........
........
Ngày hôm sau, Huy đến hiệp hội dị nhân, nhận nhiệm vụ để kiếm tiền, bởi vì là nhân viên cấp D, nhiệm vụ cấp D đã mở ra cho cậu, theo thủ tục nhận nhiệm vụ, Huy cầm theo Trảm Tướng Đao rời khỏi hiệp hội, leo lên xe buýt hai tầng, địa điểm nhiệm vụ là khu ngoại ô phía Nam, thuộc loại nhiệm vụ thu thập và săn giết.
...
[Thu Thập Dược Liệu]
Loại : Thu thập và săn giết.
Cấp bậc : D.
Mô tả : Rừng hoang phía Nam thành phố có một khu vực sinh sôi dược liệu cấp D là Huyết Ngải, nơi đây được bảo vệ bởi đàn quái vật cấp E, Bọ Cánh Đỏ.
Yêu cầu : Thu thập 5 Huyết Ngải, săn giết 5 Bọ Cánh Đỏ.
Phần thưởng : Điểm cống hiến 20, 100 đồng liên hợp.
...
Đến ngoại ô, lại phải đi bộ thêm 20 phút về hướng Tây Nam, mới đến được khu rừng, nơi này trước đây là một khu sinh thái, nhưng sau khi bị xâm lấn thì các loại quái vật đã chiếm cứ chỗ này, cho dù bị thanh trừ nhiều lần, quái vật vẫn tiếp tục sinh sôi, cuối cùng con người từ bỏ chiếm lại khu rừng, quay trở lại thành phố, xây dựng tường chắn, khép mình phòng thủ.
Nơi sinh sôi Huyết Ngải là khu vực ngoại vi của khu rừng, nằm ở hướng Tây Tây Nam, nhìn đại khái hướng đi, Huy bước qua bức tường đổ nát của khu sinh thái cũ, tiến vào khu rừng, trong rừng, cây cối phát triển, tán cây rậm rạp khiến ánh nắng chỉ có thể xuyên qua những kẻ lá, chiếu sáng yếu ớt xuống khu rừng, cho dù là ban ngày thì trong rừng lại khá là âm u.
Vo ve....
Âm thanh ồn ào của côn trùng đập cánh với tần suất cao vang lên, Huy cẩn thận nép người vào sau một thân cây, thò đầu ra quan sát, một nhóm khoảng chừng 4, 5 con Bọ Cánh Đỏ đang bay qua, chúng là bọ cánh cam biến dị, kích thước đã to khoảng nắm tay, thức ăn chủ yếu là mật của Huyết Ngải hoặc máu của sinh vật sống, thuộc tính cả thể yếu ớt, nhưng mà chúng sống theo đàn, rất ít đi riêng lẻ một mình.
Lũ Bọ Cánh Đỏ không cảm nhận đến sự tồn tại của Huy, bọn chúng bỏ đi, năm con Bọ Cánh Đỏ vừa bay vừa kéo theo một con khỉ con, chắc chỉ là động vật bình thường, có vẻ lũ Bọ Cánh Đỏ đang tha mồi về tổ, vừa hay, tổ của chúng luôn ở nơi không xa Huyết Ngải, đi theo chúng trước.
Suy nghĩ như vậy, Huy giữ một khoảng cách vừa đủ để nhìn thấy lũ Bọ Cánh Đỏ, vừa lén lút đi theo chúng, trên đường đi, cậu không quên dùng dao bấm rạch ký hiệu trên thân cây, đề phòng nếu lỡ đi sâu vào rừng, muốn quay lại nhưng không nhớ đường, lạc trong rừng ở thế giới này, không khác gì tự sát.
Ông ông ông....
