hưng phấn của cậu ta còn cao hơn cả sự xấu hổ. [Những chuyện như thế không làm tôi thấy bận tâm đâu Conrad-san. Tôi cần anh nghe tôi chuyện này.]

[Gì thế, đến tống tiền tôi sao? Không phải là cậu đã nhận đủ phần thưởng từ thảo phạt rồng lạc rồi sao? A~, nếu chúng ta đi cùng nhau nữa. Tôi có nghe là cậu solo một mình với nó...] [Tôi sẽ đãi anh lần sau. Giờ thì, điều mà tôi cần anh nghe là... Conrad-san từng tốt nghiệp Đại học Phép thuật Ranoa phải không?]

[Ồ, đến năm thứ 5 thì tôi bỏ học.]

Kể cả anh ta có bỏ học thì cũng không sao. Tôi hỏi Conrad về lá thư mà tôi đã nhận. Đầu tiên, làm [Học sinh Đặc biệt] có nghĩa là gì. [À, Học sinh Đặc biệt hả? Ừm, ở Đại học phép thuật, có những pháp sư khác cũng có thể sử dụng nhiều loại phép thuật khác nhau như cậu, và những nhà mạo hiểm có tiếng tăm qua danh tiếng hay được giới thiệu từ Hội phép thuật, người của hoàng gia từ ngoại quốc, hay thậm chí là quý tộc. Học sinh Đặc biệt là những người có lượng mana lớn và có tiềm năng. Họ không bắt buộc phải tham dự lớp học, và họ chỉ cần cho nhà trường mượn tên của mình một khi đã gia nhập trường. Nghe này, khi có ai từng học ở đó trở nên nổi tiếng, không phải là quảng cáo miễn phí về trường Đại học đó tốt như thế nào sao?] Có vẻ như là như vậy. Ở kiếp trước của tôi, tôi có nhớ cách quảng cáo trên. Khác với học sinh nhận học bổng à? Có thể giống như là một Thành viên danh dự? Dù sao thì, có vẻ như không phải hoàn toàn là lừa đảo rồi. [Hội Phép thuật là nơi như thế nào?]

[Họ trợ giúp trong việc sản xuất ra những thứ như là [Đạo cụ phép] và những [Cuộn giấy]. Tôi cũng có những điều mà tôi không biết nữa. Hiện tại thì tôi đang ở trong một Hội cấp F.] [À, có đúng là nếu tôi tốt nghiệp từ trường Đại học thì tôi sẽ đủ điều kiện để gia nhập Hội cấp D không?]

[Tốt nghiệp ư...]

Hội phép thuật có vẻ như hỗ trợ cho tất cả các lĩnh vực liên quan đến phép thuật.

Hạng tăng, quyền tăng, và nhiều sự hỗ trợ khác có thể nhận được. Ngay cả khi nếu ai đó chỉ có thể sử dụng phép thuật sơ cấp, họ cũng có thể gia nhập. Tốt nghiệp bình thường ở Đại học Phép thuật có thể tham gia vào một Hội cấp E. Đứng đầu của Đại học Phép thuật cũng là một thành viên điều hành của Hội phép thuật, vì Đại học phép thuật giữ cho hội phép thuật có thể tiếp tục hoạt động. Nếu tôi tốt nghiệp, tôi có thể trở thành một thành viên của Hội cấp D.

Nếu một [Học sinh Đặc biệt] có thành quả nghiên cứu, cấp C. Tất nhiên, kể cả những người không phải là [Học sinh Đặc biệt] nếu là một pháp sư xuất sắc thì cũng có thể được làm thành viên Hội cấp C.

Nhân tiện, cấp F gần như không có sự hỗ trợ nào.

Đối với hạng của Hội phép thuật, ta có thể lên hạng nếu ta hoàn thành những yêu cầu nhất định từ Hội, hoặc nếu ta có đóng góp gì đó cho Hội. Không như Hội mạo hiểm, không có con đường rõ ràng cho việc ta lên hạng top cao hơn. Kể cả một tên giỏi nịnh hót có quan hệ với cán bộ thì cũng có thể lên hạng được. Nói thật, con đường lên hạng B có thể được mua = tiền. [Đầm Lầy, không phải là cậu đã từng đi học ở trường rồi sao?]

