Edit: Bạch Nguyệt
"Bạch tiểu thư, cô không thể đi vào.... Ôi..."
Cửa phòng nghỉ bị người dùng sức đẩy ra, người phụ nữ đi giày cao gót, khí thế hung hăng đi tới.
Linh Quỳnh lấy lại tinh thần, từ trong gương nhìn người đang đi tới.
Người phụ nữ mặc một chiếc váy đuôi cá cổ chữ V màu đen ôm sát người, tóc được búi gọn vén ra sau, cài thêm một chiếc kẹp tóc làm điểm nhấn, nhìn vừa đơn giản phóng khoáng lại không mất đi sự ưu nhã.
Nhìn như vậy, cô gái này tuyệt đối là báu vật thế gian trong miệng đám đàn ông.
Đấy chính là người hâm mộ điên cuồng số một của nam chính – Bạch Diệp Vi.
Nhân viên công tác đuổi theo người phụ nữ tiến vào, khẩn trương giải thích với Linh Quỳnh," Tô tiểu thư, Bạch tiểu thư cô ấy..."
"Không sao." Linh quỳnh mở lọ sơn móng tay, điều chỉnh tư thế chậm dãi bôi lên tay, "Cô đi ra ngoài trước đi."
Nhân viên công tác thở phào, nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Bạch Diệp Vi đi trên đôi giày cao gót, khí thế hùng hổ đi tới nơi cách Linh Quỳnh ba mét. Bạch Diệp Vi trước hừ lạnh một tiếng, môi đỏ khẽ mở: "Tô Miểu Miểu, cô cảm thấy chỉ bằng cô mà cũng đáng cùng với Tần Xuyên đính hôn?"
Linh Quỳnh không quay đầu lại, tỉ mỉ sơn móng tay,: "Tôi không xứng chẳng lẽ cô xứng à?"
Bạch Diệp Vi kiêu ngạo tự tin đáp,: "Trên thế giới này chỉ có tôi mới xứng đôi với Tần Xuyên."
Trước đây là chị gái cô không biết xấu hổ. Giờ chị gái cô không còn, cô còn bám dai như đỉa, cũng không biết Tô gia các người dùng thủ đoạn bỉ ổi gì làm cho Thẩm gia đồng ý mối hôn sự này.
Bạch Diệp Vi tức gần chết.
Có thể cùng Thẩm Tần Xuyên đứng chung một chỗ chỉ có cô ta. Chỉ có cô ta mới xứng đôi với Thẩm Tần Xuyên!
Linh Quỳnh âm thầm liếc cô ta một cái: "Cô đến tìm tôi chỉ vì chuyện này?"
Lại còn chỉ có cô ta mới xứng đáng với Thẩm Diệc Xuyên?
Chậc chậc... Cô ném nữ chính người ta ở đâu rồi.
Cô xứng đáng bao nhiêu!
Bạch Diệp Vi không chú ý tới biểu hiên của Linh Quỳnh: " Tôi tới là muốn khuyên cô nên tự biết mình, đừng tự rước nhục vào thân mà quấn lấy Thẩm Tần Xuyên. Nhân lúc hôn lễ còn chưa bắt đầu, cô đi vẫn còn kịp."
Linh Quỳnh đặt lọ sơn móng tay xuống, lắc lắc ngón tay, quan sát từ đầu tới chân của Bạch Diệp Vi qua gương từng li từng tí.
Bạch Diệp Vi có gia thế tốt, là điểm hình của kiểu con gái đại gia vừa giàu có vừa xinh đẹp. Nghe nói Bạch gia cùng Thẩm có quan hệ lâu năm với nhau, từ nhỏ cô ta đã đi theo Thẩm Tần Xuyên.
Bạch Diệp Vi bị Linh Quỳnh nhìn cảm thấy cực kỳ không thoải mái, biểu tình trên mặt cô giống như đang đánh giá miếng thịt lợn.
Bạch Diệp Vi chân mày cau lại, âm lượng không khỏi tăng lên một chút,: " Tô Miểu Miểu, cô đừng trách tôi không cho cô cơ hội..."