Đi một khoảng cách khá xa, Huy bỗng nghe được âm thanh lớn, cậu vội vàng nấp vào bụi cây, từ khe hở nhìn ra ngoài, một con ong bắp cày biến dị xuất hiện, kích thước của nó to gấp năm lần Bọ Cánh Đỏ, quạt cánh ở tần suất cao tạo ra những cơn gió mạnh khiến lũ Bọ Cánh Đỏ đang mang vác nặng nề chao đảo, Huy đại khái đoán con ong biến dị đó cũng phải cấp D, mà nó còn biết bay, độ khó nguy hiểm của nó có thể lên tới cấp C.
Thịch thịch thịch...
Con ong bắp cày biến dị ra tay, hai chân trước của nó là xương, thon dài, cong lại như một lưỡi hái, phần lưỡi mỏng sắc gọt qua lũ Bọ Cánh Đỏ, cắt đôi cơ thể yếu ớt của chúng như là gọt trái cây, rất nhanh, toàn bộ năm con Bọ Cánh Đỏ bị giết chết, mà con mồi cũng rơi vào tay con ong bắp cày, nó xà xuống chỗ con mồi, phần đuôi uốn cong, kim châm dưới chóp đuôi đâm vào cơ thể con khỉ, nhìn phần bụng của con ong căng ra rồi hóp lại như cổ họng một người đang nuốt cái gì đó, thi thể của con khỉ dần khô quắt, khi không còn gì để hút nữa, thì con ong bắp cày mới bay lên, rời khỏi hiện trường.
- Chết tiệt, mất kẻ dẫn đường rồi.
Huy chậc lưỡi, nói, nhìn phương hướng của ong bắp cày bay đi, cậu hướng theo hướng ngược lại mà đi, suy đoán của cậu cho rằng, giữa ong bắp cày và bọ cánh đỏ không thể nào sống chung một khu vực, theo phương hướng con ong rời đi có thể là về tổ của nó, thì hướng ngược lại, có thể là tổ của Bọ Cánh Đỏ, quả nhiên, đi thêm một quãng đường, tiếng vo ve của Bọ Cánh Đỏ vang lên inh ỏi, hàng trăm con Bọ Cánh Đỏ bay tới bay lui trên không trung, Huy lập tức tránh né chúng, đi vòng qua, chọn một thân cây cao, trèo lên, quan sát toàn cảnh.
- Hướng 2 giờ, Huyết Ngải, còn lại là hướng 21 giờ, tổ của đàn Bọ Cánh Đỏ, khoảng cách giữa cả hai khoảng chừng 200 - 300 mét.
Quan sát, phỏng đoán, ước chừng, Huy tiếp tục quan sát lũ Bọ Cánh Đỏ, tuy chúng thích ăn mật của Huyết Ngải, nhưng bọn chúng không thường xuyên lui tới khu vực Huyết Ngải sinh sôi, mỗi cách 1 giờ, bọn chúng mới di chuyển một nhóm khoảng chừng mười con Bọ Cánh Đỏ đến thu thập mật, đại khái lập ra một kế hoạch, Huy leo xuống khỏi cái cây, chuẩn bị sẵn sàng dụng cụ.
Nhiệm vụ yêu cầu thu thập Huyết Ngải, không phải chỉ cần nhổ đại một cây hoa là được, mà phải cắt đi cả bông hoa có chứa mật hoa bên trong, dùng dụng cụ cất giữ, nếu không mật hoa sẽ biến chất rất nhanh, hiệp hội cung cấp cho cậu 5 lọ dụng cụ cất giữ, ngoài ra cậu còn mua thêm 5 bình, mật hoa Huyết Ngải trên thị trường có giá trị không nhỏ, ngoài làm dược liệu, nó còn là nguyên liệu tốt cho các thực phẩm chức năng như làm đẹp, tráng dương,.v.v.
- Tới rồi...
