Sau nửa giây đứng hình, Vinh lau mồ hôi trên trán và lúng túng chào:
" À à, chào mừng tất cả mọi người đã đến nhà. Mà...mà tại sao chị Vy và Khanh lại đến đây vậy? Hì hì."
Chị Vy giật bắn mình:
" Hửm? Etou-"
Vy chưa kịp nói hết câu thì Khanh nói tranh vào:
" Bọn mình đang dạo chơi gần chỗ cậu thì cô bé này hỏi tìm số nhà này, nên bọn tớ đã đưa cô bé lên đây, thật là bất ngờ...."
Vinh bình tĩnh đáp lại:
" À, đằng nào hai người cũng đã đến đây rồi nên mình mời hai người cùng em họ mình vào nhà."
"Ồ, đây là em họ của cậu à?"-Khanh ngạc nhiên-" Tớ còn tưởng đây là người yêu cậu cơ chứ. Mồ."
" Ôi trời ạ, nếu mình mà có người yêu nhỏ tuổi như thế này thì hóa ra tớ là thằng ấu dâm chứ còn à? Thôi, mời mọi người vào nhà."
Cả ba người bước vào nhà của Vinh.
Cả ba người họ ngồi lên chiếc sofa lớn ở phòng khách. Phòng khách nhà Vinh khá đơn giản: chỉ có một cái bàn uống nước, một chiếc ghế sofa, một chiếc TV và một bình hoa không đặt ở một góc tường.
Vinh đem ba ly trà đen mời mọi người:
"Mời hai người uống trà nhé; còn em họ, em ra kia anh dặn cái này nhé"
Hai người miễn cưỡng uống trà, còn Vinh dẫn em họ vào phòng riêng của mình. Trước khi đóng cửa phòng lại, Vinh thấy hai người có vẻ hơi nghi ngờ mình.
Ở trong phòng của Vinh, trái ngược hẳn với phòng khách, nó được tô điểm bằng những poster anime đa thể loại, từ slice of life tới ecchi đều có ít nhất một bức. Ngoài ra, bên phải bàn học, một cái giá chứa toàn những linh kiện máy móc và điện tử lẫn lộn cũng phần nào thể hiện thêm sở thích của cậu. Vinh nhắc nhở cô em họ của mình:
" Anh nói thật luôn, lần sau đừng có gọi anh kiểu thế, hàng xóm người ta lại nghĩ xấu về anh."
"Hử, tại anh lên trên Hà Nội học đó! Làm gì mà học xa thế, làm đêm nào em cũng nhung nhớ về anh đó, Onii-chan!"-cô bé phụng phịu đáp lại.
"Ây dà, với cả đừng gọi anh là "Onii-chan" nữa."
"Ứ ừ, không chịu đâu! Bây giờ cho em tắm chung với anh hôm nay thì em không gọi là "Onii-chan" nữa."
"Không được! Mình lớn rồi mà! Em bị làm sao vậy?"-Vinh nói lớn.
Nhận ra việc mình nói lớn hoặc tiếp tục tranh luận với em họ có thể làm Khanh và chị Vy nghi ngờ hơn về mình, Vinh miễn cưỡng chấp nhận.
"Yay! Đồng ý như vậy ngay từ đầu có phải tốt hơn không, Darling?"-cô nhóc nói với giọng châm chọc.
Cả hai anh em vừa bước ra khỏi phòng, ngay lập tức Vy đã nói:
"Bọn chị đã quyết định là đêm nay sẽ ngủ lại nhà em. Bây giờ bọn chị sẽ cùng nhau đi tắm."
"Ể? Thôi được rồi..."