-
Một Người Qua Đường A Bị Người Chơi Game Đam Mỹ Cướp Đi Cơ Thể
- Vong Xuyên Trầm Chu (con thuyền chìm vào Vong Xuyên)
THƯỢNG
Lời tâm sự của một người qua đường A bị người chơi game đam mỹ cướp đi thân thể:
1
Ta tên Thiên Tự Thập Nhất.
Đứng thứ 4 trong số 108 thích khách ở Thanh Y Lâu.
Công việc chính là giết người.
Chưởng môn giao nhiệm vụ, còn ta đi giết người.
Một tuần hương* trước ta vừa bị đối tượng nhiệm vụ giết chết, thi thể còn đang nằm trong biển hoa kia.
*một tuần hương: khoảng 40-60 phút
Ta nằm mơ thấy mình giết được tên thích khách đứng thứ 3 trong Thanh Y Lâu.
Thật sảng khoái, ai bảo trước mỗi bữa cơm, hắn ăn nhiều hơn chúng ta một bát thịt chua ngọt làm gì.
Hai từ nằm mơ này là tiểu Ngũ dạy cho ta.
Cũng chính tiểu Ngũ nói cho ta biết rằng, là con người thì ai cũng sẽ có tên tuổi.
Khi đó ta đang tỉ thí và nhắm hụt vào khoảng không, ta đã một chân đá bay tiểu Ngũ, giẫm lên cơ thể nàng ta mà nói.
Chúng ta không phải là người, từ khi sinh ra đã là con chó được nuôi dưỡng trong Thanh Y Lâu rồi.
Tiểu Ngũ không lớn lên ở Y Lâu.
Mà nàng ta được chưởng môn lượm về từ bên ngoài.
Ta rất ghét tiểu Ngũ.
Lần đầu nhìn thấy nữ tử kia, thì nàng đã làm bẩn bộ quần áo sạch sẽ duy nhất của ta.
2
Nơi Thanh Y Lâu ở, thường là trong San Đường.
*San Đường: ý chỉ tự viện ở trong núi, nơi mọi người tụ tập, cư trú
Thích khách bước ra khỏi cửa lớn San Đường, cho dù bị thiêu cháy hay chết ở bên ngoài, chỉ cần còn một hơi thở, thì có bò hay lết cũng phải bò trở về.
Tiểu Ngũ là đồ chết tiệt.
Ta còn nhớ trước đây nàng ta được lão bản khiêng về như một bao cát. Rồi quăng xuống bên chân ta, khiến cho cát văng lên, rơi vãi cả bát cơm trắng của ta.
Giáo chủ ra lệnh, bảo ta phải tắm rửa sạch sẽ cho con chó săn này, vết máu của nữ tử kia dính lên áo ta đến tận bây giờ cũng không giặt sạch được.
Tắm táp xong nữ tử kia vẫn xấu, còn bị què một chân nữa.
Ta giận tới mức liền xoay người đánh nàng một trận.
Con chó săn này ngay cả kêu rên cũng không biết, chỉ biết co ro giả chết trong một góc.
Trong Thanh Lâu có kẻ đồn rằng nàng là nữ nhân của chưởng môn.
Ta đã tìm được người truyền tin bát quái kia, hắn ta ở vị trí rất thấp, ta đánh hắn một trận rồi treo hắn lên cây ở ngọn núi phía sau cả đêm.
Chỉ có chó săn tiểu Ngũ là câm như hến, cả ngày chỉ biết trưng bộ mặt lạnh, ngồi trên bậc cửa gọt tre.
Chưởng môn vẫn chưa mù quáng.
Ta trở về với bàn tay đầy máu, tiểu Ngũ vẫn ngồi ở chỗ cũ, cầm con dao nhỏ gọt tre.
Chưởng môn bảo ta đưa tiểu Ngũ ra ngoài làm nhiệm vụ, ta hỏi chưởng môn rằng, nếu ta giết tiểu Ngũ thì có phải không cần đưa nàng ta theo đúng không?
Chưởng môn cười lớn, ông ta nói rằng nhiệm vụ này ta không thể không mang theo tiểu Ngũ.
Ta cần phải giết chết trưởng lão của một môn phái.
Nghe đồn tên trưởng lão đó rất thích các cô nương trẻ tuổi như tiểu Ngũ.
Ta nhìn chằm chằm vào tiểu Ngũ một thân đen ngồi trên bậc cửa.
Nàng ta chẳng giống nữ tử chút nào.
