Chương 5: Quyển Hạ (2)

6.

Giáo chủ của Ma giáo là một thằng nhóc choai choai, nó thả ra một con xác sống lớn, lợi dụng lúc hỗn loạn mà bắt cóc tên hàng giả.

Tên chó Vương gia ấy quất roi da lên người tiểu Ngũ, gào lên rằng ngươi bảo vệ chủ tử của mình như thế sao?

Tiểu Ngũ nằm dưới đất xin tạ tội.

Ta đứng phía sau hắn, nghĩ coi làm thế nào để vặn gãy cái cổ đỏ* của hắn nhanh chóng đây.

*Cổ đỏ: Redneck (tiếng Anh: Redneck), là một câu tục ngữ của Mỹ, ban đầu ám chỉ những người nông dân miền Nam có làn da cổ bị cháy nắng kinh niên do làm việc đồng áng lâu ngày dẫn đến đỏ da, sau ám chỉ một số tư tưởng bảo thủ, mê tín cố chấp và ít giáo dục người dân ở cấp cơ sở ở thị trấn và làng mạc không sẵn sàng tiếp nhận những cái mới và những tư tưởng tiến bộ do thiếu kiến ​​thức và tầm nhìn hạn hẹp. Đến những năm 1970, thuật ngữ này đã trở thành tiếng lóng xúc phạm, ý nghĩa của nó được mở rộng để bao gồm phân biệt chủng tộc, ngông cuồng và phản đối những cách thức hiện đại

Chỉ nghe thấy tiểu Ngũ thỉnh cầu xâm nhập vào phái Ma giáo để giải cứu tên hàng giả.

Ta tức giận đá một chân vào người nàng ấy, nhưng nó chỉ xuyên thấu qua người.

Đi khập khiễng còn đang bị thương, thì nàng đi tham gia náo nhiệt làm gì!

Tiểu Ngũ cõng người đi gặp chủ lâu.

Chủ lâu nói, nuôi dưỡng ngươi nhiều năm như thế, thì ngươi cũng nên báo ân rồi.

Cút đi, tiểu Ngũ ăn ở đều là của ta, rõ ràng là ta nuôi nàng ấy.

7.

Lần đầu tiên ta nhìn rõ khuôn mặt của tiểu Ngũ, là khi nàng cởi bỏ lớp dịch dung.

Trước đây ta mắng nàng ấy xấu xí là có nguyên do.

Nửa bên mặt phải của nàng có màu tím, giống như là từng bị độc thi cắn, gồ ghề lởm chởm. Nhãn cầu còn rớt ra bên ngoài, xoay vòng vòng.

Ai nhìn cũng muốn nôn.

Tiểu Ngũ đem khuôn mặt lạnh đi tới Ma giáo.

Nàng ấy không đi cứu tên hàng giả ấy.

Tên hàng giả kia cũng lăn giường với giáo chủ Ma giáo rồi, giáo chủ Ma giáo lừa tên ngốc đó rằng bản thân một lòng hướng thiện, chỉ muốn mang giáo đoàn sống những ngày hòa bình thôi, cũng do các trưởng lão bản chất không thay đổi*. Tên ngốc kia vậy mà cũng tin.

Bản chất không thay đổi, nguyên câu bản raw là: 死心不改: chết cũng không hối cãi, mà mình dịch là bản chất không thay đổi cho hợp, tóm lại là chỉ tính cách của ai đó cứng nhắc, ngoan cố, có thành kiến với gì đó, và quyết tâm đi theo con đường của chính mình, không nghe lời can ngăn của ai.

Nàng ấy vậy mà đi tìm xác sống ấy!

Trước đây chưởng môn từng nói, những con người khi còn sống cường đại, thì khi biến thành xác sống càng cường đại.

Con xác sống này rất cường.

Nhất định là trước khi biến thành xác sống ông ta là một võ sư.

Thật ra rất dễ đoán, ngoại trừ những tên bị Thanh Y Lâu chúng tôi giết chết ra, thì đến nay xác sống mạnh mẽ đang mất tích, chỉ có một tên.

Ta nhớ rồi, người đó họ Ngũ*.

...tiểu Ngũ, lúc trước cũng họ Ngũ*

*Chữ 伍 này, chứ không trùng với tiểu Ngũ 五 này

8.

Yêu nữ Ngũ Lương Huyền, bất hiếu, phí công nuôi dưỡng.

Vì để đoạt được bí tịch Ngũ gia, mà hạ độc giết chết sư nương* nuôi nấng mình lớn, còn có ý đồ giết chết sư phụ.

Sư nương: Vợ của sư phụ

Sau đó bị sư phụ đánh cho một chưởng thương tổn nặng, phải chạy trốn tới vùng Tây Nam hoang vu hẻo lánh, trở thành tay sai của Ma giáo.

Vì lo sợ sự phụ sẽ tìm tới báo thù nên bèn lợi dụng bí pháp* của Ma giáo, biến sư phụ của mình thành xác chết.

*Bí Pháp: được xem là những phương pháp tu luyện bí mật

Để có thể thực hiện được cái dã tâm chinh phục Trung Nguyên, thống nhất Võ Lâm, mà yêu nữ đã giả làm thích khách ở Thanh Y Lâu, trà trộn vào bên cạnh Nhân hiệp* đảm nhiệm vai thị nữ. Thật chất là nàng ta đang nhân cơ hội này để chia rẽ mối quan hệ giữa các phe phái, gây ra sự hỗn loạn trên giang hồ.

