Edit: Bạch Nguyệt
----------- Tới vị trí đã được chỉ định sẽ tự động kích hoạt.
Cho nên, đây là tự động kích hoạt rồi?
Ta nên làm gì bây giờ/
[Cô có thể xem tư liệu của Lục Văn Từ trước.]
Tư liệu?
Linh Quỳnh tìm kiếm trong cuốn sách hướng dẫn một cách cẩn thận, cuối cùng tìm thấy một dấu chấm rất nhỏ là 'thông tin nhân vật'.
Nó thực sự rất nhỏ, đã vậy màu chữ gần như giống với màu nền của cuốn sách hướng dẫn.
Nếu không nhìn kĩ, cô hoàn toàn không nhìn thấy.
Nhỏ như vậy ... còn kiểm tra cả thị lực sao?
[Tôi không nhắc cô à? ]
"....."
Tư liệu nhân vật cũng không nhiều, khoảng hai ba trăm chữ, Linh Quỳnh quét mắt một cái, đọc xong.
Ý tứ đại khái là:
Lục Văn Từ hiện tại là diễn viên ngoài tuyến 88, bởi vì đắc tội người khác nên hầu như không có tài nguyên, cuộc sống trải qua vô cùng thê thảm.
Không có cơ hội xuất hiện, coi như đã từng đứng trên đỉnh cao cũng sẽ trở thành pháo hôi.
Bởi vì muốn phát huy hắn đến mức cao nhất, nên người đại diện của hắn âm mưu cùng với người hắn, đem hắn lừa tới khách sạn.
Lục văn Từ cuối cùng nhảy lầu mà chết.
......
2618.
Linh quỳnh nhìn số phòng, xác định đúng là chỗ này.
Hôm nay chính là lúc Lục Văn Từ bị lừa vào khach sạn, mà cô cũng tình cờ rút được thẻ bài 2618.
Là mục tiêu nhiệm vụ của cô, đương nhiên không thể để cho hắn chết.
Cho nên hiện tại phải nghĩ biện pháp cứu người ra.
Nhưng mà làm như thế nào...
Trực tiếp đi vào đoạt người ra?
Linh Quỳnh nhỏ giọng thầm thì: "Không được không được, như này quá nguy hiểm, có chút sợ hãi...."
[Thân mến, cô có thẻ rút thẻ ah, thẻ bài có thể dùng để hoá giải nguy hiểm, ưu đãi 50% cho lần nạp đầu tiên~]ư
Thiểm Thiểm ra sức súi giục Linh Quỳnh.
Mõi tấm thẻ nuôi dưỡng có thể rút một lần.
Mà mỗi tấm thẻ nuôi dưỡng có giá 1000..... tiền thật.
Đúng thế, ngươi không nhìn nhầm, là tiền thật!
"Các người đây là đang ăn cướp sao?'
Linh Quỳnh tức giận tìm nút khiếu nại trên trang chủ.
Nhưng tìm nửa ngày, trang chủ ngoài ba biểu tượng trơ trọi thì hoàn toàn không có nút khiếu nại nào.
''.......''
Được.....
Đây chính là chỉ cần các ngươi không thiết lập nút khiếu nại thì ta không thể khiếu nại các ngươi?
[Thân mến, tiền thật này chỉ là tiền thật bên trong phó bản mà thôi.]
Linh Quỳnh im lặng, từ bỏ việc tìm nút khiếu nại, "Tiền của thế giới này?"
[Đúng vậy.]
Có thẻ bài thì có thể hoá giải nguy hiểm, nhưng cô có thể rút trúng được không? Cô cần rút bao nhiêu lần thì mới có thể trúng?
Những thứ này đều là ẩn số.
Đây căn bản là một cái hố.
Rút thẻ bài đều là lừa đảo!
Kẻ nguy mới để bị lừa!