Con ngươi Linh Quỳnh đảo hai vòng, vừa giảo hoạt vừa đáng yêu, "Cô nói đúng, không bằng cô cho tôi mười triệu, tôi lập tức huỷ bỏ buổi lễ đính hôn này."
Bạch Diệp Vi nghẹn giộng, kinh ngạc nhìn cô gái đang ngồi trước gương.
Cô rất xinh đẹp, giống như con búp bê tinh xảo được bầy trong tủ kính. Chiếc váy đính kim sa lấp lành dưới ánh đèn khiến vóc dáng của cô càng thêm mộng ảo.
"Cô... Cô nói cái gì?"
"Tôi nói có thể," Linh Quỳnh hơi nghiêng người, nhìn về phía Bạch Diệp Vi, chậm rãi duỗi ngón tay ra hiệu, móng tay vừa mới sơn, màu sắc diễm lệ làm nổi bật ngón tay trắng trẻo, "Mười triệu, Bạch tiểu thư là đưa chi phiếu hay chuyển khoản?"
Bạch Diệp Vi: "???"
Cô thế nhưng lại đòi tiền mình!
Là cô điên rồi, hay người phụ nữ này điên rồi?
Bạch Diệp Vi: "Tôi vì sao lại phải cho cô mười triệu!"
Mười triệu, tiền đâu ra!
........Không lẽ con ranh này đang đùa cợt mình chứ!?
Cô ta vất vả lắm mới làm cho Thẩm gia đồng ý, bằng lòng đính hôn, tới lúc này rồi sap có thể đồng ý buông tha.
Đúng....
Không có khả năng.
Nhất định là cô ta đang nhân cơ hội chế giễu mình.
"Cô không muốn tôi đính hôn nữa còn gì."Linh Quỳnh xoè hai bàn tay ra, nhìn rất vô tội: "Tôi cuối cùng cũng khpoong thể không có gì được đúng không?"
Bất kể là rìu vàng hay rìu bạc, trước hết phải lấy được một cái trước đã!!
Nam chính cô có thể không cần nhưng tiền thì không thể không thiếu a!
"Ha." Bạch Diệp Vi cười lạnh một tiếng, đáy lòng xác định Linh Quỳnh không thể nào từ bỏ, cho nên cũng hùa theo: "Tôi cho cô mười triệu, cô xác định hiền tại liền huỷ bỏ buổi lễ?"
Cô ngược lại muốn nhìn xem, Linh Quỳnh xử ký như thế nào.
Linh Quỳnh lập tức cam đoan: "Đương nhiên, tiền trao cháo múc, nhận được tiền tôi liền huỷ hôn."
Bạch Diệp Vi cảm thấy thái độ của Linh Quỳnh có điểm cổ quái.
Thế nhưng lòng tự tôn rất nhanh đã chiếm thế thượng phong: "Tốt! Tôi liền cho cô mười triệu."
Khoé miệng Linh Quỳnh lộ ra đường cong xinh đẹp, "Bạch tiểu thư là muốn ký chi phiếu hay là chuyển khoản?"
Cảm giác kỳ dị trong lòng Bạch Diệp Vi càng dâng cao vài phần. Cô ta thế mà lại không khoảng sợ chút nào, thậm chí nhìn còn có chút mong đợi?
Không đúng.
Cô ta chắc chắn đang giả vờ!
Bạch Diệp Vi hơi bình tĩnh lại, nói: "Chi phiếu."
Linh Quỳnh chớp mắt, đan hai tay trước người, ngoan ngoãn ngồi đợi Bạch Diệp Vi viết chi phiếu. Bạch Diệp Vi nhìn chằm chằm lLinh Quỳnh vài giây, cô ta ngược lại muốn nhìn xem cô chống đỡ được bao lâu.
Bạch Diệp Vi cũng không có nhiều tiền như vậy, nhưng mà anh cô có. Nghĩ rằng số tiền này chắn chắn có thể lấy về được, Bạch Diệp Vi cũng không nghĩ ngợi nhiều, coi nó trở thành đạo cụ diễn kịch.