Chờ đợi gần một giờ, Huy nghe được âm thanh của lũ Bọ Cánh Đỏ bay đến, sở dĩ cậu phải chờ chúng đến, bởi vì cậu chẳng rõ bông hoa nào có mật cả, Huyết Ngải là một loài hoa kỳ lạ, búp hoa không mở ra, mà cuộn tròn lại, phần đầu hẹp dài, phần thân tròn trĩnh, nhìn tổng thể như một giọt máu nằm trên thân hoa, chờ lũ Bọ Cánh Đỏ đến thu thập mật hoa, chọn ra những bông hoa có mật, sau đó cậu liền ra tay cướp giết, một công đôi việc.
Roạt...
Kéo vỏ bao đầu đao ra, lưỡi đao sáng loáng như gương, Trảm Tướng Đao có hình dạng giống Trảm Mã Đao, nhưng phần lưỡi đao ngắn hơn, bởi vì là vũ khí để giết tướng địch trên chiến trường, nó cần phải có cân nặng vừa phải, công kích gây ra phải ác độc, thâm hiểm, giết chết tướng địch thì trận chiến xem như đã nghiêng về một bên.
Con Bọ Cánh Đỏ đầu tiên đáp xuống sau một hồi tìm kiếm, khi nó còn chưa đưa giác hút của mình vào phần đầu của hoa, một bóng người đã tiếp cận, vũ khí nặng xé gió mà đến, bởi vì cơ thể quá nhẹ, cơ thể bị va chạm lập tức bay ra, cơ thể dập nát của nó rơi xuống đất, Huy lập tức dùng mũi chân vẽ một đường dưới gốc hoa Huyết Ngải, đánh dấu nó, xông về phía đối tượng tiếp theo.
Lũ Bọ Cánh Đỏ còn lại vừa tìm được hoa có mật, theo quy trình thường ngày hạ xuống, chuẩn bị hút mật, mà chưa kịp phản ứng lại với kẻ xâm nhập, dù sao thì đầu óc chúng cũng không quá thông minh, Huy liên tục đánh chết những con Bọ Cánh Đỏ đang hút mật, bởi vì khoảng cách giữa chúng không quá xa, chỉ cần một đòn là có thể giết chết chúng, nhưng cho dù là vậy, đến con bọ thứ tư, lũ Bọ Cánh Đỏ đã phản ứng lại, chúng rút giác hút ra, vỗ cánh bay lên, nhào về phía Huy.
- Lên một lần thế thì tiện cho tao quá.
Huy cười cợt, hai tay nắm cán đao, vung mạnh đao ra ngang trước mặt, lũ Bọ Cánh Đỏ vô tri bị đánh bay ra, sáu con số [-6] đỏ thẫm hiện lên, xác chết của lũ bọ rơi vãi xuống đất, Huy dùng kéo cắt lấy năm cái giác hút, làm bằng chứng cho việc giết Bọ Cánh Đỏ khi giao nộp, bắt đầu ung dung lấy mật hoa, bởi vì khi Bọ Cánh Đỏ rút giác hút ra trong lúc hút dở, mật hoa vẫn còn vương trên hoa, Huy dùng kéo cắt đi cả bông hoa, đem nó đặt vào cái hộp bằng nhựa tổng hợp, thu thập đủ 10 phần, Huy lập tức rút khỏi chỗ này mà không để ý rằng đầu bên kia của rừng hoa, cũng có người đang thu thập mật hoa.
- Kì lạ nhỉ, cho dù bọn chúng lơ là đến mấy thì, phản ứng của tổ Bọ Cánh Đỏ bên kia cũng chậm quá rồi.
Kéo xa một khoảng cách, Huy bỗng dừng lại, trèo lên thân cây cao bên cạnh, hướng ánh mắt quan sát về hướng tổ bọ, không nhìn thì thôi, nhìn mới thấy, hàng chục con ong bắp cày biến dị đang bay trên không trung, huy động hai chân trước gặt hái sinh mạng của những con Bọ Cánh Đỏ lao đến chúng.
- Chủng tộc chiến?