[Tôi có một gia sư.]

[Hừm ~ Cậu giàu đấy nhỉ.]

[Như tên của tôi, là một phần của quý tộc Asura.]

[...Xin lỗi Đầm Lầy, nhưng tên của gia tộc cậu là gì?]

[Greyrat. Tên đầy đủ là Rudeus Greyrat.]

Mặc dù cái tên [Rudeus của Đầm Lầy] nổi tiếng, nhưng có vẻ như tên Greyrat không được biết tới nhiều. Cũng không quan trọng đối với tôi. Kể cả tôi cũng không biết nhà Conrad tên gì. Mặc dù tôi có nghe khi chúng tôi giới thiệu lẫn nhau, tôi đã quên béng đi rồi. [Greyrat à, không phải đó là tên của một lãnh chúa nào đó ở Vương quốc Asura sao? Hay thật đấy, nhưng nếu thế, sao cậu lại là nhà mạo hiểm solo ở đây?]

[Đó là vì...]

Khi tôi chuẩn bị bắt đầu nói, mọi ký ức về Eris ập đến tâm trí tôi. Khuôn mặt cô ấy, sự ấm áp của cô ấy trong đêm đó, và nỗi đau mất mát vào ngày hôm sau. ... và sau đó là tôi bất lực... Tôi nhận ra rằng nước mắt mình đang chảy. [U, ủa...? Xin lỗi nhé, tôi đã quên mất về thảm họa đó.]

Có vẻ như tôi vẫn còn quan tâm đến cô ấy. Không phải là tôi đã quên đi cô ấy rồi sao? Có lẽ cô ấy cũng đã thay đổi nhiều rồi, và cũng đã quên đi tất cả mọi chuyện về tôi. Không cần phải tiếp tục giữ tình cảm của mình về cô ấy nữa. Không nghĩ. Không cảm thấy. [Cơ mà, nếu cậu nhận được sự ưu đãi từ họ, cậu có lý do gì để mà không đi không?]

Conrad nói vậy, và tôi đột nhiên nhớ lại. Lý do mà ban đầu tôi làm gia sư cho Eris, là bởi vì tôi cần phải kiếm tiền học phí để học ở Đại học phép thuật. Tôi định đưa Sylphy theo tôi. Đó là mục tiêu đầu tiên của tôi.

Tuy nhiên, tôi không cảm thấy là mình cần phải đến đó bây giờ. Mọi thứ đều đã đổi khác rồi.

Mặc dù, có nhiều điều tốt mà tôi có thể nhận được nếu như tôi gia nhập vào Hội phép thuật. Đó không phải là điều mà tôi cần phải làm bây giờ. Có lẽ sẽ đi gặp Paul thì tốt hơn. [Phải rồi. Thay vì đi cùng với Paul, tốt hơn là cậu nên đi đến trường đó. Bởi vì cậu đang ở độ tuổi tốt, sao không thử tự lập xem?]

Khi tôi nhận ra, Elinalize bỗng ở bên cạnh tôi. Cô ấy có vẻ rất ghét Paul.

[Có thể không quá muộn để gặp lại cả gia đình của tôi lần nữa.]

[Tôi đã nói Zenith an toàn rồi mà. Cứ sống cuộc đời của cậu đi. Nhất định cậu sẽ gặp lại cô ấy lần nữa thôi.]

[Không được, cuộc gặp mặt lại nhau lần đầu rất có thể sẽ là gia đình tan rã.]

[Paul và mọi người, không phải là họ sẽ trở lại Asura sao?]

[Không phải là rất có thể họ sẽ sống ở Milishion ư?]

[Milishion không phải là nơi để một người đàn ông với hai người vợ có thể sống với nhau thoải mái được.]

Ở giáo hội Milis, một vợ một chồng là lẽ thường. Chắc chắn một gã như Paul sẽ gặp khó khăn nếu như ở đó.

[Tức là, Elinalize-san rất không muốn gặp Bố vậy sao?]

[Đúng thế!]