Trong Thanh Lâu có hai nữ thích khách, đều rất trắng, miệng đỏ, tóc đen mượt, ngực cũng to nữa.
Tiểu Ngũ ngồi ở đấy với khuôn mặt đầy bụi bẩn, giống như thể được tạo ra từ bùn đất vậy.
Ta nói với chưởng môn rằng, còn không bằng ta tự giả nữ.
Ta còn trắng hơn tiểu Ngũ.
Mang người què đi theo thì cản trở nhiệm vụ lắm.
Chưởng môn vẫn cứ cười, nói là ta đưa nàng theo thì sẽ biết.
Chưởng môn vẫn thích giả thần giả quỷ như vậy.
Vào ban đêm, ta đưa tiểu Ngũ lẻn vào nhà mục tiêu, trưởng lão kia là người đã ngoài 40, nhưng lại nuôi dưỡng cả một tòa nhà toàn là nữ tử nhỏ tuổi hơn cả ta.
Không ngờ tới lão ta nhát gan như vậy, tiểu Ngũ chỉ vừa tháo mặt nạ xuống lão đã bị dọa mà hét toáng lên. Tiểu Ngũ cũng đâu xấu tới mức vậy chứ?
Về đức hạnh này, thì lão ta đúng là trưởng lão nhỉ.
Rác rưởi.
3
Ta không cần phải nằm xuống đếm xem bản thân đã giết bao nhiêu người.
Thì thi thể của ta, nó đã tự mình đứng dậy rồi. .
Việc này nhìn chung giống với cái việc mà tiên sinh từng kể trong sách, mượn xác hoàn hồn.
Thi thể của ta, nó hét lên một cách ngớ ngẩn.
Chậc, cái con quỷ cướp đi cơ thể ta, mẹ nó, thật ngu xuẩn mà.
4.
Tiếng la hét của nó đã thu hút người tới.
Đó chính là đối tượng nhiệm vụ của ta.
ĐM, con lợn ngu ngốc này, vậy mà lao về phía trước kêu cứu.
5.
M* nó, đối tượng của nhiệm vụ lần này cũng là một tên ngốc.
Thế mà hắn còn đưa tên quỷ ngốc kia về nơi hắn ở.
Tại hạ rất là tức giận.
Bản thân tại hạ vậy mà chết dưới tay thằng ngu.
Nếu biết ta đã chết rồi, thì chắc tiểu Ngũ sẽ sung sướng lắm.
Lần đầu khi mang nàng ta đi giết người, ngay khoảnh khắc ta một đao bổ đầu của tên trưởng lão kia, thì nàng đứng dưới ánh trăng, cười điên loạn khiến cả người run rẩy.
Ta thấy nàng ta thật sự có bệnh rồi.
Đối tượng nhiệm vụ lần này không phải người tốt lành gì, một bên thì giữ tên ngốc kia lại, một bên thì cười đến tởm lợm, rồi thăm dò nội tình tên ngốc đang tự nhận mình bị mất trí nhớ kia.
Còn tên quỷ ngốc thì bị lừa đến đầu óc mất phương hướng, cảm động đến rơi lệ, xém chút nữa thì đã nói ra tiết khố của bản thân màu gì luôn.
Tại hạ không thể chịu được khi nhìn thấy cơ thể mình có dáng vẻ ngốc nghếch như này.
Ta đã chết rồi, bảng xếp hạng trong Thanh Lâu lại thay đổi, tiểu Ngũ chắc sẽ thay người cộng sự.
Nàng ta có khả năng là bị tên cộng sự mới đánh chết rồi.
Ta đành đi xuống dưới trước, đợi nàng ta vậy.
Đợi chờ đến 2 tháng, thì bí độc San Đường trong cơ thể ta, cuối cùng cũng phát tác độc tố rồi.
Mỗi một khích khách trong Thanh Y Lâu, ngay khi vừa gia nhập đều sẽ bị hạ một loại bí độc, không có thuốc giải. Hễ là khích khách ra ngoài làm nhiệm vụ, thì phải quay về trong vòng 3 tháng, để uống dược thủy được đặc chế riêng làm dịu xuống.
*Bí độc: chất độc bí mật
*Dược thủy: thuốc nước
Nếu như có chết ở bên ngoài, thì sẽ có người khác đến đốt cháy thi thể, hoặc là mang về San Đường.
Ta không thích cái mùi khét khi cơ thể cháy rụi, càng ghét việc đi một quãng đường dài trở về với cái xác chết tả tơi.
Cho nên loại chuyện này ta đều giao cho tiểu Ngũ làm.