Vì vậy, Bạch Diệp Vi lập tức chạy đi tìm anh trai mình để xin chi phiếu. Nghĩ tới cảnh lát nữa con ranh kia sẽ hối hận tự vả là cô ta cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Cô ta nghĩ rằng mình không thể lấy ra mười triệu.
Cũng quá coi thường Bạch Diệp Vi cô rồi đó.
"Mười triệu." Bạch Diệp Vi một lát sau cầm chi phiếu trở lại căm phòng, đưa tới trước mặt Linh Quỳnh.
Sự vui vẻ trên lông mày của Linh Quỳnh càng hiện rõ hơn, cô đưa tay nhận lấy chi phiếu của Bạch Diệp Vi, bước nhanh ra khỏi phong, không quên tặng cho Bạch Diệp Vi một cái vẫy tay, "Tôi bây giờ sẽ lập tức đi giải trừ hôn ước, cô hãy chờ tin tốt của tôi!"
Bạch Diệp Vi trợn tròn mắt nhìn Linh Quỳnh cầm chi phiếu rời đi. Không hề có vẻ hối hận hay khó chịu như cô ta đã tưởng tượng.
Khi Bạch Diệp Vi hồi phục lại tinh thần trong phòng đã không còn bóng dáng của Linh Quỳnh.
Bạch Diệp Vi: "......"
Bạch Diệp Vi: "???"
.........
Linh Quỳnh vui mừng cầm theo mười triệu chuẩn bị đi tìm Thẩm Tần Xuyên giải trừ hôn ước.
[Nếu ký chủ trực tiếp công lược nam chính, thay đổi kết cục, hiệu quả còn nhanh hơn đó!]
Trong đầu Linh Quỳnh đột nhiên vang lên một giọng nói ngọt ngào. Giọng nói này không phải lần đầu tiên xuất hiện. Thời điểm khi cô vừa tiến vào trò chơi cô dã nghe thấy nó, nó tự giới thiệu mình là Thiểm Thiểm – AI thông minh của trò chơi.
Ừm.... Đại khái giống như nhân viên công tác phục vụ khách hàng.
Có điều, cái này gọi lúc nào thì sẽ ngay lập tức xuất hiện, dịch vụ chăm sóc khách hàng độc quyền của cô. Dựa theo lời nó nói, cách dễ nhất để thay đổi kếy cục cốt truyện là tiến đóng công lược nam chính.
Cô chỉ cần thay thế được nữa chính, sống vui vẻ hạnh phúc với nam chính.
Nếu không chọn người này thì phải chọn một người khác.
"Ta không muốn." Linh Quỳnh ôm chặt chi phiếu trong ngực, cự tuyệt đề nghị của Thiểm Thiểm.
[Tại sao chứ? Bấy giờ kí chủ cũng biết khá nhiều về nam chính, không khó để công lược hắn.]
Linh Quỳnh cười nhạt.
Nam chính là của nữ chính, nếu công lược nam chính chẳng phải nữ chính sẽ cạy nắp quan tài về tìm ta sao?
Nhìn số phận của nguyên chủ còn chưa đủ thảm sao? Tại sao cô phải đi tìm nam chính chứ. Nam chính luôn luôn khó nhằn.
[Nam chính không "thơm" sao? Hơn nữa cơ bản cũng có, hành động cũng sẽ thuận tiện hơn.]
"Ta thích khiêu chiến độ khó khăn cao!" Linh Quỳnh cảm thấy mười triệu trong ngực cô còn thơm hơn.
[Ký chủ xác định không chọn công lược nam chính sao?] Thiểm Thiểm vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đề cử nam chính, [Công lược nam chính thực sự rất dễ dàng.]
"Không muốn."
[...... Vậy được rồi.]
[Người chơi có xác nhận lựa chọn hình thức thứ hai không?]
Linh Quỳnh gật đầu lia lịa.
[Xác nhận hình thức.]
24/9/2021