Linh Quỳnh cân nhắc một hồi, quyết đoán cự tuyệt: "Haha, không có tiền, tạm biệt." Bảo cô nạp tiền là chuyện bất khả thi!
[Vậy thì cô phải tự mình suy nghĩ giải pháp.]
Thiểm Thiểm cũng không tiếp tục khuyên bảo, nói xong câu này liền an tĩnh xuống.
"....."
Không phải, ngươi như vậy là có thái độ gì!
Ta là người chơi hay ngươi là người chơi!
Vì bạn phục vụ đâu!
Khiếu nại!
........ Không có cách nào gửi khiếu nại.
Linh Quỳnh trong lòng bực bội, hai mắt trừng trừng nhìn cánh cửa, tức chết ba ba!
Linh Quỳnh đảo mắt nhìn hai bên đầu hành lang, nhìn thấy từ xa có một chiếc xe đẩy dọn dẹp vệ sinh.
Cô đảo con ngươi hai lần, chợt nảy ra một ý tưởng.
...........
Linh Quỳnh cẩn thận đi vào trong phòng, bên trong có người đang nói chuyện.
"Ngài yên tâm, hắn hãng còn tỉnh táo, biết ngài không thích như vậy ..... Vậy ngài từ từ chơi đùa, khi nào kết thúc nói với tôi một tiếng, tôi tới đón." Đây là giọng của một người phụ nữa, giọng nói đầy vẻ nịnh nọt và lấy lòng.
Đang nói chuyện thì có người từ trong đi ra.
Linh Quỳnh lập tức tiến vào toilet đang mở ở bên cạnh.
Váy trên người cô hơi dài, Linh Quỳnh thở dài, nhanh chóng kéo váy vào bên trong.
Làn váy vừa được kéo vào, người bên kia cũng đã đi tới, mở của phòng đi ra ngoài.
Toilet rất rộng, mở ra hai bên, Linh Quỳnh đi sang phía bên kia nhìn ra bên ngoài.
Ở bên ngoài, trên người có một thiếu niên, sắc mặt lúc này ửng hồng, đang chống thân thể muốn đứng dậy.
Đáng tiếc thân thể không có chút sức lực nào, mấy lần lại ngã trở lại.
Linh Quỳnh nhìn rõ dáng vẻ của thiếu niên, đôi mắt cô hơi sáng lên..... Người này cũng quá đẹp đi!
Đó là một khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt sạch sẽ, có thể thu hút ánh nhìn của mọi người ngay lập tức.
Cùng với nam chính không phải cùng một loại, nhưng hoàn toàn không thua kém.
Linh Quỳnh sờ sờ vào trái tim nhỏ bé đang đập thình thịch của cô, cảm thấy mình lại có thể.
Ai không thích trai đẹp đâu chứ!
Vẫn đẹp trai như vậy!
Phải cất giấu thật tốt!
"Hôm nay cậu hầu hạ tôi cho tốt, cậu muốn thế nào cũng được...." Một giọng nói khác vang lên.
Bóng người dần dần lọt vào tầm mắt của Linh Quỳnh.
Thiếu niên rụt một cái lùi về phía sau, bị đối phương đè bả vai lại, "Nếu như cậu ngoan ngoan, tôi đã không dùng cách này với cậu."
Trong giọng nói kia lại có vài phần cưng chiều.
Nhưng giọng nói không hề dễ nghe, có vẻ vo cùng ghê tởm.
Lời của tổng tài bá đạo không phải ai cũng có thể nói được.
Linh Quỳnh ôm cánh tay đã nổi đầy da gà, lần nữa thò đầu ra xem.
Đúng lúc thiếu niên nghiêng đầu nhìn về nơi này, tầm mắt hai người không dấu hiệu nào đối diện.
Đôi mắt kia có chút sương mù, mơ hồ, tức giận cùng tuyệt vọng đan xen.
Bỗng dưng thấy có người, con ngươi thiếu niên sáng nên chút hi vọng.
