Chương 32: Một chút vấn vương nơi hồng trần

Vì thương thế nhân mà rơi lệ

Lệ rơi từng chút rồi thành dòng

Như chim gãy cánh chẳng bay nữa

Nhìn ngắm sao trời lúc cuối đông

Bây giờ còn đâu thời thịnh thế

Hô mưa gọi gió, thật oai hùng

Tâm như cũ loạn, trí mông lung

Vũ lực chẳng dẹp được quần chúng