Elinalize nói quá vô tư trong khi nhún vai mình. Nhưng ngay cả nếu cô ấy không muốn gặp Paul, cô ấy sẽ không từ bỏ kế hoạch đưa tôi đến chỗ cậu ta an toàn. Có nhiều khi tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì nữa. [Cơ mà này, Đầm Lầy]

[Gì vậy?]

[Không phải đã đến lúc cậu giới thiệu cho tôi Onee-chan của cậu rồi sao?]

Conrad nhìn Elinalize với đôi mắt khả ái. Cái cô này, nổi tiếng đến mức nào vậy?

Dù sao. Không mất gì cả.

Mặc dù đó là một lời đề nghị hấp dẫn, bây giờ tôi nghĩ là tôi sẽ bỏ việc đến Đại học phép thuật.

Phần 5:

Đêm đó.

Tôi ở một nơi trắng xóa. Có một kẻ. Là hắn. Gã khảm. Đã được hai năm rồi. [Ừ, cũng được một thời gian rồi.]

À, tất nhiên, đó là Hitogami.

[Biểu cảm đó là gì vậy?]

Không có gì, đừng bận tâm.

[Không sao. Tôi quen với cái cách nói kì lạ của cậu rồi.]

Vậy ư?

Mặc dù cũng đã được một thời gian dài rồi, cảm giác không khó chịu như trước. Tôi đã quen với chuyện này rồi sao?

[Cậu đã thích nghi rồi ư?]

Không biết nữa. Những chuyện như thế này, trong khi còn đang tìm kiếm Zenith, đã mấy lần tôi gọi ngươi rồi? Ngươi không thể xuất hiện được lấy một lần sao? [Có lý do cả đó.]

Lý do không xuất hiện là vậy sao? Mà, vì kết quả là cô ấy đã được tìm thấy, nên cũng không sao. Cảm giác như là đã lãng phí mất hai năm vậy. [Cậu không mừng sao? Mẹ của cậu đã được tìm thấy.]

À, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện Roxy đã phải mất công đi tìm kiếm gia đình tôi.

[Cô gái đó chăm chỉ đấy nhỉ?]

Tôi thực sự thấy tự hào về sư phụ của mình. Tôi muốn gặp cô ấy ngay khi trên đường đến lục địa Begaritto.

[Cậu có chắc về điều đó không? Rằng cậu muốn cô ấy thấy tình trạng thảm hại hiện giờ của mình cho sư phụ đáng tự hào của mình không?]

...Ể?

Thảm hại? Hiện giờ?

[Không phải vậy sao? Eris đã đi rồi, thứ đó thì bất lực nữa, kể cả phép thuật của cậu có cải thiện, nó hầu như không tốt nhiều so với ngày trước. Kể cả kiếm thuật của cậu không có cải thiện. Cậu chỉ có thể tăng tốc độ vung kiếm của mình. Mặc dù cơ thể của cậu đã khỏe hơn, cậu có đủ niềm tin để mà nói ra không? Nói với cô ấy rằng "Học trò đáng kính của cô đã trưởng thành", đủ tự tin chứ?] Ngươi đã nói hết những gì ngươi định nói ra chưa? Ngươi đang muốn nói với ta điều gì vậy?

[Cậu nghĩ cậu có nên mạnh hơn nữa không? Nếu cậu đến Đại học phép thuật, cậu sẽ trở thành bất bại với nhiều nhà mạo hiểm, cậu sẽ có thể học được nhiều thứ quan trọng nữa.] Gì thế này, ngươi đang giấu giáo viên trường luyện thi ở đâu thế hả?

A. Mặc dù nói khá là thẳng thắn đấy, đó là lời khuyên lần này sao?

[Ừ, điều đó có khiến cậu có cảm giác tốt không?]

Trước mặt tôi vẫn là một kẻ trông đáng khả nghi.

[Ồ vẫn có cảm giác nghi ngờ sao? Nhưng, cậu nên lắng nghe những gì tôi nói lần này. Nếu cậu đến lục địa Begaritto, cậu sẽ HỐI HẬN đấy.]

HỐI HẬN? Tại sao lại thế?

[Tôi không thể nói cho cậu tại sao được.]

Vậy sao? Dù sao, cũng chả phải là ngươi không giấu diếm ta điều gì ngay từ ban đầu.

