Chương 34: Một Thời Say Đắm - Chương 34

Nick lái xe theo hướng Kate chỉ và dừng lại bên tòa nhà chính.

- Anh chờ ở đây nhé!

- Anh có thể đến gần hơn. Có nhiều người ở đó và sẽ không ai để ý đến anh.

Anh gật đầu và cả ba ra khỏi xe. Nàng nắm tay Tygue. Nó vẫn ôm gấu Willie. Kate đã gọi cho ông Erhard hỏi tình trạng của Tom. Ông ta trả lời Tom vẫn bình thường.

- Anh chờ ở đây nhé! Anh có thể nhìn thấy Tom từ đây.

Kate nắm tay Tygue và bước về căn nhà của Tom.

Nàng gặp ông Erhard.

- Tygue, đây là ông Erhard, ông đã chăm sóc cha con trong bao nhiêu năm qua.

- Chào Tygue, cháu có con gấu đẹp quá! Tên gấu là gì?

- Willie.

- Chúng tôi cũng có một con gấu tên Willie. Cháu có muốn xem không?

Tygue gật đầu, cố nhìn vào trong phòng. Ông Erhard đứng qua một bên và Kate nhẹ nhàng bước vào. Tom đang ở trong phòng mặc dầu hôm nay thời tiết tốt. Trông anh xanh xao như một bóng ma, chắc hẳn anh đã ở trong nhà lâu lắm rồi. Anh quay lại và thấy Tygue, Kate phải nghiến răng để không bật khóc. Tom là người lên tiếng trước.

- Bạn cũng có gấu Willie à! Tôi cũng có.

Anh vội đưa con gấu của anh và Tygue mỉm cười.

- Cho tôi xem con gấu của bạn đi.

Anh đưa cho Tygue con gấu của anh, và nó đưa anh con gấu của nó. Trong vài phút họ so sánh gấu với nhau.

- Bạn ăn bánh bích qui nhé!

Tom đưa cho Tygue dĩa bánh mà anh đã để dành hôm trước. Tygue đến sát bên xe lăn và Tom hỏi.

- Bạn tên gì?

- Tygue.

- Tên tôi là Tom và kia là Katie.

Anh chỉ Kate với nụ cười rộng mở. Nàng mỉm cười.

- Cô ấy thường đến đây thăm tôi. Cô ấy là một phụ nữ rất đễ thương. Tôi yêu cô ấy. Bạn có yêu cô ấy không?

Tygue lặng lẽ gật đầu.

Anh tiếp tục hỏi.

- Bạn muốn xem thuyền của tôi không?

Tygue mỉm cười gật đầu.

- Vâng. Tôi cũng có một chiếc thuyền.

- Cả hai có muốn đi dạo ra hồ không?

Kate mỉm cười khi anh lăn chiếc xe ra ngoài. Tygue đi bộ một cách hãnh diện bên cạnh anh. Đến một bụi hoa, anh ngắt hai bông hoa hồng lớn, trao cho nàng một và trao cho con trai anh một bông. Anh nắm tay Tygue hỏi.

- Tại sao bạn đến thăm tôi?

Tim nàng muốn ngừng đập, nhưng Tygue nhìn anh trả lời.

- Con muốn gặp cha.

- Tôi cũng muốn gặp bạn. Hãy chăm sóc Katie.

Tygue gật đầu và nước mắt tuôn nhanh xuống má. Tom chưa bao giờ nói chuyện như thế trước đây.

- Con sẽ…

- Còn Willie? Hãy chăm sóc Willie.

Tygue không nói gì, chỉ gật đầu và bất thình lình nó nghiêng người hôn lên má Tom – Tom mỉm cười ôm nó một lát.

- Con yêu cha. – Tygue thốt lên.

- Tôi cũng yêu bạn.

Tom bật cười và Tygue cũng vậy. Anh chợt nói.

- Tôi muốn trao đổi với bạn.

- Cái gì?

- Gấu Willie. Tôi sẽ cho bạn gấu Willie của tôi và bạn đưa tôi con gấu của bạn. Gấu Willie của tôi đã mệt mỏi vì ở đây lâu quá rồi.

Mắt Tygue sáng lên như thể cha nó đã cho nó món quà quý báu nhất trên thế giới.

- Chắc chắn được.

Nó đưa gấu Willie của nó cho Tom và Tom trao cho nó con gấu của anh. Anh nói.

- Hãy chăm sóc gấu Willie cẩn thận nhé!

- Vâng, con sẽ.

Tygue lại hôn anh lần nữa và Tom chỉ mỉm cười.

- Chào tạm biệt.

Tygue nhìn anh thật lâu và bước ra cửa.

- Chào.

Kate bước ra phía Tom và đứng bên anh, ôm vai anh trong tay nàng rời cả hai cùng nhìn Tygue đang đứng ở cửa, ôm gấu Willie và mỉm cười sung sướng. Nó đã gặp cha nó. Nó đã chiến thắng.

- Chào Katie.

Có một điều gì đó trong giọng nói của anh như xé tim nàng. Nàng không thể nói tạm biệt. Tygue vẫn còn đứng ở cửa nhìn họ.

- Em sẽ trở lại thăm anh sớm.

Anh gật đầu với nụ cười im lặng. Nhưng rất hạnh phúc. Anh vẫn còn chăm chú nhìn Tygue và dõi theo họ mãi khi họ ra về.

Nàng ngồi xuống cạnh Tygue và lau nước mắt.

- Mẹ vui mừng là con đã đến thăm cha.

- Con cũng vậy.

Rồi nó đi về phía Nick vui vẻ khoe.

- Chào. Cháu có chú gấu Willie mới.

Nick nhìn sâu vào mắt Tygue và anh nhận thấy mắt nó ánh lên niềm hân hoan và một tình thương mới. Cuộc viếng thăm đã không gây ấn tượng xấu nào cho Tygue mà trái lại.

- Nó là gấu của cha cháu, cha cháu đưa nó cho cháu giữ.

- Cháu muốn nói là cha cháu cũng có một con à?

Nick nhìn Tygue một cách trìu mến và nó gật đầu. Nick nhìn sang Kate, nàng vẫn còn cầm hai bông hoa.

– Em thế nào?

- Em rất vui là anh đã ở đây.

Rồi nàng ngập ngừng hỏi.

- Chúng ta hãy về thăm nhà cũ của em nhé!

- Được rồi.

Anh vui vẻ choàng tay quanh vai nàng và vai Tygue rồi cả ba trở ra xe.