Huy giật mình nói, đừng nhìn quái vật như một tập hợp cực kì đoàn kết, nhưng không, chúng cũng chẳng khác con người, giữa các chủng tộc vẫn xảy ra tranh chấp, chiến tranh, nhẹ thì chỉ giết chết một phần chủng tộc, nặng thì có thể tiêu diệt toàn bộ một chủng tộc, Huy lập tức bỏ chạy, đây là chiến tranh giữa quái vật, đối với con người, đây là chuyện tốt không thể tốt hơn, theo đường cũ trở về, bình yên đi ra khỏi khu sinh thái.
Trở về hiệp hội và trả nhiệm vụ, thu tiền và độ cống hiến, hiện tại điện thoại của cậu đang sửa chữa cho nên chỉ đành đến một trạm rút tiền để rút ra 100 đồng liên hợp, sau đó Huy đến Dị Nhân Quán, bán mật hoa Huyết Ngải, thu về thêm 100 đồng liên hợp, chỉ trong mấy giờ, cậu lại kiếm về số tiền không nhỏ, đủ để cậu sinh hoạt trong một tháng, khiến một ý nghĩ tham lam nảy sinh trong đầu Huy, thu thập mật hoa Huyết Ngải, hiện tại giữa ong bắp cày và Bọ Cánh Đỏ đang chiến tranh, với một rừng hoa như thế, cho dù chỉ có một nửa là sinh ra mật hoa thì cũng có đến hơn trăm bông hoa, mỗi phần mật hoa có giá 20 đồng liên hợp, thì cậu có thể kiếm 2000 đồng.
- Không, mật hoa quá nhiều thì giá cả sẽ hạ xuống, hơn nữa, mình cũng không thể một lần mang đi hết mật hoa, vài chục thì còn có thể.
Suy nghĩ như thế, Huy đến Dị Nhân Quán mua hai mươi hộp đựng mật hoa, sau đó đi mua một cái balo leo núi với dung tích lớn nhất có thể, xuất phát lên đường, cậu quyết định tham một đợt.
- Hả???
Tình cờ là khi lên xe buýt, Huy ngạc nhiên nhìn thấy ba người cũng mang theo ba lô leo núi giống như cậu, bốn đôi mắt nhìn nhau, dường như đều hiểu cái gì đó, quả nhiên, một miếng bánh thơm ngon thì không thể không có không ít thì nhiều những con kiến tham lam đến lấy ăn một phần, ba người còn lại đều là người trẻ tuổi, xấp xỉ với Huy, gồm hai cô gái và một chàng trai, trong đó, một cô gái mặc trên người đủ loại trang bị phòng ngự như áo giáp, mũ sắt, giáp vai, chân, bao tay, tất cả chỗ nào trên cơ thể có thể mặc trang bị thì cô ta đều mang tất, nếu toàn bộ trang bị đó là cấp D trở lên, giá cả cũng phải lên tới hơn 1 ngàn đồng liên hợp, một con số không hề nhỏ cho tầng lớp thấp như Huy.
- A hèm, có vẻ mục tiêu của chúng ta đều giống nhau rồi, xin chào, tôi là Đinh Gia Mẫn, các cậu là?
Chàng trai có vẻ già dặn lên tiếng, giọng nói và cử chỉ vô cùng lịch thiệp, anh ta mặc một bộ giáp da, trên hông dắt theo hai thanh kiếm ngắn, có thể thấy anh ta cũng chỉ là thành viên mới gia nhập hiệp hội không lâu, khác xa với cô gái ăn mặc full set đằng kia.
- Tôi là Lê Ngọc Nhã, còn đây là bạn thân của tôi, Huỳnh Thiên Kim.
Cô gái còn lại trong ba người, ăn mặc một bộ quần áo thể thao bình thường, dáng người cao và thon thả, giọng nói nhẹ nhàng, tưởng chừng là một cô gái đáng yêu nhưng đôi găng tay bọc hợp kim trên tay cô ta thì không nói thế, Huy bỗng nhớ đến Lê Phương, anh ta cũng mang một đôi găng tay, có lẽ cả hai đều cùng một nghề nghiệp, Võ Sĩ.
