Chương 26: Đại tẩu cực phẩm 2
Dịch: Achlys
Biên: Gyura
- Tẩu tử, Lý đại ca có ở nhà không? Hạ Tử Thường vừa bế Khuynh Thành đi vào trong sân, vừa cười cười hỏi thăm Ôn Thị.
- Có đấy. Thần sắc Ôn Thị hơi mất tự nhiên.
- Đang có bệnh nhân, phu quân ta còn khám cho người ta, ngươi có muốn cùng ta vào phòng chờ trước không?
- Có bệnh nhân à? Thẩm thẩm, ta đi giúp Lý đại thúc. Vân Dục nghe bệnh nhân tới, lập tức sáng mắt, đi nhanh về hướng gian phòng phía trong.
Trong gia viên, Lý gia xây tổng cộng bốn gian phòng, trong đó có một gian là chuyên dùng để khám bệnh.
Bình thường Vân Dục cũng thường xuyên giúp Lý Đại Phu một tay, Ôn Thị chưa từng ngăn cản, lúc này, bà lại bắt lấy bả vai Vân Dục.
- Vân ca nhi, đừng vào. Đại cữu của ngươi đang ở bên trong.
Đại cữu*?
Vân Dục ngay lập tức dừng bước, nhìn về phía Hạ Tử Thường.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Mặc đã lạnh như băng, tay nắm thành nắm đấm, khớp xương kêu lách cách.
Hắn không thể quên được, ai là kẻ bán mẫu thân hắn!
Nếu như không có đại cữu tốt này ngầm đồng ý, vị Đại cữu mụ* kia sao dám làm những chuyện như thế!
- Mẫu thân, có phải Đại cữu mụ cũng tới đây không? Trong ấn tượng của Khuynh Thành, Kim thị là nữ nhân luôn trợn trừng mắt, thích mắng chửi người, nàng không thích bà ta.
- Đúng, cả mợ cả cũng ở đây. Ôn Thị đáp, dùng ánh mắt đồng tình nhìn Hạ Tử Thường và ba đứa nhỏ.
Sở dĩ Hạ Tử Thường bị trục xuất khỏi nhà, không đơn giản chỉ là nàng chưa kết hôn mà có con, càng không thiếu được vai trò châm ngòi thổi gió của Kim Thị trong đó.
Một nữ nhân một mình nuôi nấng ba đứa nhỏ, gian khổ nhường nào, Ôn Thị cũng không dám nghĩ.
- Mẫu thân, hay là mai chúng ta lại đến đi. Thanh Mặc nói với Hạ Tử Thường, hắn cũng không muốn mẹ ruột của mình bị bà nương ác độc Kim Thị kia bắt nạt.
Hạ Tử Thường cười nhạt một tiếng.
- Tại sao mai mới đến? Việc của hôm nay thì làm xong trong hôm nay đi.
Giọng nói của nàng vừa dứt, một giọng nữ âm dương quái khí liền nhanh chóng vang lên.
- Ái chà, ta còn tưởng ai đang nói chuyện? Hóa ra là vị muội tử tốt của ta sao? Rèm vải ngoài cửa phòng cách đó không xa bị xốc lên, một người có bộ dáng mập mạp đi ra.
Tầm mắt của mấy người trong sân , đồng loạt nhìn về phía người kia.
Kim Thị cao khoảng một mét năm mươi tám, nhìn xấp xỉ tám mươi cân, màu da ngăm đen khô ráp, vì thường xuyên làm việc đồng áng, cho nên thoạt nhìn vô cùng rắn chắc.
Rõ ràng nhìn như là một vận động viên nữ cường tráng ở hiện đại, nhưng lại cố tình vừa đi vừa uốn éo lắc mông, bước từng bước nhỏ.
Cay mắt.
Mí mắt Hạ Tử Thường giật giật.
Khuynh Thành ôm sát cổ của Hạ Tử Thường, đề phòng nhìn Kim Thị.
Mẫu thân của nàng luôn bị Đại cữu mụ bắt nạt, người này thật đáng ghét mà.
Thanh Mặc và Vân Dục không hẹn mà cùng đứng chắn trước mặt Hạ Tử Thường, tư thế kia tất nhiên là muốn bảo vệ nàng.
Nhìn mấy động tác này, lòng Hạ Tử Thường chợt ấm áp hơn.
Ôn Thị thấy Kim Thị và Hạ Tử Thường vẫn đụng mặt nhau, bất đắc dĩ thở dài.
Oan gia ngõ hẹp mà.
- Tẩu tử, Hạ đại ca bên kia, không cần ngươi chăm sóc sao? Ôn Thị vừa nói vừa nháy mắt với Hạ Tử Thường, ra hiệu nàng vào nhà trước đi.
Từ trước tới giờ Hạ Tử Thường luôn chịu thiệt thòi trong tay Kim Thị, mỗi lần gặp được Kim Thị, đều bị Kim Thị dùng các loại từ ngữ khó nghe chửi mắng xối xả, nếu như nàng dám cãi lại, Kim Thị sẽ càng quá đáng hơn, trực tiếp động chân động tay.
-----------------------
*Đại cữu: Cách gọi danh xưng cho "anh cả trong họ ngoại của mẹ" ở cổ đại ở trung quốc.
*Đại cữu mụ: Vợ của Đại cữu
- Từ tương đương hiện đại là Cậu cả và Mợ cả.**