Chương 24: Một ngày đầy rắc rối của Vinh (2 phần gộp lại)

Vinh chở Hương vào một quán bún bò. Cả hai người ăn sáng xong rồi quay về nhà.

"À phải rồi, anh quên béng mất. Hôm nay anh có công chuyện với thằng bạn mới quen nên anh sẽ chở em về nhà trước nhé, chìa khóa nhà anh sẽ đưa em sau. Mà em nhớ số nhà mình đúng không?"-Vinh sực nhớ.

"Dạ em nhớ ạ. Anh cứ chở em về đi ạ, em tự lên nhà được. Khi nào anh về ạ?"-Hương thỏ thẻ.

"Cũng không lâu lắm đâu. Chỉ độ khoảng một hoặc hai tiếng thôi. Đến trưa anh về là vừa. Nếu được thì em có thể nấu bữa trưa, hoặc chờ đến lúc đó thì anh chở đi ăn."

"Dạ em hiểu rồi ạ. Anh đi công chuyện đi nhé."

Vinh chở Hương tới sảnh chính của tòa nhà, lấy chùm chìa khóa dự phòng trao cho cô bé rồi lại phóng đi mất.

Hương mỉm cười vẫy tay chào cậu rồi thầm nghĩ:

"Anh ta khác thường thật. Khác xa tất cả những kẻ đó..."

"Không, mình vẫn cần phải kiểm tra đã."

Hương đi lên nhà, mở cửa, bước vào phòng của Vinh và bắt đầu chiến dịch "tìm và diệt". Cô bắt đầu ngắm nghía quanh phòng cậu và lục tìm dưới gầm giường của cậu.

"Hmm, có vẻ như không có tạp chí 18+. Tốt. Dán hơi nhiều poster anime nhưng chắc không sao đâu. Nhưng cần phải kiểm tra máy tính."

Hương tiếp tục mở máy tính lên. Màn hình máy tính của Vinh cũng như bao người khác, chẳng có gì đặc biệt mấy, điều này hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của Hương.

"Hah, có vẻ như anh ta chỉ hơi thích anime chút thôi, không phải là ấu dâm như mình nghĩ. Vậy là mình có thể tin tưởng được, nhỉ?"-Hương đóng máy tính của Vinh lại, thở phào nhẹ nhõm.

"Ây dà, buồn ngủ quá. Tối hôm qua chả ngủ nổi, giờ ngủ bù cái nhẹ."-Nói rồi Hương lăn ra ngủ ngay trên giường của Vinh.

Trong lúc đó, Vinh đã tới khu An Hưng, đúng như lời hứa với Cự.

"Yo, tôi tới rồi đây."-Vinh vẫy tay chào Cự

"Ờ, ông tới đúng giờ lắm. Bắt đầu thôi. Hôm nay anh tôi không có ở đây."-Cự ngồi chễm chệ trên xe, mặc áo "Đại bàng gãy cánh" và đội mũ Dolce khá ngầu.

"À thế à. Mà đó có phải là người mà hôm qua đi vỉa cùng ông không?"

"Đúng rồi. Mà thôi, chúng ta bắt đầu nào. Hãy xem ai mới là idol giới trẻ!"

"Ông tự tin quá rồi đấy Cự."

Cả hai người leo chiếc những chiếc xe của họ. Vinh cầm nài chiếc Exciter 135- biểu tượng quyền lực của Xebiz, còn Cự cầm nài con Dream chiến- huyền thoại dân tổ Việt.

Thời điểm bắt đầu cuộc so tài đã điểm. Hai vị hảo hán bắt đầu bằng những tiếng nẹt pô ầm giời.

"Vrmm vrmm vrmm..."

"Èn...Phén...Phén...Phén..."

Nhờ vào lợi thế về hiệu năng và công nghệ bay bổng, Vinh đã thực hiện những cú bốc đầu và tráng vỉa mãn nhãn, khiến cho các idol đang tập bênh đầu ở đó phải trầm trồ thán phục. Idol Cự cũng không kém cạnh, cậu bênh đầu và tráng vỉa trên con Dream chiến một cách điêu luyện. Đến Vinh cũng phải xuýt xoa trước trình độ bốc đầu của cậu.

So kè được hơn một tiếng, cuối cùng cuộc chiến cũng đã kết thúc với phần thắng nghiêng về phía Vinh.

"Phù, cuối cùng cũng đã kết thúc. Tôi thua rồi."-Cự thất vọng.

"Đừng buồn, Cự. Tôi thấy ông bốc và vỉa cũng căng mà. Ông có năng khiếu làm idol phết."-Vinh an ủi Cự.

"Phải, có lẽ ông nói đúng. Tôi sẽ cố gắng tập luyện vậy."

Lúc này điện thoại của Vinh rung lên. Cậu bắt máy. Ở đầu dây bên kia là Linh.

"Vinh à! Cậu đi đâu thế? Về nhà ngay cho tớ đi, nếu không tớ sẽ lại phá khóa nhà cậu đấy, tên biến thái!"

"Ờ, tao về ngay đây."-Vinh đáp lại gọn lỏn rồi cúp máy.

"Thiệt tình, lại phải về rồi, thôi chào ông nhé, tôi lại có việc bận rồi!"-Vinh lại vội vã leo lên đề máy chiếc Exciter.

"OK. Ông có vẻ bận nhỉ? Thôi về nhà an toàn nhé, hôm nào lại giao lưu tiếp!"-Cự vui vẻ vẫy tay tạm biệt Vinh.

Vinh lại hộc tốc phóng xe về nhà để đón tiếp kịp "vị khách quý kia".