- Nguyễn Quốc Huy.
Đến lượt Huy, cậu không ngần ngại nói tên ra, dù sao cũng chỉ là một cái tên mà thôi, giới thiệu đơn giản như thế liền xong, cả bốn rơi vào im lặng, bởi vì suy cho cùng thì cả bốn xem như là đối thủ cạnh tranh, không khí yên tĩnh bỗng bị phá vỡ bởi Ngọc Nhã, cô ta lên tiếng.
- À ừm, mọi người có ai biết làm sao để phân biệt Huyết Ngải nào có mật không? Ưm...
Thiên Kim dùng tay bịt miệng của Ngọc Nhã lại, vì đây là hành động lỗ mãng, cách phân biệt Huyết Ngải có mật rất ít người biết, cho nên giá của chúng mới có giá trị như thế, hầu hết đều là nhờ vào vận may hoặc cướp từ Bọ Cánh Đỏ, nên câu hỏi của Ngọc Nhã là đang ảnh hưởng lợi ích và làm phiền người khác.
- Rất tiếc là không.
Gia Mẫn lắc đầu, nói, Huy cũng đi theo lắc đầu, phút chốc, không khí im lặng lại bao trùm xuống, lần này không có ai nói gì nữa, thẳng đến xuống xe buýt, cả bốn chia ra, ba nhóm chia ra đi đến khu sinh thái cũ, bởi vì không còn tường vây bên ngoài, đường nào cũng có thể đi vào.
Mất thêm 10 phút, Huy theo trí nhớ tìm lại con đường mình từng đi qua, trận chiến giữa ong bắp cày và Bọ Cánh Đỏ vẫn chưa kết thúc, lũ bọ có số lượng vượt trội hơn ong bắp cày, lũ ong bắp cày mặc dù thực lực mạnh, nhưng chịu không nổi trận chiến kéo dài liên tục, tiêu hao thể lực lớn khiến chúng không còn di chuyển nhanh, không thể liên tục bay, khi chúng rơi xuống đất, chỉ là tấm bia sống cho Bọ Cánh Đỏ từ từ hút hết máu thịt.
- Khoan đã, hình như, lũ Bọ này không giống đám thu thập mật hoa.
Ở khoảng cách gần, Huy mới để ý đến lũ Bọ Cánh Đỏ chiến đấu với ong bắp cày có gì khác biệt, cánh của chúng có những sọc màu đen dọc theo từ đầu đến chóp đuôi cánh, cơ thể cũng dẹt hơn, khiến tốc độ bay của chúng nhanh hơn lũ Bọ Cánh Đỏ mà cậu gặp, nếu như suy đoán của cậu là đúng thì lũ Bọ Cánh Đỏ có thể chế giai cấp gần giống loài kiến, Kiến Chúa, Kiến Thợ và Kiến Lính, vậy Bọ Cánh Đỏ sẽ chia thành hai loại chính là thu thập mật hoa và bảo vệ tổ của mình, cho nên mới có sự khác biệt như vậy.
- Nói như vậy, lũ Bọ Cánh Đỏ vẫn có thể tiếp tục đi thu thập mật hoa?
Huy lén lút vòng qua chiến trường, hai chủng tộc quái vật lúc này đánh nhau rất hăng say, cho nên chẳng còn dư lực quan sát xung quanh, Huy đi đến chỗ Huyết Ngải sinh trưởng, quả nhiên, một nhóm Bọ Cánh Đỏ vừa lúc bay qua, mang theo cái bụng no tròn mật hoa, thấp thoáng ở những hướng khác, cũng xuất hiện bóng người, không cần nói cũng biết, những đối thủ kia đến rồi.
.......
Còn tiếp.