Nhưng, ngươi nên biết rằng là lý do mà ngươi đưa ra vẫn còn yếu. Và hiện giờ tôi rất muốn gặp lại tất cả mọi người trong gia đình mình một lần nữa. [Ừ, vậy thì, lời khuyên chính thức bắt đầu]

Được rồi, tôi đang nghe đây.

[e hèm. Rudeus, hãy nhập học Đại học Phép thuật Ranoa. Sau đó điều tra nghiên cứu "Thảm họa Mana" ở vùng Fedoa. Cậu có thể lấy lại sự tự tin của mình và khả năng của một người đàn ông.] Ể? Thật ư? Hitogami-sama! Chứng LD của tôi sẽ được chữa trị ở Đại học Phép thuật sao?

sao....sao...sao....

Tiếng vang kéo dài, và ý thức của tôi mờ dần đi.

Phần 6:

Tôi tỉnh dậy, và gương mặt của Elinalize ngay ở rất gần tôi. Tôi trố mắt khi nhìn thấy cô ấy. Tôi cố nhớ lại chuyện đã xảy ra đêm qua. Đó là một đêm Săn Trai thất bại của cô ấy. Vào buổi tối, cô ấy đã lẻn vào giường của tôi với lý do là [Tôi không thể ngủ khi trời lạnh].

Đúng là những đêm mùa đông ở Vùng đất phương Bắc rất lạnh. Có một cái lò sưởi ở nhà trọ. Mặc dù ấm hơn so với bên ngoài, thế giới này không có điều hòa nhiệt độ hay bếp ga. Một nhà trọ cao cấp, mỗi phòng đều được trang bị lò sưởi, và phép thuật sưởi ấm cả toàn tòa nhà. Tuy nhiên, thực đế đây là nhà trọ rẻ tiền cho nhà mạo hiểm hạng C. Giải pháp duy nhất chống lại cái lạnh là chăn dày.

Bởi vì tôi có thể làm ấm cả căn phòng bằng phép thuật nên tôi không có vấn đề gì cả. Tuy nhiên, Elinalize thiếu chất béo trong cơ thể, và có vẻ đó là lý do khiến cô ấy cảm thấy lạnh. Mà, tôi sẽ coi đây là lợi ích kèm theo với việc làm ấm căn phòng vậy.

Không có nghĩa là đêm qua không vui.

Thực ra, đêm qua cũng không thấy thích lắm. Được ngủ cùng với Onee-chan xinh đẹp không có ý thức về đức hạnh, con hải cẩu của tôi thì mềm nhũn, và chúng tôi chỉ trao đổi với nhau bằng sự im lặng trống rỗng.

Kể cả khi tôi thử mò mẫm cơ thể của mỹ nhân đang ngủ say này, con hải cẩu của tôi vẫn chỉ lặng thinh. Ngay cả khi được sử dụng trái phép cơ thể của phụ nữ mà tôi từng ao ước được làm ở kiếp trước. Cho dù tôi có phản ứng hưng phấn trong đầu đến thế nào đi chăng nữa, không có phản ứng đến từ tủy sống đến nơi tăm tối đó. [Ư~]

Khi tôi thả cánh tay ra, tôi như bị một con bạch tuộc bám lấy. Mặc dù thịt mỏng nhưng cô ấy có cơ thể mềm mại của một người phụ nữ, và tôi đang bị cô ấy quấn lấy người. Các mà cô ấy di chuyển cả người cực kì khiêu khích và cuộn lấy cả người tôi. Và như mọi khi, không có phản ứng. Tuy nhiên, bộ não tôi rõ ràng thấy hưng phấn...

Không lâu sau đó, Elinalize ngừng chuyển động, và cô ấy thở nhẹ nhàng như của một người đang ngủ một lần nữa. Cảm giác hưng phấn ngay lập tức mờ dần. Chỉ còn những cảm giác cô đơn và trống vắng đọng lại. Tôi rơi nước mắt. [Vậy ư? Thật sự nó sẽ được chữa trị...?]

Tôi lặng lẽ thay đổi quyết định rằng mình sẽ đến Đại học Phép thuật Ranoa.

---

3 tháng sau. Khi mùa đông kết thúc. Tôi bắt đầu hành trình đến Vương quốc Ranoa.