Chương
27:
Một chút vấn vương nơi hồng trần
Tay vén rèm châu ngắm trăng rằm
Một năm qua rồi lại một năm
Trải qua ngần ấy bao thế sự
Bằng hữu xưa cũng lặn mất tăm
Rửa tay gác kiếm dẹp ân oán
Thù hận riêng tư rồi cũng tan
Một mình nơi núi vắng hoang tan
Nhẹ bật cười, lòng cũng thanh thản