Trong khi Vinh đang phóng một mạch về nhà để đón "vị khách quý kia" thì Hương vẫn đang say giấc trong phòng của cậu.

Còn về phía Linh-"vị khách quý kia", cô nhàn nhã giở điện thoại ra lướt Facebook và Tiktok đương lúc chờ chủ nhà về tiếp. Sau một hồi lướt điện thoại chán chê, Linh lại bắt đầu tạo dáng, selfie trước cửa nhà Vinh rồi up lên Instagram với tiêu đề:

"Đang chuẩn bị hẹn hò với #Wibukorach nhé mọi người."

Cùng lúc đó, Vinh đang phải sốt ruột chờ đèn đỏ. Cậu lo sợ rằng Linh sẽ làm cái trò "phá khóa" kia, mở được cửa nhà ra và phát hiện ra Hương. Phải, chắc chắn là cậu sẽ bị đưa lên phường để hỏi cung vì tội đưa một học sinh cấp 2 về nhà.

Rồi bỗng nhiên điện thoại của Vinh lại rung lên. Cậu mở điện thoại lên thì thấy bài đăng kia trên Instagram, cùng với cái tag tên user của mình cũng chình ình trên đó. Hiện giờ, Vinh cảm thấy vô cùng bất lực. Cậu lại lặng lẽ cất điện thoại vào túi.

Thời gian dừng chờ đã hết, đèn xanh lại được bật lên. Vinh thốc hết ga, đá số liên hoàn. Kim đồng hồ chiếc Ex cứ xoay xoay theo nhịp ga của cậu. Chẳng mấy chốc cậu đã về tới sảnh chung cư. Vinh nhanh chóng cất xe rồi bước nhanh vào thang máy, bấm nút lên tầng 12.

"Ting!"-Thang máy báo hiệu tầng đã lên và mở cửa.

Vinh sử dụng kĩ năng Stealth để tiếp cận Linh từ đằng sau. Cậu lướt đi như một bóng ma, rồi bất ngờ vỗ vai Linh từ đằng sau. Linh quay ra nhìn đằng sau rồi giật mình, ngã lăn quay.

"Cậu ở đấy từ bao giờ vậy Vinh? Làm tớ sợ gần chết đây nè!"

"À thế à? Chắc tại tao đi im quá ấy mà."-Vinh điềm tĩnh đáp rồi nở một nụ cười nham hiểm.

Bỗng nhiên Vinh quay mặt lại chỗ khác. Cậu ta quay mặt phần vì cái thế ngã của Linh quá "dâm", lộ cả chiếc quần lót trắng sọc hồng cô đang mặc; phần vì không muốn chảy máu mũi, gây mất mặt và tạo sự nghi ngờ của cô bạn cùng lớp kia về cậu.

Linh đứng dậy, phủi bụi ở váy rồi xoay người Vinh lại đối diện phía mình.

"Ủa, cậu làm gì mà quay mặt vậy Vinh? Mà thôi, chúng ta không cần phải bàn cãi đâu nhỉ, chắc tại tớ xinh quá đúng không? Ahahaha."-Linh cười khúc khích.

"Có thể nói là thế."-Vinh đáp với khuôn mặt rắn câng.

Rồi bỗng nhiên Linh vẫy tay Vinh rồi đi về phía thang máy:

"Thế nhé, tớ về đây. Nay tớ xuống nhà cậu chỉ đơn giản là để chụp ảnh nhà cậu thôi. Bye nhé, moa moa."

Cửa thang máy đóng lại.

"Con b*tch này. Thế nó kêu mình về làm gì vậy trời???"-Vinh tức điên người lên.

"Mà thôi, ít ra nó còn chưa phát hiện ra được bí mật này. Tính ra số mình còn may chán."-Vinh vừa mở khóa cửa vừa nghĩ lại.

"Anh về rồi nè"

Bây giờ là 11 giờ rưỡi, buổi trưa ngày Chủ Nhật.

Vinh bước vào phòng và thấy Hương đang lăn ra ngủ ngay trên giường của mình. Cậu thấy có dự cảm chẳng lành và bắt đầu mở máy tính lên để kiểm tra.

...

Sau một lúc kiểm tra các file quan trọng liên quan đến công việc, Vinh thở phào nhẹ nhõm:

"Ơn trời, may mà các file của mình đã được nhét vào Tủ an toàn từ trước rồi. Tầm nhìn của mình đúng là xa thật, dự tính được trước cả chuyện này nữa."

Sau đó cậu gọi Linh dậy:

"Lạy má, má dậy giùm con cái coi"

"Ui chà chà, đã quá. Anh Vinh đã về rồi à?"

"Ờ. Mặt trời sắp lên đỉnh rồi đó, dậy đi anh còn đưa đi ăn trưa."

"Yay! Ăn trưa! Ăn trưa!"-Linh reo lên.

Linh bật dậy, nhanh nhảu bước vào phòng tắm lau mặt rồi đi ăn trưa cùng Vinh.

Trước khi khóa cửa, Vinh chợt nhớ:

"À phải rồi, ăn trưa xong thì ra AEON mua mấy món căn bản cho con bé này cái. Bởi từ nay, từ nay...con bé sẽ ở với mình và mình sẽ biến nó thành em gái của mình! Ahahaha!"

"Có chuyện gì thế anh? Sao đột nhiên anh lại nhoẻn miệng cười thế?"

"À không, không có gì đâu. Chúng ta cùng đi ăn trưa nào, Hương."

Vinh dắt Hương xuống dưới nhà xe, dắt xích thố ra rồi chở cô bé đi ăn trưa.