Nếu không thì tại sao tướng quân xác sống ta chỉ dạy, đột nhiên không thể nào khống chế được, nổi cơn thịnh nộ khi gặp phải một nữ tử tên Tân Nguyệt giả làm thị nữ bên cạnh Nhân hiệp chứ?

Mọi người ở Trung Nguyên, làm ơn hãy mở to mắt ra mà nhìn rõ chân tướng đi.

Giáo chủ Ma giáo tràn đầy vẻ đắc ý.

Tên hàng giả nhìn về phía tiểu Ngũ đang bị đè trên đất với vẻ khó tin, nghẹn ngào dựa vào trong lòng của đối tượng mục tiêu.

Tân Nguyệt, thứ y đang nói đều là sự thật sao? Tân Nguyệt, ngươi vì sao lại muốn lừa dối ta?

Một môn chủ trẻ tuổi của môn phái ngốc nghếch phun ra bãi nước, la lối um sùm.

Đúng đúng đúng, yêu nữ này còn từng câu dẫn ta! May mà ta Hành Đắc Đoan, Tọa Đắc Chánh* nàng ta không có cửa để giở trò.

*Hành Đắc Đoan, Tọa Đắc Chánh (行得端,坐得正): đithằng, ngồi thẳng, câu này ý chỉ hành động ngay thẳng, cư xử đàng hoàng.

Tiểu Vương gia hỏi, đem nữ tử này vứt cho xác sống ăn không phải là được rồi sao.

Trên đầu của tiểu Ngũ chảy xuống một vết máu, nàng ấy cười nhẹ, trông rất đẹp.

Tiểu Ngũ nói lại, ta tên Ngũ Lương Hiền, không phải cái tên Tân Nguyệt gì đó cả.

Sư phụ của ta là đại hiệp Ngũ Túc Bắc có tiếng tăm lừng lẫy, sư nương là Tiên y Khúc Duyệt dịu dàng và thiện lương nhất thiên hạ.

Ta cùng họ với sư phụ, và tên ta là do sư nương đặt. Ngươi chỉ là cô hồn dã quỷ không biết từ đâu đến, lại trộm lấy cơ thể của Thập Nhất, nói chuyện đi đứng cũng không sợ sét đánh sao.

Nàng ấy cười hai tiếng ha ha, rồi ho ra một bãi máu.

Ngươi đặt tên cho ta, thì ta phải nghe theo à?

Sư nương của ta, làm sao có khả năng bị sát hại bởi độc được? Nàng là bị ngươi nhân lúc sư phụ ta không có ở gia, xúc phạm tới chết!

Những tên hung thủ ấy, bây giờ đang còn ngồi ở đây với vẻ quang minh chính đại. Các ngươi cho rằng là qua 8 năm rồi thì ta sẽ không còn nhớ sao?

Các ngươi còn liên thủ truy sát sư phụ ta, bắt ta làm mồi nhử rồi ép sư phụ ta tiến vào lãnh địa Ma giáo, khiến cho sư phụ mất đi lý trí rồi bị hại, bị Ma giáo bắt giữ, bị luyện thành độc thi, các người cho rằng không ai nhớ nữa sao?

Lâm Minh Chủ, có vẻ ngươi ngồi cái vị trí võ lâm minh chủ ổn định nhỉ? Đó là do đổi lấy mạng sống của toàn bộ Ngũ gia ta mà!

Hôm nay, các ngươi đừng hòng chạy thoát!

8 năm trước, ngươi đối xử với Ngũ gia ta như thế nào, thì hôm nay Lương Hiền từ địa ngục quay về trả lại đây.

Lâu chủ đem người ở Thanh Y Lâu tới chặn đường, hắn ta vẫn như vậy, dáng vẻ vẫn xấu như thế, hắn mỉm cười với tên hàng giả mang nét mặt nhợt nhạt đang được bảo hộ giữa đám đông.

Ánh mắt tên hàng giả kia sáng lên, vui mừng gọi tên lâu chủ, Khúc Thanh Y, huynh đến cứu ta sao?

Lời nói của tên hàng giả vừa dứt, thì đầu của hai nhân sĩ võ lâm đứng ở phía trước rơi xuống đất!

Lâu chủ phe phẩy cái quạt trên tay, rồi cười đến mức bờ vai run rẩy.

Hàng giả thì chỉ là hàng giả, cũng không biết cô hồn dã quỷ từ đâu đến, cướp lấy cơ thể Thập Nhất, còn chẳng học được chút thông minh nào của tiểu Thập Nhất.

Anh ta cười cười rồi thở dài ra, nhìn chằm chằm vào dòng máu bắn tung tóe mà sắc mặt chẳng thay đổi.

Tên này đã trộm đi cơ thể của Thập Nhất, có còn nhớ họ của ta không?

Sắc mặt tên hàng giả tái nhợt đi, mặt không còn giọt máu, liền run rẩy.

Khúc...Khúc Thanh Y...

Lâu chủ mỉm cười gật đầu, chắp tay lại lên tiếng tiếp,

Tại hạ tên gọi Khúc Thanh y, là đại đệ tử của y tiên Khúc Duyệt.

Sư muội Lương Huyền của ta, phiền các vị chiếu cố rồi.

----