Linh Quỳnh đưa ngón tay lên, khoé môi từ từ chụm lại, không tiếng động làm khẩu hình miệng: "Đừng lên tiếng.'
Cô rụt đầu về sau, lặng lẽ đi xung quang chỗ cô đang đứng, làm thế nào để cứu được hắn bây giờ.
Linh Quỳnh gọi Thiểm Thiểm, các người không thể vì ta là người chơi mới mà cung cấp một chút trợ giúp sao?
[Thân mến, cô rút thẻ đi, hoàn toàn không phải lừa đảo, không hề bị lỗ, phí nạp lần đầu tiên rất rẻ, lại còn được tặng thêm quà.]
Thiểm Thiểm mở miệng là một tiếng thân mến, không ngừng mê hoặc Linh Quỳnh chi tiền ra.
"Không rút!" Linh Quỳnh quả quyết.
Vừa bắt đầu đã bắt người chơi nạp tiền, các người rốt cuộc có rắp tâm gì!
[Vậy chúc ký chủ chơi game vui vẻ.]
"........."
Ta..... Vui vẻ cái con mẹ ngươi ấy.
Âm thanh bên ngoài huyên náo, có lẽ bởi vì thiếu niên giãy giụa mà người đàn ông lên tiếng cảnh cáo.
Linh Quỳnh bày hai tay ra, nhìn lòng bàn tay mình rơi vào trầm tư, hồi lâu sau mới chậm rãi nắm lại.
........
Phanh --
Tên đàn ông vừa động tay động chân với thiếu niên đột nhiên trợn mắt ngã sang bên cạnh.
Lục Văn Từ thân tyheer rụt một cái lui về phía sau, ánh mắt khẽ chuyển hướng nhìn người đứng bên giường.
Cô mặc một chiếc váy lụa mỏng màu trắng, đầu đội một chiếc vương miện nhỏ nạm kim cương màu trắng bạc, ngón tay sơn móng tỉ mỉ cầm lọ hoa trang trí cứ như vậy lơ lửng trong không trung.
Tầm mắt Lục Văn Từ có chút mờ mịt, không biết người này là do mình tưởng tượng ra hay thật sự có người tới cứu mình.
Cô một bên vỗ ngực, một bên hỏi thiếu niên: "Anh không sao chứ?"
Lục Văn Từ toàn thân không còn sức lực, thật lâu sau mới lắc đầu.
Lục Văn Từ lúc này giống như một đứa trẻ bị khi dễ đến tuyệt vọng, viền mắt đỏ bừng, đôi mắt ướt át, khiến ngươi ta vô cớ muốn bảo vệ.
Đây rốt cuộc là tiểu khả ái phương nào!
Linh Quỳnh lập tức mềm lòng, "Tôi trước tiên mang anh rời khỏi nơi này, anh đừng sợ."
Cô đem người từ trên giường đỡ xuống, Lục Văn Từ không còn chút sức lực nào, chỉ có thể bị cô đỡ.
Thân thể thiếu niên nóng hổi, thở ra hơi nóng.
Mà hắn cảm giác được một cỗ khí lạnh từ người đỡ mình, làm hắn không kiềm chế đuof tiến lại gần.
Linh Quỳnh bước hai bước, quay đầu lại liếc mắt nhìn người nằm trên giường, con ngươi xoay chuyển, đem thiếu niên đỡ đến bên cạnh ngồi xuống, "Anh ngồi đây chờ tôi một lát."
Lục Văn Từ không biết Linh quỳnh đang làm cái gì, chỉ nghe thấy tiếng kéo nặng nề hướng toilet đi tới.
Một lát sau nữ sinh kia đi ra, cúi đầu nhìn hắn, "Anh có đem theo điện thoại di động không?"
*
Cuốn sách mới cần sự quan tâm và yêu thích của mọi người. Cùng nhau cố lên nhé~
Phiếu đề xuất đều bầu cho sách mới~
24/9/2021